Phần 95
Kể từ ngày Xuân Lan mất tích, đêm nào Long “cùn” cũng ngập tràn trong bia rượu, gã như một kẻ mất hết tinh thần, chỉ còn lại cái thể xác vô hồn trống rỗng, bạn bè đàn em khuyên can thế nào, Long cũng mặc kệ, chỉ biết uống, uống cho say, cho quên đi người con gái đã đến và cướp đi toàn bộ lẽ sống của hắn…
Dừng chiếc xe Acura từ đằng xa, Quý “ma” và Thành “ba tai” dù không đạt được mục đích lớn nhất là khiến Long “cùn” và Tâm “ma xó” phải tàn sát lần nhau, nhưng nhìn Long như lúc này, Quý “ma” đã có thể yên lòng gạt cánh tay phải của Tâm sang một bên và chuẩn bị cho những kế hoạch lớn tiếp theo…
Vị khách lạ mặt trong cái đêm hôm nọ tại Thiên Ý không ai khác ngoài Thành “ba tai”, sáng sớm hôm sau khi trả phòng, hắn đã thêm một lần nữa giáp mặt với Tâm “ma xó”, rất may là chiếc mũ lưỡi trai đã khiến Tâm không nhận ra hắn, mà có lẽ Tâm cũng đã quên kẻ từng bị mình đánh bại cách đây hơn 10 năm trước, còn với Thành “ba tai” – mối thủ đó không bao giờ hắn quên.
Liên tiếp những ngày sau là những lần Quý “ma” rót mật vào tai Long “cùn”, hắn gọi Tâm “ma xó” là kẻ bất nhân thì tại sao mình không được bất nghĩa, một kẻ phản bội anh em, chẳng lẽ lại có thể bỏ qua ?? Đáp lại tất cả những lời này, Long chỉ xua tay gạt đi, mặc Quý “ma” muốn làm gì thì làm, Tâm “ma xó” sống hay chết hắn cũng không cần quan tâm…
Kế hoạch loại trừ Long “cùn” như vậy đã thành công, nhưng Thành “ba tai” còn muốn nhiều hơn thế, thậm chí gã còn bàn bạc với Quý “ma” cho người xử lý Long rồi đổ tội cho Tâm “ma xó”, nhưng mục tiêu của Quý “ma” chỉ là Tâm “ma xó”, chỉ là cái địa vị người đứng đầu Hải Phòng và toàn bộ địa bàn bên Galaxy, giết người vô can như Long “cùn” hắn không dám…
Đến lúc này, Quý “ma” cũng mơ hồ nhận ra có điều gì đó bất thường ở Thành “ba tai”, dường như tên sát thủ Nam Định này còn hận Tâm “ma xó” hơn cả hắn, rõ ràng Thành “ba tai” là kẻ không đơn giản, và có lẽ ngoài việc trông chừng Tâm, Quý “ma” còn phải đề phòng cả người ở ngay bên cạnh mình.
Đêm tại bệnh viện, nhằm giúp Xuân Lan trốn thoát, chính Thành đã bầy kế cho Quý “ma” dụ Long “cùn” ra ngoài, nhưng để đảm bảo an toàn cho Xuân Lan, Quý Ma cũng đã nhờ người bảo vệ cô nàng ra đến tận Hà Nội trước khi mất hoàn toàn thông tin, Quý “ma” đã đề phòng đúng vì hắn không thể ngờ rằng Thành “ba tai” đã có ý định trừ khử Xuân Lan nhằm bịt đầu mối.
Galaxy mất Long “cùn”, mất Xuân Lan, chẳng có ai đứng ra quản lý, Tâm đành phải để club này hoạt động cầm chừng, một số anh em trung thành với Long “cùn” biết chuyện, cũng bỏ Tâm để đi theo đàn anh, Tâm cũng đành chấp nhận, trước mắt mọi chuyện còn rất mơ hồ, Tâm chưa muốn rút dây kẻo động rừng… mặt khác gã muốn nhân dịp này rà soát lại số anh em trung thành đáng tin cậy, vì không thể ngờ một kẻ mà Tâm rất tin tưởng hóa ra lại là con chuột nhắt lâu nay.
