Phần 27
Như ngày tết sắp đến, tôi và 3 cô gái nô nức mua sắm đồ đạc, sửa sang nhà cửa.
Những cô điếm hôm nào bấy giờ đều đã lột xác thành những thiên thần thật sự.
Sami cầm áo ngực trong tay chạy khắp nhà rượt theo Linh DJ, luôn miệng kêu la: “Con DJ kia, ngực mày bự, phải mặc cái này cho hãm bớt lại.”
“Oái oái, ai nói bự là 1 cái tội, chẳng lẽ làm việc ở đài truỵền hình không thể có vòng 1 như ý hay sao?”
Khi ra mắt mẹ tôi, Linh DJ sẽ đóng vai 1 cô nhân viên đài truyền hình thành phố.
“Mà mày nên nhìn lại mày đi Sam, mày mà làm giáo viên thì trường học biến thành kỹ viện à?”
“Hê hê, tao thích cho tụi con nít nó thèm chơi” – Sami cười hả hê – “trông tao đẹp ***g lộng thế này mấy đứa nhỏ thích lắm”.
Sắp tới, Sami sẽ vào vai giáo viên mầm non.
Hai bà chị suốt ngày cãi nhau vì những chuyện vặt vãnh nhưng đêm nào cũng ôm nhau ngủ say sưa.
Linh DJ và Sami trêu đùa cười nói rôm rả.
Nhưng sau khi thấy tôi và Thắm kề cận nhau trên chiếc xích đu, tức thì trề miệng nói: “Khéo có bà già tới bắt quả tang đấy, mẹ kiếp tình chàng ý thiếp là cái chó gì tao cóc hiểu nổi”.
Kể cũng đúng, Sami và Linh DJ làm đĩ bao nhiêu năm nay nhưng chưa hề có mảnh tình nào vắt vai.
Chị Hồng Ngựa từng nói: “Làm cái nghề này riết rồi vô cảm với trai, như mày với con Thắm là cặp đôi hiếm thấy đấy”.
Còn Nhi Cây Trâm phát biểu “sống bằng hơi đàn ông và tiền của họ cũng giống như cái máy, phụ nữ bình thường cần tình yêu 1 thì người như mình cần gấp 10. Đấy! Cứ nhìn hai bà Linh – Sam là hiểu, thành les từ lúc nào không hay”.
Tôi nghiệm lại thấy chính xác thật!
Đời người như 1 thước phim hoạt họa, lúc vui lúc buồn.
Cả gia đình tôi đang chìm trong những cảm xúc khó tả – lần đầu tiên làm người lương thiện thì một chút rắc rối đầu tiên bắt đầu xảy ra.
Ngày thứ 7 máu chảy về tim, Ngọc Dao Lam bất ngờ về nước không hề báo trước.
Chị đón taxi từ Tân Sơn Nhất thẳng sang nhà Thắm.
Một mình không hành lý bước vào cổng – trông chị Ngọc như ma quỷ hiện hình.
“Ôi trời đất, Dao Lam! Sao mày đi đi về về như ma vậy hả? Tao tưởng tháng sau mày mới về Việt Nam” – Sami la lên đầu tiên.
Ngay sau đó là tôi, Thắm và Linh DJ chạy ùa ra đón.
Thắm tinh mắt nhận ra những biểu hiện khác lạ của Ngọc, liền lên tiếng hỏi.
“Mặt mày sao xanh tím vậy nè? Đánh nhau với con nào à?”
Bây giờ chúng tôi mới nhận ra ở gò má chị có vết bầm nhẹ.
“Tụi bay để cho tao thở đã” – Ngọc Dao Lam ngồi phịch xuống sàn nhà rồi mới bắt đầu mắng mỏ “mẹ kiếp, cái lão già khốn nạn, chó đẻ! Quỷ tha ma bắt con cháu nhà lão xuống diêm vương đi”.
“Đồ khốn nạn, đồ dâm thần, đồ… đồ bất lực mà bày đặt còn sung”.
