Phần 20
Phòng cấp cứu của bệnh viện đa khoa tỉnh…
Chưa bao giờ các y bác sĩ trong bệnh viện lại có dịp chạy đôn đáo như lúc này, vừa cách đây 30 phút họ phải đón liên tục 6 – 7 bệnh nhân nhập viện với tình trạng chấn thương khắp người vì những vết đâm chém, 30 phút sau lại có thêm 2 trường hợp nữa nhập viện đó là Nam “lùn” và Tâm.
Nhưng nếu chỉ là 7 – 8 bệnh nhân thôi thì chẳng có gì để nói, điều đáng nói là có quá nhiều người nhà đi theo, tất cả đều là những thanh niên tuổi mười chín đôi mươi, già nhất trong số này chắc cũng chưa quá ba mươi tuổi, chắc chắn vừa có một trận giang hồ thanh toán nhau, các y bác sĩ nhận định…
Vết thương trên người Tâm chủ yếu là ngoài da, không nặng lắm… nhưng Nam “lùn” thì phải nhận khá nhiều vết đâm và ở trong tình trạng mất máu nhiều nên cần phải phẫu thuật ngay lập tức.
Hộ tống 2 đàn em nhập viện lúc này ngoài Cu tú, Hoàng xì còn có rất đông anh em khác trong đội của Duy báo, mọi người muốn bảo vệ nghiêm ngặt vì lo sợ bọn đàn em của Huy “long” sẽ trả thù ngay tại bệnh viện.
Sự ồn ào, hỗn độn này diễn ra trong khoảng 15 phút trước khi Nam “lùn” được chuyển thẳng vào phòng phẫu thuật, cũng trong lúc này từ phòng hồi sức cấp cứu trên tầng 3, một chiếc cửa sổ đang được hé mở, nếu tinh ý có thể nhận thấy bóng dáng 1 người đàn ông đang lặng lẽ quan sát tất cả mọi chuyện… và người đó là Giang “tổng đài” – gã vừa quay lại bệnh viện từ đám tang của em vợ là Hải “khùng” để xem tình trạng của con gái sau ca phẫu thuật kéo dài 4 tiếng đồng hồ.
Không còn Duy báo, Minh nhí và Trung quay ở đây lúc này, mọi chuyện đều do một tay Cu “tú” lo liệu, tên giang hồ đầu trọc thường xuyên đội mũ lưỡi trai hết lệnh cho Hoàng xì lấy xe quay lại xưởng đá nghe ngóng tình hình của anh Báo, lại sai đàn em quay về nhà Nga “cá sấu” em gái của Trung “quay” để lấy tiền lo phẫu thuật cho Nam “lùn”, không quên dặn những anh em còn lại đề phòng bọn Huy long trả thù ngay tại bệnh viện…
Từ phòng chấn thương ngoại, Tâm “ma xó” xô cửa bước ra với những vết khâu ở trên trán và bả vai, dù không phải nhận một cú đâm hiểm nào nhưng với những vết thương như lúc này di chuyển là một điều không tốt với Tâm, gã quàng vội chiếc áo sơ mi lên người, định sẽ một mình đi tìm Quang, nhưng ngay lập tức đã bị hai tên đàn em của Cu tú chặn lại :
– Anh Tú dặn anh đang bị thương, bọn em phải trông chừng không cho anh đi đâu hết !
Kẻ vừa nói là Quân “quế”, đàn em thân thiết với Cu tú, mới 17 tuổi nhưng là một gã khá lạnh và đầy bản lĩnh.
– Yên để anh đi ! Anh còn việc cần phải làm…
– Bên ngoài lúc này đang rất hỗn loạn, anh thì lại đang bị thương, nếu bây giờ gặp tay chân bọn Huy long thì sẽ như thế nào ?
– Không sao đâu ! Chú cứ tránh ra cho anh đi…
Quân “quế” cũng là đứa không vừa, nhất định không cho Tâm “ma xó” bước ra ngoài, đôi bên giằng co mãi đến suýt chút nữa thì có đánh nhau, mọi chuyện chỉ dừng lại khi Cu tú xuất hiện :
– Chú mày đang thương tích đầy mình, muốn đi đâu ?
Tâm bỏ cổ áo tên đàn em ra, vuốt vuốt lại cho phẳng, rồi thở dài :
– Anh không biết đâu ! Hôm qua bọn thằng Huy long đã bắt cóc một đứa em của em, khiến cho mẹ ruột của nó lâm bệnh mà chết, lúc này vẫn còn đang cử hành tang lễ, em muốn tìm nó về để chịu tang mẹ !
