Phần 134
Trương Siêu Quần quả thật là mệt mỏi, cũng không nhiều lời, quay qua Kỷ Yên Nhiên mỉm cười, thuận theo vào trong trong phòng Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn, trang trí lộng lẫy không thua gì khuê phòng Dương Bất Hối, hắn càng có hảo cảm với Dương Tiêu.
Vừa đi vào, liền ngửi được mùi hương khí, u nhã mà không ngán, hương nồng nàm mà không tầm thường, Trương Siêu Quần nói:
– Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn, các ngươi phẩm vị càng ngày càng cao a, nơi này thơm quá! Là mùi hương phấn, hay là của mùi thơm cơ thể các ngươi vậy?
Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn hai nữ đồng thời sẵng giọng:
– Chán ghét!
Kỷ Yên Nhiên phía dưới tấm khăn tím, da thịt ửng hồng, nói:
– Trương công tử, ngươi cứ nghỉ ngơi thật tốt đi, có gì thì chúng ta ở sát vách cứ gọi.
Nàng quay về phía Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn nói:
– Chúng ta cũng không nên quấy rầy Trương công tử nữa.
Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn ngó lấy hắn lưu luyến không muốn rời đi, Trương Siêu Quần cũng vô cùng phiền muộn, ngồi lên trên giường ngà thơm ngào ngạt, tấm màn phủ giường màu hồng, gối màu đỏ, có cảm giác thật là ấm áp vui tươi, Trương Siêu Quần ngồi xếp bằng, lẳng lặng tiến vào trạng thái điều tức thổ nạp, Cửu Dương Chân Kinh bên trong pháp môn luyện khí quả nhiên là huyền diệu vô cùng, một lát sau, trong đan điền chân khí đã tràn đầy, hơn nửa canh giờ , nội lực của hắn khôi phục gần như như lúc ban đầu, hắn liền nằm uỵch xuống giường, bất giác nằm trên tấm thảm gấm mềm nhũn mền thiếp đi hồi nào không hay.
Không biết đến giờ nào, mơ mơ màng màng thì nghe tiếng cửa mở “két két” bị đẩy ra, Trương Siêu Quần lập tức mở mắt ra, trước mắt thấy ánh nến đỏ, bồng bềnh đến, thì ra đã là vào ban đêm.
Trương Siêu Quần nói:
– Là Tiểu Ngư hay Tiểu Nhạn vậy?
Người kia chậm rãi đóng cửa lại, đem cây nến đặt ở trên bàn, nói:
– Là ta.
Nghe tiếng nói đúng là Kỷ Yên Nhiên, Trương Siêu Quần trong lòng đột nhiên nhảy một cái, ánh mắt dần dần rõ ràng, Kỷ Yên Nhiên một thân y phục màu xanh nhạt mỏng thướt tha, càng làm nổi bật làn da thịt như tuyết ngọc, trong tay nàng bưng lấy một cái bát, hơi nóng còn bốc hơi, chậm rãi đi đến bên cạnh giường, nói:
– Trương công tử đã ngủ một giấc thật lâu rồi, Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn có tới mấy lần, gặp ngươi ngủ say sưa, nên không dám quấy rầy ngươi, Trương công tử đói bụng chưa? Ta vừa rồi nấu xong cháo nấm tuyết, công tử nếu đói bụng, thì ăn chút rồi hãy ngủ tiếp!
Trương Siêu Quần mỉm cười nói:
– Kỷ tỷ tỷ đã có lòng, đa tạ …đa tạ, tiểu đệ chính là đang đói bụng đây.
Hắn định muốn rời giường, Kỷ Yên Nhiên cản lại nói:
– Trương công tử đừng khách sáo, công tử đã quên rồi sao? Hôm đó ta đã từng nói qua, Trương công tử nếu như có thể cứu ta, thì ta sẽ nguyện ý làm nha hoàn cho công tử, cứ ngồi đấy để ta mang đến cho công tử ăn.
Trương Siêu Quần trên mặt đỏ lên một mảnh, một đại cô nương còn không có để cho mình thấy qua dung mạo, cứ như thế khoảng cách thật gần giúp mình ăn cháo, phàm là chỉ cần là nam nhân, ai cũng đều sẽ thấy tâm viên ý mã.
