Phần 11
Hôm nay là thứ 2, còn 6 ngày nữa là Tết âm. Thời gian trôi nhau quá. Sáng ngủ dậy, mình đi đánh rang rửa mặt rồi ăn sáng. Đúng là có 1 người phu nữ (mẹ hoặc vợ hoặc bạn gái) trong nhà nó khác, cảm giác ấm cúng lắm. Mẹ làm sẵn đồ ăn. Rồi ba mẹ với mình ngồi ăn.
Ba: Ê K, con tính bao giờ xuống Cali?
Mình: Tuần sau tết âm, con được nghỉ lấn qua ngày thứ 2. Con định là đi thứ 5 ngày 14/2 rồi CN lên lại. Có gì thứ 2 con mệt cũng không sao, khỏi đi học.
Mẹ: Con định bao giờ đi mua vé xe?
Mình: Cái này con không rành, mẹ gọi dì 2 mua dùm đi. Dì 2 hay đi chợ ở china town nên rành hơn.
Mẹ: Uh, để lát dì 2 đi làm về, mẹ nhờ mua dùm.
Mình ăn xong, ngồi chơi đến 8h30 rồi đi. Và tất nhiên là vừa chạy xe vừa nói chuyện điện thoại với chị.
Chị: Anh, anh biết chính xác bao giờ xuống chưa?
Mình: Uh, anh chọn ngày thứ 5, ngay ngày 14/2 luôn.
Chị: Cái này là anh cố tình chứ gì?
Mình: Có đâu? Tại thứ 5 anh học có 1 tiết rồi tranh thủ đi luôn, chứ để đến thứ 6 mới đi thì phí hết 1 ngày. Với lại anh muốn có 1 kỉ niệm valentine đáng nhớ với em.
Chị: Anh biết nịnh quá ha. Ghét anh ghê, không biết bao nhiêu cô gái chết dưới tay anh rồi.
Mình: Có mỗi mình em đó.
Chị: Plè, ghét. Anh kiếm được cớ chưa kìa?
Mình: Anh có nghĩ ra 2 3 cái, nhưng không biết cái nào hợp lý. Nên anh đợi tối nay về, anh với em bàn xem cái nào ổn.
Chị: Uh, cũng được. Anh ăn sáng chưa?
Mình: Anh ăn rồi, còn em?
Chị: Em đang ăn ngũ cốc.
Mình: Lần này gặp nhau chắc nhiều ý nghĩa lắm.
Chị: Uh, phải bù lại 2 lần trước đi chơi với anh. Phải đi coi phim rồi đi ăn, đi uống nước nè, vậy mới đủ bộ.
Mình: Chắc chắn rồi.
Chị: Em mong được gặp anh lắm.
Mình đến trường, rồi chị cũng chuẩn bị đi học. Mình cố gắng trụ cho đến 5h chiều rồi về nhà. Vừa ra khỏi lớp, mắt mở không lên (ông thầy dạy lab như shit, giảng thì buồn ngủ, hỏi thì kêu tự kiếm trong sách). Lết ra cái bãi đậu xe, hên là cũng gần. Vừa mở cửa, nhảy vào. Oh my god, như cái tủ đá vậy (lúc này trời đang khá lạnh), lập tức mở điều hòa mức max. Sẵn ngồi trên xe cho ấm người, tiện thể làm ấm xe luôn. Sau đó chạy về nhà, không thấy ai hết. Chỉ thấy cái tờ giấy mẹ để lại “ba mẹ đi với dì 2, con tự kiếm đồ ăn”. Thế là phải xách xe qua Carl’s Jr (xung quanh cái chung cư rất nhiều đồ ăn nhanh), cắt cái coupon 1 combo tặng 1 cái hamburger. Mình hiếm khi mua fast food lắm trừ phi có coupon mình mới đi ăn thôi, 1 tháng có 300, ăn kiểu bình thường sao mà đủ nên xài coupon cho tiết kiệm, được nhiều mà vẫn giá đó. Ăn không hết thì đem về nhà để mai ăn sáng. Xài coupon riết mấy nhân viên biết mặt mình luôn. Ăn xong, đi về thì thấy ba mẹ với dì 2 đang ngồi nói chuyện.
