Phần 48: Lời thệ nguyện của King of Heroes
Một buổi tối, Thùy Trang tắm xong chưa kịp mặc quần áo, nàng nghe tiếng con khóc trong phòng mình nên vội vào xem con thế nào, tình cờ Quang Minh đang vô phòng tính gọi cô bé xuống nhà dùng cơm với mọi người thì thấy nàng đang lom khom nựng con, thân hình trần truồng thon thả của nàng nhìn từ phía sau rất kích thích khiến cậu thở dài, từ bỏ ý định gọi nàng rồi đi tới vuốt ve bé Trang từ phía sau.
Thùy Trang giật thót vì đôi tay hơi lạnh của Minh chạm vô da thịt, nàng ngước lên nhìn cậu rồi nở nụ cười. Đôi môi hồng chúm chím cùng với hàm răng trắng tinh của nàng khiến Minh muốn tan chảy. Hạ bộ của cậu sau vài lần cọ xát vô kẽ mông và lưng dưới cô bé cũng đã cứng ngắc. Thế là cậu cởi bỏ bộ đồ đang mặc trên người ra.
Minh chẳng ngần ngại gì nữa, luồn tay xuống kẽ mông của nàng vuốt ve, áp sát người nàng, hôn lên gáy nàng, tay còn lại thò ra trước mu âm hộ nàng và se se, gảy cái âm hạch của cô bé như gảy đàn.
Thỉnh thoảng cậu vuốt ve vài sợi lông măng vừa nhú ra trên đỉnh cái đường chẻ của nàng. Một tay Minh đưa lên vuốt ve bầu vú đang cương cứng đẩy núm vú nhô lên, tay còn lại vẫn kiên trì day day trên cái hộ le dưới háng nàng, cậu đột nhiên nghĩ là nàng đã dần trở thành một thiếu nữ đúng nghĩa.
Chẳng mấy chốc cái mu còn mịn màng này sẽ bị phủ đầy lông đen cứng ngắc, cặp vú no tròn này sẽ còn to ra thêm. Cơ thể thon thả tuyệt vời này sẽ phình ra ở nhiều chỗ. Cho nên Minh chợt thấy ham muốn đối với Thùy Trang bỗng trở nên mãnh liệt hơn.
Những cái vuốt ve cũng trở nên mãnh liệt hơn, những nụ hôn, những cái hít mạnh cái mùi da thịt quyến rũ của nàng cũng mãnh liệt hơn. Minh muốn được “yêu” nàng, cậu muốn được triền miên với nàng ở trong trạng thái này mãi mãi. Những ngón tay cậu đã tự động tăng tốc, cái âm hạch lẫn núm vú của cô bé bị kích thích tột độ.
Nàng thở hổn hển luôn rồi, cố bám hai tay vô khung nôi, ngực tựa hẳn và thành nôi, ngửa cổ ra sau hưởng thụ sự hôn hít và vuốt ve tuyệt vời của ông chồng.
Khi Minh cảm thấy giữa hai chân vợ mình lại ướt nhem, cậu chẳng chờ đợi gì nữa mà dạng chân nàng ra, rồi rùn người xuống, cầm côn thịt đút vào lỗ âm đạo của nàng.
Trong căn phòng của nàng, đứa bé mở to mắt nhìn mẹ và cha chơi trò chơi mà nó thấy chắc là vui lắm. Cái nôi hơi lắc lư theo từng cú nắc của Minh, tiếng bạch bạch vang vang, từng hơi thở nặng nhọc của Thùy Trang phả vào đứa con chỉ mới có mấy tháng tuổi, khiến em bé bỗng bật cười há há. Miệng chỉ có hai cái răng sữa mới nhú, má lúm đồng tiền rất xinh.
Khi Minh rùng mình xuất tinh liên tục vào âm đạo vợ mình thì em bé cũng đã cười ngặt nghẽo. Nãy giờ nó thấy mẹ giật giật tới lui, đu đưa cái nôi nó, cha thì đứng ở sau vừa chịch với mẹ vừa nhìn nó, ánh mắt mê ly. Nên lúc này nghe mẹ thở ồ ồ, cha lại đang ôm siết lấy ngực mẹ, nó tưởng là nó đang được người lớn chọc cười nên mới vung vẫy hai tay hai chân cười hắc hắc không thôi. Lúc này âm đạo của mẹ nó lúc này đang co thắt, bóp chặt côn thịt của cha nó. Phải mất một lúc sau Minh mới buông nàng ra, đứng thõng tay thở hổn hển.
