Phần 9
Những ngày tiếp theo đó, công việc của tôi và Gái Hư thuận lợi như nước chảy mây trôi.
Ăn uống, nhậu nhẹt, ca hát… cùng với các khách hàng.
Chuyện gì cũng tốt chỉ riêng việc phải diện kiến bộ mặt thờ ơ khinh khỉnh của Gái Hư khiến tôi không thoải mái.
Lúc đó tôi vẫn chưa biết rằng, gặp được Gái Hư chính là kỳ ngộ khó nói thành lời.
Kỳ ngộ thế nào tôi chưa biết, nhưng đoạn thời gian đầu gặp ả đúng nghĩa đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
Bởi Gái Hư sinh ra đã là 1 má mì.
Cô nàng này có 1 khẩu vị thưởng thức gái tuyệt vời, khẩu vị này hoặc là sống lâu năm mà có, hoặc là hình thành từ trong trứng nước. Chẳng trách mới 24 tuổi đã đi xa thế này. Tắc Kè Bông tôi mấy lần mắc xương trong cuống họng.
Về kỹ nghệ trong nghề, Gái Hư cũng vô cùng am tường, cứ vài tháng một lần má mì lại tổ chức training cho đám gái gọi. Điều này đảm bảo tập đoàn gái chuyên của ả luôn cung cấp những cave lành nghề nhất.
Ngoài ra, tài năng đàm phán và tiếp khách của Má Mì cũng xứng đáng lưu danh sử sách, ả chỉ mới vào nam mà quan hệ làm ăn đã trải rộng nhiều khu vực, gắn bó thâm tình với nhiều bố mì và các đại gia miền nam, hàng của ả lên sàn đắt như tôm tươi đến tôi cũng phải thán phục.
Tôi nhớ có một lần cùng Gái Hư ngồi bar ngẫu nhiên bắt gặp mấy khách tây.
Dựa vào quan sát ban đầu, mấy thằng cha này nhu cầu sinh lý cực cao, hẳn là tới bar để tìm đào mua vui. Gặp thể loại này mấy người chúng tôi được dịp kiếm ăn, chỉ thiếu điều mổ heo mổ bò ăn mừng nữa thôi. Nhưng phiền phức ở chỗ, mấy ông tây này chẳng biết chút tiếng việt nào.
Gái Hư bàn với tôi: “Để tôi thử tiếp chiêu thằng tây này xem, tôi cũng biết chút tiếng anh, dù sao hồi đó cũng học trường xịn mà.”
“Có nói được không đó? Cô ráng hỏi nó mấy câu đơn giản thôi, để tôi tìm quanh đây xem có ai phiên dịch giúp không?”
Gái Hư không để tâm đến lời tôi, ả lục lọi đầu óc 1 chặp, tiến tới bắt tay 1 thằng tây nói cười xởi lởi.
Kể ra thì con người giao tiếp với nhau chỉ cần cử chỉ ánh mắt là đủ, cứ trông gái hư là biết, ả chẳng cần vốn liếng chi xấc, vẫn ôm vai bá cổ thằng tây như bạn thâm niên chết đi sống lại.
Được một lúc, Gái hư thuận miệng quay sang giới thiệu tôi, hình như bảo tôi là đồng nghiệp gì đó.
Được thể, anh tây hỏi: What’s your job? You guys?
“Bỏ mẹ, thằng tây đang hỏi nghề nghiệp của mình đó.” – Gái Hư hơi chần chờ.
“Cô bảo tôi làm giáo viên đi, teacher ấy!”
Tôi chỉ biết lõm bõm mấy từ vựng, từ vựng trên là đơn giản nhất cho nên tôi nghĩ đến đầu tiên.
Gái Hư suy nghĩ 1 chặp, liều mạng đáp: “He is MP, I’m FMP”.
Thằng tây lạ lùng: “What is MP? What is FMP?”
“Manager of Prostitution and Female Manager of Prostitution.”
“Oh shit…”
Mấy thằng tây trơ mắt ốc nhìn 2 người chúng tôi như con thú, thằng vừa rồi lật đật bỏ tay khỏi người Gái Hư.