Ngọc Dao Lam xổ ra 1 tràng ngôn ngữ chợ búa, tính cả những ngôn ngữ chị vừa sáng tác nữa là có thể tạo thành cuốn 1 từ điển.
“Chuyện gì vậy mày? Mày có bệnh không?” – Sam và Linh lo lắng hỏi.
Phải đợi 1 thời gian dài cho Ngọc Dao Lam phát tiết nữa, câu chuyện của chị mới truyền tải được đến chúng tôi.
Sau khi rời Đà Lạt tới Vinpearland, Ngọc Dao Lam tha hồ hưởng thụ những tháng ngày ăn uống, mua sắm thả cửa. Duy chỉ có 1 điều bất tiện, đó là mỗi khi lên giường, lão già bao chị không thể lâm trận quá 10 phút.
Sư tử cái thầm kêu may mắn, “như thế khỏi phải mệt, cứ cho lão sướng 10 phút, còn ta sướng 1 tháng”.
Chẳng ngờ những ngày cuối cùng ở Nha Trang, lão ta nghĩ ra trò chơi mới, gọi là tận hưởng trọn vẹn 10 phút ngắn ngủi ấy.
3 hôm liền lúc nửa đêm, lão kéo Ngọc Dao Lam ra hành lang của khu resort, trải nghiệm thú vui xác thịt trong hồi hộp lo lắng.
Thời điểm đó tuy vắng vẻ nhất trong ngày nhưng khả năng có người bắt gặp vẫn không nhỏ.
Bằng cách này, cả 2 đều tìm thấy 1 nguồn cảm hứng mới lạ. Rồi bà sư tử cái cũng hưởng ứng nhiệt liệt bằng tất cả bản năng đĩ thoã vốn có.
Chưa hết, lão già dâm dục còn tình nguyện làm photographer, chụp những bộ ảnh mát mẻ cho Ngọc Dao Lam khắp các bãi cát hoang vắng.
“Mẹ đĩ, ngày nào cũng ra biển chụp hình, có khi bị tụi dân đảo hoặc tụi khách du lịch nhìn trộm đúng là nhục như chó, tao làm đĩ nhưng đã bao giờ chơi kiểu ấy đâu” – Ngọc Dao Lam bức xúc.
“Tại mày ấy, ai bảo dễ dãi” – đột nhiên Sami bị nhiễm từ ‘dễ dãi’ của tôi.
“Nhưng mà nghe cũng thú phết, há há” – Linh DJ góp vui.
Thắm vỗ vai an ủi Ngọc Dao Lam “thôi, chuyện chỉ có vậy thì cũng không có gì đáng kể. Chúng mình còn gặp nhiều chuyện đau hơn thế nữa còn gì”.
“Chưa hết đâu mày!” Ngọc Dao Lam la làng “khuya nào cũng làm tình ngoài hành lang, rồi dần dà mò ra tới ngoài sân. Mẹ kiếp, đến ngày thứ 4 tụi tao bị đoàn khách khác phát hiện. Chúng mày có biết không? Chính lão già bày ra trò này, mà còn dám đổ lỗi cho tao. Lại còn ra tay đánh tao nữa. Lão cũng là người có danh tiếng, bị người khác bắt gặp mua dâm ngay… trước sân thì còn ra thể thống gì nữa. Thế là ngày hôm sau bay thẳng sang Sing.”
“Má, rồi mày cũng đi theo à?”
“Thì… cũng đang sướng mà”.
“Ôi con lạy mẹ” – Linh DJ chắp tay vái lia lịa.
Tôi và Thắm nhìn nhau thở dài, chỉ có 1 mình Sami đồng tình “hô hố, rồi qua bên Sing lại ra hành lang tiếp?”
“Không, lần này tởn rồi, nhưng được cái bên Singapore ở khu phố đèn đỏ bán đủ thứ đồ chơi kích dục hay ho, thế là lão mua về hành hạ tao cả tuần lễ”.