Dì 2: K, dì mua cho con vé xe rồi nha. 12H30 thứ 5 ngày 14/2.
Mình: Dạ, cảm ơn dì.
Dì 2: Uh, có gì 12h dì qua rước. Mà lúc đó con về chưa?
Mình: Dạ, thứ 5 con học đến 9h20 là về rồi. Mà bữa đó có kiểm tra nên chắc về sớm nữa.
Dì 2: Uh, có gì thì con chuẩn bị trước đi.
Mình: Uh, con biết rồi.
Rồi dì 2 đưa 3 cái vé cho mình. Xong mình tiễn dì 2 về. Rồi lên lầu tắm rửa rồi vào làm bài tập về nhà. Được 1 lát thì anh Kh với chú D đến chở ba mình đi nhậu. Thời gian ba mình qua đây, gần như là ngày nào cũng đi nhậu với anh Kh và chú D. Mình làm đến 10h thì nói chuyện skype với chị, cũng kiểu vừa nói chuyện vừa lẵng tai nghe tiếng bước chân ngoài phòng. Mình là chơi audiophile nên tai mình rất thính.
Chị: Anh, hôm nay em làm quiz được 97% nè.
Mình: Wow, vk anh giỏi quá. Hun cái nè. Muah.
Chị: Hôm nay chịu hun rồi à? Mấy bữa trước dụ rồi năn nỉ muốn gãy lưỡi, không chịu là không chịu.
Mình: Thì phải thay đổi cho mới mẻ chứ.
Chị: Uh, hun lại nè, chụt chụt.
Mình: Em làm bài tập về nhà chưa?
Chị: Rùi, anh nói thử mấy cái cớ mà anh nghĩ ra thử đi.
Mình: Uh, anh định là như vậy. Đến bữa đó anh xuống, anh nói là qua nhà bạn anh chơi qua đêm. Bạn anh qua đón anh luôn.
Chị: Rồi sao nữa? Mà bạn anh là con trai, em là con gái mà.
Mình: Anh chưa nói hết, là đang đi được nửa đường. Em giả bộ gọi cho anh, nói là chị của bạn anh, bạn anh không đi đón được. Đơn giản thui.
Chị: Em sợ phải chào ba mẹ anh lắm vì em nói dối rất dở.
Mình: Em không cần phải nói gì hết, chỉ cần chào ba mẹ anh thôi. Anh lo được hết.
Chị: Uh, vừa mừng mà vừa lo nữa.
Mình: Em đừng lo nhiều quá, không sao đâu. Anh lo được mà.
Chị: Lỡ thất bại thì sao? Lúc đó lộ ra chắc mệt luôn á.
Mình: M, nghĩ tích cực lên, ok? Đừng có nghĩ tiêu cực nữa được không?
Chị: Uh, em biết ùi.
Mình: Anh nghĩ đó là cái cớ tốt nhất rồi, chứ mấy cái kia dễ lộ lắm.
Chị: Uh, vậy em đón anh ở đâu?
Mình: Ehhhhhhhhh, cái này anh chưa biết.
Chị: Trùi, hỏi kĩ đi nha. Em không rành đường bên Cali lắm đâu.
Mình: Uh, có gì mai anh hỏi.
Chị: Anh làm bài xong chưa?
Mình: Xong nãy giờ ùi, ngổi đợi nói chuyện với em thôi đó.
Chị: Nhớ anh ghê, muốn gặp liền bây giờ à.
Mình: Thì giờ gặp rồi đó, face to face luôn.
Chị: Đâu?
Mình: Trên skype nè.
Chị: Xí, mình học tiếng quảng tiếp nha ox.
Mình: Uh, giờ dò lại mấy từ cũ trước nha.
Và rồi, mình dạy tiếng quảng cho chị đến 1h rồi đi ngủ.