Mặc dù trong lòng tim bịch bịch nhảy loạn, nhưng Trương Siêu Quần làm sao cự tuyệt?
Nàng cho hắn ăn cực kỳ nghiêm túc, những ngón tay thon dài trắng nõn như hành lột nắm thìa, nhẹ nhàng theo cạnh bát múc từng thìa cháo, đợi cháo nguội đi một chút, mới đưa vào bên miệng Trương Siêu Quần, mỗi một lần nàng tới gần, Trương Siêu Quần liền ngửi thấy đến trên người nàng cái mùi thành thục nữ nhân ngây ngất, đó là một loại hương khí tuyệt không giống với mùi thơm cơ thể của Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn, nó tựa như là thuần tửu, làm cho tâm thần người say sưa, một đôi con ngươi như sóng nước lưu chuyển, nhưng vẫn là một mực nhìn xuống lấy, ánh mắt tuyệt không cùng tương giao Trương Siêu Quần, mặc dù không nhìn thấy khuôn mặt nàng, nhưng vành tai này trong suốt, trắng bên trong thấu đỏ, ửng hồng một mảnh.
Chẳng biết tại sao, Trương Siêu Quần không dám hí lộng trêu đùa nàng như đã từng làm với Tiểu Phượng, trên thực tế, trên người mùi thơm cơ thể làm say tim gan người, cơ hồ làm cho Trương Siêu Quần nhịn không được, muốn đem nàng ôm vào trong ngực, thỏa thích yêu thương một phen, một bát cháo, hắn chậm rãi ăn thật lâu mới hết.
Khi Kỷ Yên Nhiên không còn đem cái cánh tay đưa qua, Trương Siêu Quần không khỏi thất lạc, Kỷ Yên Nhiên dịu dàng nói:
– Công tử còn đói không? Để ta mang thêm cho chén cháo khác.
Trương Siêu Quần lắc đầu nói:
– Thôi được rồi, tiểu đệ đã ăn no rồi.
Kỷ Yên Nhiên mỉm cười, con mắt cong cong, nói:
– Chắc là do ta nấu cháo ăn không ngon miệng, cho nên công tử chỉ ăn một bát thì không muốn ăn nữa.
Trương Siêu Quần vội vàng lắc đầu:
– Ăn ngon… ăn ngon, từ trước đến giờ tiểu đệ chưa từng ăn ngon cháo cá qua như thế.
Kỷ Yên Nhiên buột miệng cười, gắt giọng:
– Công tử, ta dùng trái đu đủ cùng nấm tuyết nấu ra cháo, như thế nào mà thành là cháo cá?
Trương Siêu Quần lúng túng đến khuôn mặt anh tuấn đỏ lên, không biết thế nào trả lời, đành phải cười ngây ngô, Kỷ Yên Nhiên đột nhiên đem ánh mắt nhìn thẳng vào mắt hắn, bốn mắt hợp nhau, Trương Siêu Quần bị ánh mắt vũ mị của háng cuốn hút, nhịp tim đột nhiên tăng tốc, trong lòng âm thầm khen: “Quả nhiên là vưu vật! Trách không được Hà Thái Xung yêu thích như thế, ta cũng không phải là chưa từng gặp qua mỹ nữ, từ Tiểu Long Nữ đến Đại Ỷ Ti, từ Chu Chỉ Nhược đến Tiểu Chiêu, từ Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn đến Tiểu Phượng, Tiểu Yến, từ Kỷ Hiểu Phù đến Đinh Mẫn Quân, lại còn Tuyết Lĩnh Song Sơn đến Chu phu nhân, có ai mà không phải là mỹ nữ? Nhưng chỉ vẻn vẹn có thể lấy ánh mắt mà có thể làm cho hắn kinh tâm động phách, chỉ có một người lần này mà thôi.”
Đang lúc tâm động thần trì, Kỷ Yên Nhiên đột nhiên nói:
– Trương công tử, có muốn xem dung mạo của ta?
