Phần 32: Vẫn Là Nhờ Xuân Dược
Ngón trỏ thon thả của Diệt Tuyệt điểm ra, nhìn có vẻ mềm mại hết sức nhưng lại chứa đựng một luồng sức mạnh vượt trội, nhanh như chớp chọt vào vị trí bụng bên trái, cách rốn của Long không quá hai phân.
Bụp!
– Á! Ngươi… tiểu nhân!
Tuy nhiên, dị biến đột ngột phát sinh, Diệt Tuyệt rên lên một tiếng đầy đau đớn, chớp mắt khi đầu ngón tay nàng chạm vào bụng Long, lập tức bị một khối đồ vật cứng rắn chặn lại, nhìn xuống mới thấy ngón tay trỏ của Diệt Tuyệt hơi cong một chút, đầu ngón tay bầm tím do vừa rồi nàng sử dụng lực đạo cực mạnh.
“Phù! Thật là độc ác mà! May mắn là vừa nãy bổn tướng quân có đề phòng, nếu không chắc bị đâm lòi ruột rồi!”
Long mừng rỡ thở ra một hơi nhẹ nhõm, bất giác hắn móc ra từ trong áo một tấm kim loại to bằng bàn tay, chính là lệnh bài Hữu Bộ Tiên Phong tướng quân lúc trước được Lý lão ban cho. Không chần chờ, Long tức thì chớp lấy cơ hội ngàn năm có một, nhân lúc Diệt Tuyệt còn đang ngơ ngác, tay hắn nắm thành đấm đánh đến.
Bang! Phốc!
Một quyền đấm thẳng vào bầu ngực sữa vun cao của Diệt Tuyệt, Long ra tay không hề thương tiếc, chứng tỏ cho câu nói: “Không được đánh phụ nữ, dù chỉ dùng một cành hồng!” Đối với Long hoàn toàn không có tác dụng.
Cùng lúc đó, gói đồ vật nhỏ trong nắm tay của Long cũng bị hắn bóp nát, vẫy ra một thứ bột màu trắng xám bốc mùi cay mũi vô cùng. Chợt nghe thấy âm thanh tức giận của Diệt Tuyệt hét ầm lên:
– Hức! Hắt xì! Hước! Hắt xì! TÊN TIỂU NHÂN HÈN HẠ! TA KHÔNG THA CHO NGƯƠI!!!
Long nhanh chóng chạy nhanh về phía ba người bọn Huyền, vừa chạy vừa đắc ý cười vang một trận:
– Hắc hắc! Ai tha cho ai còn chưa biết đâu! Yêu nữ cô cứ từ từ tận hưởng bột tiêu xay nhuyễn của ta đi!
Thằng cha này điếm thúi vô cùng, trong túi áo không có xuân dược thì cũng có vài thứ thủ đoạn bẩn bựa, Diệt Tuyệt phen này đã được nếm trải cảm giác bị người khác hành hạ rồi!
Long hí hửng chạy lại chỗ Huyền, làm theo động tác giải huyệt điểm điểm vào mấy chỗ trên cơ thể nàng, tuy nhiên Huyền vẫn bất động như tượng đá, hoàn toàn không có chút phản ứng hay dấu hiệu gì cho thấy đã được giải huyệt.
– Ủa gì kỳ vậy?
Long trợn mắt tự hỏi, hắn nhớ là mình đã làm theo đúng bài bản rồi mà, lại một lần nữa thử nghiệm trên người Thiếu Nhi cùng thanh niên đeo mặt nạ nhưng thu lại cùng một kết quả giống như Huyền. Long lúc này thực sự muốn rớt nước mắt.
Ngay lúc này phía sau lưng hắn bỗng vang lên tiếng quát đầy tức giận của Diệt Tuyệt:
– Tiểu tặc nạp mạng đi!!!
Gió lạnh ùa đến, chưởng pháp ma quỷ của Diệt Tuyệt như độc xà táp một cái vào ngay giữa lưng Long.
Bốp!!!
– A!!!
Một chưởng đập hắn trào máu đầy miệng, cả người bay văng vào góc lều, Diệt Tuyệt thừa thắng mang theo lửa giận phừng phừng xông đến muốn dứt điểm, trả thù cho lần bị ám toán vừa rồi.
Nhưng mỹ nhân trong cơn nộ hỏa dâng trào, cái nóng giận đã làm cho ánh mắt nhạy bén của nàng giảm sút, nào có chú ý đến mặt đất nơi Long văng đến có điều dị thường.
