Phần 84
Chẳng mấy chốc đã 1 tuần trôi qua kể từ khi loại hình mại dâm mới của chúng tôi được đưa vào hoạt động. Cổng lớn làng cung nữ lũ lượt tiếp đón nhiều lượt khách từ ngàn xa.
Vốn làng cung nữ trong cùng 1 thời điểm chỉ cho phép tối đa 10 người vào khu A, nhưng vì nhu cầu tăng cao bất thường, con số đã tăng lên 15 người. Những người còn lại hoặc nghỉ ở khu chăm sóc riêng, hoặc tìm về khách sạn lân cận chờ đến lượt.
Nước mắm nhĩ, tôi và đám chăm sóc khách hàng của Làng Cung Nữ được dịp vắt chân lên cổ hết tìm đến người này uống trà, lại nhậu nhẹt, cờ tướng với người kia.
Bởi lẻ đám khách quý tộc này tìm đến đây đều được Làng Cung Nữ bảo mật thông tin và chăm sóc theo từng khu cách biệt, thành thử việc tiếp đón bọn họ phải chạy đôn chạy đáo, thật sự rất vất vả.
Trò chuyện cùng tôi, mọi khách hàng đều luôn miệng khen “tốt giỏi” còn cho tôi cơ man nào là tiền boa. Tắc Kè Bông tôi ngoài vui sướng vì thu nhập, cũng không kém phần phấn khích vì mấy ngày nay được gặp gỡ vài người nổi tiếng. Bất giác cũng cảm thấy e sợ, bởi lẽ làng cung nữ là mối quen của rất nhiều đại gia quan chức. Đạo lý càng ở trên cao càng thấy lạnh có ai mà không biết? Lý Ma Ma có thể lập ra nơi này, đúng là danh tiếng không hề nhỏ.
Gã đại gia có vẻ tốt tính nhất thân thiện với tôi: “Tắc Kè nè, Lý nương tin tưởng chú em như vậy, sau này Làng Cung Nữ vào tay chú chắc rồi. Ha ha, hôm nào đi nhậu đi, anh sẽ giới thiệu cho chú rất nhiều mối tốt.”
Cảm giác làm lớn đúng là tuyệt diệu, tôi hết sức cảm kích vị đại gia nọ, bèn bắt tay cùng ông ta thân tình.
Vậy là chỗ tốt tôi đã có được rất dễ dàng, nhưng làm Già Làng ở đây ư? Đại gia này xem ra không biết nhiều chuyện của Làng Cung Nữ rồi. Tắc Kè Bông đã đóng góp cho Làng Cung Nữ biết bao công sức, tuy nhiên Lý Ma Ma sẽ không đời nào để tôi nắm quyền lực trong tay mụ đâu. Hơn ai hết tôi biết lúc này là lúc mụ Già Làng đang bày trò thử thách, chắc hẳn mụ đang ẩn nơi bóng tối nào đó quan sát nhất cử nhất động diễn ra nơi đây. Rồi mụ ta sẽ quay lại trong mấy ngày tới thôi.
Người xưa có câu “đồng vợ đồng chồng, tác biển đông cũng cạn” – mặc dù tôi còn khuya mới là vợ – chồng với Trang Trắng, nhưng dẫu sao đi nữa chúng tôi đã ăn ngủ cùng nhau không ít lần trong quá khứ. Đến nay quay trở lại phối hợp vẫn ăn ý như ngày nào.
Làng Cung Nữ vắng mặt Lý Ma Ma nhưng nhờ có chúng tôi vẫn duy trì hoạt động bình thường thậm chí còn tấp nập hơn xưa, bởi lẽ chính sách kinh doanh mới đạt rất nhiều lời tán dương, khen ngợi.
Mọi nỗ lực của tôi trong suốt 2 tháng ròng đã có hồi đáp, đó là 1 ngày tháng năm tương đối oi bức.
Thời tiết thế này lòng người bức bối, dương lực bức bối, thằng nhỏ bức bối, không thể không tìm tới Làng Cung Nữ. So với bao ngày, lượng khách tìm đến Làng xác thực đông hơn một chút.
Ngay hôm đó Lý Ma Ma đột nhiên trở về.
Tôi và Trang Trắng như thường lệ vừa nói vừa cười lả lơi ong bướm với đoàn khách từ Quảng Ninh, đột nhiên thấy Nước Mắm Nhĩ hớt ha hớt hải chạy vào.
