Phần 81
Cuối cùng quãng thời gian 3 cái ngày dài dằng dặc cũng đã trôi qua, ngày đi cũng đã tới…
Từ sáng sớm, Tranny và anh Phước đã bắt taxi đến nơi tập kết như đã hẹn, 2 anh em được anh Huy xếp chỗ trên xe, cất ghém hành lý cẩn thận, Tranny hào hứng như một chú chim tập bay, liên tục ngó nghiêng lung tung quan sát tình hình, ngắm nghía những bạn sinh viên trẻ tham gia chuyến đi, cô chỉ chịu ngồi im một chỗ sau khi bị 1 bàn tay ở phía sau vỗ nhẹ vào lưng, đó là Quang rùa.
Đợt tình nguyện này cũng là lần cuối cùng mà Quang “rùa” tham gia trong quãng đời sinh viên, gã đã có 4 năm thâm niên trong nghề và có lẽ lần này sẽ tiếp tục là 1 kỳ tình nguyện đáng nhớ vì lần đầu tiên có sự góp mặt của 1 cô nàng việt kiều tây không ra tây mà việt cũng chẳng ra việt, chỉ được cái là giầu năng lượng và rất năng động…
6h00 sáng, xe đã chuyển bánh từ Hà Nội đi Lào Cai với chiều dài lên tới gần 354km. Một chuyến đi dài và sẽ phải dừng khoảng 4 chặng để nghỉ ngơi và ăn uống. Với những người quen đổ đèo như Quang, mọi thứ sẽ không là gì, nhưng với nhiều bạn sinh viên mới, rất có thể sẽ có nhiều bạn bị say xe !!
Trong lúc chuyến đi định mệnh của Quang diễn ra cũng là lúc cô nàng Vịt con Vân Anh tất tả chuẩn bị đồ để trở về Hải Phòng. Đêm qua sau khi cùng gã Rùa thu xếp đồ đạc hành lý và dậy từ sáng sớm để chở người yêu đến điểm tập kết, bây giờ Vân Anh mới có thời gian dành riêng cho mình.
Không muốn đi theo để ảnh hưởng đến chuyến đi dài của người yêu, Vân Anh chọn cách ở nhà và về quê để chờ đợi những bức hình đẹp, những tin nhắn vui vẻ hạnh phúc của Quang như những năm trước đây.
Chỉ không ngờ… 1 tuần trở về Hải Phòng, với Vịt con lại có quá nhiều chuyện để nói… trong đó có 1 bí mật kinh hoàng cuối cùng cũng đã bị tiết lộ.
…
Đợt tình nguyện này anh Huy đã đấu mối với xã đoàn huyện Simacai để lo nơi ăn chốn ở cho hơn 30 người trong chuyến tình nguyện kéo dài gần 1 tuần lễ. Nếu những ai đã đi Sapa, họ sẽ phần nào đó thấy được vẻ đại của SiMaCai tái hiện trong thiên đường du lịch Tây Bắc.
Trong sự lãng quên và tốc độ chóng mặt của cuộc sống hiện đại, SiMaCai vẫn bình thản với những giá trị chân sơ, mộc mạc của riêng mình. Với dòng rượu ngô thơm đậm, ấm áp được ủ bởi men lá và hạt hồng mi trong một ngôi nhà hiếu khách ở Na Hối, trong tiếng sáo Mông trầm đục của đêm trăng xa xôi. Rồi với mận tam hoa mỗi độ xuân về. Với kẹo mạch nha. Với những triền dốc thẳng bóng cây sa mu nơi tụi trẻ chăn châu nô đùa trên những dãy ruộng bậc thang phủ đỏ hoa mộc miên.
Chiếc xe của đoàn trường chỉ dừng lại ở ủy ban xã vì không thể đi qua cầu tiến vào trong bản, 6 giờ đồng hồ lênh đênh trên xe dưới cái nắng oi ả, ăn tạm một bữa trưa qua loa tại thành phố Lào Cai rồi lại lên xe đi tiếp hơn 90 cây số để đặt chân tới SiMaCai quả thực là một hành trình không dễ dàng cho những người nào thần kinh không vững.
Đúng như suy nghĩ của Quang, hàng chục pha đổ đèo đã khiến cho không ít thành viên trong đoàn chóng mặt, buồn nôn và ngây ngất, trong số đó có cả Tranny và anh Phước, những người vốn chỉ quen với những km đường cao tốc tại USA.
Từ ủy ban xã hành quân vào trại tập kết Bản phải đi bộ khoảng 3km, chiều dài là không nhiều nhưng với sức khỏe của mọi người hiện tại thì rõ ràng là không dễ dàng gì.
