Phần 118
Kết thúc chuyến công tác ngắn ngày, tôi lại về với công việc ở cty và cuộc sống thường ngày. Thời gian này tôi chăm chỉ theo Trà đánh tennis mỗi khi có thể vì sức khoẻ và cũng vì những mqh mà bản thân có thể phát triển thêm cho hiện tại và cả sau này.
Nói về công việc, mặc dù là những tuần cuối cùng cận tết nguyên đán nhưng tần suất làm việc không vì thế mà dễ thở hơn hoặc cũng có thể chỉ có phòng ban của tôi với trọng trách nặng nề mới phải gánh khối lượng cv như vậy. Cũng chính trong khoảng thời gian bận rộn này, tôi lại âm thầm phán đoán và phát hiện ra 1 số sự việc không lấy gì làm hay ho. Về việc đối diện với Trường, có lẽ không có gì để nói vì đối với tôi nó đã trở thành chuyện cơm bữa. Với tay Vũ cũng vậy, mặc dù cùng trong 1 nhóm nhưng tôi chưa bao giờ chủ động chia sẻ và trao đổi công việc với dạng người thiếu tin cậy này.
Vấn đề mà tôi nói đến… bất ngờ lại chính là bà chị Tâm, người vẫn có mqh tốt với tôi từ ngày đầu tôi được nhận vào phòng. 1 trong số ít những người mà tôi giành thiện cảm và có chút lòng tin trong cái cty này. Mọi nghi hoặc đều bắt nguồn từ những thứ nhỏ nhặt và sự nghi ngờ ban đầu trong tôi cũng nhen nhóm từ những việc đơn giản. Đầu tiên là việc chị ta bắt đầu có thái độ dèm pha Trang mỗi khi nói chuyện riêng với tôi, ý muốn tôi không nên quá gần cận và tin tưởng Trang trong công việc. Số là trong nhóm này tôi chỉ nhờ duy nhất Trang lưu lại các bản nháp và các bản sao báo cáo của mình. Đầu tiên là do cô ấy chủ động đề nghị, sau vì thấy cô ấy thực tâm nhiệt tình nên tôi cũng yên tâm phần nào với sự trợ giúp của cô ấy.
– Em phải cẩn thận, đừng có cởi gan cởi ruột quá. Cái Trang nó cũng thóc mách lắm đấy!!!
Ban đầu tôi cũng không mấy để tâm, thậm chí còn nghĩ chị Tâm có ý muốn cảnh báo mình. Tuy nhiên lâu dần vẫn không thấy biểu hiện gì khác thường từ Trang mà tần suất nói xấu của bà chị này càng lúc càng nhiều. Thậm chí còn nói cả 1 vài người khác trong phòng những khi ngồi riêng với tôi. Điều này lập tức làm cho tôi phải suy nghĩ. Trang mặc dù có đôi phần láu táu của tuổi trẻ nhưng cái tính biết điều, vô tư và kín miệng là những thứ tôi đánh giá cao để yên tâm chia sẻ công việc của mình với cô ấy. Không hiểu vì sao dạo này chị Tâm bỗng dưng đổi nết thành ra vậy. Nhưng nói thì nói vậy, mặc dù những suy nghĩ khác bắt đầu xuất hiện trong đầu nhưng qủa thực sâu trong lòng tôi vẫn còn chút gì đó cảm tình và tin tưởng giành cho bà chị này.
…
Buổi họp riêng của phòng ngày hôm nay, tôi lại tiếp tục “bật” tay Trường về những vấn đề liên quan đến lỗ lãi và khả năng đội vốn của gói thầu.
– Em đã tính toán thử, nếu mình đưa ra mức dự báo thế này thì hồ sơ khó có thể được thông qua.
– Có thông qua hay không lát nữa họp mở rộng cậu sẽ biết ngay thôi. Chốt lại chúng ta tạm thời dừng ở đây. Nửa tiếng nữa sẽ có buổi họp “nháp” mở rộng với bên tài vụ và phòng xử lý hợp đồng. Mọi người nhớ có mặt đầy đủ.
Tay Trường thờ ơ trước cảnh báo của tôi, xem thường và coi nó là hư không trong khi cả U.Nhi và Ngọc đều đồng tình với tôi về 1 số điểm bất cập trong dự báo. Làm việc cùng những cấp trên như vậy, quả thật muốn ngu người.
…
– Hồ sơ này có vấn đề gì mà mọi thứ của nó không cái nào được phê chuẩn vậy!!! – tay Trường sầm mặt chất vấn khối tài vụ và phòng xử lý hợp đồng sau khi nhận được cái lắc đầu từ cả 2 phía.
– Bản thảo hồ sơ này vẫn tồn tại nhiều thiếu sót, nhất là các dự báo. Tôi nghĩ tốt nhất phòng các anh nên làm lại 1 bản mới hoàn toàn.
– Tại sao chứ, chủ thầu này là 1 đơn vị lớn, giàu tiềm năng, khả năng thanh quyết toán và xử lý các chi phí phát sinh về vốn đều có thể đảm bảo. Vậy chưa ổn chỗ nào? – tay Trường bắt đầu gay gắt.