“Áo vàng, áo vàng, đứng về bên này, mặt mũi tươi tắn lên.”
“Áo xanh áo xanh chạy vào phòng dậm lại phấn ngay!”
“Các em đâu, đỏ hồng cam lộng lẫy lên, lộng lẫy lên nào!”
…
Mụ Mắm chỉ đạo toàn quân 1 lượt làm quang cảnh trong đại sảnh nhốn nháo hết cả. Các ông khách thích thú đứng nhìn chỉ trỏ bình phẩm.
Trang Trắng kinh ngạc hỏi “ơ hay, chuyện gì mà mụ bung lụa dữ vậy?”
Bấy giờ gã mới hô lên: “Đứng đó làm gì! Bà chủ về rồi kia kia, bước qua ngõ rồi!”
Như 1 vị thần sáng thế vừa trở về từ giấc ngủ ngàn thu, bước chân Lý Ma Ma bước xuyên qua cánh cửa lớn tưởng như cả Làng Cung Nữ cũng phải run lên bần bật.
Mụ bước vào sảnh lớn nơi chúng tôi đang đứng, tay dắt theo 1 người con gái tóc đỏ thật là chói lọi.
“Gái hư?”
“Ối chà! Ối chà chà…” – người đến, tiếng cũng vào theo. Toàn thảy mọi người im thin thít.
Lý Ma Ma thong thả tiến tới trước mặt mấy người chúng tôi, đoạn dậm chân điềm đạm nói: “Nương về rồi đây.”
Chỉ 1 câu đơn giản vậy thôi, cả Làng Cung Nữ trong khoảnh khắc sáng bừng. Tiếng nhạc cất lên, tiếng Nước Mắm Nhĩ tru tréo vì vui sướng. Các Cung Nữ mới được dịp phô diễn các động tác bài bản đã qua huấn luyện. Cô nào cũng xinh, cô nào vũ đạo cũng đồng đều làm tôi mát lòng mát dạ hết sức.
Nước Mắm Nhĩ tung tăng chạy tới nói khẽ vào tai Già Làng mấy câu. Lý Ma Ma gật đầu hài lòng. Đoạn mụ tiến tới bắt tay chào các đại gia Quảng Ninh, hai bên chào hỏi nhau cực kỳ khách sáo.
Tôi và Trang Trắng bấy giờ mới hoàn hồn, bèn đưa mắt liếc trộm Gái Hư. Cô ả này đột nhiên trở về cùng Lý Ma Ma hẳn là ở Hà Nội có chuyện gấp gáp. Tôi đoán có thể Gái Hư đã chính thức lựa chọn phe của mình. Đó chính là Làng Cung Nữ – Lý Ma Ma.
Trong lòng tôi đột nhiên cũng khẩn trương vô cùng, liền nghe Trang Trắng bên cạnh lầm bầm than: “Thôi, chết mẹ! Chưa kịp trốn!”
…
Trang Trắng dụ dỗ tôi hoàn thành bản kế hoạch tuyển Cung Nữ mới cho Làng Cung Nữ chính là 1 mũi tên trúng 2 đích. Thứ 1, có thể thông qua cách thức trên lập đại công trong mắt Lý Ma Ma. Thứ 2, nhờ số lượng Cung Nữ mới đông đúc mà Trang Trắng dễ dàng tìm người thế thân từ đó mưu đồ bỏ trốn.
Ả ta tìm cách xúc tiến mọi việc nhanh nhất có thể, không ngờ đến khi thời điểm gần chín mùi thì Lý Ma Ma đột nhiên trở về. Trang Trắng đối diện hoàn cảnh này chỉ còn cách trù ẻo chín đời nhà mẹ nuôi.
Lại nói, sự kiện mụ Già Làng hồi hương không chỉ ảnh hưởng đến 1 mình cựu verdet. Cả bố mì tiếng tăm lẫy lừng tôi đây cũng đau khổ không thôi. Chuyện là, trong số 25 Cung Nữ mới tuyển đợt này, nếu không tính Hạnh Nhi và Trang Trắng thì có 5 cô em là thân tín của tôi lợi dụng cài vào. Năm cô này đến từ Sài Gòn, Hà Nội và Đà Nẵng. Lần này các cô gia nhập Làng Cung Nữ chắc chắn sẽ trở thành vây cánh đắc lực cho tôi trong tương lai.
