Phần 31: Kế Hiểm Hóc
Long, Huyền nhanh chóng chạy đến đỡ lấy nàng, trong mắt thanh niên đeo mặt nạ quỷ chứng kiến một màn kinh dị như thế cũng không giấu được vẻ khiếp sợ, nhất thời không giữ được bộ dạng bình tĩnh nữa.
Tinh! Tang!
Tinh! Tang!
Tinh! Tang!
Trong tiếng mưa ào ào xối xả, vậy mà lại có âm thanh trong trẻo truyền đến, tiếng chuông ngân lên như lệ quỷ oai oán đòi mạng, đem Dư Thiếu Nhi đánh cho tâm thần rã rời, đau đớn kêu gào thê lương.
Soạt!
Đỉnh lều vải đột nhiên bị ai đó chém rách một lỗ hổng, tiếp đến liền thấy một người toàn thân trùm kín trong áo choàng trắng, phiêu hốt từ trên đỉnh lều nhảy xuống.
Mũ trùm đầu tháo xuống cùng với tấm áo choàng rơi trên đất, một mỹ nhân tuyệt sắc bất ngờ hiện ra giữa lều. Nét đẹp kinh hãi thế tục, bạch y nhuyễn mịn ôm sát lấy cơ thể nuột nà, dáng dấp tựa thiên sứ trên trời, làn tóc dài đen mượt xõa ngang lưng, mắt hạnh ươn ướt, mày liễu uốn cong, mũi ngọc tinh xảo và một đôi môi thắm hồng không cần tô son, toàn bộ dung diện lẫn vóc dáng của mỹ nữ thần bí đẹp đến mức có thể khiến cho tâm thần của người ta điên đảo.
Không gian bên trong lều vải thoáng cái sáng rực, nữ nhân xinh đẹp kia không khác gì một bóng đèn LED, chiếu rọi lấp lánh.
Nàng ta lạnh lùng băng lãnh, ánh mắt sắc lẹm tức giận liếc nhìn Dư Thiếu Nhi vừa mới được Huyền dìu đứng dậy, mỹ nhân nọ ngọc thủ nâng lên để lộ ra một chiếc vòng tay có chín cái chuông bạc, bắt đầu lắc mạnh liên hồi.
Tinh! Tang…
– AAAAA!!!
Tiếng chuông vang lên đồng thời Dư Thiếu Nhi giống như phát điên, nàng giãy khỏi tay Huyền, thân hình mềm mại đau đớn lăn lộn trên mặt đất, hai tay không ngừng ôm lấy đầu, bứt tóc rối loạn.
– Dừng tay!
Mắt thấy Dư Thiếu Nhi bị tiếng chuông hành hạ thể xác lẫn tinh thần, bộ dạng sắp sửa không thể trụ được nữa, Huyền tức giận thét dài một tiếng, cả người nhanh chóng lao đến trước mặt Diệt Tuyệt, tay ngọc hóa chưởng đánh tới.
– Hừ!
Diệt Tuyệt trong mắt lóe lên thần sắc khinh thường, không thèm né tránh, mỹ nhân vậy mà chính diện đối kháng với Huyền, một tay lắc chuông, tay còn lại vung chưởng đón đánh!
Chát!
Song chưởng va đập vào nhau, ngay sau đó hai bóng người bắn ngược về hai phía, Huyền phải lùi lại hơn chục bước mới đứng vững được thân hình, Long nhanh chóng đỡ lấy nàng. Phía đối diện Diệt Tuyệt chỉ lui lại năm bước, hiển nhiên cô ta chiếm ưu thế sau đòn đánh vừa rồi.
Nhưng cũng nhờ vậy mà hồi chuông trong tay Diệt Tuyệt không còn phát ra âm thanh nữa.
Long, Huyền cẩn thận dìu Thiếu Nhi đứng lên, cùng người thanh niên đeo mặt nạ quỷ đứng chung một chỗ, vẻ mặt hết sức kiêng kị nhìn chưởng môn phái Nga Mi trước mắt.
