Phần 22
Qua một lúc sau, hai người đã mệt mỏi, Trần Vương phi nằm ở một bên thở dài nói:
– Nếu nô tài ngươi là một nam nhân chân chính thì hay rồi…
– Vậy nếu nô tài không phải là thái giám, thì nương nương muốn thế nào đây này?
Trương Siêu Quần ghé vào bên tai của nàng, bàn tay vuốt ve nán bóp hai bầu vú của nàng.
– Nếu ngươi không phải là thái giám, ta sẽ không có tịch mịch như thế này đâu.
Trương Siêu Quần xoay mặt qua, nhìn Trương Siêu Quần, hai gò má ửng đỏ gò má, ánh mắt tựa hồ là tràn đầy khát vọng.
– Vậy nương nương đã muốn có một nam nhân chân chính, nô tài đây sẽ khiến cho Trần nương nương thỏa mãn một lần.
Lúc này Trương Siêu Quần không giấu giếm nữa, mà cầm lấy bàn tay nàng bỏ vào bên trong quần của mình.
– Á…
Trần Vương phi vừa đụng chạm vào cây dương vật to dài của Trương Siêu Quần, náng há miệng ra sững sờ, quả thật, hắn là một nam nhân chân chính, nhưng tại sao bên trong hậu cung lại có thể có người như vậy? Nhưng bây giờ mình chạm tay vào thì rõ ràng đó là sự thật..
– Nương nương không cần phải kinh ngạc như thế…
Trương Siêu Quần nói xong, hắn dùng đầu gối chậm rãi đẩy hai chân Trần vương phi dạng ra, bàn tay lần nữa lại trượt lên cái khe thịt âm hộ, ôn nhu vuốt ve, bên trong âm đạo của Trần vương phi sớm đã trơn ướt ngập ngụa chất lỏng dịch nhờn, hoàn toàn đang sẵn sàng vào trạng thái tốt nhất để tiếp nhận dị vật nhét vào, ngón tay của Trương Siêu Quần vẫn tiếp tục trêu đùa trên âm hạch đã sung huyết như viên trân châu của nàng, cuối cùng thì Trần vương phi thở hổn hển rên rỉ lên tiếng:
– Không cần trêu đùa nữa… hãy đưa vào cho ta đi..
– Được rồi, nương nương nhìn xem nô tài tiến vào đây.
Nói xong Trương Siêu Quần dời thân đi vào sát giữa cặp bắp đùi bóng loáng non mịn của nàng, dùng quy đầu chống đỡ tại huyệt khẩu, cạ qua cạ lại một hồi một hồi, mới chậm chạp đem quy đầu nhét vào cửa miệng âm đạo non mềm, cơ vòng âm đạo siết chặt làm cho hắn cảm thấy hết sức thoải mái.
Thành thục thân thể phu nhân đã bị Trương Siêu Quần bại hoại cứ thế mà đâm vào bên trong cơ thể nàng, khi thấy dương vật Trương Siêu Quần đã thật sâu tiến vào bên trong ngọc thể, Trần Vương phi vừa kinh ngạc thừa nhận dương vật Trương Siêu Quần đánh sâu vào, sau đó mới cảm giác được cái loại khoái cảm đã đánh mất từ lâu lập tức thổi quét toàn từng đợt mãnh liệt kích thích khoái cảm từ sâu trong âm đạo, làm cho người đầu váng mắt hoa, đôi bầu vú đầy đặn rất tròn phập phồng, mỹ nhân dồn dập thở gấp rên rỉ;
– Um.. um… ư… ư…
Trần vương phi bất tri bất giác bắt đầu lắc lư cái mông nẩy nở nhiệt liệt nghênh hợp với động tác Trương Siêu Quần thọc dương vật vào, rút ra thọc vào..
Khuôn mặt thiên kiều bá mị, phong tình vạn chủng Trần vương phi giờ cặp đùi ngọc ưu mỹ thon dài vòng tại sau thắt lưng Trương Siêu Quần, cũng theo động tác dương vật hắn đút vào, rút ra mà ép chặt, hẩy mông lên, còn bên trong âm đạo của nàng, dương vật Trương Siêu Quần nhét đến phồng trướng, nàng lại chủ động giãy dụa thân thể tuyết trắng, thúc giục hắn càng nhanh tiến lên.
Hai bộ phận sinh dục va chạm nhau với với tần suất dũng mãnh càng lúc càng trầm trọng trọng thêm, Trương Siêu Quần càng hung hăng đút vào, khi thì chín cạn một sâu, khi thì dùng quy đầu chống đỡ cổ miệng tử cung tả hữu như muốn nghiền nát, nhiều lần thọc dương vật sâu đến tận cùng, khiến cho Trần vương phi hồn phi phách tán.
…
Trương Siêu Quần thưởng thức Trần vương phi ở dưới thân bị mình bừa bãi chà đạp, một cỗ hào hùng tự nhiên sinh ra, không lâu sau hắn cảm thấy bên trong âm đạo của nàng nhiệt lực không ngừng dâng cao, trọng yếu hơn là từ cổ miệng tử cung dần dần sinh ra một cỗ hấp lực, từ yếu đến mạnh, tựa hồ muốn nuốt lấy cây dương vật của hắn, đường hành lang vách thịt non khẽ động, hắn dốc tòn lực, thông qua đỉnh quy đầu, mã nhãn bắn ra một làn cực nóng tinh dịch, Trương Siêu Quần đem tinh hoa của mình không chút nào tiếc rẻ rót hết vào tử cung Trần vương phi, chảy về phía ở chỗ sâu trong, lúc này toàn thân nàng bủn rủn, âm tinh triệt để như bị xuyên thủng trào ra, dưới sự hầu hạ của Trương Siêu Quần, nàng đã trèo lên đỉnh cao phong tình dục, một lúc sau Trần vương phi xinh đẹp mới từ ham muốn vong ngã bên trong thức tỉnh quay về.