Tranny và anh Phước bị thụt lùi trong đoàn đi bộ, họ cùng 1 số người khác tạo thành 1 nhóm đi cuối gần với vị trí chốt đoàn của Quang. Gã Rùa lúc này dù thấm mệt nhưng vẫn cố gắng bám sát và động viên từng người, nhất là cô việt kiều liều lĩnh :
– Cố gắng lên nào, sắp tới nơi rồi… ai bây giờ mà mệt sẽ cho ở lại bắt xe về Hà Nội…
Tranny ngó sang, trông thấy gương mặt đáng ghét của gã Rùa, vừa lau mồ hôi vừa thở phì phò, cô nàng như bị kích động, ý chí tăng cao ngùn ngụt, bước ầm ầm về phía trước… bất chấp việc đá và sỏi đang dần bào mòn đôi gót chân quá mỏng manh của cô…
4h chiều, cuối cùng 32 con người cũng đã có mặt tại nhà sàn của bản Mế huyện Simacai, chị em phụ nữ trong đoàn dù mệt nhừ nhưng vẫn tất bật cùng đoàn xã chuẩn bị bữa cơm chiều, Tranny dù không thạo nấu nướng nhưng cũng lăng xăng tập nhặt rau, rửa chén bát phụ giúp mọi người trong ánh nhìn săm soi của Quang.
Cánh đàn ông dọn dẹp nhà sàn, khiêng hành lý, dọn đồ, bàn bạc công việc cho những ngày tiếp theo với bí thư và công an xã, xong xuôi tất cả kéo nhau ra con suối gần đấy, gột rửa tất cả những bụi bặm của chuyến đi dài… dòng nước mát lùa vào người khiến anh em lấy lại sức mạnh, hàn huyên trêu trọc xôm tụ cả 1 vùng, bản làng quê vốn yên bình và tăm tối nay sáng lên ánh đèn của thanh niên và tiếng cười nói của những người con thành phố.
Đêm đầu tiên rộn rã với ngọn lửa trại bùng cháy, với những hũ rượu cần, những bình rượu ngô, với bài ca nối vòng tay lớn… 32 con người mới tới như thổi vào những người dân bản một tinh thần mới, tinh thần của tuổi trẻ của tình nguyện và của sự sẻ chia.
Tranny dù xa Việt Nam 8 năm nhưng vẫn không quên những bài hát truyền thống, nhìn cô nàng tươi rói nắm chặt tay những người bạn mới ca hát nhảy múa bên ánh lửa trại, Quang “rùa” tạm yên tâm vì từng sợ rằng cô ấy sẽ không trụ nổi tại đây quá 10h đồng hồ…
…
Trong khi đó tại Hải Phòng…
Vân Anh trở về nhà với 1 chiếc valy đựng nhiều quần áo báo hiệu cho một kỳ nghỉ kéo dài, khoảng thời gian này là khoảng thời gian ít ỏi trong năm cô không ở bên cạnh Quang “rùa”, nhưng cũng là dịp tốt để Vân Anh có nhiều thời gian hơn cho bản thân, mỗi năm vào kỳ tình nguyện của gã người yêu, Vịt con thường về nhà, nấu những bữa ăn ngon cho anh Tâm, đi chơi và trò chuyện cùng với bà chị dâu hờ Bảo Trang cũng như tụ tập cùng bạn bè cũ.
Tâm “ma xó” chỉ những dịp đặc biệt thế này mới chịu về nhà ăn cơm, vừa khen mấy món mà 2 chị em nấu ngon, gã ma xó vừa trêu Vân Anh :
– Cô không đi theo nó, không sợ nó lên đấy bị các chị em thôn bản bỏ bùa bắt mất à ?
Vịt con chả sợ gì, nhún vai, đảo qua chảo bò xào, múc đổ ra đĩa, gương mặt lạnh tanh :
– Em không bỏ bùa thì thôi chứ cô nào bỏ được em giai anh ? Mà hình như mới tuần trước anh đi Sài Gòn nhỉ, thế có cho chị Trang đi theo không ?
Kèm theo câu hỏi là cái đá lông nheo sang cho Bảo Trang, Trang cười mỉm rồi cũng hùa theo :
– Gớm, anh cô đi đâu có bao giờ cho chị theo cùng ! Chắc có vợ có con trong Sài gòn rồi nên thấy tuần nào cũng phải mò vào mua sữa…
– Thôi… xin 2 chị em, ăn cơm đi cho anh nhờ !! Khiếp, hợp nhau quá cơ !!
