Phần 41
Hoàng hậu lắc đầu, từ trong cổ họng phát ra đứt quãng tiếng “ um… um.. ”, thân thể không có kháng cự, ngược lại chủ động nhô lên cái mông đít của mình, phối hợp với cây dương vật tiến vào trong âm đạo, Trương Siêu Quần dùng dương vật đẩy vào trong vài cái thì bên trong âm đạo trở nên trơn trượt, hắn trong nội tâm cười nhạo âm thầm nói: căn bản Hoành hậu cũng chính là dâm phụ mà!
Hoàng hậu giờ thì làn da đỏ hồng như phát sốt trở nên lửa nóng, khoái cảm mãnh liệt kích thích thần kinh của nàng, trong cơ thể sinh ra cảm giác hưng phấn không cách nào phóng thích, nàng hàm răng cắn chặt, bên dưới cửa miệng âm đạo trào ra khá nhiều dịch nhờn, mép nhỏ sung huyết sưng phồng lên mẫn cảm vô cùng, Trương Siêu Quần đem cây dương vật dùng sức chọc vào đến tận cuối trong âm đạo, quy đầu đứng trụ ở cổ tử cung phi tốc xoay tròn, nghiền nát lấy hoa tâm của nàng, thân thể Hoàng hậu đột nhiên run lên, bờ mông vễnh cao giơ lên, hai bên mép lớn âm hộ cũng đã chớp động ướt đẫm dịch nhờn, chất lỏng trong suốt theo khe thịt khe hở tuôn ra, theo cái cổ nàng vặn vẹo, trước ngực hai bầu vú bạch quang cũng lắc tới lắc lui, run run không thôi, hai đầu vú sưng cứng nhếch lên đỏ tươi, phảng phất nếu dùng cây kim nhẹ nhàng đâm một phát, sẽ tung tóe xuất ra máu tươi vậy.
Trương Siêu Quần cũng không hề thương hương tiếc ngọc, dương vật hắn không ngừng kích thích huyệt dâm của nàng, thọt vào làm nàng không ngớt phát ra tiếng rên, thời gian dần trôi qua, âm đạo Hoàng hậu trở nên hẹp hòi xiết lại, hấp lực sâu trong ân đạo càng lớn, Trương Siêu Quần bằng vào kinh nghiệm biết rõ nàng đã muốn đạt tới cơn cực khoái, vì vậy ra sức dùng thủ đoạn, nhanh chóng rút ra dương vật, dùng tay tách ra hai bên mép nhỏ của nàng, một bên dùng đầu ngón tay dồn chặt ma sát thật nhanh âm hạch đang phồng lên như đài hoa nhỏ, hai bên mép nhỏ bị bới ra, lộ ra cái lổ miệng âm đạo mở tròn rộng ra, động huyệt đang nhúc nhích, tựa như vẫn còn bị một cây dương vật vô hình chọc vào, tần suất miệng âm đạo nhíu vào mở ra càng lúc càng nhanh, rồi bỗng nhiên miệng hang xiết chặt lại, như điện giật run rẩy lên, lúc này trong cơ thể nàng cơn cực khoái đã đến, Trương Siêu Quần trừng tròng đôi mắt, ngơ ngác nhìn xem cái lổ miệng âm đạo đang nở ra to rộng như đầu ngón tay cái trào ra một cỗ chất lỏng đậm đặc màu trắng sữa, cái âm hộ hẩy lên giơ cao lắc lư đang tại trước mắt Trương Siêu Quần không ngừng tiết ra âm tinh, một màn tươi đẹp hiện ra ở trước mắt hắn.
Hoàng hậu trong cơ thể bùng nổ khoái cảm, làm cho Trương Siêu Quần cơ hồ không cách nào đình chỉ, hắn lại thọt dương vật vào âm đạo nàng làm một hơi không ngừng nghỉ, tốc độ càng lúc càng nhanh, hắn cũng đang chìm thấm tại trong khoái cảm không cách nào tự kềm chế, tinh quan chấn động, quy đầu Trương Siêu Quần thật sâu đính vào trong âm đạo chăm chú đỉnh tại miệng tử cung nàng, rồi đem một cỗ nồng đậm tinh dịch cuồn cuộn bắn thẳng nhập vào sâu trong tử cung Hoàng hậu, cuối cùng một hồi chiến tranh đã xong.
… Bạn đang đọc truyện Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 2 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/09/y-thien-do-long-ky-quyen-2.html
Trương Siêu Quần ngay tại trên người của Hoàng hậu làm xong rồi nhiệm vụ của mình, sau đó hài lòng mỉm cười mặc lại y phục của mình, nhưng Hoàng hậu vẫn còn đang nằm, tựa hồ là đang hưởng thụ lấy cây dương vật của Trương Siêu Quần vừa rồi gây nên cho nàng sự khoái hoạt.
