Phần 35
Mi Dán quay lưng về phía sau, tức thì dậm chân gắt lên “làm cái gì đấy? Cất tấm bảng mau”.
Đoạn xoay người lại, nở nụ cười gượng gạo “xin lỗi bạn nghe, tại vì chúng nó… ờ chúng nó… mình thề là mình không hề biết gì đâu” – mặt cô nàng đỏ tới mang tai.
Tôi chưa kịp đáp lại câu nào thì Mi Dán đã mạnh dạn tiến tới sát bên tôi.
Cả trường ồ lên, bắt đầu có những tiếng hô lớn “hôn à? Hôn đi, hôn đi”.
Lại 1 giọng khác “không, không thể nào, thật là bất công mà”.
“Ông trời không công bằng”.
Mi Dán khẽ nhón chân thì thầm vào tai tôi “bạn đi với mình 1 lát được không?”
“Đi đâu cơ?”
“Gần đây thôi”.
“Nhưng mà mọi người…”
“Mặc kệ bọn họ”.
Mi Dán bước ngang qua tôi, tách đám đông tiến thẳng về phía trước.
Rất nhiều tiếng la thất vọng vang lên, chắc vì chẳng hề có nụ hôn ngọt ngào nào xảy ra như họ mong muốn.
Tôi hơi chần chờ, nhưng cuối cùng vẫn quyết định đuổi theo.
Chúng tôi nhanh chóng ra sau khuôn viên trường đại học.
Đám học sinh nhiều chuyện không dám tới gần mà chỉ rình rập phía xa xa.
Dưới tán cây to rộng, lá cây trải đầy trên mặt đất, Mi Dán nhìn sâu vào mắt tôi, nói: “Bạn đã nghe bọn họ đồn thổi gì chưa?”
“Tới đón mình là mấy bà chị của mình, chứ mình không…”
Chưa nói dứt câu Mi Dán đã chen ngang “không phải, mình không nói đến chuyện đó, mình tin bạn không phải người như vậy”.
Cô nàng nhìn thẳng vào mắt tôi “mình muốn nói về tin đồn liên quan đến mình cơ”.
Tôi khẳng định cô nàng này đang nhắc tới chuyện cả trường đồn ầm rằng nàng thích tôi.
“À, cái đó vừa mới nghe nói” – tôi bối rối.
“Bạn có tin những lời đó không?”
“Mình không nghĩ là có chuyện đó đâu, hi, bọn tọc mạch dửng mỡ trường mình ấy mà, chuyện của mình chỉ có thế mà chúng nó cũng ầm ĩ lên thì nói gì đến chuyện của bạn.”
Mi Dán lắc đầu “không, những gì bạn nghe người ta nói là thật đó” – mặt nàng ửng đỏ.
“Sao?” – Trong đầu tôi nổ to 1 tiếng.
“Bạn bạn… thật sự là…” – miệng ấp úng, trong đầu tôi tràn ngập hình ảnh Mi Dán đang tự tin sải bước trên sân trường, đám nữ sinh kè kè theo sau. Cô ấy đi ngang qua tất cả mọi chàng trai, nhưng cuối cùng dừng bước trước tôi.
“Đừng có nói nữa” – Mi Dán đưa tay lên miệng kêu suỵt 1 tiếng.
“Bạn cứ nghe mình nói hết cái đã”.
Rồi giọng cô nàng nhẹ nhàng vang lên:
“Lần đầu tiên mình gặp bạn, cũng là lần đầu mình có ấn tượng với bạn, lúc đó là ngày thi đại học môn thi đầu tiên, còn nhớ không?”
Tôi toan nói: “Có” thì Mi Dán đã chặn họng “chỉ cần gật hoặc lắc đầu”.
Tôi gật đầu.
“Hay lắm” – “từ trước đến giờ ai cũng xum xoe nịnh nọt mình, nhưng chỉ có bạn dám đôi co, bạn chửi đám nữ quái kia, lại dám chửi luôn cả mình, bạn chỉ bảo vệ lý lẽ, không sợ làm mích lòng người khác. Ban đầu mình rất shock, lại còn tức nữa. Nhưng rồi nghĩ lại mới thấy đáng khâm phục.” – Mi Dán cười khanh khách.
“Làm gì có chuyện đó, mình chỉ là buột miệng thôi” – nghĩ thầm trong đầu, đôi môi tôi ngập ngừng song chẳng dám hé răng.
Mi Dán lại tiếp tục “lúc đó mình nghĩ: Cha cha, 1 anh chàng thư sinh thú vị. Trông như thỏ mà hoá ra gan con hổ. Thế là mình bảo bọn kia đi trước, còn mình thì đi theo chiêm ngưỡng 1 lần nữa nhan sắc bạn”.
Mi Dán vừa nói vừa nheo mắt nhìn tôi, khuôn mặt tôi bất giác đỏ bừng.
“Trông bạn cũng khá lắm, hahaha”.
Ngập ngừng đôi chút, cô nàng nói: “Tóm lại là trò chuyện với bạn thú vị lắm đó, không sáo rỗng như lũ con nhà giàu kia đâu. Có biết không?”
Tôi lắc đầu.
“Haizzz, vậy bạn có thích nói chuyện với mình không?”
Tôi không trả lời.
Mi Dán lập lại “có hay không?”
Tôi đắn đo suy nghĩ rồi gật đầu.
Mi Dán vỗ tay reo vui, sau đó nhìn đồng hồ đeo tay, khẽ nâng cái giỏ xách lên cao 1 chút nàng nói: “Hôm nay tới đây thôi, hôm sau lại nói tiếp nhé”.
Tôi chần chờ, rồi gật đầu.
“Đồ ngốc, bây giờ nói được rồi đấy”.
“À, hẹn bạn hôm khác gặp lại” – tôi chỉ muốn chuồn đi thật mau.
“Mình đi nhé”.
“Ừ, chào”.
Cô nàng lớn giọng:
“Đi thật đấy”.
“Tạm biệt bạn” – tôi vẫy tay chào.
Mi Dán đi 1 đoạn, rồi thình lình quay phắt người lại la lên:
“Này, mình nói thế mà bạn cũng cho là thật à?”
Tôi đến ngớ ngẩn, con gái là 1 sinh vật lạ lùng.
Mi Dán nhíu mày nói: “Cứ chờ đấy ông cụ non, từ ngày hôm nay mình sẽ chính thức theo đuổi bạn”.
Sặc. Đã từng nhiều lần bị shock, nhưng chưa bao giờ tôi sốc nặng như hôm nay.
Cá tính của cô nàng này… quá khác biệt.