Phần 34
Sau cái ngày hôm đó, bạn bè ganh tị với tôi ra mặt.
Hành động của tôi càng lúc càng bị soi mói nhiều hơn.
Và rồi cái kim trong bọc có ngày cũng lòi ra.
Một ngày kia Thắm chở tôi đi học, cố tình dừng ở 1 góc kín đáo, chúng tôi trao vội cho nhau nụ hôn tạm biệt.
Chị mặc váy ngắn bó sát toàn thân, nửa e ấp nửa khêu gợi, đủ để người khác đánh giá đây là 1 cô nàng chịu chơi.
Dưới cái miệng của bọn tọc mạch chuyện này lan đi với tốc độ chóng mặt.
Lại cộng thêm thông tin tôi có quan hệ bất thường với Công Chúa Ngoại Thương và hot girl Yến Nhi, thế là đám sinh viên nhiều chuyện phong tặng cho tôi danh hiệu “tay chơi”.
Có ngày, 1 đám nam sinh còn phát cho tôi 1 tờ rơi với tựa đề “bạn đã được kết nạp làm thành viên của câu lạc bộ Dân Chơi Ngoại Thương”.
Chưa dừng lại ở đó, chỉ trong vài ngày tới, tôi lại bị bắt quả tang đang ‘cặp kè’ với các kiều nữ xinh đẹp khác. Thật ra đó là Ngọc Dao Lam, Linh DJ, Sami thay phiên nhau đến đón tôi về nhà.
Chân dung Ngọc Dao Lam, giới giang hồ biết rất rõ. Sau vụ rò rỉ ảnh nóng, nổi càng thêm nổi.
Còn Linh DJ, khá có tiếng trong các show diễn lớn và cũng từng là gương mặt quen thuộc của cộng đồng mạng.
Về phần hot girl Sami, chỉ dân chơi mới biết.
Sinh viên Ngoại Thương cũng là đám người có máu mặt nên họ nhanh chóng tìm ra lý lịch của các kiều nữ xinh đẹp nọ.
“Thằng đấy cặp bồ với toàn em ngon, mẹ! Sao trên đời lắm chuyện bất công quá. Trời ơi là trời!!!” – Một thằng dở hơi nào đó kích động la lên vô tình lọt vào tai tôi.
Đám đông bàn tán xôn xao tức thì lắng xuống khi tôi xuất hiện ở chân cầu thang.
Bỏ ngoài tai mọi chuyện, tôi thản nhiên bước tiếp.
Vẫn là những lời xì xầm bàn tán đầy cay nghiệt.
“Nghe nói còn chơi cả đĩ đấy”.
“Cha chả, cũng đáo để đấy nhỉ, xài hàng bao nhiêu”.
“Ngọc Dao Lam, Linh DJ, Sami nghe nói bao giờ chưa?”
“Oh shit! Gần 1 củ”.
“1 Củ là còn ít đấy”.
“…”
Tiếng nói của thằng con trai nghẹn ứ trong cổ họng. Những thằng khác nghe thấy cũng trợn lòi cả mắt.
Phụ hòa vào đó còn có giọng con gái vang lên “eo ơi, nhìn cái mặt dễ thương, hiền lành thế kia mà ai ngờ ăn chơi khiếp thế.”
“Má, công nhận bựa thật. Không khéo dính sida trong đấy rồi cũng nên”.
“Sida á? Mày nói nghe ghê quá đi”.
“…”
“Đúng là cái thằng hai mặt”.
“Ừ, đồ hai mặt, cứ tưởng ngoan hiền, ai ngờ đồi bại”.
“Hai mặt, hai mặt, hai mặt…”
Tôi đã từng tự gọi mình là “hai mặt”, bây giờ bọn sinh viên cũng gọi tôi là “hai mặt”. Quá tuyệt vời! Còn cái tên nào hay hơn nữa đây?
Sau đó cái tin tôi bị bọn sinh viên trong trường gọi là “thằng hai mặt” đến tai Thắm.
