Phần 8
Hai ngày nghỉ trôi qua thật chậm, sáng thứ 2 đợi cho vợ đi làm tôi hăm hở mở ngăn kéo vợ ra, tra chìa khóa mới của tôi vào rồi vặn “Cách!!!” Thật tuyệt ổ khóa bật mở và tôi lên ôm lấy quyển nhật ký, run run mở nó ra… có lẽ phải đem ra hàng photo ngay tôi nghĩ vậy nhưng sau đó quyết định đọc thử trước đã.
Sau khi đọc được một lúc tôi bỗng chết lặng cái mà tôi hân hoan tìm cách mở mấy hôm nay bỗng chốc biến thành một vật cực kỳ khủng khiếp, có lẽ bây giờ điều ước lớn nhất của tôi là… chưa bao giờ mở nó ra…
Thì ra trước khi gặp tôi cô ấy đã có vài cuộc tình. Người yêu đầu của cô ta là gã bạn cùng lớp 10, gã đó nhà giàu bố làm to, cô và gã đó yêu nhau tha thiết, đến cuối năm lớp 11 thì gã đó phá trinh vợ tôi.
(Vậy mà tôi cứ tưởng bở được là người đầu tiên của vợ, sao mình ngu thế, mẹ nó đúng là tôi vừa ngu vừa sĩ, cái lúc vợ bảo “Anh là con trai anh phải biết điều đó rõ hơn em chứ” Sao không hỏi trắng phớ ra là “Tóm lại em đã địt thằng nào trước anh chưa?” Đâm ra bây giờ rõ dàng bị lừa mà đéo thể trách vợ sao dám nói dối mình).
Gã đó theo như miêu tả thì chim cò cũng cỡ của tôi thôi, sau khi học hết lớp 12 thì gã đó đỗ đại học Ngoại Thương, vợ tôi thì trượt chổng vó. Sau đó gã kia có đòi cưới vợ tôi, nhưng bố mẹ gã đấy ngăn cản vì không “môn đăng hậu đối”, 2 đứa cũng làm căng thẳng dọa sống, dọa chết vài lần… cuối cùng thì bố mẹ thằng kia cho nó đi nước ngoài học, vợ tôi cũng chán đời mất gần năm, sau đó thì đi làm nhân viên bán mỹ phẩm rồi quen thằng người yêu tiếp theo ở đó.
Thằng người yêu thứ 2 của cô ấy là một dân chơi chính hiệu, trong thời gian yêu thằng này cô ấy bỗng lột xác từ một cô gái nhu mì, ngoan ngoãn, đoan trang thành dân chơi hà thành thứ thiệt, gã đó cũng con cốp gì đó nên chu cấp cho cô xài toàn hàng hiệu từ quần áo, váy vít, đầu tóc, giầy dép, mỹ phẩm, trang sức… cô ấy bỗng bừng sáng lên như như một nàng tiên và dĩ nhiên chẳng có chuyện gì là cho không, gã đó chiến vợ tôi như chiến gà, hầu như trò gì, kiểu gì gã cũng tập luyện với vợ tôi hết, dĩ nhiên cả lồn, cả mồm, cả khe ngực của vợ tôi gã đều xài liên tục chỉ có mỗi lỗ đít là gã đó chưa đút vào thôi.
Đọc đến đây tôi chợt cảm thấy thật đau đớn, trước đây nghĩ đến việc phá trinh lồn vợ tôi thì tôi còn hơi nghi ngờ chứ còn việc phá trinh mồm cô ấy thì tôi hoàn toàn tự tin. Tôi còn nhớ phải mất vài tháng để dỗ dành, thậm chí phải tỏ ra giận hờn thì cô ấy mới chịu bú chim tôi, trước đó cô ấy luôn tỏ ra đoan trang, thánh thiện chê việc làm đấy rất xấu và bẩn khiến tôi tự tin là cô ấy chưa bao giờ làm chuyện đó… sau tôi phải giả vờ giận.
“Anh rất yêu em nên anh sẵn sàng bú liếm của em… còn em chẳng yêu anh bằng anh yêu em”.