– Thứ nhất là về hạn mức đặt cọc của phía chủ thầu so với tỷ lệ phần trăm hoàn thành công trình mà các anh đưa ra không hề hợp lý. Thứ 2 là việc kiểm soát dòng tiền mặt của cty sau khi chính thức nhận dự án vẫn còn nhiều thứ phải tính toán lại. Tôi nghĩ lúc này không còn gì để bàn thêm nữa, mọi chuyện nên chốt lại để sang cuộc họp điều phối dự án sau kỳ nghỉ tết. Phòng anh xây dựng lại 1 hồ sơ mới chi tiết và hợp lý hơn thì chúng tôi sẽ dễ dàng xin được lệnh họp phê chuẩn của cấp trên thôi.
Những người đứng đầu phòng tài vụ và xử lý hợp đồng lạnh lùng kết thúc buổi họp rồi rời đi luôn. Thế lực ở những bộ phận này hẳn phải rất lớn mới có thái độ không nể nang gì phòng kế hoạch kinh doanh như vậy.
– Hừ, mọi người nghe thấy rồi chứ, hồ sơ như vậy nhưng vẫn bị cancel không thương tiếc. Thời gian sắp tới dồn hết lực tập trung xây dựng 1 hồ sơ mới cho tôi!!!
Tay Trường mặt mũi xám xịt cũng rời đi ngay sau đó.
…
Kỳ nghỉ tết ngày càng đến gần, chẳng mấy chốc đã đến ngày nhóm bạn tôi tụ nhau lại ăn tiệc tất niên. A.Mạnh và a.Dũng cũng có mặt và dù 2 anh không nói thì cả tôi và Xuân cũng đều ngầm hiểu đây có thể sẽ là buổi liên hoan cuối cùng tề tụ đông đủ mọi người trước khi a.Dũng rời Hà Nội.
– Hằng từ ngày vào Bộ đến giờ, trốn hơi bị kỹ, đến tận hôm nay mới lùng thấy, bắt cóc đem về đấy, hahaha.
1 người bận bịu như Hằng cũng có mặt nên nhanh chóng trở thành tâm điểm trêu chọc của mọi người. Tất nhiên cũng chỉ được 1 lúc, vì hàng bao nhiêu ae bạn bè thế này, những chuyện có thể nói, chỉ sợ ngồi từ giờ đến sáng mai cũng nói không hết.
Cơm rượu đi vào trọng tâm, tôi chủ động hỏi Hằng 1 số chuyện liên quan đến vài thắc mắc của mình.
– Hằng làm bên tài nguyên – môi trường, chắc kiểu gì cũng biết thông tin về quỹ đất mới ở Hà Nội nhỉ?
– Quỹ đất Hà Nội ư, sao Tuấn lại muốn biết về nó?
– Cty mình làm về lĩnh vực này nên mình chỉ muốn hỏi mấy thứ liên quan thôi.
– Hiện tại thì trên vẫn chưa có chỉ đạo xuống, còn quỹ đất của Hà Nội thì vẫn còn mà. Quan trọng là Tuấn hỏi về khu vực nào.
– Vẫn còn nhưng liệu đã cho phép bung ra để đưa vào diện đấu giá chưa?
– Nói chung những miếng ngon hiện tại, các cty, tập đoàn đấu giá chia chác nhau hết rồi. Nếu còn thì chỉ còn ở khu vực cận vành đanh cho tới địa bàn các huyện thôi.
– Nội thành coi như xong hết rồi phải không… Ừm, mình cũng nghĩ vậy.
– Tuấn hỏi vậy là có việc cần à?
– À không, không có việc gì đâu… Mà sao hôm nay không đưa a.Huy đi cùng cho vui?
– Ùi, anh ấy bận suốt, đi chơi xa với mình còn khó nữa là.
– Ừ, cty Y dạo này đang lên mà.
– Tuấn thấy là nó đang lên à?
– Mình cùng trong ngành nên thấy sao nói vậy thôi.
– Đó, vậy mà mình hỏi thì chẳng bao giờ anh Huy anh ấy chịu trả lời. Toàn ậm ừ cho qua chuyện.
– Hằng cứ khiêm tốn, làm trong Bộ như Hằng thì thông tin các doanh nghiệp làm gì lại không nắm được.
– Hajzzz, đợt này đang có vụ cty thiết kế-xd… bị thanh tra toàn diện, mà cty a.Huy lại có cổ phần trong đấy nữa chứ.
– Hằng để ý vụ này vậy có thấy điều gì lạ không?
– Lạ gì cơ?
– Thì về các bên ấy, cả cty… lẫn cty Y của a.Huy.
– Hỏi để dò la tin tức cty đối thủ là không trả lời đâu nhé. – Hằng khẽ nhíu mày lườm tôi rồi cười.
– Vậy thôi khỏi hỏi nữa, suýt chút nữa quên mất ngta cũng sắp lấy chồng rồi thì phải giữ cho nhau chứ, hì hì hì.
