Phần 30
– Ngươi… làm thế nào lại trà trộn được vào hậu cung này?
Trần Nhược Nhược cau mày nói:
– Đây chính là tội khi quân.
– Nô tài biết là tội khi quân, nhưng nếu Vũ nương không nói, nô tài cũng không nói, thì có ai biết là nô tài khi quân đâu…
– Ngươi… ngươi thật sự không phải là thái giám?
Sau khi hỏi xong, khuôn mặt Trần Nhược Nhược ửng đỏ lên, nàng cảm thấy mình hỏi rất là ngu ngốc, nếu Trương Siêu Quần là thái giám, thì nàng đã là không thể đạt đến cực khoái như là vừa rồi.
– Vũ nương yên tâm, về sau nô tài nhất định sẽ đem Vũ nương chính thức tiến vào hậu cung đấy.
Từ trên người Trần Nhược Nhược leo xuống, Trương Siêu Quần nhanh chóng mặc lại y phục của mình, dù sao ở hậu cung này chính là như vậy, mặc kệ là gì cũng phải cẩn thận, chỉ cần hơi có chút sai lầm, thì sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này đấy.
– Được.. ta chờ tin tức tốt của ngươi.
Ngoại trừ những lời này, Trần Nhược Nhược không biết nên nói thêm cái gì nữa, dù sao thì nàng cũng đã để cho hắn tiến vào bên trong thân thể mình, bất kể là hắn cưỡng đoạt hay là mình tự nguyện thì cũng vậy, tóm lại thân xác của mình, hắn đã sử dụng qua không xót một chỗ nào rồi.
– Bất quá bây giờ Vũ nương ở đây tốt nhất là cứ an phận đừng gây nên động tịnh gì, nô tài chắc chắn sẽ tìm cách để cho Vũ nương lọt vào hậu cung.
Trương Siêu Quần lời hứa son sắt nói:
– Chỉ sợ đến lúc được như ý nguyện rồi, thì lại muốn hất nô tài ra mà thôi.
– Sẽ không có chuyện như vậy… chỉ cần ngươi có thế mang ta vào hậu cung, đến lúc đó tất cả chuyện gì thì ta sẽ nghe theo ngươi.
Trần Nhược Nhược cam đoan:
– Ta chỉ muốn vào bên trong hậu cung, không muốn cứ ở chỗ này ngây ngốc mãi, ta muốn thoát ra khỏi đây đấy, ta không muốn bất kỳ Phi tử nào cũng đều có thể khi dễ ta, vì giấc mộng này, ta có thể trả giá cho ngươi hết thảy.
– Thậm chí là thể xác của Vũ nương?
Trương Siêu Quần mỉm cười nói.
– Đúng vậy.
Trần Nhược Nhược trong lòng còn có nhiều việc nặng nề, nếu có Trương Siêu Quần giúp mình, nàng càng muốn tiến vào hậu cung, càng muốn mình có thể tại trong hậu cung này hô mưa gọi gió.
– Chỉ cần lúc nào ngươi muốn, bên dưới hạ thân của ta cũng sẽ là của ngươi đấy, chỉ cần có thể đem ta mang vào hậu cung.
Lúc nói câu này, Trần Nhược Nhược vô tình nhìn xuống hạ thân, thấy cái âm hộ của mình sưng phồng ửng đỏ, nàng xấu hổ nhìn nhìn hắn.
Trương Siêu Quần mới vừa cùng Trần Nhược Nhược làm xong loại chuyện này, đương nhiên là hắn không có thời gian và tinh lực để làm thêm một lần nữa ngay bây giờ, mặc dù hắn đối với trước mắt Trần Nhược Nhược này thèm nhỏ nước dãi..
Trương Siêu Quần từ trong phòng của Trần Nhược Nhược đi ra rất là hài lòng, có thể cưỡi được một người khuynh đảo với danh xưng tuyệt sắc Vũ nương làm một lần loại chuyện đó, là phi thường tuyệt vời đấy, Trương Siêu Quần bây giờ lại càng thêm có cảm giác mình rất trâu bò, bất quá điều này cũng chưa tính là cái gì, hoàng cung to lớn như vậy, chỉ với vài Phi tử thêm Trần Nhược Nhược, thì mới chỉ là một góc băng sơn phần nổi mà thôi.
