Phần 73
Tối hôm đó toàn thảy trên dưới Làng cung nữ bày tiệc linh đình chào mừng Tắc Kè Bông.
Nhà bếp đặc biệt thiết đãi toàn là các món ngon vật lạ hảo hạng nhất của Hải Phòng, Tắc Kè Bông được 1 phen ăn uống no say. Người ta nói con đường ngắn nhất đến với người đàn ông là đường bao tử, đúng là không sai chút nào, món ngon lại phục vụ chu đáo như vậy, đến tôi cũng phải xiêu lòng.
Mấy đứa con nuôi Bốn Lít và Mai Ka gặp được mẹ nuôi nó hệt như nắng hạn gặp mưa rào, lật đật bu vào la: “Ma ma, quà quà quà quà, tiền tiền.”
Lý Ma Ma cưng chiều chúng nó vô cùng, chẳng hạn như lúc này đây mụ ta yêu chiều xoa đầu chúng ngâm nga “con gì sống kêu quà quà, chết kêu tiền tiền, mở mắt ra là ma ma, ma ma? Con gì nào?”
Khi nói câu này ánh mắt mụ Lý nhân từ phát sợ, nhìn vào biết ngay 2 đứa con trời đánh này được hết mực cưng chiều.
Mai Ka nhanh nhảu đáp: “Con chó!”
Bốn Lít phụ vào: “2 Con chó con của ma ma.”
Tôi cảm thấy khôi hài quá đỗi nhưng vẫn làm mặt nghiêm không dám cười. Trên đời có rất ít người tự nhận làm chó, 2 đứa này là 1 trong số đó. Thậm chí tự xưng là chó chưa đủ, chúng nó còn lè lưỡi cố bắt chước sao cho giống nữa kìa.
Quả nhiên công lao của 2 đứa nhỏ đã được đền đáp xứng đáng. Lý Ma Ma liền lôi trong bóp ra 1 ít tiền tiêu vặt thưởng cho chúng nó.
Trên bàn tiệc, tôi và các thành viên Làng Cung Nữ có dịp gặp lại nhau, ai nấy đều dẹp bỏ oán hờn thành thật chúc tụng tôi. Đám con nuôi của lý ma ma được dịp bu vào nịnh tôi ton tót, đúng là mỗi khi có mặt Lý Ma Ma, đứa nào đứa nấy cũng hết sức dễ thương.
Lý Ma Ma giới thiệu lại 1 lần nữa cho tôi hay từng thành phần vây cánh của Làng.
Giới thiệu đến người nào tôi đều bắt tay chào hỏi thân thiện như người 1 nhà. Mà cũng chính vì không khí buổi tối ngày hôm nay rất vui nên mọi người cũng cởi mở thân mật với tôi hệt như người thân trong gia đình.
Mụ Già Làng đều giọng giới thiệu từng thành viên của Làng Cung Nữ và gia đình. Giới thiệu đến tình cũ của tôi, giọng mụ thoáng ngập ngừng.
“Đây là đứa thứ 2 của Lý, Trong Trắng! Sao hả? Tắc Kè thấy con gái lớn có xinh không?”
Cuối cùng thì mụ cũng đã nhắc đến người mà tôi quan tâm nhất – Trang trắng. Khi nói tới cái tên đó, mụ cố tình nhấn giọng thật ngọt. Dứt câu liền hỏi thêm: “Con bé này trông quen không?”
Ồ, bà ta muốn thử tôi đây mà. Chuyện Trang Trắng làm verdet ở Trần Duy Hưng là 1 trong những bí mật của Làng Cung Nữ. Tôi nghĩ biết là một chuyện mà có nói ra hay không lại là chuyện khác.
Chỉ là, nếu chẳng may con mụ Lý đã biết tôi từng có quan hệ với Trang Trắng nhiều năm trước thì sao? Nếu tôi trả lời là biết thì chẳng khác nào công khai bí mật Trang Trắng từng làm gái ở bên ngoài, mà nếu trả lời không biết thì có khi nào khéo quá hóa vụng không?
Nghĩ đi nghĩ lại cũng không biết phải ứng phó thế nào cho toàn vẹn, thôi thì đành thuận theo số trời. Nếu mụ đã hỏi vậy hẳn là biết được 1 chút quan hệ của chúng tôi. Nhưng tốt nhất, vẫn cứ nên chôn giấu đại bí mật này đi.
Nghĩ vậy tôi bèn ỡm ờ đáp: “Ô sao lại không nhận ra? Đây là con gái bà chủ, hôm trước Tắc Kè có gặp 1 lần rồi.”
Trang Trắng gật đầu “vâng, chào anh.” – Cái gật đầu này hết sức miễn cưỡng. Đúng là Trang Trắng luôn sắm cho mình 1 vẻ ngoài khinh người không thể tả.
Hình như cũng nhờ phản ứng này nên Lý Ma Ma không buồn truy cứu mối quan hệ của chúng tôi thêm nữa. Bà ta chỉ cảm thấy Trang Trắng đối đáp với khách như vậy hơi bất nhã bèn sa sầm nét mặt mắng: “Thái độ gì vậy hả con kia?”