Chỉ tiếc là, Lý Ma Ma sau khi xem xét một lượt từ trên xuống dưới đám gái mồi, đột nhiên phẩy tay đuổi đi 4 cô gái. 4 cô này không hiểu vô tình hay cố ý đều là người của tôi! Có đánh chết tôi cũng không tin đây chỉ là trùng hợp!
Nhưng lạ 1 điều, Hạnh Nhi rõ ràng thân với tôi nhất, tại sao Lý Ma Ma không đuổi Hạnh Nhi đi? Chẳng lẽ… lúc này ánh mắt tôi nhìn về Gái Hư càng thêm thâm thúy.
Chỉ nghe Lý Ma Ma khen: “Lần này Trong Trắng của mẹ và Tắc Kè Bông làm rất tốt. Sẽ có thưởng xứng đáng cho 2 cưng. Riêng 4 đứa nhỏ Nương vừa cho nghỉ việc thì sẽ bù vào bằng 4 đứa khác Nương mang về. Vào đây, vào đây mấy đứa.”
Từ ngoài cửa 5 cô gái trẻ măng lần lượt theo vào, xếp hàng ngay ngắn. Các cô này cũng giống như đám Gái Tiến Vua trên phòng kính, đều được Lý Ma Ma huấn luyện tác phong lễ nghĩa hết sức nhuần nhuyễn.
Một hàng năm người dáng cao thẳng thớm, cằm và cổ tỉ lể chuẩn, tác phong yểu điệu, nhìn vào vừa chuyên nghiệp vừa đẹp mắt. Năm em gái này nhận lệnh bổ khuyết vào 4 chỗ vừa rồi và thay luôn vị trí cuối cùng của Trang Trắng. Như vậy cựu verdet dù không muốn cũng đành giải nghệ.
Sau khi đã thay đổi vị trí, ướm thử đâu ra đấy, Lý Ma Ma ưng ý ra mặt.
Chẳng trách bà ta quay sang chúng tôi nói: “Đã thấy chưa? Như thế này mới là huấn luyện. Đám gái Làng, cho dù ở khu A hay khu B đều phải được dạy dỗ đàng hoàng.”
Trang Trắng và tôi tức thì trầm trồ.
Rõ ràng bà Lý có cách thức huấn luyện Cung Nữ rất nghiêm ngặt và bài bản. Bà ta vẫn là cây đại thụ trong ngành mại dâm không gì có thể lay chuyển được.
…
Đám em út do tôi cử tới Làng Cung Nữ quả nhiên không thể qua mắt Lý Ma Ma, càng nghĩ càng thấy bực mình. Cả mưu đồ đánh nhanh rút gọn của Trang Trắng cũng đổ bể trong phút chốc. Thế là buổi chiều hôm đó cựu verdet và bố mì thơ thẫn trở về phòng, trong lòng đầy rẫy mục nát.
Tôi biết Gái Hư sẽ tìm đến mình rất mau thôi, nhưng không ngờ ả lại lẻn vào phòng tôi còn nhanh hơn chính chủ.
Tôi vừa mở cửa phòng đã thấy Gái Hư ngồi ngã ngửa trên ghế bành, chân gác lên bàn đốt thuốc. Lập tức giật mình la “này, cô là ma à? Buổi sáng hôm nay hại tôi còn chưa đủ hay sao?”
Gái Hư kinh ngac: “Tôi hại anh lúc nào?”
“Thôi đừng có giả ngây. Nếu cô không mách nước 4 con bé kia thì còn lâu con mụ Lý mới tìm ra ai là người của tôi.”
Gái hư cười: “Chuyện đó xin lỗi nhé, nếu tôi không làm thế thì làm sao bà ấy tin tưởng vào tôi được. Vả lại, tôi vẫn chừa lại cho anh trợ thủ đắc lực nhất là Hạnh Nhi đó thôi. Búp Bê của anh tuy hơi đần nhưng được cái trung thành tuyệt đối nhé.”
Tôi nghe cô ả nói mà cả người nổi hết da gà “vậy cô còn bán đứng tôi chuyện gì nữa không? Nói cho tôi biết để còn chuẩn bị.”
Gái Hư vờ vịt suy ngẫm hồi lâu, rồi lắc đầu “không có, tạm thời không nhớ ra.”
Ả tiếp lời: “Anh ngồi xuống đây nói chuyện đi, thời gian của tôi không có nhiều đâu, vì sợ rắc rối nên tôi đành phải trốn vào đây gặp anh.”