Nghe những lời vừa nói, Cu tú vô cùng bức xúc, gã chửi thề ngay giữa bệnh viện :
– ĐKM, bọn chó chết, trò hèn hạ đó mà chúng nó cũng làm được !
Nhổ toẹt một bãi nước bọt, gã đàn anh lệnh cho Quân quế :
– Em đi cùng anh Tâm, cái gì có thể động tay được thì động, không thì phải biết đường lùi, rõ chưa ?
– Em biết rồi !
Đoạn quay sang Tâm ma xó :
– Chú đi đi, chuyện thằng Nam ở đây đã có anh lo, cẩn thận đấy, anh sợ anh Báo đã xử thằng Huy long rồi, nếu đúng như vậy thì lớn chuyện rồi đấy !
– Em sẽ cẩn thận, không sao đâu !
Nói xong câu đó, Tâm ma xó và Quân quế rời khỏi bệnh viện !!
Lúc này Hoàng xì đã quay trở lại xưởng sản xuất đá Gia Định, khung cảnh lúc này đang trở nên rất lộn xộn, cảnh sát đã làm một hàng rào ngăn không cho bất kỳ ai tiến vào xưởng, người dân hiếu kỳ đổ xô ra xem chật kín đường.
Kéo sụp mũ xuống, Hoàng giả vờ ngồi uống nước ở một quán vỉa hè, gọi một cốc trà xanh nóng, rồi bắt chuyện :
– Có chuyện gì mà lắm xe cảnh sát thế bà ?
Bà lão đưa cho Hoàng một cốc trà xanh nghi ngút khói vừa rót ra ở trong ấm, móm mém nhai trầu tường thuật lại :
– Chú không biết à ? Lúc nãy có mấy bọn thanh niên giang hồ đánh nhau ở trong đấy, thấy bảo chết mấy người…
– Thế kia à ? Nãy giờ đã ai ra chưa bà ?
– Chưa ! Công an đang còn làm việc ở trong đấy !
Hoàng xì ậm ừ, uống một ngụm nước, xong mở hộp lấy thêm cái kẹo lạc, nhưng khi còn chưa kịp cắn miếng đầu tiên thì hắn đã ngớ người… đánh rơi chiếc kẹo xuống đất.
Duy báo và Trung quay đã bị bắt và được giải ra ngoài bằng còng số 8, bao xung quanh là rất đông cảnh sát cơ động, Hoàng bật dậy, chen chân vào đám đông để nhìn cho rõ, đúng là anh Báo và anh Trung ! Tại sao các anh ấy lại không bỏ trốn để bị bắt như thế này ?
Chưa hết ngỡ ngàng, Hoàng xì lại tiếp tục trông thấy hai chiếc cáng phủ khăn trắng đi theo lối khác vào xe cứu thương, như vậy là đã có 2 người chết trong vụ này, một chắc là kẻ phản bội Tuấn béo, còn cái cáng còn lại là của ai ? Không lẽ là Huy long ?? Lớn chuyện rồi ! lớn chuyện thật rồi !
Móc túi ném lại cho bà cụ 5 nghìn, Hoàng xì nổ máy, phóng hết tốc lực quay trở lại bệnh viện…
Tin tức cái chết của Huy “long” cũng ngay lập tức bay về bệnh viện tư nhân SK, nơi Thắng “xoăn” và Thành “ba tai” đang điều trị vết thương, chưa nghe hết câu, Thắng “xoăn” đã chồm người dậy, nắm cổ áo Dương dê mà gầm lên :
– Mày có nhìn nhầm không ? Làm sao mà anh Huy chết được ??
– Em không lầm, anh ấy bị thằng Duy báo đâm chết !! Thằng chó đó còn bị cảnh sát bắt đi nữa mà…
– Bây giờ mình đi đâu đây anh?
Quay lại nhìn tên đàn em 17 tuổi đệ tử của Cu tú đang ngồi sau xe mình, Tâm “ma xó” tỏ vẻ lúng túng :
– Thật tình, anh cũng chẳng biết phải đi đâu nữa…
– Hay qua chỗ quán Karaoke Memory, em thấy bọn Huy “long” hay tụ tập ở đó lắm !
– Chú biết chỗ đó à ? Được, vậy anh em mình qua đấy !
– Anh xuống đi, để em đèo cho nhanh !
Tâm bước xuống, nhường tay lái cho Quân “quế” – gã này đúng là tuổi trẻ tài cao, vừa bước lên xe đã vào số, rú ga rồi lao vút đi !