Tức thì Trang Trắng cúi mặt không dám hó hé.
Lý ma ma đã cố tình bưng bít vụ việc verdet trang trắng hiện là gái hạng A của Làng Cung Nữ. Vậy thì tôi đây cứ phối hợp với mụ diễn cho tốt. Hơn nữa bản thân Trang Trắng sau nhiều năm cũng đã thay đổi rất nhiều, chỉ những ai thân thiết lắm mới họa may nhận ra. Vì thế dù mụ có biết sự thật về chúng tôi hay không, tôi cũng nên giả mù không hay không biết thì tốt hơn. Đôi khi người câm lặng lại là người sống sót trong Làng Cung Nữ vốn nổi tiếng sóng gió này.
Chúng tôi sau lần đầu ra mắt này coi như hiểu ý nhau, biết được đặc điểm của nhau để ứng phó. Lý Ma Ma trò chuyện với tôi đã thân thiết hơn mấy phần. Tôi đánh giá, mụ Lý là con người có bộ mặt tươi cười phúc hậu nhưng trong khoảnh khắc có thể biến sắc bất cứ lúc nào, mà mỗi khi mụ biến sắc hình như không ai sống yên ổn.
Cả gia đình nhà Lý Ma Ma thật là vui vẻ. Trong bữa ăn ai nấy trò chuyện cười đùa ríu rít. Tất cả những mẫu chuyện đều lấy Lý Ma Ma làm trung tâm. Bà chủ Làng Cung Nữ hết sức sảng khoái và đắc ý.
Mấy người chúng tôi bàn chuyện tào lao thiên đế 1 chặp, liền chuyển sang chủ đề sắc đẹp.
Lúc nhắc tới mấy chữ này, nét mặt Lý Ma Ma sáng ngời ngời, tự tin chỉ vào chính mình nói “khắp đất nước này, Lý đây chưa thấy ai đẹp hơn mình cả, nhất là lúc còn thiếu nữ. Cho dù ở độ tuổi trung niên, người có gương mặt trẻ như Lý cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Tắc Kè Bông theo Lee đã nhiều năm, tiếp xúc nhiều người đẹp, đi khắp đất nước, thử nói xem chị nói có đúng không.”
Tôi đang cắn miếng thịt suýt nữa mắc nghẹn!
Công bằng mà nói diện mạo Lý Ma Ma đúng là trẻ và đẹp đến phi lý. Nhưng dù sao sự tự tin của bà ta vẫn là hơi thái quá và có phần bệnh hoạn.
Tôi toát mồ hôi hột thầm nhủ, nếu bây giờ bu vào nịnh hót thì quá lộ liễu rồi, phải làm thế nào vừa chiều lòng bà chủ vừa không làm suy giảm phong độ đàn ông mới là cách hay.
Cũng may đang lúc khó khăn thì cái miệng nhiều chuyện của Nước Mắm Nhĩ nói chen vào:
“Ý, Tắc Kè không để ý spa Làng Cung Nữ sử dụng poster có gương mặt bà chủ à? Trung tâm sắc đẹp này nhờ vẻ đẹp của bà chủ mà chị em kéo tới đông nghìn nghịt, toàn là các vị phu nhân quan chức tới đây hàng tuần đó. Nhưng hãnh diện nhất của bà chủ thì phải nói tới đám gái Làng, đám gái này mỗi 1 người đều có tài sắc tuyệt vời. Nhưng vẫn còn thua xa bà chủ, hà hà…”
Lời nói này coi như trúng tâm tư Lý Ma Ma, chỉ thấy nét mặt mụ dãn ra hết sức khoan khoái.
Sau đó nghe giọng Mai Ka vang lên: “Gì chứ, đám gái đó coi như cũng có chút sắc…” – nói rồi nó đưa tay vén lọn tóc điệu đàng – “… nhưng tài giỏi ở đâu ra, có đứa mười mấy tuổi đầu đã làm gái.”
Tôi nhìn thái độ của Mai Ka cảm thấy lố bịch mà chẳng dám hé răng cười. Con bé này tự mãn về nhan sắc giống hệt mẹ nuôi nó. Tuy nhiên Lý Ma Ma có cơ sở để làm phách. Còn Ô Mai Ka mặt mũi chỉ tầm thường lại còn dính 1 vết sẹo dài, khuôn mặt thì luôn trét cả lớp phấn. Nói ra đúng là không biết nhục.
Tiếp sau đó đích thân bà chủ Làng Cung Nữ mời rượu tôi.
Thái độ bà ta lúc này khác xa lúc ban chiều, tôi vừa nhìn còn tưởng mình là đứa con thân thiết nhất của mụ.
“Tắc Kè, Lý biết Tắc Kè trước nay không thích nói vòng vo, cho nên bây giờ là mượn rượu đi vào vấn đề được không?”
Tôi cả mừng đáp “dạ được chứ, bà chủ muốn bàn chuyện gì?”
“Ở Hà Nội cậu rất thân thiết với cái anh chàng Tướng ở Láng đúng không?”