Tại vị trí phía trước người Long tầm hơn một mét, mặt đất chỗ này hơi xốp tựa như mới bị ai đó đào xới không lâu, vẫn còn lưu lại vài vết ngụy tạo bằng cỏ khô lẫn ít nhành cây nhỏ. Diệt Tuyệt nếu đủ tỉnh táo e sẽ nhận ra ngay điểm không thích hợp. Có điều hiện giờ nàng tâm trạng chỉ muốn giết chết Long ngay lập tức, nào thèm quan tâm đến mặt đất nơi đó ra sao!
Và rồi, chuyện gì đến thì nó cũng đến, Diệt Tuyệt móc từ trong ngực ra một thanh tiểu kiếm dài chừng hai tấc, nàng nghiến răng từng bước đi thẳng đến trước mặt Long, nơi khóe miệng đẹp hơi nhếch lên để lộ một sợi tơ máu mỏng manh, chính là kết quả khi lãnh trọn một đấm vừa rồi của tên tiểu tặc gian xảo này.
– Hừ hừ! Long tướng quân, ngài đừng trách thiếp thân tuyệt tình!
Diệt Tuyệt giọng lạnh như băng hàn, tuy nhiên Long đối với nàng không quá để tâm, chuyện hắn chú ý nhất lúc này chính là vị trí mặt đất bị giày xéo trước mặt. Bất chợt hắn ngửa mặt lên trời cười gằn vài tiếng, miệng lưỡi dính đầy máu me phối hợp cùng biểu cảm quyết liệt trên gương mặt của hắn tạo cho người ta có cảm giác giống như bản thân đang bị khinh nhờn vậy.
– Hừ! Chết đến nơi rồi mà ngươi vẫn còn cười được! Để thiếp thân tiễn ngươi một đoạn đường!
Diệt Tuyệt quả nhiên bị nụ cười của Long chọc tức, cả đời nàng tung hoành ngang dọc, giết người vô số, chưa từng biết cảm giác thất bại nó như thế nào. Thật không ngờ hôm nay nàng lại bại trong tay một tên tiểu tử, chuyện này nếu đồn ra bên ngoài thì toàn bộ thể diện của nàng, của môn phái coi như mất sạch! Sát tâm đã động, Diệt Tuyệt làm sao có thể tha chết cho Long được cơ chứ! Nàng nặng nề bước đến, tiểu kiếm trong tay lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo u ám.
“Khà! Tới đây đi! Ba bước… hai bước… hắc hắc!”
Long vậy mà không hề tỏ ra chút vẻ gì gọi là sợ hãi cả, hắn còn tự đếm thầm trong miệng, ánh mắt trợn trừng như đánh cược tất cả vào ba bước chân cuối cùng của Diệt Tuyệt.
Ngay khi bước chân cuối cùng của Diệt Tuyệt đặt lên đúng vị trí mặt đất bị xới lên, sắc mặt Long thoáng cái đỏ bừng, gân cổ gào lên:
– MỘT BƯỚC!!!
Mặt đất nơi Diệt Tuyệt vừa đặt chân đến lập tức lõm xuống thành một hố sâu đường kính hơn một mét.
CỜ RẮC… RẮC…
– Á NGƯƠI…
Mỹ nhân dù là cao thủ nhưng làm sao có thể phản ứng xoay chuyển cơ thể trong tình huống này được, nàng chỉ kịp hét lên một tiếng oán hận, đem tiểu kiếm trong tay nhắm ngay người Long phóng đến, tuy nhiên do ngắm không chuẩn xác nên vũ khí sắc bén ấy liền bị lệch hướng, cắt xẹt qua vai Long rồi bay xuyên thủng vách lều vải! Thân hình mềm mại của Diệt Tuyệt hơi run nhẹ, cả người thoáng cái chao đảo như bị hụt chân, toàn bộ mặt đất bên dưới đôi chân của nàng sụp xuống, để lộ ra một miệng hố tối đen như mực, mỹ nhân hoa dung thất sắc, dung diện trắng bệch, không đến ba giây cả người nàng liền rơi xuống hố sâu. Từ bên dưới hố tức thì truyền lên tiếng rên đau đớn cùng với tiếng thở phì phò chứa đầy sự tức giận.
Vút! Vút!
Đúng lúc này, một sợi dây thép từ dưới mặt đất bắn lên với tốc độ chóng mặt, một đầu sợi dây nối liền với miệng hố sâu, đầu còn lại được mắc vào cây đòn tay to lớn vắt ngang nóc lều vải, thoáng cái liền có một chiếc nắp đậy bằng sắt nhắm ngay miệng hố sâu chụp xuống.