Thế là cô ấy mới chịu bú, nhưng chỉ bú qua loa rồi tỏ ý không thích khó chịu với chất nhờn ở đầu chim tôi tiết ra khi cô bú với lý do “nó cứ ngang ngang, ngái ngái…” vài lần như vậy thấy cô ý không nhiệt tình nên tôi cũng thấy hơi chán nên cũng chẳng đòi hỏi nữa, thực ra thì tôi cũng chỉ muốn thử xem được bú chim như thế nào thôi chứ cứ mỗi lần cô ấy tụt ra là tôi đều nứng đến độ chỉ muốn địt lồn cô ấy ngay nên cũng chẳng cần. Thật đau đớn, cả lồn, cả mồm và cả khe ngực – cái khe tuyệt vời hút hồn bao nhiêu chàng trai – của cô ấy đều không phải do tôi bóc tem.
Vừa tức vừa đau vừa nhục mà lại đéo biết xả thể nào… chẳng nhẽ đợi vợ về chửi.
“Tại sao cô cho người yêu cũ của cô địt cô”.
À, nếu thế thì thà chửi là “địt mẹ thằng Bắc, sao mày ngu thế, sao đéo hỏi kỹ, kiểm tra hàng kỹ trước khi cưới” nghe còn xuôi hơn.
… tôi gấp sổ lại đéo biết có nên đọc nữa không, khéo đọc thêm mấy trang nữa lại thấy lỗ đít vợ tôi cũng bị cướp nốt. Tôi cũng đã từng nhiều lần gạ nàng cho đút vào lỗ đít (mục đích của tôi cũng chỉ là để thử, và để đảm bảo mình được khám phá toàn bộ cơ thể tuyệt hảo của vợ), nhưng nàng luôn luôn cương quyết cự tuyệt, nàng cho rằng làm vậy là xấu xa, sẽ rất đau và có thể sẽ bị bệnh ở hậu môn sau này.
… đúng là càng ngày tôi càng xa lầy vào mớ bòng bong của tủi nhục… biết thế này thà kệ mẹ, vợ muốn làm gì thì làm, mình cứ như điếc, đéo biết tý gì, thì vẫn còn được tưởng… tưởng mình là người đầu tiên của vợ, tưởng mình là người… vĩ đại vì có cô vợ xinh đẹp như thiên thần, bốc lửa như một ngọn đuốc, nhưng lại rất đoan trang, hiền thục. Cái mà trên đời này cực hiếm, thậm chí có thể là không ai khác ngoài tôi được sở hữu… chỉ tiếc là bây giờ tôi đã biết… cái đó đúng là… không có thật.
“Reng reng”. – Chuông điện thoại của tôi reo lên.
“Alô, Tuấn à”.
“Anh Bắc, anh bị ốm à, sao không đi làm, sếp đang chửi loạn lên kia kìa?”
‘À’.
Tôi sực tỉnh “Anh sáng nay bị đau bụng quá… bây giờ mới hơi đỡ, anh sẽ đến công ty ngay”. Tôi vội vã gấp quyển sổ lại cho vào chỗ cũ rồi dắt xe ra khỏi nhà. Không nhẽ sự việc cứ càng ngày càng tệ mãi thế sao. Suốt buổi sáng hôm đó trong đầu tôi chỉ vẩn vơ mỗi câu hỏi:
“Có… đọc… tiếp… không… có… nên… đọc… nữa… không? Liệu có còn điều gì tệ hại hơn thế nữa không?”
…
Chiều hôm đó đến khoảng 2h vẫn chưa thấy thằng Đức đến cơ quan, tôi lại nhấc máy gọi cho vợ. Phải một lúc rất lâu vợ tôi mới nhấc máy ‘Anh à’.
“Em đang ở đâu đấy”.
“Em ở… cơ quan”.
“Em có ngồi trong phòng không?”
“… không… em… đang ở dưới tầng 1 đưa công văn”.
“Đưa xong chưa”.
“Xong rồi em chuẩn bị về phòng đây”.
“Vậy em lên phòng đi rồi gọi bằng điện thoại phòng cho anh nhé, đỡ tốn tiền, mau lên anh có chuyện muốn nói”.
“Nhưng… em… đang… ở tầng 1”.
“Ừ lên phòng gọi cho anh ngay, không thì 5 phút nữa anh gọi lên phòng em vậy” nói xong tôi cúp máy.
Chờ khoảng 5 phút sau chưa thấy vợ gọi điện tôi nhấc máy định gọi đến cơ quan cô ấy thì chuông điện thoại tôi kêu reng reng. Nhìn xuống thấy số thằng Đức.