…
Tết nguyên đán cuối cùng cũng đến, tết năm nay có 1 chút khác hơn so với mọi năm khi 29 tôi đã về quê để dọn dẹp nhà cửa ở quê của mình. Quyết định cắt hợp đồng cho thuê nhà được đưa ra từ trước đó khá lâu. Nên sau thời điểm bàn giao lại nhà, tôi đã tranh thủ thuê thợ sửa sang lại và nhờ các bác tôi ở quê giám sát giúp. Năm mới, nhà cũng mới hơn, đã lâu rồi mới lại đón giao thừa tại quê hương trong chính ngôi nhà quen thuộc của mình. 1 chút nhói nhẹ râm ran nơi ngực tôi khi thời khắc chuyển giao qua đi. Xem bắn pháo hoa xong rồi ngồi niệm Phật 1 lúc nhưng không hiểu sao cảm giác cô đơn, trống trải trong tôi lại trỗi dậy trong chính ngôi nhà xưa của mình. Có lẽ là do những ký ức vương vất của gia đình vẫn còn đọng lại từng m2 nơi đây, ám ảnh tôi ngay cả khi nhắm mắt niệm Phật. Ngay đầu năm mới mà lòng đã man mác buồn, tôi quyết định sang nhà bác chúc tết mọi người và ngủ lại đấy.
– Về nhà 1m thấy buồn nên sang đây ngủ hả? – anh họ vừa rót rượu vừa hỏi tôi.
– Sao anh biết em buồn?
– Mày là em anh thì anh phải biết chứ. Nhà đấy là nhà cũ của cô chú thật đấy… nhưng mà buồn. Anh thỉnh thoảng ở Hà Nội về chơi, đi qua mà còn thấy buồn nữa nói gì mày.
– Anh thấy thế nào?
– Thế nào là thế nào?
– Về cái nhà ấy?
– Là sao… mày định bán à?
– … Hajzzz… Vâng…
– Nghĩ kỹ chưa?
– Ban nãy em mới nghĩ, ngồi niệm Phật mà vẫn thấy cô đơn và buồn quá anh ạ… Anh thấy em làm vậy… có được không…
– Ừm, mày giờ cũng sống trên kia rồi, ít về đây. Bán ngay lúc này thì vẫn còn được giá, cộng với khoản hiện tại trong ngân hàng chắc cũng được hơn 2 tỷ rồi phải không?
– Tầm đấy anh ạ?
– Nếu vậy anh nghĩ là nên bán rồi cố cầy cuốc năm sau hoặc vài năm nữa thêm thắt vào làm cái nhà hoặc căn chung cư trên Hà Nội cũng được.
– Chuyện nhà cửa em vẫn chưa vội, giờ em lại muốn đầu tư trở lại hơn.
– Hajzzz, thằng này, đợt vừa rồi mà theo anh làm mấy vụ kia có phải ngon rồi không.
– Đợt ấy em chưa muốn làm, mà mấy mảnh đấy anh cắt lãi xong hết rồi à?
– Xong rồi.
– Ngon, giờ còn mảnh nào khác không anh?
– Còn mấy mảnh bên Đ.Anh có muốn lấy không?
– Mấy mảnh gần khu dự án xổ số mà đợt trước anh bảo em phải không?
– Ừ, anh đang gom thầu mấy mảnh đấy, giờ mày muốn chung vào theo cách cũ hoặc lấy xong làm giấy tờ cắt luôn cũng được.
– Khu đấy à, gần như vậy có sợ dính đất dự án không anh?
– Không lo, anh test kỹ rồi, mày cẩn thận thì cứ tìm hiểu thêm. Có cả trích lục đất sơ đồ tổng trên hồ sơ của uỷ ban huyện đấy. Để mấy hôm nữa lên Hà Nội anh đưa mày.
– Okie anh, à mà còn chuyện của thằng em em nữa, anh sắp xếp cho nó giúp em chưa?
– Thằng Hải phải không, ờ, sau tết cứ bảo nó đem hồ sơ đàng hoàng đến cty anh sắp xếp cho. Sắp tới cũng đang cần ít chân chạy.
– Sắp trúng dự án mới hay sao mà hoan hỉ thế.
– Sắp tới, bên anh hợp tác làm 1 số dự án, hình như có cả dự án bên mày nữa đấy.
– Của bên em ạ? Gói gì vậy anh?
– Gói này bên mảng công trình thuỷ lợi, nạo vét, đắp ke, nắn dòng thôi. Hợp tác tốt thì khả năng sắp tới còn làm thêm cùng nhau vài gói khác nữa.
– Bên em đang triển khai đấu thầu dự án cải tạo… này anh.
– Anh biết, gói này lớn mà, bên anh cũng đang để ý. Nếu bên X mày đợt này ăn được gói đấy thì bọn anh có khi lại có thêm việc.
– Bên em quyết toán thế nào anh?
– Đến hiện tại nói chung bên mày khá đúng hẹn, mà xây dựng giờ thì lúc này cứ có việc là tốt rồi.