Gần mười phút làm tình với vợ mình, Minh như được liên tiên. Không chỉ mười phút này, mà không biết bao nhiêu ngày tháng qua, cậu cũng chưa một lần thấy bớt sướng. Minh cúi xuống hôn lên cái cổ trắng ngần và thon của bé Trang, hai tay ve vuốt cặp vú đang cứng ngắc của cô bé, rồi thì thầm vô tai nàng: “Buổi tối “yêu” vợ sướng ghê, hi hi.”
Nàng cố ngoái cổ lại nhìn Minh với ánh mắt tinh nghịch, hàng mi dài chớp chớp, nói: “Bộ chồng “yêu” buổi tối khác hổng sướng hả?”
Minh vừa se se hai núm vú nàng vừa nói: “Ờ ha, quên nữa, “yêu” vợ thì buổi nào cũng sướng hết, he he.”
Thùy Trang hãnh diện cười hài lòng, nàng chu mông ra sau, cảm nhận cái mu của Minh chạm vô hai mép thịt âm hộ, rồi nàng co thắt âm đạo thêm một lúc để nhận được những tiếng trầm trồ đầy mê ly của Minh: “Trời ơi sướng quá! Phải chi anh có một chục côn thịt, hic hic.”
Nàng cười khúc khích rồi thắc mắc: “Anh cần chi nhiều côn thịt dữ vậy? Hí hí.”
Minh cười dâm đãng, chồm tới nhe răng cắn nhẹ vào đôi vai trắng nõn thon thả của nàng rồi gầm gừ: “Để “thịt” vợ cho đã chứ làm gì nữa, hừ hừ. Xài xong côn thịt này, ta dùng côn thịt khác, há há, gừ gừ…”
Vừa cắn nhẹ, cậu vừa se se bóp mạnh hai núm vú cương cứng của Thùy Trang. Bỗng Minh thấy côn thịt mình bị siết chặt, rồi cả cái âm đạo như co giật từ ngoài vào trong. Cô bé bỗng nói gấp trong hơi thở: “Vợ sướng quá, hic hic, chồng “yêu” vợ nữa đi, vợ muốn, hic hic.”
Minh thích thú khi thấy nàng đã lên đỉnh. Nhân tiện côn thịt mình vẫn còn cứng ngắc, lại ở sẵn bên trong âm đạo vợ mình rồi, thế là cậu bóp chặt hai bầu vú no tròn của nàng làm điểm tựa, ra sức nắc tới. Mới chỉ nắc được vài cái thì Thùy Trang chợt khụy xuống, nàng phải bám víu hai tay vào cái nôi của con trai để không phải nằm mọp xuống đất.
Minh thấy vậy vội một tay đỡ mông nàng, tay kia ôm ngang bụng nàng bế đi tới giường thả nàng xuống. Cậu xoay cô bé nằm ngửa ra, xốc hai chân nàng dạng ra, ép ngược lên tới sát vú. Sau đó cậu quỳ gối giữa hai chân nàng, hai tay luồn xuống chặn ngang hai nhượng đầu gối của cô bé khóa lại, người chồm lên trước, mặt đối mặt với bé Trang.
Và “phạch… phạch… phạch… nhóp nhép nhóp nhép…”, một loạt tiếng động “lạ” vang lên bên cạnh cái nôi của em bé đang mở mắt ra cười khúc khích. Điệp khúc vợ chồng “vui tươi” đó mới đầu còn chậm, sau nhanh dần, và chuyển sang dồn dập. Cây thịt khủng căng cứng ngắc của Minh liên tục rút ra gần hết bên ngoài, rồi lại dập ót một phát sâu lút cán.
Tiếng phành phạch đặc trưng do mu chạm mu, và hai bìu dái của Minh tưng tưng khi bật vào kẽ mông hậu môn của nàng nẩy ra. Mớ lông măng mới nhú của nàng bị mớ lông đen lùm xùm của Minh che lấp toàn bộ mỗi khi hai cái mu tiến sát lại nhau.