“Alô, sếp à”.
“Cậu sáng nay làm gì mà không đi làm” gã quát ầm lên trong điện thoại.
“Thằng này điên thật, sáng gặp tôi rồi thì đéo chửi, bây giờ mới chửi”. – Tôi nghĩ thầm.
“Sáng tôi bị đau bụng nên…”
“Đau bụng mà không gọi điện đến xin phép được à? Cậu có biết như thế là ăn cắp giờ làm không?”
“Tôi xin lỗi, lúc sáng đau quá nên tôi quên mất”.
“Nếu ai cũng như cậu thì còn gọi gì là công ty nữa”.
“Vâng tôi biết lỗi rồi, lần sau tôi sẽ không thế nữa” tôi xin lỗi hắn, nhưng hắn không buông tha, cứ lải nhải lên lớp tôi đủ điều về thái độ làm việc… mất khoảng gần 10 phút sau tôi mới được tha. Đang sẵn tức vì vừa bị chửi lại chưa thấy vợ gọi điện tôi liền gọi đến cơ quan vợ, cô bạn của vợ trả lời không có vợ tôi ở đó. Tôi liền gọi di động cho vợ.
‘Anh à’.
“Sao em không gọi cho anh”. – Tôi quát ầm lên.
“Em gọi rồi, gọi mấy lần, nhưng máy anh bận”.
“Thế bây giờ gọi cho anh đi, bây giờ em lại phải đi chuyển công văn 10 phút nữa mới về phòng, anh có chuyện gì thì nói luôn đi”.
“10 Phút nữa cộng 10 phút vừa rồi thì cô ở đâu mà chẳng về được cơ quan”. – Nghĩ vậy nên tôi bảo: “Thôi, vậy lúc nào em về nhà nói chuyện sau”.
Lại một lần nữa vợ tôi lại không có chứng cứ ngoại phạm với thằng sếp chó chết. Kiểu này khéo tôi phải đi theo dõi vợ mất Đang ngồi nghĩ quanh nghĩ quẩn thì thằng Tuấn gọi: “Anh Bắc”.
“Ơi”.
“Cuối chiều đi uống bia nhé, thằng Linh khao xe mới”.
Ra đến hàng bia nhìn xe thằng Linh mới mua mà tôi giật thót mình.
“Linh, Xe mày đăng ký xong hôm nào”. – Tôi hỏi.
“Em mới lấy biển về sáng nay xong”.
“Bây giờ biển mới chỉ đến 30 – H1 thôi à?”
“Vâng mới sang biển H từ đầu tháng thôi anh à”.
“Chết cha”.
Tôi giật mình ‘cái biển số… cái biển số mà tôi gặp ở cái đêm tồi tệ là?? – X5 – 6789… vậy thì… chắc chắn nó là biển 29 rồi, vì biển 30 mới chỉ ra đến biển H1. Mẹ nhà nó chứ, như vậy hôm đó chắc chắn… là thằng Đức’.
Cầm cốc bia trong tay mà tôi đéo thể uống được, nhìn đồng hồ thấy còn sớm giờ này chắc vợ vẫn chưa về, tôi liền đứng dậy nói vài câu lấy lệ sau đó phi ngay về nhà. Về đến nhà tôi chạy ngay lên phòng mở quyển nhật ký ra, tôi giở ngay đến phía cuối hy vọng sẽ thấy bài văn tả thực buổi tối hôm đó (một sự kiện lớn như vậy chắc là vợ tôi sẽ ghi trong nhật ký).
Thật bực mình hình như cuốn nhật ký bị rút bớt một số trang quan trọng tôi đọc thấy trình tự không tuân theo tỷ lệ thời gian… mấy trang cuối của cuốn nhật ký… diễn tả cảnh làm tình mãnh liệt. Hắn mơn trớn nàng, lướt tay trên bầu vú căng tròn của nàng, rồi hắn khẽ đặt môi lên núm vú nàng, sau đó hắn úp mặt lên khe ngực nàng để hít thật sâu mùi thơm của cơ thể nàng. Nàng vòng tay ra sau lưng hắn, vuốt ve hắn rồi từ từ lần xuống tụt quần hắn ra, sau đó nàng cúi xuống cầm chim hắn, xoa nhẹ đầu khấc, nhẹ nhàng nâng nó lên cho vào… mồm, nàng vừa mút vừa ngẩng mặt lên nhìn hắn và âu yếm “cảm ơn anh… anh có thấy hối tiếc vì bỏ ra ngần ấy tiền cho em không?”