Tôi gật đầu, nghĩ thầm hẳn là Gái Hư cung cấp tin tức này cho Lý Ma Ma, như vậy bà ta đang muốn kết minh với Lão Tướng nên nhờ mình đây. Nghĩ vậy trong đầu thông suốt bèn ung dung nói: “Chỉ cần bà chủ muốn hợp tác làm ăn thì Tắc Kè sẽ đứng ra bảo đảm ngay. Bà chủ không chê, đối đãi với Tắc Kè như người trong nhà, thằng nhỏ này sao dám không biết luật được.”
“Haha, câu này chú em nói hay lắm! Hay lắm! Lý thích! Nào nào uống nữa đi.”
Mọi người trên bàn tiệc bắt sóng được cảm xúc cũng hùa vào cười theo, quả thực làm rất tốt vai trò của dàn đồng ca. Ấn tượng đầu tiên thu về của tôi là ở cái cơ sở mại dâm này, mọi người tuân theo chế độ quân chủ, trong đó Lý Ma Ma đứng đầu, lãnh đạo quần chúng.
Khoảng thời gian tới xem ra sẽ khá dễ dàng với Tắc Kè Bông tôi nhờ vào bia đỡ Gái Hư và mối quan hệ thân thiết với Lão Tướng.
Lý Ma Ma nhờ tôi giúp sức kết minh với Lão Tướng và 1 số anh lớn ở Hà Nội như béo Hoàng Cầu, Cọp Ba Chân và 1 số chiến tướng khác. Bề ngoài mụ nói là làm ăn trao đổi hàng khi cần thiết, nhưng tôi vẫn cảm thấy trong chuyện này còn có uẩn khúc chi đó chưa được nói ra.
Mà thôi, mặc kệ thế nào, bước 1 như vậy là ổn thỏa.
Tâm lý tôi từ đó được giải khai, hoàn toàn thoải mái nâng ly chúc tụng với đám lâu la Làng Cung Nữ, coi như trà trộn cũng trà trộn thật khéo.
Đương trong cuộc vui, Nước Mắm Nhĩ và Hoàng Tử nhắc khéo Lý Ma Ma rằng Tắc Kè Bông đã từng thưởng thức qua 2 gái Làng (Cung Nữ). Lý Ma Ma tức thì vỗ trán nói “ôi chết, quên khuấy mất việc này. Vậy đi, mời chú em thêm 1 li.”
Tôi bèn uống với bà chủ 1 li.
Đặt li rượu trong tay xuống, Lý Ma Ma quan tâm hỏi:
“Cậu cảm thấy 2 đứa nó như thế nào? 2 con bé số 18 và 14 ấy.”
Sẵn đây cũng không có gì phải giấu diếm, tôi thoải mái nói ra suy nghĩ của mình, khen chê 1 hơi thành thật nói ra. Khuôn mặt Lý Ma Ma lúc đỏ lúc trắng.
“Vậy ra, cậu bảo 2 đứa nó lâm trận chưa được sung lắm? Màn dạo đầu màu mè kiểu cách nhưng chưa tinh tế? Vậy thi Lý đây xin được lắng tai nghe xem sai sót nằm ở đâu.” – Bà chủ Làng Cung Nữ sa sầm nét mặt.
Tôi thận trọng đưa ra các khuyết điểm lúc làm tình của gái Làng, đại khái nói rằng các cô này chưa được “yêu nghề” cho lắm. Và trong tình dục thiết nghĩ nên trở về đúng bản chất hoang dại, nói 1 cách dễ nghe tức là “sương gió” giống như các verdet ngoài kia mới là hay nhất. Ở Làng Cung Nữ này gái tiến vua dành cho đại gia cũng giống như nem công chả phượng, tuy đẹp mắt và có mùi vì tuyệt vời nhưng thiếu đi cái ‘hồn’ cần có.
Trước đây tôi từng được Lee Phong Lưu truyền thụ rất nhiều kinh nghiệm hay trong lĩnh vực này, thêm vào 7 năm lăn lộn Sài Thành tiếp xúc vô số khẩu vị mới của miền nam. Đến nay vừa hay thích hợp bổ khuyết vào đám gái tiến vua của Làng Cung Nữ.
Lời nhận xét của tôi mang theo mấy phần khích tướng. Chỉ rất rõ cái dở – điểm hay của Lý Ma Ma, càng không quên đánh bóng bản thân một chút theo đúng kế hoạch. Quả nhiên đã khiến cho mụ chủ Làng phải thốt lên:
“Đúng lúc Tắc Kè Bông vừa gia nhập Làng Cung Nữ. Như vậy đi, công việc chính của Tắc Kè là huấn luyện lại giúp Lý đám gái tiến vua. Thế có được không?”
Tôi giả vờ khiêm tốn từ chối, tức thì cái mặt bà chủ tối sầm lại, thế là đành ưng thuận gánh lấy trọng trách này. Lúc bấy giờ, Lý Ma Ma không buồn không vui nói: “Ở đây thưởng phạt công minh. Người nào nói được thì phải làm cho bằng được!”