Ăn cơm tối ở nhà chị làm bộ hỏi tôi “chồng yêu, mọi chuyện ở trường ổn cả chứ”.
‘Ổn cả’ – tôi làm thinh – “rất tốt mà”.
“Thế thì hay quá, em cứ tưởng anh không hợp với mấy cái đám tọc mạch đó”.
“Bọn nó coi vậy chứ vui tính lắm”.
‘Haha’ – Ngọc Dao Lam và Sami cười sặc sụa.
Thắm trừng mắt “tụi bay cười cái gì?”
“Haha, tao buồn cười thằng chồng mày, rõ ràng đi học ức chế đến phát điên còn làm bộ thản nhiên được, đúng là hai mặt không sai mà”.
Ngọc Dao Lam nói, Sami gật đầu hưởng ứng. Mỗi khi 2 bà chị này “song kiếm hợp bích” y như rằng sắp có chuyện xảy ra.
“Rắc rối lớn rồi” – tôi than thầm.
Vậy ra những chuyện tôi bị bắt gặp đang hôn Thắm, đi cùng với Ngọc Dao Lam, Sami, Linh DJ còn giao thiệp với Nhi Cây Trâm và Mi Dán, tất tần tật Thắm đều biết hết.
Chị bỏ đũa xuống, lườm tôi “sao anh nói dối em”.
“Anh đâu có… anh…”
Thắm đẩy ghế đứng bật dậy “em đã nói rồi, em ghét nhất là nói dối, anh lại cố tình chọc tức em” – bỗng nhiên chị gắt lên, đôi hàng liễu dựng đứng rất đáng sợ.
Nhìn thần vệ nữ đang trong cơn giận, tôi chỉ còn biết rối rít:
“Anh chỉ không muốn em phải lo cho anh thôi, em đã phải nhọc lòng lo cho cái nhà này, lo tiền trang trải cuộc sống, còn anh đã không giúp được gì lại gây thêm rắc rối. Cho nên anh mới giấu em”.
Thấy “mặt rồng” đang mất bình tĩnh, Ngọc Dao Lam vội vàng xen vào hòa giải “thôi đi Thắm à, nó nói đúng đó, mày quan tâm mấy chuyện này làm gì, đâu phải là nó cố ý lừa mày đâu”.
“Nhưng mà tao vẫn tức” – Thắm xẵng giọng.
Nhìn tôi im thin thít, đến Sami cũng thấy tội nghiệp:
“Mày đừng mắng nhiếc nó nữa, chuyện đâu có gì ghê gớm nào” – bà hoàng nội y cười nhăn răng “hai mặt, hai mặt, mẹ kiếp! Đúng là thế thật mà! Càng hay! Ừ thì hai mặt đấy, sao nào? Thành viên trong gia đình đĩ điếm là phải thế, hahaha”.
Cái bà Sami này trong bất cứ tình huống éo le nào cũng cười cợt được.
Nhưng lần này bả nói đúng.
Từ khi ở cùng 1 nhà với các chị em trong gia đình này, tôi đã không còn coi mình là người ngoài.
Chúng tôi không cần phải dựa vào đánh giá của người khác để sống. Vì thế cho dù tôi bị họ gọi là hai mặt, ba mặt, hay thằng đểu, thằng sida gì đi nữa, thì đó cũng không phải vấn đề. Tôi không bao giờ hối hận về quyết định của tôi.
Thắm im lặng 1 lúc lâu, rồi tiến đến ôm lấy tôi:
“Ngốc này, lần sau có chuyện không vui phải báo ngay cho em nghe chưa?”
“Để anh khổ 1 mình em không chịu được đâu”.
Sami cũng an ủi “miệng lưỡi thế gian đáng sợ lắm, cưng cần phải học cách phớt lờ”.
Ngọc Dao Lam nói: “Hay là vậy đi, đứa nào bép xép mày cứ việc chỉ cho chị, chị tới rạch mặt cho ông bà già nó nhận không ra”.
Bỏ ngoài tai mọi lời đồn ác ý, tôi đến lớp chăm chú nghe giảng như bình thường.