– Hoàng hậu nương nương đã có cùng Tuyết Băng công chúa trao đổi nói qua chưa? Nô tài cảm thấy được sau lưng của Tuyết Băng công chúa ân nấp một người rất lợi hại, phỏng chừng sau khi lợi dụng Tuyết Băng công chúa xong, sẽ đem nàng giết chết đấy.
Lúc nói chuyện, Trương Siêu Quần âm thầm quan sát khuôn mặt của Hoàng hậu biểu lộ, hy vọng có thể quan sát được một điểm gì đó.
– Chuyện này ta không biết, cũng không muốn để ý tới nhiều như vậy, nhưng trong hậu cung này, có thể giết chết Tuyết Băng của ta, thật đúng là không có mấy ai..
Hoàng hậu lúc này đã dùng cái chăn che khuất cơ thể của mình, nhìn Trương Siêu Quần nói:
– Ngươi đang dựa vào trong lời nói của ta để tìm hiểu điều gì à?
– Nô tài làm gì có bản lãnh đó, nô tài chỉ là lại đây để hầu hạ cho Hoàng hậu nương nương, thuận tiện hỏi qua một chút mà thôi.
Trương Siêu Quần con ngươi đảo một vòng nói:
– Mấy ngày vừa qua, trong cung chết vài phi tử, nô tài nghĩ chắc là Hoàng hậu nương nương cũng biết chứ, hiện tại nếu thật sự sau lưng Tuyết Băng công chúa có người giật dây, nô tài dám cam đoan đó chính là hung thủ ẩn nấp phía sau tâm màn hạ độc thủ, cho nên nô tài cũng mong rằng Tuyết Băng công chúa có thể bình an đấy, dù sao giữa nô tài và Hoàng hậu nương nương cũng đã từng có loại quan hệ khắng khít như này, vì thế nô tài cũng sẽ giúp đỡ Tuyết Băng công chúa.
– Vậy thì ngươi cũng không cần đến nơi này mà hỏi chuyện nữa, chuyện của Tuyết Băng công chúa, ta cái gì cũng không biết, hơn nữa ta cũng đã nói với Tuyết Băng rồi, đừng có cùng với ngươi đối nghịch, chuyện kế tiếp thì chỉ có tự xem ngươi, sẽ hành động như thế nào mà thôi.
Hoàng hậu ánh mắt lạnh nhìn Trương Siêu Quần:
– Nếu như là ngươi đối với Tuyết Băng gây bất lợi, ta thề rằng sẽ đồng quy vu tận với ngươi.
– Tại sao nô tài lại làm như thế, bây giờ thân thể của Hoàng hậu đã là của nô tài, nữ nhi của Hoàng hậu nương nương thì đương nhiên cũng sẽ là nữ nhi của nô tài chứ..
Trương Siêu Quần cười, mặc kệ theo nụ cười ở bên trong của hắn như thế nào, cũng nhìn thấy hoàn toàn không có hảo ý.
– Lệ phi gần đây như thế nào rồi?
Hoàng hậu đột nhiên hỏi.
– Vẫn như vậy, Hoàng thượng rất cưng chìu Lệ phi nương nương.
Vừa nghe nhắc đến Lệ phi, Trương Siêu Quần trong lòng hơi giật mình, không biết nếu Lệ phi thật sự là bị trụy thai, thì hài tử của nàng tột cùng là bị ai hại chết đây này?
– Ưm.. năm xưa Hoàng thượng cũng từng sủng hạnh ta như vậy, bất quá cuối cùng thì vật đổi sao dời, đã vậy còn đày ta vào lãnh cung.
Hoàng hậu thở dài…
– Hoàng hậu nương nương cũng đừng xúc động quá, có cơ hội hãy cùng với Tuyết Băng công chúa tâm sự nhiều hơn một chút.
Trương Siêu Quần khó chịu nhất là gặp nữ nhân cảm khái, vì thế khoát tay nói:
– Thôi… quên đi, hay là để nô tài tự mình câu thông cùng Tuyết Băng công chúa a.
– Hừ… ta cảnh cáo ngươi.
– Nô tài đâu có đem nàng làm gì, Hoàng hậu mau mặc xiêm y vào, coi chừng bị cảm lạnh.