Trương Siêu Quần ôm Trần Vương phi nhẹ giọng nói:
– Như thế nào đây nương nương? Hiện tại rốt cuộc đã biết mùi vị nam nhân chân chính rồi phải không?
– Ngươi… ngươi… cẩu nô tài… ngươi mau đi xuống…
Trần Vương phi lúc này mặt đỏ lên, không biết là dư vị chưa tiêu, hay là xấu hổ.
– Hiện tại xong việc thì Vương phi nương nương liền muốn đuổi nô tài đi à?
Trương Siêu Quần cũng lười cùng nàng tranh cãi, mặc xong lại y phục của mình đã leo xuống, loại chuyện này bình thường sau khi đem tinh hoa phun ra là được rồi, Trương Siêu Quần bây giờ còn có chuyện trọng yếu hơn phải làm.
– Cẩu nô tài.. ngươi, ngươi… cư nhiên chiếm đoạt lấy thân thể của ta..
Trần Vương phi lúc này mới hoàn toàn tỉnh ngộ, đối với hành vi của mình vừa rồi hối hận.
– Tại vì lúc Vương phi nương nương quá điên cuồng còn oán trách nô tài gì nữa..
Trương Siêu Quần nói, vừa rồi lúc hắn âu yếm nàng, bên dưới hạ thân của nàng chủ động như vậy, tựa hồ là muốn đem toàn bộ cây dương vật của hắn cắn nuốt lấy sạch sẽ, thật ra bây giờ chỉ là giả bộ nghiêm trang mà thôi.
– Ngươi… cút đi.
Còn lại một mình Trần Vương phi âm thầm rơi lệ, nàng cứ tưởng rằng Trương Siêu Quần là một thái giám thật sự, cho nên mới để cho hắn vuốt ve mình, tuy rằng cô thể tịch mịch với bản năng sinh lý đòi hỏi, nhưng nàng vẫn không muốn để cho khác thọc cây dương vật vào âm đạo mình, bởi vì tại niên đại thuở đó, giữ cho thân mình trong sạch cũng rất là trọng yếu, nhưng sau khi trải qua Trương Siêu Quần mới vừa một phen đại chiến, từ hôm nay nàng đã không hề còn trong sạch được nữa rồi.
Trương Siêu Quần cũng không có thời gian để quan tâm đến nàng, theo trong tẩm cung đi ra, hắn liền đi đến nơi của Cao tổng quản, có một số việc nếu dựa vào thực lực trước mắt, tại trong hậu cung này hắn vẫn là chưa có thể làm được.
– Trương Siêu Quần, chuyện này của Mai phi nương nương thật là nghiêm trọng…
Cao tổng quản vừa nhìn thấy Trương Siêu Quần thì biết hắn đến tìm mình này mục đích:
– Hiện tại Hoàng đế vẫn là rất tin tưởng vào lời của Lệ phi nương nương đấy.
– Nô tài biết, cho nên nô tài mới nhờ Cao tổng quản giúp cho nô tài nghĩ ra biện pháp a.
Trương Siêu Quần con ngươi đảo một vòng, nói tiếp:
– Cao tổng quản, ngài mỗi ngày đều ở bên cạnh Hoàng thượng, việc Lệ phi mang thai là chuyện đại sự, chắc Cao tổng quản cũng biết chứ?
– Ta hiểu được ý tứ của ngươi, đương nhiên là ta cũng biết được, chẳng qua Lệ phi bảo là muốn chờ đoạn thời gian ngắn, vào lúc Hoàng thượng đại thọ năm mươi tuổi, thì mới đem tin tức tốt này làm lễ vật tặng cho bệ hạ, nhưng không ngờ tới chưa gì thì đã xảy ra việc như thế này.
Cao tổng quản bất đắc dĩ lắc đầu:
– Đồng thời Lệ phi cũng muốn trừ bỏ Mai phi a.
– Muốn giết Mai chủ tử thì không đơn giản như vậy, nô tài sẽ cho đòi lại cho Mai chủ tử một cái công đạo.
Trương Siêu Quần lời hứa vững chắc nói:
– Công đạo tự tại tâm.
– Trong hậu cung này làm gì mà có công đạo chứ, ngươi sao vậy? Hãy cứ an tâm làm một thái giám đi, không nên đem chuyện này làm cho lung tung phiền phức rắc rối hơn.
Cao tổng quản khuyên nhủ.
– Nô tài sẽ không để yên chuyện này, nhưng nếu chuyện này sẽ không làm thương tổn đến cả hai Phi tử, mà là có một kẻ chết thay, thì có được không vậy Cao tổng quản? Tất cả đều vui vẻ..
Trương Siêu Quần hỏi.
Cao tổng quản hiểu ý của Trương Siêu Quần, sau khi suy nghĩ nói:
– Vậy thì đi làm đi.