Phần 89
Hải Phòng…
Tối ngày hôm sau !!
Con mẹc đen của Tâm “ma xó” dừng lại trước cổng khu chung cư, Long “cùn” tiễn Xuân Lan đến tận lầu 2 mới chịu đi xuống, đêm nay hắn phải về trả xe cho Thiên Ý, rồi nghỉ ngơi lấy lại sức sau vài trận rượu với trai làng họ hàng nhà Xuân Lan, hôn tạm biệt người yêu, Long không quên dặn với theo :
– Anh đã nói rồi đấy nhé, anh sẽ theo em như hình với bóng !! Em không trốn được đâu…
Đáp lại, Xuân Lan chỉ mỉm cười, nụ cười làm nên thương hiệu của cô, nhưng thương thay khi nó chỉ là một nụ cười chua xót !!
Đợi cho chiếc xe của Long “cùn” đi xa, Xuân Lan vội vàng bước xuống phía dưới, theo kế hoạch, tối nay cô sẽ phải sang chỗ của bọn Quý “ma”…
Đặt túi đồ xuống chân, cô loay hoay tìm điện thoại… bỗng ngay bên tai vang lên giọng nói của một người quen thuộc….
– Tình yêu lãng mạn thật !! Mà giờ này muộn rồi mà DJ Xuân Lan còn định đi đâu ??
Là…. Tâm “ma xó”, gã đã chờ ở đây tự lúc nào…
– Anh Tâm… sao anh… sao anh lại ở đây ??
– Để đợi cô, cũng chưa lâu đâu !! Tôi có vài chuyện muốn nói…
– Vâng, nếu vậy, anh lên nhà đi, em cũng không vội đâu…
– Không cần, ngoài này được rồi, cũng không sợ ai làm phiền, người của tôi cũng đang ở đây…
Nghe xong câu nói, Xuân Lan ngó trước, ngó sau, hóa ra lúc nào cũng vậy, Tâm “ma xó” đi đâu làm gì cũng rất cẩn trọng.
– Vâng, vậy có gì anh nói đi !!
– Tâm cười khẩy, vào thẳng vấn đề luôn nhé, cô gia nhập Galaxy với mục đích gì ??
– Anh hỏi hay thật đấy, chẳng phải em đã nói là cần 1 việc làm và một mức lương đủ sống sao ?
– Việc làm và mức lương ư ?? Cô nghĩ rằng cô lừa được thằng Long là sẽ lừa được tôi à ??
– Anh Tâm… em không hiểu ý anh !!!
– Thôi đi, đã đến lúc chấm dứt màn kịch vụng về này được rồi, tôi đã cho người điều tra toàn bộ về cô, thằng nào cài cô vào đây, mục đích làm gì tôi đều nắm rõ hết !!!
Nhìn đôi mắt rừng rực sự tự tin của Tâm “ma xó”, sự lạnh lùng của gã giang hồ đứng đầu Hải Phòng, Xuân Lan lạnh run người… cô đành chấp nhận, buông xuôi…
– Ok !! Coi như anh đã biết … nhưng anh bắt đầu nghi ngờ em từ khi nào ??
– Từ khi nào à ?? để tôi nói cho cô nghe rõ nhé, ở cái đất Hải Phòng này, đàn bà con gái không thiếu, nhưng nếu để thích thằng Long thì chỉ có 3 loại thôi, một là loại hám tiền, hai là bị mù hoặc đầu óc có vấn đề và 3 là loại có mưu đồ nào khác. Cô không phải loại yêu vì tiền, không mù, lại thông minh, tài giỏi… thử nghĩ xem…??
– Anh Tâm… trong truyện này… có cái anh đúng… nhưng cũng có những điều anh đã sai !!!
– Tôi không quan tâm, bắt đầu từ mai cô bị thôi việc, lẽ ra tôi sẽ phải làm cho ra nhẽ, nhưng nể tình gia cảnh nhà cô khó khăn, tôi cho cô 1 ngày thu dọn hành lý, biến mất khỏi đất Hải Phòng này, cũng như không được liên lạc với thằng Long nữa, như thế là lời cho cô nhiều lắm rồi đấy !!!
– Anh Tâm… em không thể đi… – Xuân Lan khóc !!
– Đi hay không là việc của cô, những gì tôi nói, mong cô hiểu, mọi chuyện còn lại, tôi sẽ thu xếp được. Ngày mai không cần phải đến công ty nữa !!