“Có là gì đâu em, chỉ cần hôm nào cũng được em làm như hôm nay dù có tiêu hết cả tài sản anh cũng cam lòng”.
Sau đó nàng lại tiếp tục mút buồi hắn, rồi đầu chim hắn bắt đầu tiết ra một ít nước ngang ngang, lợ lợ nàng thấy hơi kinh nhưng bắt đầu cảm thấy nóng ran trong lồn, nàng nằm ngửa lên giường “Anh đút buồi vào đi” nàng âu yếm. Hắn chẳng để phí thời gian leo lên và đút buồi vào ngay, hình như gã lúc đó đang nứng lắm nên gã đâm chọc liên hồi. Nàng cảm thấy sướng rơn, nhột nhạt giật lên từng đợt mỗi khi con chim của gã rút hẳn ra ngoài rồi đâm vào lút cán. Nàng bắt đầu cong người lên, dướn hết cỡ vì sướng và vì để cảm nhận cái chim đâm thật sâu vào trong âm đạo nàng.
Người nàng bây giờ nóng ran như lửa, nàng như một cỗ máy phát điện nguyên tử được kích hoạt lên đến điểm bắt đầu, năng lượng tình dục của nàng bắt đầu ào ạt tuôn ra bùng lên, len lỏi đến khắp các ngóc ngách trong cơ thể nàng đến tận từng nốt chân lông.
Nàng bắt đầu túm chặt mông hắn ấn mạnh vào nàng hết mức có thể, và đẩy hắn xa ra hết cỡ khi hắn kéo ra để rồi lại ấn vào thật mạnh khi hắn đâm vào. Lúc này nàng không nhìn thấy gì nữa vì mắt nàng đang nhắm nghiền, không nghe thấy gì nữa vì tai nàng đang ù lên trong cơn đê mê, nàng lúc này chỉ biết đến có một khúc thịt đang thọc ra thọc vào trong cửa mình nàng tất cả các xúc giác của nàng đều đang hướng vào chỗ đó… nàng muốn nó cứ như vậy mãi và không bào giờ dừng lại…
“Không… không… đừng anh… đừng làm thế với em… đừng đối xử với em như thế… nhất là trong lúc này… lúc mà em cần anh ở trong em nhất… khô ooooong…” nàng kêu gào một cách tuyệt vọng trong đầu. Hắn đã phụ nàng, phụ nàng vào đúng lúc nàng bắt đầu đặt chân lên cửa thiên đường.
“Anh Bắc, anh lại giống như mọi lần trước, anh đã nâng em lên thật cao… rồi rút ván”. Rồi nàng lại ngồi dậy lau chùi cho hắn, hắn lúc này đã nằm bệt sau khi xuất hết sạch vào trong người nàng. Bỏ nàng một mình, trần truồng với cơ thể đang nóng rực như một hòn than, lại thêm một lần nữa nàng thấy thất vọng tràn trề về hắn.
“Anh Bắc, xin lỗi anh, nhưng em không thể tiếp tục chịu khổ thế này mãi được… mai em sẽ đi mua một cái chim giả” nàng nhủ thầm trong đầu.
Thì ra đó chính là đoạn nàng miêu tả cái đêm sau khi tôi xin việc cho nàng với 60tr. Thật buồn tôi càng tìm kiếm càng tìm thấy những cái mình không muốn biết.
Thế còn các đoạn tiếp theo đâu, tôi tự hỏi sau khi lật hết trang cuối cùng, rõ ràng quyển nhật ký mỏng hơn hôm tôi thấy nó lần đầu tiên. Như vậy chắc nàng đã tháo bớt một số trang, nhưng vấn đề là: “Nàng tháo bớt để làm gì… và các trang đó nếu nàng có tháo ra thì nó sẽ phải nằm ở đâu?”
“Cạch cạch”. Có tiếng mở cửa dưới nhà, chắc nàng đã về. Tôi vội vàng cất quyển sổ vào chỗ cũ rồi nằm phịch ra giường.