Sai Hải “dớ” ra Hà Nội rò lại toàn bộ thông tin về Xuân Lan, chỉ sau 2 ngày – tất cả những điều mà Tâm muốn biết đều đã có đáp án, gã cũng đã chuẩn bị kế hoạch để chuẩn bị đối phó với những kẻ thù mới, nhưng lần này mọi sự đã không diễn ra theo ý muốn của Tâm…
– Mày định như thế này mãi đến bao giờ ? – Tâm đã đứng đằng sau Long “cùn” tự lúc nào… gã đàn em vẫn vậy, vẫn ngập chìm trong men say…
– Anh cứ kệ tôi, muốn làm gì thì làm…
Long đáp bâng quơ, tiếp tục rót rượu uống, xung quanh, bọn đàn em thấy Tâm “ma xó” đến nhưng cũng chả thằng nào đứng lên chào…
– Anh hùng giang hồ cái loại gì mày ? Bị gái bỏ cái là ra nông nỗi này đấy hả ?? – Tâm tiếp tục đả kích…
– Anh biết gì, đã bảo kệ tôi…
Mấy tên đàn em thấy đại ca bị xúc phạm cũng hùng hổ lên tiếng, Tâm rút khẩu Colt chĩa ngay vào đầu thằng to mồm nhất lớn giọng :
– Ở đây tao chưa cho mày nói thì chưa được quyền được nói, nghe chưa ??
Bọn còn lại thấy thế câm họng hết, riêng Long vẫn gặm cái chân gà, mặc sự đời, ai muốn bắn, ai muốn giết, gã mặc…
Tâm xốc cổ áo, lôi Long cùn đứng dậy, đôi mắt sắc như dao cạo, hét vào mặt thằng đàn em:
– Mày tỉnh lại đi !!! Long !!
– Anh buông tôi ra !! Long chết rồi…
– Mẹ kiếp !!! Điều quan trọng với mày là gì … là thiên hạ … là địa bàn mày hiểu không … vứt hết đàn bà qua một bên đi…
Nắm chặt tay Tâm gạt sang hai bên, Long trả lời, câu nói tỉnh nhất từ trước đến nay của một gã say…:
– Anh Tâm !! Có được cả thiên hạ mà không có người con gái mà mình yêu… thì có để làm gì ???
Tâm buông tay, lắc đầu ngao ngán, cuối cùng thì Long cũng đã đưa ra câu trả lời của hắn, cái hắn cần không phải là làm trai trong thiên hạ nuôi chí anh hùng, cái hắn cần là tình yêu…
Ném lại cho Long một tờ giấy, Tâm quay người bỏ đi, không nói thêm một lời nào…
Vừa lái xe, Hải “dớ” vừa hỏi :
– Sao anh không nói hết cho anh Long nghe, biết đâu…
– Chẳng để làm gì, nó nói đúng thằng Long “cùn” ngày xưa đã chết rồi, chuyện này không cần đến nó nữa…
Mảnh giấy mà Tâm vứt lại, chính là địa chỉ của Xuân Lan…
Sau khi về đến Hà Nội, cô nàng chỉ ở lại nhà bạn bè đúng 1 đêm rồi ngay sáng hôm sau đã bắt tầu vào Đà Nẵng, tại đây Xuân Lan đã đoàn tụ với Thu – cô bạn thân thời hai đứa còn học chung Đại Học, kế hoạch này Xuân Lan đã tự chuẩn bị trước cho mình, cô muốn cắt đứt mọi liên lạc với Long, với Quý “ma”, muốn sống một cuộc đời khác, yên bình hơn, nhẹ nhõm hơn…
Và đúng là chỉ có Tâm “ma xó” mới có thể điều tra ra được những điều này… kể cả việc Xuân Lan chính là người tình một thời của Quý “ma”…
Ánh đèn ngoài sân bật sáng, chiếc cửa kính mở ra, và người xuất hiện mở cửa cho Tâm – không phải là bà vú Thơm, mà là Bảo Trang… với một nụ cười hạnh phúc… ngó qua vai người yêu, nhìn vào trong nhà, Tâm ngửi thấy dày đặc mùi hương…
…
Vì một số lý do nên truyện bị tạm ngưng 1 thời gian, mong đọc giả thông cảm…