“Cô muốn nói chuyện gì?”
“Trước hết là Trang Trắng, chị ta muốn nhờ anh giúp đỡ để trốn khỏi Hải Phòng. Bởi vì Lý Ma Ma sắp sửa đem Trang Trắng bán cho 1 đại gia đồ cổ nào đó hơn sáu chục tuổi. Thời gian bán chỉ còn hơn 1 tháng nữa. Lần này Trang Trắng rắc rối to rồi. Haha”.
“Chuyện này tôi từng nghe kể. Mẹ kiếp, không ngờ thời gian gấp rút vậy. Chắc phải liều thôi.”
Gái hư khoát tay chặn tôi lại, miệng nói: “Bán kinh mấy km xung quanh đây chỗ nào cũng có tai mắt của mụ. Nói cho anh hay, ở Hải Phòng này nhất cử nhất động đều dễ dàng bị phát hiện. Muốn trốn khỏi đây mà không có tay trong thì chỉ là ảo tưởng. Vốn mụ ta bày ra mạng lưới dày đặc như vậy là để dành cho Lee Phong Lưu đó. Tin tức này có khiến anh hài lòng không?”
“Lee Phong Lưu?” – Tôi đứng hình trong mấy giây.
“Đúng! Bà ta hận nhất trên đời này là Lee Phong Lưu. Cả quãng đời còn lại chỉ có 1 tâm niệm là giết chết ông ta thôi. Đây cũng không phải lần đầu tiên bà ta lập kế hoạch giết người tình cũ đâu. Haha, Lần này có vẻ Lý Nương điên cuồng thật rồi. Để xem hổ đánh rồng con nào áp đảo.”
“Nhưng Lee Phong Lưu sẽ không dại dột rời khỏi Hà Nội đâu.” – Tôi bán tín bán nghi, song vẫn cho rằng ông trùm khu đèn đỏ miền bắc sẽ không vì 1 chuyện vớ vẩn nào đó mà đột ngột dời gót ngọc. Hơn nữa, hắn ta cũng bận trăm công nghìn việc, đâu rỗi hơi ra ngoài làm gì.
Tôi rất quan tâm đến tin tức này, vậy nên khi nghe Gái Hư trình bày, đầu óc hết sức chú tâm.
Chỉ nghe ả nói: “Lý Ma Ma thiếu mẹ gì kế dụ hổ ra khỏi hang. Anh chưa được tiếp xúc với mụ nhiều nên không biết con người Thầy tôi mưu mô đến cỡ nào đâu. Đến ngay tôi đây còn chưa biết được kế hoạch cụ thể của bà ta nhưng nắm chắc bà ta có nhiều thứ khiến Lee Phong Lưu run sợ. Nếu anh muốn thắng Lee Phong Lưu, vậy chỉ còn cách bắt tay với Lý. Đó là lý do vì sao tôi gửi anh đến Làng Cung Nữ. Tạm thời hãy cứ ẩn nhẫn đi. Nhớ lấy lời tôi, nôn nóng là hỏng chuyện!”
Nguyên, trước đây tôi bị mấy tên giang hồ bắt cóc lên xe là làm theo lệnh của Gái. Nhờ ở bên cạnh Lee Phong Lưu nên Gái Hư nắm được thông tin Thầy định cho người giết tôi. Thế là Gái Hư bèn bỏ 1 số tiền lớn thuê “tâm phúc” âm thầm chặn đứng kế hoạch của ông trùm. Đám sát thủ này cũng chính là đàn em đi theo Lee Phong Lưu, bấy giờ chạy vể trình báo Tắc Kè Bông đã bị đám người Tão Tướng cứu thoát, Lee Phong Lưu không muốn tin cũng đành chấp nhận.
Cho đến bây giờ Lee Phong Lưu vẫn chưa nắm rõ được tin tức thật sự của tôi. Gã cho rằng tôi đã trốn vào tận Sài Gòn từ nay đố hòng dám về lại Hà Nội nên yên tâm kê gối ngủ ngon. Mặt khác móc nối với đối tác trong nam, bí mật làm 1 cuộc truy lùng tôi. Lúc này, tôi có nghe mấy đứa em trong nam báo về, thi thoảng lại có người nhận là bạn làm ăn của Tắc Kè Bông tới hỏi thăm. Từ đó tôi tức tốc chuyển Hạnh Nhi vốn ở căn hộ chung cư sang nơi khác. Nhưng cảm thấy vẫn chưa thật sự an tâm. Nhân cơ hội tuyển gái mới cho Làng Cung Nữ, bèn đem luôn Búp Bê ra Hải Phòng, tôi ở đâu thì nàng ở đó. Như vậy mới là an toàn nhất!