Keng!!!
Tiếng kim loại va đập vào nhau vang lên âm thanh điếc tai, đoạn dây thép bị một nguồn sức mạnh kéo căng ra, từ từ lôi một chiếc lồng sắt hình vuông to lớn từ dưới hố sâu lên, mà Diệt Tuyệt lúc này như một con chim nhỏ vừa bị sập bẫy, nàng điên cuồng hất tung nhảy tới nhảy lui bên trong chiếc lồng sắt đặc chế.
– Khà khà! Diệt Tuyệt đại mỹ nhân, dù cô có là cao thủ võ công siêu phàm đi chăng nữa thì cũng khó lòng thoát ra được! Đây chính là món quà ta đích thân thiết kế cho cô đấy! Cô vừa ý chứ? Có cần đem thêm chăn gối vào không?
Long đứng dậy phủi hết bụi bặm bám trên người, hắn cười sằng sặc khi nhìn thấy Diệt Tuyệt đang giãy dụa kịch liệt bên trong lòng sắt, nội tâm cảm thấy rất chi là hả hê.
– Tiểu tặc bỉ ổi! Thả ta ra!
Diệt Tuyệt mỹ nhân lồng lộn gào lên, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt hai thanh sắt đen, thần thái dữ tợn quát Long tướng quân như đang ra lệnh.
Nhưng Long đâu có dại mà nghe theo lời nàng, phải khó khăn lắm hắn mới bày ra được mưu sâu thâm hiểm này, còn chưa kịp hưởng thụ thì sao có thể bỏ được!
– Hắc! Thả cô ra? Bổn tướng quân đẹp trai chứ đâu có bị ngu? Hắc hắc!
Long cười khoái trá, nhanh chóng đi đến bên cạnh chiếc lồng, vừa múa máy tay chân vừa khiêu khích mỹ nhân bên trong lồng:
– Để ta kể cho cô nghe một câu chuyện! Ngày xưa ở Đại Việt của ta có lưu truyền một sự tích, cô có biết đó là sự tích gì không?
Long nhìn Diệt Tuyệt, chầm chậm hỏi, có điều mỹ nhân lại càng nháo nhào lên hơn, liên tục la hét:
– Không nghe! Thả ta ra! Thả ta ra!
Long mắt điếc tai ngơ, tiếp tục nói:
– Sự tích đấy kể về một người thanh niên được người đời truyền miệng nhau, gọi hắn là “Cường Bạo Đại Vương”! Trong số các giai thoại có nhắc đến sự tích Ông Táo cùng Cường Bạo Đại Vương phối hợp với nhau bắt chim Cú Mèo, hiện tại sự tích ấy ta vừa tái hiện cho cô xem đấy!
Long cười cười, hắn đưa tay nắm vội lấy bàn tay của Diệt Tuyệt, tranh thủ vuốt ve một hồi, mân mê tay ngọc không thôi!
“Cực phẩm! Tuyệt đối là cực phẩm!”
Trong lòng hắn kinh ngạc hô lên, da tay Diệt Tuyệt mỹ nhân mềm mịn vô cùng, chạm vào liền tạo cho người ta cảm giác thích thú không rời.
– Bỏ ra! Thả ta ra!!!
Mỹ nhân vội vàng giật bàn tay lại, hung hăng trợn mắt nhìn Long, bầu ngực sữa phập phồng làm cho hai khối tròn bên dưới lớp áo tưng tưng theo từng nhịp thở.
Bang! Bang!
Trong cơn tức giận, Diệt Tuyệt thủ chưởng xòe ra, cuồng bạo tung ra mấy chưởng liên tiếp vào lồng chim, đánh cho vài thanh sắt ở vị trí chỗ đó cong quéo lại, kình lực muôn phần đáng sợ. Có điều nàng vẫn không thể nào phá hủy được lồng sắt kiên cố quá cứng cáp này.
– Úi mẹ ơi!
Long hãi hùng la lên, vội nhảy lùi lại phía sau vài bước. Hắn thấy mỹ nhân này mức độ nguy hiểm vô cùng cao, nhìn bề ngoài có vẻ mảnh mai yểu điệu nhưng bên trong cái vỏ bọc mảnh mai yểu điệu ấy lại ẩn chứa sức mạnh chín trâu hai hổ, lại có thể dùng sức một người đánh cong cả sắt thép. Hai chưởng vừa rồi nếu dời lên trên người Long thì chắc chắn dư sức giết chết hắn mấy cái mạng rồi!