Nói xong câu đó, Tâm “ma xó” quay lưng bỏ đi, mặc những giọt nước mắt cứ thế lăn dài trên hai hàng mi của Xuân Lan….
Hơn nửa giờ đồng hồ sau, cô vẫn đứng nguyên ở đó… mọi chuyện đã rời khỏi tầm tay mất rồi… mình phải làm thế nào đây… làm thế nào đây ???
Cho đến khi cô nhận được cuộc gọi của Quý “ma”, dù thân phận Xuân Lan đã bị lộ, tuy nhiên mọi chuyện vẫn nằm trong tính toán của Thành “ba tai”, lúc này thì không cần chờ thời cơ nữa, hãy cứ theo kế hoạch mà làm…
…
Sáng hôm sau !
Long “cùn” vừa đi vừa chửi bới, mặc cho bọn nhân viên can ngăn, mặc cho những ánh nhìn soi mói của những khách hàng, hắn vẫn không ngừng la hét rồi leo lên thẳng phòng của Tâm “ma xó”.
Đập một tay xuống bàn, Long “cùn” quát lớn :
– Anh Tâm !!! Anh làm cái trò gì vậy ??
Tâm xoay ghế lại, bình thản ném tập hồ sơ lên bàn, giọng trầm ngâm :
– Làm trò gì là làm gì ? Sáng sớm sao chú không ở bên Galaxy mà lại sang bên này gây sự là sao ?
– Gây sự ?!? Anh nghĩ em là cái loại thích đi gây sự lắm à ?!? Anh…
– Khoan đã, Hưng “nhồi”, đóng cửa lại giúp anh, xem có ai ở ngoài thì bảo họ đi cho, được rồi đấy, chú nói tiếp đi !
– Tại sao anh lại đuổi việc Xuân Lan ?? Cô ấy đã làm gì ? – Long giận dữ !!
– Anh từ xưa đến nay làm gì cũng đều có nguyên do, chú không cần phải can thiệp !!
– Can thiệp ?!? Tại sao lại không được can thiệp ? Được vậy nguyên do là gì ? Anh nói đi !!
– Chú mày muốn biết à ?? Được thôi, nó là nội gián !!!
– Nội gián ?!? – Long “cùn” cười khẩy. – Anh ở nhà xem phim nhiều quá bị ma ám à … Xuân Lan là nội gián … nội gián cái gì … cô ấy đã gây ra chuyện gì ??
– Anh Long, anh bình tĩnh – Hưng “nhồi” lên tiếng. – Mọi chuyện đúng là như vậy, có kẻ đã cài Xuân Lan vào công ty mình để….
– Mày im mồm, chuyện ở đây chưa đến lượt mày nói. – Long “cùn” xông vào nắm cổ áo Hưng, miệng rít lên từng tiếng !!!
– Buông nó ra !! – Tâm “ma xó” vẫn giữ được sự điềm đạm. – Mày đừng mù quáng nữa, chuyện mày với Xuân Lan, ai nhìn vào cũng nhận ra hết… tao đã yêu cầu nó phải rời khỏi Hải Phòng ngay trong ngày hôm nay. Chuyện tới đây chấm dứt, mày về đi lo công việc đi.
– Em không về !! Xuân Lan là người yêu em, không phải muốn nhận là nhận, muốn đuổi là đuổi, chuyện này đúng sai như thế nào… phải làm cho ra nhẽ !!!
– Người yêu … mày đừng có ngộ nhận nữa, người như nó mà lại đi yêu mày ??
– Yêu tôi thì sao … yêu tôi thì sao … Anh nói đi !!! – Long gầm lên
– Mày soi lại mày đi ??? Một thằng giang hồ ít học, du côn, ngu ngốc, để cho nó lợi dụng mà cũng không biết ?? Tiếc nuối cái gì, đàn bà con gái ở đất Hải Phòng này không thiếu !!
– Phải !! Không thiếu, nhưng… tôi yêu Xuân Lan, tôi thật sự yêu cô ấy anh có hiểu không ???
– Nhưng nó chỉ lợi dụng mày thôi hiểu chưa thằng ngu ??? – Đến đây thì Tâm cũng không giữ được sự bình tĩnh…
– Không đúng !! Được !! Anh hãy chờ đấy, tôi sẽ dẫn cô ấy đến đây, 3 mặt một lời, tôi không tin !!
– Mày không tin cái gì ??? Được tao cho mày dẫn nó tới đây, chỉ sợ sau khi nghe được sự thật từ nó, mày sẽ đau hơn thôi !