Sau khi đi ra Trương Siêu Quần liền lặng lẽ đi đến tẩm cung Lệ phi, hiện tại hắn phải xác định được gây ra những chuyện này, phía sau màn đen là có phải Lệ phi nhúng tay vào hay không? Nếu không phải là nàng, như vậy không những là hắn nguy hiểm, mà ngay cả Lệ phi vẫn luôn thụ được Hoàng thượng sủng hạnh cùng với Cao tổng quản sợ là cũng đều phải gặp nguy hiểm, hắn loanh hoanh ở sau ngọn núi giả, chờ đến thật trễ mà cũng không có nhìn thấy cung nữ của Lệ phi mang tấm vải lụa có dính máu kinh mang ra vứt bỏ, vậy chẵng lẽ là nàng đọa thai thật sự hay sao? Như vậy chuyện này đã lại càng thêm phức tạp rồi.
Mãi cho đến tối mịt Trương Siêu Quần mới đi ra, thì hắn lại gặp một thái y, nhìn kỹ lại thì chính là thái y mà mình từng đưa tấm vải lụa dính máu của Lệ phi ném ra bãi rác cho gã quan sát, Trương Siêu Quần vội vàng đến đón cười hì hì hỏi:
– Đi đâu mà vội vàng như vậy, xem bệnh cho Lệ phi nương nương à?
– Uả.. thì ra là Trương công công.
Gã thái y cũng là nhiều chuyện hỏi:
– Trương công công sao lại từ tẩm cung Lệ phi nương nương đi ra? Không phải là ở bên cung của Mai phi nương nương sao?
– Chuyện này ngươi cũng đừng để ý, vừa rồi ta tìm Lệ phi nương nương có chút việc.
Trương Siêu Quần che lấp nói:
– Ngươi xem bệnh cho ai vậy? Nhìn thấy bộ dạng của ngươi có vẻ lo lắng.
– Còn có thể là cho ai nữa? Đương nhiên là xem bệnh cho Lệ phi nương nương rồi, các Thái y khác không dám đi, sợ là có chuyện gì thì liên lụy đến bọn họ, cho nên liền phái ta đến đây.
Thái y phe phẩy tả oán nói:
– Bây giờ trong trong hậu cung là thời buổi rối loạn, ai cũng muốn tránh ra, ta tại thái y viện thì không có quyền cãi lại được gì, chuyện gì trong Thái y viện cũng bắt ta phải đi làm.
– Phải không? Xem bệnh cho Lệ phi nương nương? Đúng rồi, thời gian gần đây sức khỏe của Lệ phi nương nương như thế nào rồi? Sau khi bị đọa thai chắc là Lệ phi nương nương phải nghỉ ngơi nhiều a?
Trương Siêu Quần nói tiếp:
– Ngươi cũng nên thêm nhiều thang thuốc đại bổ để bồi dưỡng sức khỏe của Lệ phi nương nương, bị đọa thai cũng không phải là việc nhỏ a.
– Đúng vậy, hôm nay nghe nói là Lệ phi nương nương không còn ra máu nữa, đó là một chuyện tốt.
– Ý của ngươi là Lệ phi nương nương là thật sự bị đọa thai?
Trương Siêu Quần mồ hôi trán từ từ rịn ra.
– Ừ… hồi trưa đích thân tổng quản Thái y viện tự mình đến kiểm tra cho Lệ phi nương nương đấy, có nói đúng là bị đọa thai, hiện tại bên dưới hạ thân cũng đã khôi phục nhiều rồi, nhưng không biết vì sao, buổi chiều nay Lệ phi nương nương lại cảm thấy hơi mệt, nên ta mới lại phải đến.
Thái y giọng nói tựa hồ bất mãn.
– À… thì ra vậy…
Trương Siêu Quần khoát tay, làm cho này tiểu thái y vào Lệ phi tẩm cung, đồng thời tim của hắn cũng nhanh nhanh lên, nếu Lệ phi thật sự bị sảy thai, chuyện này nhất định từ phía sau tấm màn đen có bàn tay độc thủ, xem ra đang có một âm mưu lớn từ ở phía sau thao túng.