Thùy Trang nằm dưới, hai tay quờ quạng trong khoái cảm tuyệt đỉnh, nàng rít lên: “Anh ơi, em sướng quá, hic hic.”
Rồi nàng tiếp tục rùng mình liên tục cả chục cái nữa. Bụng cô bé thắt bóp rồi phình ra, ngực phập phồng thở gấp, âm đạo co thắt mãnh liệt khiến chồng nàng đang nắc cũng phải dừng lại.
Chính Quang Minh cũng cảm thấy côn thịt mình tê rần hết rồi, nên dù dừng lại nhưng với những cú thắt, bóp, vuốt, mút của cái âm hộ đang cực khoái của bé Trang khiến cậu không kìm lại được nữa. Minh cong mông xịt ra những tia tinh dịch nóng hổi vào cổ tử cung đang mở rộng của nàng.
Cả hai đê mê trong cực khoái, hai thân thể và tinh thần kết nối chặt chẽ với thành một thể, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Côn thịt Minh ra sức bắn, âm đạo cô bé ra sức hút mạnh, âm dương luân chuyển. Hai vợ chồng lúc này đạt được trạng thái cân bằng tuyệt đối từ trong ra tới ngoài…
Năm phút sau, Minh đã nằm dài trên giường. Xuất tinh hai lần liên tục trong khi bụng chưa có miếng cơm khiến hai chân muốn run.
Về phần Thùy Trang, khi cơn cực khoái dịu xuống, nàng mò dậy đi làm vệ sinh cho con, sau đó pha sữa cho con bú rồi đặt đứa bé vào lại trong nôi gỗ rồi quay lại ngắm nhìn chồng mình còn đang nằm thở hổn hển. Nàng cảm thấy Minh lúc này cứ như một em bé bự con vậy. Càng nhìn càng đáng yêu. Quay lại nhìn con, rồi quay sang nhìn Minh, nàng thấy con có nhiều nét của chồng mình lắm, nhất là cái miệng.
Thùy Trang chơi với con một chút rồi cũng mò lên giường. Tối nay Minh “yêu” nàng hai lần cũng khiến nàng mệt rũ ra.
Hai vợ chồng nằm thủ thỉ một hồi rồi ngồi dậy mặc đồ vào. Cả hai vừa dợm cất bước xuống nhà dùng bữa tối thì bỗng đâu xuất hiện luồng sáng xanh như ngọc lưu ly chiếu sáng cả phòng, Quang Minh và Thùy Trang ngạc nhiên quay lại thấy một vị tướng hảo quang minh đang ngồi trên đài sen, Quang Minh kinh ngạc thốt lên: “Là ngài phải không Hóa Lạc Thiên Vương?”
Vị tên Hóa Lạc Thiên Vương cất tiếng: “Xin chào Thiên tử Tịnh Quang và Thiên nữ Vô Ưu, đã lâu chúng ta không gặp.”
Thùy Trang thốt lên: “Ngài Hóa Lạc Thiên Vương!”
Hai vợ chồng vội phủ phục quỳ xuống bái lễ Thiên Vương, cả hai đồng nói: “Xin quyền uy tha thứ cho tội không kịp nghênh tiếp ngài.”
Hóa Lạc Thiên Vương mỉm cười: “Cũng bởi ta đường đột đến nên hai ngươi không biết cũng phải.”
Mắt Thiên Vương quét một lượt căn phòng rồi hỏi: “Hiểu Khê đâu sao ta không thấy?”
Minh vội tâu: “Dạ, vợ của hạ thần đang ở dưới nhà đang cùng Tiểu Như, Tiểu Phương ăn tối. Có cần hạ thần gọi cô ấy lên không ạ?”
Thiên Vương đáp: “À, không cần đâu, ta chỉ hỏi thế thôi.”
Rồi hỏi tiếp: “Ủa rồi đứa bé ngủ trong nôi kia là con của hai người phải không? Nó là do gã King of Heroes tái sinh đúng không?”
Thùy Trang tâu: “Dạ, thưa ngài đúng ạ, chồng của thần đặt tên cho nó là Nguyễn Cao Thiên Tú.”
Hóa Lạc Vương vuốt bộ râu cười khà: “Tên hay đấy.”