Trương Siêu Quần nói xong thì đã đi ra khỏi lãnh cung, trên đường trở về gian phòng của mình thì vừa vặn đi ngang qua chúa tẩm cung của Tuyết Băng công, hắn suy nghĩ một chút, liền cất bước đi vào, vừa mới cưỡi xong hoàng hậu một lần, tựa hồ có một chút chưa thỏa mãn, chi bằng tìm cơ hội, tại con gái của hoàng đánh một chút mụn vá, đem Tuyết Băng chinh phục, đó cũng là một sự khiêu chiến, Trương Siêu Quần lại thích sự khiêu chiến như vậy…
Ngoài ra Trương Siêu Quần lần này tới tẩm cung công chúa còn có mục đích khác, hắn muốn nhìn xem tên thái giám ở trong cung của nàng đảm đương nhiệm vụ gì? Hoặc là làm cái gì? Cho nên khi tiến vào để cho tên thái giám đó đi bẩm báo cho công chúa biết là hắn đến, lúc này hắn nhìn quanh, thì thấy một cung nữ đang đi ngang qua.
– Này… tên thái giám kia chuyên làm việc gì trong cung vậy?
Trương Siêu Quần chỉ vào sau lưng bóng dáng sau lưng tên thái giám hỏi một câu với cung nữ.
– Hắn hả?… là người chuyên môn phụ trách về ẩm thực cho công chúa đấy.
Gương mặt cung nữ ghen tỵ nói:
– Hắn mỗi ngày đều không cần làm việc gì hết, chỉ hầu hạ việc ăn uống của công chúa, công chúa sau khi dùng xong, hắn còn có thể hưởng dụng qua đấy.
– À… đãi ngộ này thất tốt, nếu không phải là thân tín của công chúa, ta nghĩ rất khó có chuyện tốt như vậy mà làm.
Trương Siêu Quần trong lòng đã có tính toán.
– Về sau ngươi cũng phải nên cần tranh thủ với công chúa để có việc tốt mà làm.
– Ta không bản lãnh kia đâu…
Cung nữ kia là một người mới tới chưa lâu, đối với trong hậu cung nhiều chuyện hiểu không nhiều lắm..
– Tốt lắm, ta tin tưởng, chỉ cần ngươi có cố gắng làm, cũng có một ngày ngươi sẽ được như ý.
Trương Siêu Quần sau đó chuyển hoán đề tài:
– Trong tẩm cung này, ngoại trừ công chúa, còn có ai đẹp mắt không?
– Có a… một nha hoàn của công chúa, tên là Liễu Đào.
Cung nữ này vừa nhắc tới này Liễu Đào thì bắt đầu miệng bay múa:
– Liễu Đào đó mới là người xinh đẹp, có đôi khi cùng ở trong thị tẩm công chúa phụng bồi, ở trong cung này cái gì cũng không có làm, mỗi ngày chỉ là cầm kỳ thư họa đấy, nàng cũng hiền hoà, rất được công chúa thích.
– Phải không? Còn có một nha hoàn như vậy a.
Trương Siêu Quần âm thầm ở trong lòng nhớ kỹ tên của nha hoàn Liễu Đào, nếu nàng có thể cùng công chúa ở trong thị tẩm, vậy sau này nếu mình cưỡi được công chúa, cũng thuận tiện cùng nàng cùng Liễu Đào thị tẩm a.
Đang suy nghĩ, thì tên thái giám đi báo công chúa quay trở lại, dẫn Trương Siêu Quần đi gặp nàng, Trương Siêu Quần đi theo tên thái giám đến đại điện.
– Nói cho tất cả lui ra, nô tài có chút chuyện trọng yếu muốn bẩm báo cùng công chúa.
Trương Siêu Quần sau khi đi vào liền nói.
– Tất cả lui ra ngoài đi..
Tuyết Băng công chúa nhìn mọi người phất phất tay, bảo cung nữ, thái giám đều lui ra.
– Ngươi còn dám tới đây?
Tuyết Băng nghiêm trang ngồi ở ghế dựa, nhìn chằm chằm Trương Siêu Quần nói:
– Ngươi tựa như oan hồn không tiêu tan vậy.
– Lần này nô tài tìm công chúa là có chuyện đại sự thật a.
Trương Siêu Quần đi tới nói:
– Hoàng hậu nương nương ở bên cạnh đột nhiên có hai cung nữ, chuyện này công chúa có biết không?
– Biết… đó là do ta tấu thỉnh phụ hoàng, cấp hai cung nữ để mẫu hậu sai sử đấy.
Tuyết Băng lạnh mặt nói:
– Ngươi vì chuyện này mà đến?
– Nô tài ta còn có một chuyện nữa…
Trương Siêu Quần xoay nhìn nhìn trong ngoài đại điện, tin rằng không còn người, cười nói:
– Nô tài tới đây vì còn chuyện lần trước cùng với công chúa chưa xong đấy.
– Cẩu nô tài, ngươi đang nói cái gì?
Nói xong, Tuyết Băng công chúa mặt ửng đỏ lên, một lần đó Trương Siêu Quần đem ngón tay của hắn, sờ soạng bên trong thân thể, đã đụng chạm tới cái khe thịt non mềm âm hộ của nàng.
Hắn… giờ còn muốn tiếp tục… chẳng lẽ là… !