Trong trí nhớ của Long, chỉ có những gã quái vật thể hình trên thế giới mới có khả năng dùng tay không đánh biến dạng sắt cây, tiêu biểu như: Kai Greene, Ken Hanaoka, Steven Cao, Arnold Schwarzenegger, Hwang Chul Soon. Mà xung quanh lồng chim đều do những thanh sắt đặc to bằng ngón tay cái hàn ghép tạo thành, Diệt Tuyệt có thể đánh cong chúng thì quả thật sức mạnh mà nàng sở hữu gần như sánh ngang với mấy gã quái vật thể hình vừa kể ở trên. Đây chính là thành quả sau chục năm, hai mươi năm luyện tập võ công đem lại cho nàng.
“Không được! Nếu cứ tiếp tục như vậy, đến khi yêu nữ này hồi phục sức lực thì chắc chắn sẽ đánh bay nắp lồng mà thoát ra, lúc đó hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
Long thầm cảnh giác trong thâm tâm, bàn tay hắn trong lúc suy nghĩ bất giác mò mẫm trong ngực áo, loáng thoáng chạm đến một đồ vật mát lạnh, hình dạng tròn tròn, dài dài!
“Chính là nó! Tao thật sự không muốn dùng tới mày đâu! Chỉ qua là tình cảnh ép buộc mà thôi! Hắc hắc!”
Lọ Hồng Xuân Vũ còn hơn một nửa được hắn lấy ra, nhưng sau đó Long đột ngột rùng mình một cái, vội vàng liếc nhìn Thu Huyền cùng Thiếu Nhi đứng bất động cách đó mấy mét.
Long tạm thời không biết cách giải huyệt cho ba người, đành cực nhọc xê dịch ba cơ thể một chút để cho Thu Huyền, Thiếu Nhi cùng thanh niên đeo mặt nạ quay lưng lại, mặt nhìn vào vách lều vải.
– Làm phiền mọi người một lát rồi!
Long cười hắc hắc mấy tiếng, Thu Huyền, Thiếu Nhi ánh mắt giãy giụa nhìn Long trân trân, hai nàng thừa biết Long đắc thủ, hiện tại muốn giở thủ đoạn phía sau ra để đối phó với Diệt Tuyệt, điều này làm nhị nữ lo lắng không thôi. Một người sợ Long làm hại Diệt Tuyệt, một người lại sợ Diệt Tuyệt làm hại Long. Chỉ riêng người thanh niên đeo mặt nạ là ánh mắt hờ hững, trong con ngươi lấp lóe ý cười như muốn nói:
“Anh bạn à, cuối cùng cũng chịu chơi thủ đoạn giống tôi ư?”
Long sau phen cất công chuyển đổi vị trí của ba người bọn Huyền xong, hắn lại lỏn lẻn chạy đến trước người Diệt Tuyệt, đồng thời đem cái lọ sứ Hồng Xuân Vũ mở nắp ra.
– Yêu nữ, xem ta làm sao trị cô đây!
Ngữ điệu xấu xa cùng với nụ cười đê tiện của Long làm cho Diệt Tuyệt bất giác rùng mình, mỹ nhân ánh mắt dè chừng nhìn vào lọ sứ trong tay Long, nhíu mày suy nghĩ kia liệu có phải là thuốc độc hay không? Nếu mà là thuốc độc thì chắc hẳn là loại cực độc, bởi tên tiểu tặc trước mắt nàng vẻ mặt đang rất đắc ý.
– Ngươi muốn hạ độc ta?
Diệt Tuyệt hỏi một câu làm Long ngớ người, nhưng ngay sau đó hắn cười như điên, gật gù nói:
– Đúng vậy, bổn tướng quân tuyệt đối sẽ không nhân từ với kẻ có ý đồ bất chính như cô! Trong tay ta chính là Hủy Cốt Tán, chỉ cần dính phải một lượng nhỏ, toàn thân sẽ ngay lập tức lở loét, da thịt tan chảy, không quá một canh giờ toàn bộ xương cốt liền hóa thành một bãi máu!
Long sấn sổ tới như một tên ác ma, chém gió ra tác dụng kinh hồn của “thuốc độc” dọa cho Diệt Tuyệt phải khiếp đảm!
– Hừ! Rơi vào tay người là do bản lĩnh ta kém cỏi! Muốn chém muốn giết tùy ngươi định đoạt!