Hừ, càng nghĩ đến chuyện xưa càng căm hận Lee Phong Lưu! Đến tột cùng tôi cũng chưa hiểu vì sao hắn ta lại muốn giết tôi cho bằng được? Vì tôi đã chọn con đường đi đối nghịch với hắn sao? Hay là vì nguyên do Má Nuôi? Lẽ nào hắn đã biết chuyện xảy ra năm đó? Lẽ nào…
Tôi nghĩ ông trùm khu đèn đỏ miền bắc cũng từng có 1 tình yêu thật sự và tình cảm của hắn dành cho Má Nuôi có lẽ không giả.
Chỉ e những bí mật này rồi sẽ được chôn vùi mãi mãi trong tâm thức Lee Phong Lưu. Ngay đến Gái Hư vốn thân cận với ông ta cũng đừng mong khai thác được tin tức gì. Mà trước nay ả cũng có quan tâm đến vấn đề này đâu. Ả chỉ cần biết Lý Ma Ma không đội trời chung với Lee Phong Lưu, còn Lee Phong Lưu thì muốn giết tôi, và ả quyết định theo phe chúng tôi chống lại Lee Phong Lưu. Chỉ thế thôi!
Tiện đây cũng xin kể luôn, trong lúc chúng tôi trao đổi chuyện cơ mật trong phòng ngủ. Một vài chuyện cá nhân ít biết về Gái Hư dần dần được tiết lộ. Theo đó, thân phận của Gái Hư không còn là bí ẩn đối với tôi nữa. Từ bữa tối hôm đó trở đi, tôi cảm thấy gần gũi ả hơn bao giờ hết.
Thì ra, nguyên vốn Gái Hư xuất thân là Gái Tiến Vua của Làng Cung Nữ!
Nghe được sự thật này tôi không nhịn được phải đánh giá lại cô ả 1 lần nữa từ trên xuống dưới. Đúng là mặt mũi, dáng người không kém gì ai, chắc cũng bài danh thứ 20 trên phòng kính không chừng. Có vậy mới biết, con đường sự nghiệp của Gái Hư gian truân chẳng kém gì ai.
Ngày xưa mẹ ruột mất, ông bố giàu có của Gái Hư chỉ biết đến tiền và vợ bé không hề ngó ngàng đến cô con gái ruột. Cũng như bao gia đình khác, Gái Hư lớn lên thiếu thốn tình thương của cha. Kịch bản bi kịch của xã hội Việt Nam đeo bám gia đình cô suốt nhiều năm trời cho đến tuổi trưởng thành.
Lúc này vì công việc bận bịu, gia đình mới liên tục gây áp lực, ông bố bèn thả đứa con riêng vào môi trường giáo dục tư thục toàn cậu ấm cô chiêu ăn chơi. Bố ruột của Gái Hư không hề thăm hỏi động viên, chỉ cố gắng làm tròn nghĩa vụ bằng cách hàng tháng quăng tiền nuôi sống cô con gái. Ông ta cảm thấy như vậy đã là trọn tình trọn nghĩa lắm rồi, người vợ cũ dưới suối vàng có linh thiêng, cũng không thể trách cứ được.
Từ đó, Gái Hư trở thành ‘gái hư’ theo đúng nghĩa. Ăn chơi quậy phá tanh bành, là 1 dân chơi có tiếng của trường tư thục. Ít lâu sau, Gái Hư nhanh chóng tuyển được 1 thằng nhóc thiếu gia đủ điều kiện chi tiêu làm chồng, 2 cô cậu suốt ngày quấn quýt, khi thì ma túy đá, lúc lại kề cà hồng phiến. Thời điểm đó còn rất trẻ, Gái Hư đã có thể nhận biết đủ loại chất kích thích.