Diệt Tuyệt trong mắt thoáng lóe lên vẻ kinh dị nhưng rất nhanh liền tan biến, cô ta phủi tay một cách thong thả, miệng nhỏ vẽ lên một nụ cười mỹ lệ, mắt hạnh nhìn Huyền bày tỏ sự kinh ngạc, cất giọng:
– Lợi hại! Còn trẻ mà nội lực đã mạnh mẽ như vậy, ở Đại Việt chắc cũng được xếp vào hàng cao thủ chân chính a?
Diệt Tuyệt vẫn một dạng bình đạm nhìn Huyền dò xét, dưới ánh mắt của cô ta, Huyền lập tức có cảm giác như cơ thể bị lột sạch trần trụi, không gì có thể che giấu, hơi run rẩy chuyển mình nép sau lưng Long, dáng vẻ cao thủ võ thuật vừa rồi đột nhiên biến mất tăm.
Đúng là ở trước mặt nam nhân mà mình thích, nữ tử liền có cảm giác ỷ lại, cảm giác được che chở cho nên thường hay tỏ ra yếu đuối, vô hại.
Theo đó cũng dẫn dắt sự chú ý của Diệt Tuyệt dời sang trên người Long, tuy nhiên, rất nhanh cô ta đã dời đổi ánh mắt nhìn tới trên người thanh niên đeo mặt nạ, rồi bất chợt như nhớ ra điều gì, Diệt Tuyệt quay phắt mặt lại, hai mắt dữ tợn nhìn chằm chằm vào Long.
Bộ dạng tiên nữ bình đạm, thiên sứ thiện lành không biết nóng giận vụt bay mất, thay vào đó là vẻ mặt muốn giết người, Diệt Tuyệt nghiến răng nghiến lợi chỉ vào Long, đánh lưỡi gằn từng chữ:
– Nha! Thì ra là ngươi! Trùng hợp, thật sự rất trùng hợp!
Thái độ của Diệt Tuyệt bất thường như vậy hiển nhiên có nguyên nhân ẩn khúc trong đó, Huyền cùng thanh niên đeo mặt nạ bất ngờ nhìn Long một cái, chợt cùng hỏi:
– Ngươi quen biết cô ta?
Long sợ hãi kêu lên:
– Không! Không có quen! Thật sự là không quen mà!
Đoạn hắn quay sang nhìn Diệt Tuyệt, mạnh miệng phân bua:
– Ê! Nữ nhân kia, hai ta không quen, không biết à! Đừng thấy bổn tướng quân đẹp trai rồi nhận bừa là người quen nhé!
Quả thực Long hiện tại không nhận ra nữ nhân trước mắt này, nàng ta đẹp đến nỗi hắn phải ngớ người, trong trí nhớ tuyệt nhiên chưa từng nhìn thấy nàng.
Diệt Tuyệt nghe thế liền sững sờ trong giây lát, nàng cũng không có tức giận mà chỉ nhìn Long rồi nở một nụ cười tuyệt vời, đẹp không thể tả, mị hoặc nói:
– Ngươi vô tình đến thế ư? Có cần tỷ tỷ đây cởi hết y phục ra, để cho ngươi đến nhận dạng không?
Diệt Tuyệt mỹ nhân bỗng mô phỏng động tác muốn thoát y, nàng dùng ngữ điệu nửa úp nửa mở như đang thả một quả bom nổ chậm làm cho Huyền, Thiếu Nhi cùng thanh niên đeo mặt nạ ngây dại, cả ba vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, thoáng cái sao giữa Diệt Tuyệt và Long lại trở nên thân thiết như vậy chứ? Trong này nhất định là có điều mờ ám!
Ngay lúc này Diệt Tuyệt chợt làm ra vẻ sợ hãi, bộ dạng đáng thương hai tay ôm lấy ngực, nhưng trong mắt nàng lập lòe tia sáng xảo quyệt, dùng giọng thê lương nói:
– Á! Hay là Long tướng quân ngài muốn dùng vũ khí sắc bén để cắt xé y phục của ta giống như đêm hôm trước? Ngài, ngài thật là một tên biến thái nha! Khách! Khách!