Diệt Tuyệt không ngờ lại mạnh miệng nói như thế, tuy nhiên trong mỹ mâu vẫn không thể nào giấu được vẻ sợ hãi, nghe Long quảng cáo kịch độc kia ghê gớm đến vậy, dù cho bất kỳ ai nghe thấy cũng đều hoảng sợ một trận, Diệt Tuyệt thân là nữ nhân, làm sao có thể không sợ cơ chứ!
Nàng lúc này không có để ý, ngoài lọ Hồng Xuân Vũ ra thì trong tay áo của Long còn có thêm một lọ sứ khác nữa, đây là thuốc trị thương vừa rồi hắn lấy được trên người của thanh niên đeo mặt nạ.
Vụt!
Long đi một vòng quanh lồng sắt, bất ngờ vung tay làm cho một phần bột trắng xóa từ trong lọ sứ bên tay trái bắn ra, bột trắng lũ lượt bay đến bên người Diệt Tuyệt.
Soạt! Soạt! Soạt!
Nhưng Diệt Tuyệt há lại đứng yên chịu chết? Nàng lập tức múa hai ống tay áo, đem toàn bộ khói trắng quạt bay ra ngoài, tất cả đều đập thẳng vào người Long.
“Biết ngay mà! Hậu chiêu hay đấy, nhưng đây mới là Hồng Xuân Vũ chính hiệu!”
Long cười thầm trong bụng, tay phải nhanh như chớp vung lên, lần này là một dòng chất lỏng màu hồng lóng lánh long lanh phụt ra, hất thẳng vào gương mặt xinh đẹp của mỹ nhân.
– Aaa! Tiểu tặc! Ngươi hủy dung mạo của ta?
Diệt Tuyệt bất ngờ trúng phải độc thủ của Long, toàn bộ chất lỏng xuân dược trong nửa lọ Hồng Xuân Vũ thấm ướt hết gương mặt trắng trẻo của nàng, mỹ nhân nhất thời ôm mặt la hét thảm thiết.
Long vẫn im lặng đứng một bên cười cười, nhịp chân chờ đợi thuốc phát huy hiệu lực.
Quả nhiên chỉ sau vài giây ngắn ngủi, Diệt Tuyệt không còn la hét nữa, nàng hoảng hốt dùng hai bàn tay sờ vào gương mặt, không có cảm nhận điều gì khác thường, cũng không có đau đớn thống khổ. Thứ lạ lẫm chính là nàng cảm giác hơi thở của mình nóng dần theo thời gian, ánh mắt nhất thời nhảy lên một cái, vội dùng tay lau một ít chất lỏng trên mặt rồi đưa lên mũi ngửi ngửi.
– Khịt! Đây là? XUÂN DƯỢC!!!
Ngay lập tức nàng đã nhận ra được chất lỏng trên mặt chính là xuân dược, ánh mắt đột nhiên xoay chuyển ba trăm sáu mươi độ, oán hận nhìn Long như thể muốn xé xác hắn ra ngay lập tức.
– Sự thanh bạch cả đời này của ta tuyệt không thể bị hủy hoại trong tay tiểu tặc ngươi được!
Diệt Tuyệt nhân lúc bản thân còn tỉnh táo, trong mắt nàng lóe lên sự quyết đoán, nhắm ngay một cạnh của lồng sắt, dự định sẽ lao vào đập đầu chết ngay lập tức.
Nhưng Long làm sao có thể cho nàng toại nguyện như vậy được! Nàng nhanh nhưng hắn còn nhanh hơn nàng, một bước thoăn thoắt đi đến bên cạnh chiếc lồng, tung cước đá bay hai cái chốt, lập tức mở ra một mặt của lồng sắt, đúng lúc này Diệt Tuyệt thình lình nhắm mắt nhắm mũi lao đầu đến, trùng hợp va vào người Long một cái uỳnh!
– A!
– A! Ngươi…
Cả hai mất đà té nhào ra đất, Diệt Tuyệt xinh đẹp vô cùng, thân hình đầy đặn đè lên trên người Long, gương mặt mỹ miều dụi dụi mấy cái vào ngực hắn, sau đó cảm thấy có gì đó không đúng, nàng lập tức mở mắt ra, trên mặt phút chốc đỏ bừng, cả người ngượng ngùng không thôi.
– Diệt Tuyệt ta thân là tiên nữ trong lòng biết bao nhiêu người, không ngờ hôm nay ở nơi đất khách liền bị một tên tiểu tặc chà đạp thê thảm!
Mỹ nhân nước mắt lưng tròng, mỹ mâu ngập tràn hơi nước, đỏ hoe, dáng vẻ đáng thương hơn là đáng hận.