Phần 54
Ngọc Dao Lam cười nhạt nhẽo “bây giờ con Ngọc này chẳng muốn dính líu hay nợ nần gì với đám bảo kê Đêm Màu Hồng nữa, vợ chồng mình tự xử lý được mọi việc, phải không anh yêu?”
Công nhận, vợ chồng nhà chị đại mà cầm vũ khí thuận tay thì đánh nhau ‘bốc’ như phim chưởng.
Nhưng còn Giáo Sư, Nicky và tôi? Ai biết được trong lúc ẩu đả họ có khả năng bảo vệ cho chúng tôi không?
Chiếc xe chạy vòng vòng trong khu dân cư.
Tôi nghĩ nếu ở trong địa hình này chúng tôi sẽ rất dễ bị bọn giang hồ kia chặn đầu.
Và quả nhiên, sau 10 phút loay hoay, ánh đèn xe liên tiếp xuất hiện ở các hướng xung quanh.
“Có khoảng 4 xe” – Ngọc Dao Lam đập bộp bộp vào vô lăng.
“Rẽ hướng kia” – Mặt Quỷ chỉ tay.
Ngọc Dao Lam rồ ga phóng thẳng về hướng đó.
“Bật đèn lên đi”.
Có ánh sáng đưa lối phía trước, ai nấy thở phào nhẹ nhõm.
Chị Ngọc cho xe băng ngang qua 1 chiếc ngược chiều, 2 gương chiếu hậu va vào nhau tan nát.
Tài xế bên kia đảm lược yếu hơn hẳn Dao Lam, chiếc xe 4 chỗ chệch đường leo thẳng lên lề.
“Hahaha, mẹ chó chúng mày bố láo với chị à” – chị đại phấn khích bấm còi như điên.
Các xe còn lại nhanh chóng nối đuôi nhau tham gia truy sát chúng tôi.
Màn rượt đuổi diễn ra nghẹt thở, từ đại lộ này sang đại lộ khác, từ tuyến đường này sang tuyến đường khác, 4, 5 ô tô đuổi bắt nhau náo loạn.
Người dân bàng hoàng hoảng hốt.
Xe Chạy vào 1 khúc đường trống trải, Ngọc Dao Lam la lên:
“Cho chúng mày 1 món quà nè”.
Tôi và Nicky lập tức ôm nhau cầu nguyện.
Chiếc xe của Mặt Quỷ phóng thẳng vào tuyến đường đua có 1 nhóm gồm hàng trăm quái xế nam nữ đang tụ tập nẹt pô.
Chị Ngọc bấm còi như điên dại.
“Xe máy tránh đường xe con, xe máy tránh đường xe con, mẹ kiếp dám không tránh à”.
Bà chị đại quay ngang xe, vài thằng chưa hiểu chuyện gì đã văng xuống đường.
Tiếng động cơ xe gầm lên như ngựa, mọi người la hét ầm ĩ.
4 chiếc ô tô làm náo loạn cả khu vực đua xe, một vài thằng bên đường quá khích vác đá ném.
Xe bọn bám đuôi chạy sau chúng tôi nên lãnh nguyên cơn mưa đá.
Rồ máy ầm ầm, Ngọc Dao lam hò hét.
“Chị Ngọc number one, number one! Quá nhanh! Quá nguy hiểm!”
Rồi chị bỗng thốt lên “thôi… bỏ… mẹ…”
Thì ra, xe chúng tôi chui nhầm vào… đường 1 chiều.
Xe lớn, xe nhỏ, xe máy, xe tải bấm còi inh ỏi, chị Ngọc nép sát vào lề đường, cũng bấm còi như phê thuốc.
Giáo sư ngồi ghế đầu, mặt mũi xanh tím tái.
Tôi nhủ thầm: “Thảm rồi, kiểu này bẹp dí trên xe rồi”.
“Bộp, xoảng… két két… két…” xe quay ngang, đầu xe móp vào 1 khúc.
Chúng tôi liên tục va chạm với 2 ô tô ngược chiều.
“Xe tải kìa, xe tải kìa” – Mặt Quỷ la lớn.