Tôi không rành ngoại ngữ nhưng mấy chữ manager thì biết, trong đầu la ầm lên: “Thôi bỏ mẹ, không lẽ ả đang mô tả nghề nghiệp bằng tiếng anh sao? Ả khai sinh ra tên tiếng anh ngành môi giới mại dâm hẳn hoi nha!”
Lúc này đôi bên nhìn nhau chăm chú. Giữa bầu không khí bối rối, may mắn thay người anh em tốt của tôi xuất hiện, thằng em này làm việc ở phố tây, giao tiếp không thành vấn đề.
Nhờ có nó và mấy câu táo bạo mà ăn tiền của Gái Hư, rốt cuộc chúng tôi cũng kết được một mối quan hệ tốt với khách tây. Vậy là xong 1 kỷ niệm đáng nhớ của những ngày đầu làm việc cùng nhau.
…
Khi còn nhỏ tôi thường nhìn Má Nuôi và nghĩ, người đẹp thường có tấm lòng lương thiện. Nhưng về sau này tôi mới nghiệm ra đó là suy nghĩ sai lầm nhất, ấy là khi một cô nàng khác cũng lồng lộng xinh đẹp trong gia tộc gán ghép tôi vào tội trộm cắp vàng. Mặc dù tôi không bao giờ dám làm ra loại chuyện đó, nhưng vốn sự xuất hiện của thằng nhóc ngoại lai đã là một cái tội, bây giờ thêm 1 tội danh nữa, ai nấy đều cảm thấy hả hê. Đó là lúc tôi mất dần niềm tin vào phụ nữ đẹp.
Từng có rất nhiều phụ nữ đi qua cuộc đời tôi, nhiều đến nỗi tôi không thể nào nhớ hết. Có người rất đẹp, khiến cho tôi mang nợ 1 đời. Có người cũng đẹp như vậy, bỏ rơi tôi vào lúc khốn khó nhất. Còn như Gái Hư lần này thật khó nói, cô nàng thuộc tuýp phụ nữ đẹp, rất đẹp nhưng tràn ngập vẻ xấu xa. Xấu xa đến mức bạn không thể nào tưởng tượng 1 gương mặt thánh thiện lại có thể tồn tại trên cơ thể ả, không thể nào!
Nói đến phụ nữ đẹp, người ta nghĩ đến nét đẹp đặc trưng của 3 miền bắc trung nam. Cave miền nam nơi tôi thường trú có rất nhiều nhan sắc nổi trội. Nhưng nổi tiếng nhất, phải kể đến Gia Đình Đĩ Điếm vào nghề đã nhiều năm. Đêm nay, trùng hợp thế nào cả tôi và gái hư đều có hẹn với gia đình bên đó.
Thực tình cũng không phải đại sự tiền tỉ gì, chỉ là ăn nhậu tán dóc đơn thuần thôi.
Khi Gái Hư cùng tôi bước vào phòng, Sami và Linh DJ đã ngồi đợi sẵn. Nhác thấy chúng tôi, hai nàng ôm nhau cười nghiêng ngã, cũng không biết là chuyện gì khiến các cô hưng phấn đến thế.
“Tắc Kè… tắc Kè… Tắc Kè…” – Sami lè lưỡi giả tiếng Tắc kè giống hệt chuông điện thoại của tôi.
Nhắc tới cô nàng này, nội tâm bất giác sinh ra ý cười.
Sami được trời ban 2 má lúm đồng tiền lồ lộ trên gò má, cô nàng là người yêu body của mình hơn bất cứ ai, đi đến đâu cũng tự tin làm dáng.
Mà chắc cũng vì lợi thế của 2 lúm đồng tiên kia nên cô nàng rất chịu khó… cười.
Khi Sami cười mỉm, vạn phần xinh đẹp! Đẹp hơn hẳn cách cười toét miệng hàng ngày. Còn đôi mắt tinh anh luôn lấp lánh, ẩn ước như có tia nước lưu chuyển bên trong.