Giọng điệu Ngọc Dao Lam bỗng trở nên bình thản.
Kể cũng hay thật, những trò bệnh hoạn đó lại có 1 sức kích thích nhất định khiến con người ta nửa muốn ngã theo, nửa muốn lùi bước.
Như Ngọc Dao Lam trong trường hợp này, có gì để mất đây? Chuyện gì chị ta chưa từng kinh qua?
Những trò bạo dâm diễn ra như cơm bữa, sư tử cái bị trói, bị đánh bằng 1 sợi dây nhựa đặc thù, đánh vào chỗ nào, chỗ đó râm ran ngứa.
“Khi đã ngứa rồi thì ham muốn càng tăng thêm chúng mày ạ” – Ngọc Dao Lam bẽn lẽn nói.
“Thôi, thôi ngay, cưng đi vào phòng khóa cửa phòng lại” – Thắm ra lệnh cho tôi.
“Nhưng có gì đâu? Anh có làm sao đâu?”
“Đúng đấy Thắm, cứ để thằng nhóc nghe rồi học hỏi” – Sami là chuyên gia thọc gậy bánh xe.
Chúng tôi còn đang cãi nhau thì Ngọc Dao Lam tiếp tục đều giọng kể chuyện.
Chuyện của chị phảng phất như 1 bộ phim cấp 3 kinh dị.
“Chúng mày đã làm tình với rượu bao giờ chưa?” – Chị Ngọc hỏi.
‘Chưa’.
“Hình như chưa, mà nghe quen quen nhỉ?”
“Tao vừa tắm bia vừa quất rồi” – Sami gật đầu lia lịa.
Thì ra lão già đổ rượu lên người Ngọc Dao Lam rồi từ từ thưởng thức mùi vị khắp nơi trên thân thể, đó là khúc dạo đầu cho 1 đêm dâm loạn.
Lão nói: “Anh không thể lên được như hồi xưa thì anh để em lên thay anh 100 lần nhé”.
Câu nói “100 lần, 100 lần” của lão ám ảnh Ngọc Dao Lam trong những ngày nơi đất khách quê người.
“Nói chung chuyện của mày đại khái là như vậy?” – Khác với 2 cô nàng kia, Thắm muốn câu chuyện sớm kết thúc ở đây.
“Đại khái là như vậy, sau đó thi thoảng lão cũng đánh tao”.
“Sao mày không chơi lão luôn? Mày là chị đại giang hồ mà” – Linh DJ mắng.
‘Hahaha’ – Ngọc Dao Lam ôm bụng cười ngặt nghẽo.
“Linh ơi là Linh, chỉ có mày hiểu tao”.
“Sao sao? Chuyện ra sao?”
“Thì tao đếch thèm trả đòn, tao mà đánh thì lão đi chầu diêm vương mất. Khi lão ra tay mệt rồi, tối ngủ thẳng cẳng, tao lợi dụng lúc đó, trói chặt chân tay lão vào giường rồi lột truồng lão mở toang hết cửa sổ cửa ra vào, sau đó ôm tiền chạy thẳng về đây, đồ đạc cũng không kịp thu xếp. Há há há”.
“Hô hố hố hố” – cả đám cười sặc sụa, cười chảy cả nước mắt.
“Thế… thế… ặc ặc” Linh DJ sặc lên tới mũi, mặt đỏ ửng, Sami phải vội vã đưa tay vuốt lưng.
“Thế… tiền của mày đâu?”
Sami và Thắm đồng thanh la lên “ừ đúng đấy tiền đâu?”
“Đừng có nói rơi hết rồi nghe” – tôi cũng không nhịn được thắc mắc.
“Xì, chúng mày nghĩ tao là ai? Tao là quái kiệt giang hồ từ Sài Gòn tới Đà Lạt” – trong lúc nói Ngọc Dao Lam thò tay vào áo ngực mò mẫm.
“Ở đây”, chị ta rút ra 1 ống tiền được buộc lại kỹ lưỡng.
Toàn là đô la Singapore.