Ánh đèn lóa lên sáng mắt, tiếng còi xe tải rít lên nhức óc.
Chị Ngọc gấp gáp de xe tông thẳng vào cổng 1 tòa biệt thự, vừa hay né được xe tải chỉ trong gang tấc.
Đầu xe bốc khói, giáo sư bất tỉnh.
Mặt Quỷ gào:
“Chạy kiểu mẹ gì vậy con kia?”
“Ai mà biết, mày có ngon thì lái đi”.
“Quay lại” Mặt Quỷ ra lệnh – “quay lại phang chết cha chúng nó”.
“Được đấy anh yêu, đáng lẽ anh nên nói câu này sớm hơn”.
Kéo cần số, Ngọc Dao Lam điều khiển xe rẽ hướng. Bắt đầu 1 cuộc săn đuổi ngược.
Mặt Quỷ ngùn ngụt lửa giận, Ngọc Dao Lam hăm hở vào cuộc.
Chỉ có tôi và Nicky phó mặc cho số phận.
Vừa ra đường, chúng tôi đã trông thấy 2 xe của bọn côn đồ gặp tai nạn, 1 xe đầu bẹp dí.
Chiếc còn lại bị chính xe tải ban nãy tông phải, không còn ra hình dáng gì nữa.
Đồng bọn của chúng nhanh chóng đào tẩu vào đoạn đường khác.
Mặt quỷ đập ghế la lên “đuổi theo nhanh lên”.
Chúng tôi rượt theo bọn chúng với tốc độ khủng khiếp.
Khói càng bốc lên nhiều hơn, bốc mịt mù.
“Hư xe cũng phải giết chúng nó”.
Xe bọn côn đồ là loại innova 7 chỗ, chúng ngu ngốc đâm đầu vào ngõ cụt.
Ngọc Dao Lam không hề nể nang, chị đại tông chúng 1 phát quay cả đầu xe.
Sau đó thản nhiên gài số lùi, cho xe de lui ép chiếc 7 chỗ vào góc đường.
“Rừm rừm… rừm…”
“Hahaha, chết mày chưa? Chết mày chưa?”
Mặt Quỷ lao ngay xuống xe, bằng tốc độ nhanh chóng, gã đập bể cửa kính, lôi 1 thằng cao lều nghều xuống đường phang tới tấp.
“A… a… hự… hự…”
Máu bắn khắp chung quanh.
Rồi 2 thằng, 3 thằng tiếp theo ngã xuống.
Tôi và nicky sấn tới chém trúng tay 1 thằng, nicky đạp cho nó 1 phát hết 10 phần công lực, anh chàng cũng ngã ngửa về sau.
Ngọc Dao Lam nhẹ nhàng vác kiếm nhật đâm 1 nhát xuyên cửa kính vào gã tài xế. Cửa bật mở, chị Ngọc bị hất ngược.
Giáo sư nhắm mắt chém bừa, gã tài xế ôm cánh tay đầy máu, đạp cho ông 1 cái sám hối.
Sau đó hắn cầm mã tấu nhảy bổ vào chị Ngọc chém tới tấp.
Nhìn cuộc huyết chiến giữa Ngọc Dao Lam và tay côn đồ, máu anh hùng trong tôi trỗi dậy, ngay tức thì tôi phóng tới, đâm cho hắn 1 nhát trúng ngay bẹ sườn.
“A… a… a, khốn nạn chúng mày”.
Giáo sư bồi thêm cho hắn 1 nhát trúng tay, ông hoảng hốt buông luôn con dao găm rơi xuống đường. Nhưng đang lúc ẩu đả, chỉ cần sơ sẩy một chút lập tức phải trả giá.
Giáo sư bị 1 thằng côn đồ chém mấy nhát vào bả vai, cũng may tôi nhanh tay cho hắn 1 đường kiếm ngang bụng.
Ngọc Dao Lam đá chân, hắn quỵ xuống đất, chị đại bổ 1 nhát chí mạng, vai hắn tuôn đầy máu, nằm chết giấc.
Những tiếng la hét thảm thiết liên tục vang lên. Nhiều tên bị thương bỏ chạy tán loạn.
Tôi đứng sững tại chỗ thở dốc.