Đùng! Đùng! Đùng!
Huyền, Thiếu Nhi, thanh niên đeo mặt nạ trong đầu chấn động như sấm nổ, đều cùng một loại biểu cảm không dám tin nhìn Long, cả bọn như đang đợi lời giải thích thỏa đáng từ hắn.
– Ấy! Sao mọi người lại nhìn ta như vậy chứ? Ta, ta không biết gì hết!
Long nhanh trí phản bác nhưng ánh mắt hoảng loạn của hắn đã bán đứng hắn, thần sắc trong mắt Long như đã nói lên tất cả!
– Biến thái!
– Đê tiện!
– Chàng… chàng vậy mà cùng sư phụ của thiếp… ôi huhu… vô sỉ!
Nhất thời Huyền, Thiếu Nhi cùng thanh niên đeo mặt nạ khinh thường nhìn Long, mắng mỏ không chút thương tiếc. Diệt Tuyệt vẫn đứng yên một bên xem kịch, mỹ nhân vẫn không hề có ý định thừa cơ hội đánh phủ đầu bốn người. Nàng càng xem ba người bọn Huyền chửi bới Long, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác dễ chịu vô cùng.
– Con mẹ nó! Thật là tà môn! Mọi người đừng tin lời cô ta, đó là lời phù phiếm, tà ma ngoại đạo mê hoặc lòng người!
Long cố biện minh nhưng ở đây còn có mấy ai tin tưởng hắn chứ? Huyền, Thiếu Nhi một mặt bí xị, hậm hực như muốn ngay lập tức lao vào cho hắn một trận. Thanh niên đeo mặt nạ điềm nhiên cười trừ, né tránh Long giống như không hề quen biết hắn.
Ngay lúc bốn người lơ là sự chú ý, thân hình Diệt Tuyệt liền như một làn gió lướt đến bên này, đến khi bọn Long nhận ra thì đã muộn. Diệt Tuyệt mỹ nhân ra tay nhanh như chớp, kỳ lạ ở chỗ nàng ta chỉ dùng có duy nhất một ngón tay điểm vào các vị trí ở gần rốn và ngực của ba người mà thôi. Long vì đã sớm phòng bị mỹ nhân này nên trong lúc nguy nan may mắn tránh được độc chiêu của nàng.
– Ứ!
– Á!
– Ư!
Huyền, Thiếu Nhi cùng thanh niên đeo mặt nạ quỷ đột nhiên cảm thấy thân hình bất chợt trở nên nặng trịch, tứ chi cứng ngắc không thể cử động được, ngay cả mở miệng nói chuyện cũng không thể.
– Ba người các ngươi tạm thời bất động một lát đi!
Diệt Tuyệt đắc ý liếc nhìn ba người đang cứng đơ, biểu cảm trên mặt vô cùng mãn nguyện, đột nhiên Long giật mình hô lên:
– Điểm huyệt bất động?
Long kinh hãi một trận sau khi chứng kiến Diệt Tuyệt biểu diễn kỹ năng bấm huyệt, Long biết rõ bấm huyệt bất động không chỉ xuất hiện ở trong phim chưởng của tàu mà còn xuất hiện một cách chân thực ở ngoài đời. Sở dĩ hắn biết vừa rồi chính xác là chiêu điểm huyệt bất động vì khi còn ở thời hiện đại, Long từng có đi phụ việc cho một võ quán cổ truyền.
Sư phụ nơi đây là một lão nhân, cũng là cao thủ võ thuật rất nổi tiếng của Việt Nam, không ai khác ngoài Huỳnh Đạo Sư Tổ, Nam Huỳnh Đạo chân nhân, ông là một bậc thầy vang danh với tên gọi: Võ Sư Phóng Tinh… à nhầm, là Võ Sư Phóng Điện nhé!