Sau khi vụ scandal kia lắng xuống, tôi lại vô tình nghe thấy 1 lời bàn tán khác khiến tôi phải giật mình:
Trong lớp, 1 thằng mặt ngựa ngồi sau lưng tôi thì thầm với đứa ngồi cạnh.
“Kiểu này công chúa trường mình bị nó lừa tình thê thảm, thằng này coi vậy mà đáo để”.
“Chắc là tan nát hết rồi cũng nên” – tiếng cười khả ố của 1 thằng khác vang lên.
Lừa tình Mi Dán ư? Nói vậy là ý gì đây?
Còn đang thắc mắc thì con mèo ú đã ngồi xuống cạnh bên tôi, nó trách “này, sao ông tệ thế hả?”
Tôi lập tức chụp lấy nó hỏi ngay “bà nói cho tui biết, chuyện của Mi Dán là sao?”
Con mèo ú và thằng tưng tửng thường chuyện trò với tôi nên nó biết cái tên Mi Dán ám chỉ ai.
“Còn sao nữa” – nó sừng sộ “người ta tưởng ông đàng hoàng, dễ thương, có học thức, cho nên mới thích, ai ngờ ông là 1 thằng dân chơi sát gái, ông nghĩ nếu ông là nó thì sẽ phản ứng thế nào?”
“Tui… tui…” – cổ họng tôi mắc nghẹn.
Mi Dán thích tôi ư? Sao lại có chuyện đó được? Cô ấy là công chúa kênh kiệu cơ mà.
“Nói láo, làm sao bà biết chuyện đó được” – tôi gạt phăng.
“Chuyện từ đời tám hoánh rồi mà ông không biết à? Thử hỏi cả cái trường này xem, có ai chưa từng nghe nói công chúa đại học ngoại thương đang quyết tâm tán đổ 1 tân sinh viên khoa Thương Mại không?”
“Là tôi? Người Mi Dán thích là tôi???” Khẽ lầm bầm trong miệng, đầu óc tôi tạm thời chưa chấp nhận được sự thật này.
Chuyện này cả trường đều biết, hơn nữa do chính Mi Dán mở miệng tuyên bố.
Mọi người đều biết, chỉ có 1 người không biết. Hay thật!
Nghĩ lại ngày đầu tiên gặp mặt, Mi Dán nói rằng cô nàng bị ấn tượng bởi con người như tôi, còn luôn miệng chọc ghẹo tôi là “ông cụ non”.
Hèn gì mà bắt đầu từ khoảng 2 tháng trước, rất nhiều sinh viên đột nhiên soi mói tôi bằng ánh mắt như muốn lột truồng, lại còn không ngừng bàn ra tán vào.
Trời đất! Sao đầu óc tôi ngu quá cỡ.
“Hoạt động lại đi, hoạt động lại đi” – tôi đưa tay vỗ đầu bôm bốp.
Rắc rối được đẩy lên cao trào khi giờ ra về tôi đụng mặt Mi Dán ngay trước cửa lớp.
Cả trường đổ xô nhìn chúng tôi, đám sinh viên xúm vào xì xào bàn tán, những ánh mắt hiếu kỳ không ngừng soi mói.
Mi Dán chẳng nói 1 lời, chỉ nhìn tôi chăm chú.
Trước tình huống quái gở như thế này, tôi chỉ mong có cái hố nào đó để chui xuống cho nhanh.
Rồi tiếng hò reo cổ vũ thật lớn bỗng nhiên vang lên.
Sau lưng Mi Dán, đám nữ sinh quỷ quái cầm 1 tấm bảng trắng, bên trên có ghi mấy dòng chữ bay nhảy sinh động.
‘Ông Cụ Non Kute.
Bốn Mắt Teku.
From Princess With Love’
Xung quanh lại còn viền màu đủ thứ hoa văn họa tiết.
Suýt nữa tôi ngã vật ra đất.
Cả trường chỉ trỏ vào tấm bảng cười hô hố.
Tôi ngượng chín cả mặt.