Cái này… đây chính là Trương Siêu Quần muốn nhất đó a! Như thế nào mà không nghĩ đến, nữ nhân càng là thần bí thì càng hấp dẫn nam nhân, huống chi hắn từng nghe được lời ca ngợi từ phái Côn Luân, đã có một năm trôi qua, từ trước cho đến bây giờ cũng không có nhìn qua vẻ mặt của nàng trong lòng hắn ngứa ngáy gian nan, cho nên liên tục gật đầu, hắn lại không biết rằng, thần thái gấp gáp hiện tại của hắn rất giống như là khỉ con.
Kỷ Yên Nhiên một đôi mị nhãn lại cong lên, ôn nhu nói:
– Từ cái ngày mà công tử đem ta cứu ra, ta đã từng phát lời thề, đời này thân thể này, mãi mãi là của công tử, tuyệt không để cho nam nhân khác nhìn qua, chỉ mong có một ngày, công tử chiếu cố, không chê ta liễu yếu đào tơ, nguyện ý để cho ta mãi mãi hầu hạ công tử.
Trương Siêu Quần chấn động trong lòng, nghẹn họng nhìn trân trối, nói:
– Kỷ tỷ tỷ … tỷ nói là…
Kỷ Yên Nhiên trong đôi mắt như muốn chảy ra nước, gật gật đầu, chậm rãi đứng thẳng lên, đem cái bát kia đặt ở dưới đáy giường
Trương Siêu Quần nín thở, Kỷ Yên Nhiên lộ ra thực tế niềm nở thoải mái, một đôi tuyết trắng đùi ngọc vén lên mà đi, chầm chậm khoan thai! Dưới bờ eo Mảnh khảnh là cái mông ngọc vểnh lên, một chuyển động một uốn éo, trước ngực khởi động bộ ngực sữa phình lên hai bầu vú, nhẹ nhàng phập phồng lấy, thật là mê người! Cánh tay ngọc dãn nhẹ, nhẹ nhàng cởi xuống tấm mạng che mặt màu tím khăn lụa…
Phía trên khuôn mặt ngũ quan tinh tế tỉ mỉ tinh xảo, toàn thân mỗi khi giơ tay nhấc chân tự nhiên toả sáng lấy một loại bộ dạng thiếu phụ thành thục, đôi mắt phượng tràn đầy linh động hàm ẩn mị thái, sáng lóng lánh, bên trong nhộn nhạo giống như là dục hỏa, giống như là khẩn trương, giống như là khủng hoảng, giống như là hưng phấn, hơi có vẻ ngượng ngùng, hai gò má phảng phất hương thơm một quả táo chín mọng, rồi lại tựa như là tiên tử đang say men kiều diễm mê người, khuôn mặt xuất hiện tại trước mắt Trương Siêu Quần hoàn mỹ thoát tục, trong lòng hắn bất chợt như là bị trúng một kích trùng điệp, nét mặt ngẩn ngơ, thất thanh nói:
– Tiểu Long Nữ….
Lão thiên ạ! Gương mặt này, đúng là cùng với Tiểu Long Nữ có tám phần tương tự, Kỷ Yên Nhiên cùng với Tiểu Long Nữ tựa như là một cái khuôn đúc đi ra! Đồng dạng là khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ! Chỉ bất quá… bất quá, dù là Trương Siêu Quần đang nghẹn ngào vừa gọi tên Tiểu Long Nữ, nhưng cũng lập tức phân biện được, Kỷ Yên Nhiên mặc dù cùng Tiểu Long Nữ ngũ quan có tám thành tương tự, nhưng lại chắc chắn không là cùng một người, chí ít thì đôi mắt kia hoàn toàn khác biệt, Tiểu Long Nữ ánh mắt thanh lãnh, tinh sáng như tiên tử, nàng thuần khiết, nàng siêu trần thoát tục, trên đời không ai có thể so sánh, Kỷ Yên Nhiên thì ánh mắt lại là tràn ngập đưa tình ẩn ý, mi mắt kiều mị, mười phần mang theo hương vị nữ nhân bờ môi đỏ hồng có chút hé mở, phảng phất như là dụ dỗ, như là lúc nào cũng có thể phát ra một tiếng âm thanh thiên nhiên yêu kiều rên rỉ.
Nếu như so sánh cả hai sự khác biệt, thì chính đó là một người là tiên tử cùng với một người là ma nữ, đương nhiên, ma nữ này không phải là hàm ý nghĩa xấu.