Thường xuyên xem Nam Huỳnh Đạo chân nhân biểu diễn các thế võ cổ truyền xen lẫn chút kỹ thuật phóng điện gây tê liệt đối thủ, bấm huyệt đứng hình cũng nằm trong một số chiêu thức đó. Cho nên hôm nay kiến thức Diệt Tuyệt thi triển điểm huyệt, Long rất nhanh đã nhận ra những đặc điểm quen mắt, từ đó mà nói ra phán đoán vừa rồi.
– Thật không ngờ Long tướng quân cũng biết đến chiêu trò tiểu xảo này! Thiếp thân lấy làm kinh ngạc lắm! Phải chăng ngài cũng muốn trải nghiệm thử một chút?
Diệt Tuyệt cười đẹp rạng ngời, vẻ mặt nàng trong sáng thánh thiện, hướng về phía Long giơ lên ngón tay trỏ mềm mại, lại làm một vài động tác chọt chọt khiến cho Long rùng mình sợ hãi không thôi.
– Ma nữ! Cô đừng qua đây, nếu không… nếu không ta…
Trên mặt là một mảnh hoảng loạn, hai mắt đảo điên liên hồi. Long từng bước thụt lùi về sau, nơi gần sát vách lều.
Long tuy bề ngoài tỏ ra dáng vẻ sợ hãi như vậy nhưng bên trong nội tâm lại đang âm thầm tính kế đối phương. Chỉ thấy hắn hơi liếc nhìn bước chân của Diệt Tuyệt, lại dùng mắt đo đếm khoảng cách từ vị trí của nàng đến điểm cuối của vách lều sau lưng hắn, cẩn thận suy tính điều gì đó.
Diệt Tuyệt thấy Long sợ hãi như vậy thì trong lòng cũng hơi nổi lên chút nghi hoặc, theo những gì nàng nghe được từ miệng thám tử quân Nguyên, gã thanh niên trước mắt này tuyệt đối không phải là dạng người ngu ngốc tham sống sợ chết gì. Do vậy Diệt Tuyệt đối với Long lại càng thêm đề phòng hơn.
– Sao thế? Bản lĩnh ghê gớm lúc chém giết trên chiến trường của Long tướng quân đâu rồi? Chẳng lẽ ngài lại e sợ một nữ nhân chân yếu tay mềm như thiếp thân?
Diệt Tuyệt mỹ nhân từng bước áp sát Long, vừa dồn ép hắn vừa cất giọng khiêu khích. Từng phong thái, cử chỉ của nàng vô cùng hấp dẫn, ngay lúc này còn điềm đạm vuốt tóc làm duyên làm dáng, ý tứ như thể muốn dụ dỗ Long.
– Con mẹ nó! Nếu võ công của cô không lợi hại thì bổn tướng quân đây há có sợ hãi? Mỹ nhân càng xinh đẹp thì càng nguy hiểm, đạo lý này ta từ trước đến giờ vốn hiểu rất rõ!
Long căm hận nhìn Diệt Tuyệt, thô tục mắng một câu, lúc này khoảng cách giữa hai người bọn họ chỉ cách nhau không quá ba mét. Với khoảng cách gần như vậy, Diệt Tuyệt có thể trong phút chốc ra tay với Long mà không cần phải e dè kiêng kỵ, tuy nhiên nàng lại không hề động thủ.
Thấy Long đã bị dồn vào sát thân cột gỗ của vách lều, hắn hiện không còn đường để lùi nữa, Diệt Tuyệt lúc này chợt cười nhếch môi:
– Đừng tốn công kéo dài thời gian nữa! Hôm nay sẽ không ai cứu được ngươi đâu!