…
Bản Mế, Simacai…
Đêm thứ 2 tại Simacai là đêm dành riêng cho đoàn tình nguyện sinh hoạt và giao lưu, cả ngày hôm nay các bạn trẻ đã chia nhau làm 4 đoàn bao gồm Quang “rùa” phụ trách mở đường liên thôn, Huy manager phụ trách làm bóng đèn sinh học cho nhà sàn, một người nữa phụ trách sinh viên tham gia xuống đồng, vào rừng cùng với dân bản, và nhóm còn lại là tập hợp các em thiếu nhi sinh hoạt hè, trong nhóm này có Tranny và anh Phước.
Đêm thứ 2, cả 2 đoàn nam và nữ cùng tụ tập chung 1 nhà sàn, dưới ánh sáng heo hắt của chiếc bóng đèn duy nhất và vài ngọn nến được thắp lên, 32 con người mãi bây giờ mới có dịp được làm quen với nhau.
Tiếng đàn ghi-ta của Quang vang lên sau đó, cùng với tiếng đệm của anh Long khiến tất cả chìm trong sự yên lặng, tĩnh mịch như màn đêm nơi đây…
Vẫn là giọng hát mộc mạc, ngọt ngào của Quang, nhưng lần này nó giầu cảm xúc hơn, tình cảm hơn và ấm áp hơn rất nhiều…
Rồi mọi người thay nhau hát, mỗi người một bài, hay không hay cũng đều được nhận hoa, tặng quà… cho đến khi tới lượt của Tranny !
Cô nàng việt kiều thổ lộ rất ít khi hát mà chỉ hay đi múa thôi, nhưng đêm nay là lần đầu tiên cô được ngồi hát cùng các bạn tại quê hương Việt Nam, và cô muốn được song ca bài “Lời của gió” cùng với chàng trai lãng tử Quang “rùa”…
Tất nhiên ai cũng ủng hộ, không ai phản đối và Quang sẽ phải hát đôi…
Giọng hát ngọt ngào của Quang cộng với tiếng ca nhẹ nhàng của Tranny khiến tất cả mọi người ai cũng phải lắc lư theo giai điệu, mọi người có lẽ ai cũng sững sờ khi được nghe một cô bạn việt kiều hát rất hay một bài hát Việt Nam, thậm chí đến khi hết bài, anh Huy phải thốt lên đây là bài song ca Lời của gió hay nhất từ xưa đến nay mà anh được nghe…
Sau đêm thứ 2 tại Simacai đó, Quang “rùa” phát hiện ra Tranny có rất nhiều điểm cộng, trái với suy nghĩ của hắn trước khi bắt đầu chuyến đi.
Tranny dù là người say xe nhiều nhất nhưng lúc nào cũng quan tâm đến các bạn cùng cảnh ngộ với mình, cô nàng rất hòa đồng, sẵn sàng tham gia mọi hoạt động, bốc thăm chỗ ngủ tại nhà sàn, ăn uống rất tự nhiên và chưa hề thấy kêu ca bất kỳ điều gì, ngoại trừ một vấn đề duy nhất mà cả 14 cô gái đều phàn nàn : khu vực nhà tắm và nhà vệ sinh… thoáng mát quá !!
Còn với Tranny, anh bạn mới Quang “rùa” thực sự là một người lãnh đạo vừa có tài vừa có tâm, gã xuất hiện mọi lúc mọi nơi, luôn động viên và giúp đỡ những người mới tham gia lần đầu. Đẹp trai, nhẹ nhàng, tình cảm, Quang đúng là nhân vật nam thu hút được chị em nhiều nhất trong đoàn.
Tranny cũng đã được chứng kiến, buổi ban đêm, Quang thường cùng 1 số anh em khác, thức ngồi nói chuyện bên chiếc bàn đặt giữa 2 nhà sàn nam và nữ, với bình rượu ngô và đĩa lạc rang, trông những người đàn ông ngồi bên nhau canh chừng giấc ngủ cho chị em mới thật đáng ngưỡng mộ làm sao. Những lúc như vậy, Tranny chỉ muốn thoát ra khỏi thân phận nữ nhi để được lao xuống chiếc bàn đó, được đàm đạo và truyện trò thâu đêm…
Sau lời phàn nàn của chị em, ngay ngày hôm sau Quang “rùa” và một số anh em đã vào rừng chặt luồng, kiếm lá để về rào lại nhà tắm sao cho kiên cố và ấm áp hơn. Gã cũng làm thêm vài ba dây phơi quần áo và sửa sang lại hàng rào, nhà cửa, nhà tắm cho các hộ dân xung quanh.