Long xô cửa, vội vàng bước ra ngoài, gã không tin những gì mình vừa được nghe thấy, mới hôm qua thôi, hắn và Xuân Lan còn ấm nồng bên nhau, những tình cảm này, sao có thể là giả dối ??
Đợi cho Long đi rồi, Hưng “nhồi” mới lên tiếng :
– Anh Tâm, dùng cách này, liệu có nhẫn tâm quá với anh Long không ?
– Không sao đâu, nó là đứa cố chấp, không biết được sự thật, nó không chịu để yên đâu.
– Nhưng sao, anh không nói rõ với anh Long, có phải sẽ tốt hơn không ?
Nghe tới đây Tâm thở dài, chắp 2 tay sau lưng, nhìn ra ngoài cửa sổ…
– Long là một thằng nóng tính, mà hiện giờ kẻ thù của chúng ta là ai, anh còn chưa dám khẳng định rõ, nếu như cho nó biết, nó làm liều, thì hậu quả sẽ như thế nào ?
– Anh Tâm, em hiểu rồi !!
– Hiểu rồi thì tốt, thôi chú xuống chuẩn bị cho anh trà nước rồi chuẩn bị tiếp khách.
– Dạ ! Vâng…
Ít phút sau, bên ngoài tiền sảnh phòng khách của Tâm “ma xó”, Xuân Lan đã xuất hiện, cô nàng vẫn rất e dè, sợ sệt, trước đó Xuân Lan cũng từ chối trả lời mọi câu hỏi, chỉ lặng lẽ thu xếp đồ đạc, nhưng rồi cô nàng cuối cùng vẫn phải chấp nhận đến Thiên Ý để gặp Tâm “ma xó” sau khi bị Long “cùn” ép buộc…
– Anh Tâm !! – Long xô cửa bước vào !
Tâm xoay ghế lại, đảo mắt nhìn Xuân Lan, đón chờ đôi mắt sợ hãi của cô nàng, thế nhưng trái với suy nghĩ của Tâm, lúc này đang là một Xuân Lan rất bản lĩnh, cô cũng đang trừng mắt nhìn thẳng vào Tâm “ma xó”.
– Xuân Lan, chẳng phải cô đã đồng ý thôi việc và rời đi trong ngày hôm nay đó sao ? Sao vẫn còn ở đây ? – Tâm lên tiếng !!
– Anh Tâm, có chuyện gì hiểu nhầm, anh cứ nói hết ra đi, bọn em sẽ giải thích cho anh, Xuân Lan là người tốt, cô ấy là….
– Long, không mượn chú trả lời, anh đang hỏi Xuân Lan, cô DJ số 1 miền Bắc kia !
Xuân Lan hạ thấp đôi mắt, bàn tay nắm chặt Long “cùn”, ngập ngừng….
– Em… cho em một ngụm nước… – Xuân Lan run rẩy.
Tâm “ma xó” đứng dậy, rót cho cô nàng một cốc nước, mắt vẫn nhìn thẳng vào Xuân Lan chờ đợi câu trả lời :
– Anh Tâm… em sẽ đi… sẽ biến mất… em…
– Xuân Lan !! Sao em lại nói vậy … có chuyện gì … đã có chuyện gì ??
– Anh Long, em không thể nói được, anh hãy nghe lời anh Tâm, hãy cứ để em ra đi có được không ?
– Đi ư ? Tại sao phải đi ? Em giấu anh chuyện gì à ? Em nói đi, Xuân Lan !!!
– Xuân Lan, đã đến nước này rồi, cô hãy nói thật hết đi, cô đã lợi dụng Long như thế nào, lừa gạt nó ra sao, nói cho nó nghe đi !!
– Lợi dụng anh ư ? Xuân Lan ?? em hãy nói đi, rằng em không lợi dụng anh ?? em yêu anh đúng không ? chính em đã nói với anh câu này mà !!
– Thằng ngu, đến giờ này mà mày còn tin là cô ta yêu mày à ? Tâm khẽ cười…
– Đúng !! Tôi Yêu Anh Ấy !! Xuân Lan rõng rạc !!!
Câu trả lời của Xuân Lan khiến Tâm “ma xó” phải trau mày, gã thu hai tay lại, khẽ khàng đặt cốc nước xuống bàn, hỏi nhỏ :
– Cô yêu nó ?? hài hước !! định bầy trò gì nữa đây ?? NÓI SỰ THẬT ĐI !! Tâm hét lên !!