Tôi vẫn thường chạm mặt Sami các buổi tối cuối tuần ở Đêm Màu Hồng. Mỗi lần như vậy đều nghe đôi ba tiếng “Tắc Kè…” trêu ngươi rồi 1 cái vỗ vào mông thật mạnh. Sami đã chạy biến đi đâu mất.
Sami trò chuyện rôm rả với Linh DJ và Gái Hư như thể mười năm chưa gặp.
Tôi cũng không phải người ngoài, lập tức sà vào cuộc vui, những li rượu cụng nhau kêu lách cách.
Giữa buổi, Gái Hư cứ chốc chốc lại liếc ra cửa 1 bộ ngóng trông, xem chừng đang mong ai đó.
Quả nhiên, ít phút sau cửa bật mở, 3 kiều nữ sóng vai bước vào.
À không, đúng ra là 2 kiều nữ, và 1 cô bé còn trẻ măng.
Ngồi xuống gần tôi nhất là kiều nữ mắt sâu, mũi cao, dáng người góc cạnh gợi cho người ta cảm giác khỏe khoắn. Nhân vật này không lẫn đi đâu được, cả người toát ra khí thế đáng sợ như con dao sắc lẻm – Ngọc Dao Lam!
Ngọc Dao Lam phì phèo điếu thuốc hướng sang kiều nữ quý phái bên đối diện, làm động tác chào mời: “Thỉnh chị đại chỉ giáo!”
Thì ra, ở phía bên kia, sát cạnh Gái Hư, từ lúc nào bóng hình động lòng người của Hồng Ngựa đã nắm lấy li rượu trong tay.
Một trong những gái gọi huyền thoại của miền nam là Hồng – nghệ danh Hồng Ngựa – được công nhận Verdet trong thời kỳ đỉnh cao ở Đêm Màu Hồng.
Đối tác đầu tiên trong nam của Tắc Kè Bông chính là Hồng Ngựa của gia đình đĩ điếm đang ngồi trước mặt đây.
Bởi vì thời điểm ban đầu khi tôi tới Sài Gòn, Sami và Linh DJ chủ yếu tìm mối chộp giật chứ không đầu tư kỹ càng, bộ đôi này thuộc hạng gái Bán Chuyên nên không có cơ hội cộng tác với tôi. Ngọc Dao Lam thoắt ẩn thoắt hiện – cũng thuộc hạng Bán Chuyên. Nhi Cây Trâm vào nghề sau càng không bàn tới.
Về phần Thắm Đĩ, tuy cũng từng được công nhận Verdet không thua kém Hồng Ngựa nhưng cô này chủ yếu lấn sân làm gái bao cho đại gia, quan chức.
Chỉ có Hồng Ngựa là máu mặt nhất trong 2 giới, cả mại dâm lẫn môi giới. Ngoài ra còn thu nhận cả đệ tử nên hợp tác với tôi vô cùng ưng ý, chính chị cả của gia đình đĩ điếm là người có ơn tái sinh, giúp tôi có được địa vị ngày hôm nay ở Sài Gòn.
Hồng lớn hơn tôi 3 tuổi, Chuyện tình cảm đôi bên xen lẫn công việc rối rắm phức tạp nhưng cũng có thể xem Hồng Ngựa là 1 trong số những người tình của Tắc Kè Bông.
Có điều, đứa con của chị ta nhất định không phải sản phẩm của tôi đâu.
Lúc này đây, trở về bầu không khí nhộn nhịp hiện tại, Gái Hư hưng phấn ra sức rót rượu cho từng người, vừa rót vừa lẩm bẩm điều chi mê ly lắm.
Cô ả là người mê rượu nhất ở đây, nhưng “tửu lượng” thế nào thì chưa dám chắc.
Ngọc Dao Lam giới thiệu cô bé đi cùng, lúc bấy giờ tôi và Gái Hư mới ngạc nhiên nhìn nhau.
Thì ra cô bé này chính là bạn gái của thằng Nhóc Con hôm nọ nằng nặc đòi theo làm đệ tử tôi.