Suốt mấy tháng trời ăn dầm nằm dề nơi khách sạn, sống trong không khí quay cuồng mê muội, cả ngày hừng hực hứng tình, ngay đến đầu óc cũng nhũn đi mấy phần. Quang cảnh lúc bấy giờ nam thanh nữ tú từng tốp từng tốp quấn lấy nhau hỗn loạn dâm dật. Vài tháng sau, nhận được tin dữ kèm tin vui, Gái Hư gắng gượng tự mình đi phá thai, từ đó về sau, đôi “kim đồng ngọc nữ” mới ngày nào còn nồng nàn thắm thiết, nay chẳng ai bảo ai không từ mà biệt.
Tắc Kè Bông tôi hứng thú nói: “Ở tuổi đó có dũng khí tự mình đi phá thái, giỏi quá! Giỏi quá!”
Gái Hư lại đốt thêm 1 điếu thuốc, mắt ả him híp lại.
“Nghe qua thì oai phong thế thôi, thực ra lúc đó sợ muốn đái ra quần. Nghe mùi thuốc khử trùng bệnh viện, nằm trên chiếc giường trắng thẳng tưng đó, muốn khóc mà không khóc nổi.”
Tôi bèn chế giễu hỏi: “Vậy sau đó thì sao? Tổng cộng phá thai mấy lần?”
“Hừ. Con Gái này không bao giờ vấp ngã 2 lần trong cùng 1 chuyện nhé! Muốn biết sau đó không? Sau đó hay ho lắm, giống y chang mấy con nhóc hư hỏng bây giờ. Vấp ngã 1 lần coi như chấm hết, lại còn ôm hận trả thù đời mới ghê kìa.”
Thực ra trả thù đời mà Gái Hư vừa nhắc cũng không đến nỗi đáng sợ như người ta vẫn nghĩ. Chỉ là ôm hận bỏ học, sau đó tha hương cầu thực không nơi nương tựa.
Ả cũng giống như tôi, tuổi trẻ thiếu định kiến, dễ dàng sa cơ lỡ bước, thế là gặp phải đại ca đáng kính nhất Hà Thành. Đại ca đó đã cưu mang Gái, trở thành anh em tốt của Gái, người tình đáng khao khát của Gái. Cuối cùng gửi thẳng cô ta vào Làng Cung Nữ nức tiếng gần xa. Người đại ca máu mặt đó đương nhiên là ông trùm cave miền bắc – Lee Phong Lưu.
Để bàn về vấn đề này, đôi mắt Gái Hư đột nhiên sáng quắc, chiếu lên cái nhìn đầy hung tợn:
“Làm gái, làm đào khách riêng cho Lee Phong Lưu thì sao chứ? Miễn là có thế lực, có tiền bạc tôi đây chuyện gì cũng có thể làm. Nhất là khi lúc đó đang hận thằng đĩ chó kia thấu xương…”
Vậy là cô ả làm tất cả những việc đáng sợ nhất để tìm về cơ hội trả thù thằng nhóc thiếu gia. Lúc này Gái đã qua tay Lee Phong Lưu, được ông trùm dạy cho vài bí quyết giường chiếu hay ho. Sau đó lợi dụng lòng tin của cô ả, Lee Phong Lưu ngon ngọt đưa gái vào làm tay trong ở Làng Cung Nữ. Qua nhiều năm tháng dần dần phát triển căn cơ, đã xuất hiện 1 cô nàng học trò cưng của Lý Ma Ma, má mì trẻ tuổi nhất miền bắc như chúng ta đang thấy ngày hôm nay.
Kết thúc câu chuyện đầy gay cấn về quá trình tiến thân của Gái Hư. Tôi dành ra một thời gian khá dài để chiêm nghiệm lại những chuyện đã xảy ra. Quá khứ của cô ả này chính là bài học tốt nhất cho sự thành công của tôi ở Làng Cung Nữ. Tất nhiên, những suy nghĩ này tôi chỉ giữ riêng trong lòng. Còn ngoài mặt vẫn giữ nguyên vẻ nhăn nhở thường ngày.
“Thế còn mối thù với thằng nhóc hồi bé? Làm thịt thằng đĩ chó đó chưa?”
Gái Hư tức thì nhếch mép đầy ẩn ý: “Cảm giác điên cuồng nhất là ôm mộng báo thù, cảm giác hả hê nhất là trả được mối thù. Anh nói có đúng không?”
Tắc Kè Bông không bình luận gì thêm, chỉ thản nhiên cười một câu gian ác. Công nhận, cha mẹ nào đẻ ra Gái Hư đúng là thành tích vĩ đại!