Chưa đầy 10 phút sau ! Chiếc xe dream “chiến” đã dừng lại trước cổng quán hát Memory do Hiếu “đen” – một đàn em của Huy “long” làm chủ, tên này đang đi Nam Định lấy hàng không có mặt ở nhà, tuy nhiên vì là quán karaoke nổi tiếng vì vừa có hàng lắc, vừa có các chân dài tiếp viên nên quán của gã lúc nào cũng chật kín phòng !
Đậu xe ở bên đường, Quân ngoái lại phía sau giải thích cho đàn anh :
– Quán này là của thằng Hiếu “đen” đàn em Huy Long, giờ này chắc nó không có ở đây đâu, nhưng anh em mình mà muốn vào đây quậy phá cũng không ổn, anh có thấy mấy thằng áo đen ngồi trong nhà không ? Toàn bộ là bọn đàn em của Hiếu đen hết, bây giờ chỉ có cách dụ chúng nó ra ngoài thôi.
– Làm thế nào để dụ chúng nó ra ngoài ? Tâm hỏi lại !
– Em cũng đang nghĩ cách đây, bọn nó có tới 4 đứa liền…
Tâm cười :
– Chú cứ nghĩ cách của chú đi, anh có cách của riêng anh !
Nói xong, Tâm xuống xe, vẫn điệu bộ hai tay đút túi quần, thả áo sơ mi, gã ma xó đủng đỉnh sang đường, bước vào quán…
Quân quế giật mình, dựng xe, lùa theo đàn anh, bỗng nhiên một chiếc ô tô tải ở đâu lao tới, bíp còi inh ỏi khiến hắn phải nhẩy lùi lại về phía sau !
Tâm “ma xó” xô cửa bước vào, thấy có động mấy tên bảo vệ quán từ từ đứng dậy, tiến về phía Tâm, một tên gằn giọng :
– Mày là ai, có chuyện gì ?
– Tìm phòng hát – Tâm đáp trống không..
Gã này nhìn Tâm chằm chằm, nhưng rồi cũng hạ giọng :
– Đi bao nhiêu người ?
– Một mình… – Tâm ma xó đưa mắt quan sát xung quanh !
– Mẹ kiếp ! Mày định làm loạn ở đây à ? – Tên này xông tới định túm áo Tâm.
Nhưng ý đồ của hắn đã không thành khi rất nhanh Tâm đã né người rồi đạp rất mạnh vào bụng khiến hắn ngã dúi dụi xuống đất, thấy đồng đội bị đánh, những tên còn lại vội vàng xông vào, ngay lập tức tên thứ hai bị Tâm vớ ngay cái gạt tàn bằng thủy tinh ở trên bàn, đập mạnh vào đầu khiến tên này gục ngay tại chỗ, tên thứ ba hoảng hốt chưa kịp định thần chuyện gì vừa xảy ra thì chiếc cùi trỏ của Tâm đã bay thẳng vào mặt, gã quỵ chân xuống đất rồi hoàn toàn bị đánh bại khi nhận thêm hai cú sút nữa của Tâm, tên cuối cùng vớ vội chiếc gậy sắt dựng ở quầy lễ tân xông đến, nhưng hắn đã bị Tâm “ma xó” ném chiếc ghế nhựa thẳng vào mặt, rất may là tên này cũng có tí nghề nên đã tránh được, tuy nhiên chưa kịp hả hê thì hắn đã bị con dao găm Thái Lan của Tâm dí ngay vào cổ… ú ớ không nói nên lời, nào ra hồn, hắn buông thanh sắt xuống, xua tay đầu hàng :
– Đừng giết em … đừng giết em…
– Muốn sống thì trả lời câu hỏi của tao, chúng mày giấu thằng Quang ở đâu ?
– Có… có phải thằng nhóc… lớp 6… không ạ !
– Nó lên lớp 7 rồi, nói đi, hiện giờ nó đang ở đâu ?
– Dạ ! Anh… anh Hiếu… nhốt nó… dưới nhà kho…
– Mau dẫn tao xuống đó !
– Vâng… vâng…
Tên này có lẽ là cái loại giang hồ sợ chết nhất mà Tâm đã từng gặp, hắn ngoan ngoãn xoay người, giơ hai tay lên trời rồi dẫn đường cho Tâm…
Tuy nhiên tên đầu tiên bị đánh đã tỉnh lại, hắn lò cò mò dậy, vớ được thanh sắt rồi lao về phía Tâm, nhằm đầu của đối phương và đập mạnh…
BỐP !!!