Long “cùn” định lên tiếng nhưng đã bị Xuân Lan ngăn lại :
– Anh Long, em yêu anh, em rất yêu anh, đó là sự thật… nhưng, gã khốn này… hắn không muốn điều đó… đây anh xem đi….
Vừa nói Xuân Lan vừa lôi điện thoại ra, cô kéo dài xuống phần tin nhắn rồi đưa cho Long “cùn”…
– Tất cả đều là những tin nhắn mà hắn gửi cho em từ trước đến nay, em sợ, thực sự em rất sợ… nhưng e không thể nói với anh !
Trước mắt Long là những dòng tin nhắn được gửi cho Xuân Lan từ số của Tâm “ma xó”, rất nhiều, rất nhiều những tin nhắn hẹn hò, rủ rê, đòi hỏi cô nàng phải sang Thiên Ý lúc nửa đêm, rồi nịnh nọt, dọa dẫm…
– Hắn ta… hắn dọa em, nếu không gặp hắn, thì hắn sẽ đuổi việc em, sẽ khiến em biến mất khỏi Hải Phòng này…
Long “cùn” vẫn không tin vào mắt mình, đọc đi đọc lại những tin nhắn…
– Ngày hôm qua sau khi anh về, hắn đã xuất hiện và lại dọa nạt em, hắn muốn em phải biến mất nếu không… nếu không sẽ cho người hại em… anh Long… em…
– Thôi, đủ rồi… em không cần nói nữa… anh Tâm, cái gì đây ??
Tâm “ma xó” đỡ lấy chiếc điện thoại, gã không tin vào mắt mình, đúng là số điện thoại của gã, nhưng còn những tin nhắn này !! Chúng ở đâu ra ???
– Mẹ kiếp !! Mày còn định giở trò à !! Tâm bức xúc đứng dậy định ném chiếc điện thoại vào người Xuân Lan !!
– Anh TÂM !!
Long “cùn” hét lên !! Rồi lao về phía Tâm, gã nắm lấy cổ áo đại ca, đôi mắt đỏ ngầu như con thú bị dồn vào đường cùng, hàm răng nghiến chặt, Long rít lên :
– Tại sao anh lại làm như vậy ??? Anh là Đại ca của tôi kia mà !!!
– Bỏ tay ra, nếu còn gọi tao là đại ca thì bỏ tay ra !! – Tâm cũng không vừa !!
Dù Tâm đã nói những chữ rõ ràng đến như vậy, nhưng Long “cùn” vẫn không buông, không khí trở nên vô cùng ngột ngạt, khó thở…ngay lúc đó, Xuân Lan lao vào ôm chặt lấy Long “cùn” :
– Anh Long, thôi đi anh, em xin anh !!! Em xin anh !! – Xuân Lan nói trong giàn giụa nước mắt…
– Tôi thật không ngờ… anh lại là loại người như vậy !!! – Vừa nói Long vừa bỏ cổ áo Tâm “ma xó” ra….
Đột nhiên…
BỤP !!
Tâm “ma xó” ra đòn nhanh như cắt, ngay lập tức là một cú đấm vào giữa bụng của Long “cùn”
– Mẹ kiếp thằng ngu này !! Mày bị chúng nó chơi rồi !!
Long “cùn” gượng đau, lao về phía Tâm quyết ăn thua đủ… Nhưng xét về võ nghệ thì gã đàn em không thể sánh được với ma xó, Long tiếp tục ăn một đấm nữa lần này là vào mặt, cú đấm mạnh đến nỗi hắn ngã ngược ra đằng sau, nhưng sự căm tức dường như đã lên tới đỉnh điểm giúp Long bật ngay dậy và đạp thẳng vào bụng của Tâm, bị dính đòn bất ngờ Tâm ngã lộn ra đằng sau… Chỉ chờ có vậy, Long “cùn” lao lên…
– Dừng lại đi !!! Là tiếng hét của Xuân Lan…
Ngay sau đó cô nàng DJ bỗng nhiên ôm bụng đau đớn :
– Anh Long… em… em đau quá !!
– Xuân Lan, Xuân Lan !! Sao thế này ?? – Long “cùn” vội lao đến.
Trên nền nhà, Xuân Lan la hét dữ dội, máu ở miệng cũng hộc ra, cô nàng giật giật vài cái rồi gục hẳn trong tiếng thét của Long “cùn” và sự ngạc nhiên đến tột độ của Tâm “ma xó”…