Quang Minh thưa: “Đấng quyền uy đột nhiên xuất hiện chắc hẳn có điều chi dạy bảo?”
Thiên Vương đáp: “Ta đâu dám dạy bảo các ngươi, tương lai khi ngươi trở về cõi trời thì thể nào Đức Chí Tôn sắc phong ngươi làm Tha Hóa Tự Tại Thiên Vương cho xem, lúc đó ngôi vị của ngươi còn lớn hơn chức của ta nữa là…”
Minh tâu: “Hạ thần không mong chức đó đâu ạ. Chỉ mong mãi là thần dân của ngài thôi ạ.”
Thiên Vương gãi đầu nói: “Bữa nay bổn vương tới đây là để nói bổn nguyện diệt Quỷ vương của con trai các ngươi.”
Quang Minh và Thùy Trang chưa hiểu lắm: “Dạ?”
Rồi Thiên Vương lớn giọng giáo huấn: ‘Thiên tử Tịnh Quang và Thiên nữ Vô Ưu lắng nghe lời ta nói đây:
Đấng Chí Tôn vì đức háo sanh vô lượng, không thể mặc nhiên nhìn vào cảnh tượng thống khổ bi đát ở cõi sanh linh do Quỷ vương gây ra.
Một thuở ấy, nơi điện Linh Tiêu tại đền Bạch Ngọc hội đủ chư Thiên, Thần, Thánh, Tiên, Phật hầu Đức Ngọc Đế.
Đấng Chí Tôn dùng đại ngôn tuyên phán rằng: “Thế cuộc hậu mạt Tam Nguơn nhằm thời mạt pháp, nhân sinh nhiều tội, chiến họa binh đao, thiên tai địa ách, Cơ Tận diệt sẽ đến với nhân sinh! Và Quỷ vương sẽ nhân cơ hội đó đánh phá. Ta nay quyết giữ thế chủ động cần nhanh chóng tiêu diệt nó.”
Lúc đó vị vua giáp vàng King of Heroes tên là Gilgamesh bước ra trước đại chúng phủ phục trước Chí Tôn nói lớn rằng: “Bạch Đấng Đại La Thiên Đế, con tên là Gilgamesh nay có con xin được xuống thế diệt Quỷ vương cứu khổ cho chúng sinh, nếu không được như thế con nguyện chẳng trở về cõi trời.”
Đấng Chí Tôn vì cảm lời thệ nguyện của Gil, Ngài bèn đại ngôn phát lời đại thệ nguyện: “Nay Ta vì nhân sinh quyết tìm cách cứu chúng, nếu như không thành, Ta nguyện không trở lại đền Ngọc Kinh!”
Lời Chí Tôn vừa dứt thì cả chư Thánh, Tiên, Phật có mặt tham dự đều tán thán Gil và Ngọc Đế.
Sau đó Ngọc Đế mới lệnh cho hai ngươi xuống trần làm cha mẹ của Gil đó. Khi hai ngươi chuyển sinh xuống thế thì một thời gian thì Gil mới chuyển sinh làm con trai của hai ngươi.’
Nghe Hóa Lạc Vương giảng nói xong thì gương mặt Quang Minh và Thùy Trang đầy ngỡ ngàng một lúc rồi mới hiểu thệ nguyện của Gil và Thượng Đế sâu rộng như biển cả chỉ vì muốn cứu nhân sinh khỏi họa lầm than do Quỷ Vương gây ra.
Hóa Lạc Vương nói tiếp: “Không chỉ vào lúc này Quỷ vương mới phá rối cõi nhân gian thôi đâu mà vào thời Phật Thích Ca còn tại thế hắn cũng từng phá Phật. Khi phá không được thì hắn căm hận kiếm nơi khác trong cõi nhân sinh để phá nhưng đều bị Ngọc Đế ngăn chặn hắn lại.”
Quang Minh và Thùy Trang nghe xong rưng rưng nước mắt cảm phục tấm lòng thương yêu chúng sinh của Ngọc Đế. Hóa Lạc Thiên Vương cười nói: “Thôi không phiền các ngươi nữa ta về cõi Hóa Lạc.”
Nói xong thì biến mất, Quang Minh và Thùy Trang dập đầu tạ ơn rồi dìu nhau xuống nhà ăn tối.