Đoạn mỹ nhân hơi lướt nhìn sang Dư Thiếu Nhi bị điểm huyệt ở cách đó không xa, nàng thở dài một tiếng:
– Haizz! Ta vốn không có ý định giết hắn, nhưng phía Hốt Tất Liệt lại đem tính mạng của trên dưới một ngàn đệ tử phái Nga Mi ra uy hiếp ta. Nha đầu, con đừng trách sư phụ, hắn chết rồi ta sẽ đưa con trở về sơn môn! Yên tâm, sư phụ sẽ không để cho con phải đau khổ đâu, nam nhân trên đời này nhiều vô số, không có hắn thì vẫn sẽ có người khác mà!
Những lời của Diệt Tuyệt càng về sau càng vô tình, lạnh lẽo, ánh mắt của Dư Thiếu Nhi nhìn về sư phụ, trong con ngươi tràn đầy tơ máu lóe lên sự giãy giụa tuyệt vọng, nước mắt như suối phút chốc ướt đẫm rèm mi cong.
“Chết tiệt, yêu nữ này! Cô đâu cần phải đả kích tâm hồn của Thiếu Nhi như vậy chứ? Muốn chia cắt chúng ta ư? Đừng hòng!!!”
Long lầm bầm trong bụng, một tay theo đó nhanh chóng mò vào bên trong lưng quần, chạm đến một khối đồ vật thần bí nào đó.
Cạnh Thiếu Nhi, Thu Huyền lúc này phải nói là kịch liệt vận động cơ thể, đôi môi mềm mỏng bị nàng cắn nát, Huyền biết với bản lĩnh của Long tuyệt đối không phải là đối thủ của Diệt Tuyệt, nếu cô ta đã động sát tâm, Long nhất định sẽ lành ít dữ nhiều.
Nhưng dù có giãy giụa cách mấy, Huyền, Thiếu Nhi cùng thanh niên đeo mặt nạ vẫn không có cách nào cử động được thân thể, chỉ có thể bất lực nhìn Long, tựa có ý muốn kêu hắn bỏ chạy.
Diệt Tuyệt đương nhiên nhìn ra ý đồ của ba người, nàng hướng về phía Long nở một nụ cười độc ác, đe dọa:
– Nha? Muốn chạy ư? Ngươi cứ việc chạy, ta sẽ không đuổi theo, nhưng hai người này thì…
Mỹ nhân xảo quyệt nói, ánh mắt hờ hững như cố ý liếc nhìn Huyền cùng thanh niên đeo mặt nạ, điệu bộ như thế Long cũng thừa biết, nếu hắn ngay bây giờ bỏ chạy, hai người bọn Huyền chắc chắn sẽ mất mạng!
Trong giây phút sau cùng suy tính, Long bỗng hít sâu một hơi, ưỡn ngực hô lớn một tiếng:
– Được thôi! Thả ba người bọn họ ra, mạng của ta liền giao cho cô!
Long dứt khoát đi lại gần Diệt Tuyệt, đồng thời thương lượng với nàng, có điều Diệt Tuyệt đâu phải người dễ cả tin, nàng lập tức nói:
– Lời ngươi nói không đáng tin chút nào! Trừ phi ngươi chịu để cho ta điểm huyệt bất động! Như thế nào?
Diệt Tuyệt vuốt tóc cười tươi, nàng tựa như nhìn thấy một con chuột nhỏ đang cố giãy giụa chút hơi tàn, hiện tại cục diện đều do nàng một tay khống chế, Long dù muốn, dù không vẫn phải nghe theo mà thôi. Ngoài ra hắn không còn cách nào nữa.
– Được! Ta đồng ý!
Trước ánh mắt tức giận của Huyền, Thiếu Nhi, Long chậm rãi đi đến trước mặt Diệt Tuyệt, đến khi thân hình sắp va vào người mỹ nhân, hắn mới chịu dừng lại, vẻ mặt sạm đen.
– Phải thế chứ! Nam nhân biết điều như ngươi hiện nay không còn nhiều nữa, ta cảm thấy giết ngươi thật sự rất đáng tiếc!
Diệt Tuyệt trong lời nói có chút ý tứ trêu chọc, nhưng vẫn dứt khoát vươn tay điểm về phía bụng Long.