Phần 14
Sáng hôm sau uể oải thò đầu ra khỏi chăn nhìn đồng hồ thì hơn 8h, lổm ngổm bò ra khỏi chăn để chuẩn bị về quê cho sớm chợ, với tay lấy điện thoại trên bàn thấy có thông báo tin nhắn, khi mở ra thì thấy tin nhắn là của Huệ béo được gửi đến từ lúc hơn 7h.
– Ê! Dậy chưa cu?
– Cu giờ mới thò ra khỏi chăn đây, chị đi làm chưa?
Mình nhắn lại cho Huệ béo sau đó đi vệ sinh cá nhân, lúc quay ra thì Huệ béo nhắn lại cho mình.
– Mấy giờ rồi mà giờ mới dậy, yếu thì lần sau đừng có cố. Kkk…
– Nay nghỉ để về quê thì dậy sớm làm gì, yếu mà có người kêu như chó ngã xuống ao. Hahaha.
Mình và Huệ béo nhắn vài tin qua lại thì dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị về, đang thu dọn đồ thì nhớ sáng nay lãnh đạo cũng về nên mình gọi để đi ké đỡ phải ra bến bắt xe khách.
– Vâng! Bác về chưa ạ?
– Bác đang đợi bác gái mày đi đâu lấy đồ đó nên chưa về được.
– Thế bác cho cháu về cùng với.
– Ừ! Thế bắt taxi lên đây rồi bác cháu cùng về.
Vội vàng thu dọn đồ đạc rồi “tay xách nách mang” ra đường bắt taxi lên nhà bác trên Hoàng Hoa Thám. Sau khoảng 20 phút xe chạy thì cũng đến nhà bác, lúc này bác gái cũng đang bỏ đồ vào cốp xe, thấy mình xách đồ lỉnh kỉnh từ taxi vào thì bác hỏi.
– D à. Có gì cho bố mẹ mà nhiều đồ thế?
– Cháu chào bác! Cháu có bộ quần áo cho bố mẹ với mấy bộ trẻ con cho thằng Bờm thôi mà.
Lúc này thì bác cũng từ trong nhà đi ra nhìn vào cốp xe cũng thấy khá đầy nên hỏi có để đồ của mình vào được nữa không, sau khi bỏ được cái ba lô quần áo và cái cặp laptop vào thì còn hai túi nữa thì bác bảo mình bỏ lên ghế trước, sau đó đưa khóa cho mình bảo mình lái xe…
Lần thứ hai được ngồi sau vô lăng xe sang mà lại chạy đoạn đường khá dài nên cũng hơi run, lòng vòng trong phố mất 30 phút thì cũng ra khỏi nội thành, lúc này mới đỡ căng thẳng, đến khi ra đoạn cao tốc thì mình bắt đầu chạy nhanh hơn và tự tin hơn, bác lúc này cũng bắt đầu hỏi chuyện mình (lúc trong phố chắc sợ mình mất tập trung nên chỉ hai bác nói chuyện với nhau…
– Sao hôm qua cháu nói trưa chiều mới về cơ mà.
Mình nhìn qua gương chiếu hậu sau đó trả lời bác.
– Vâng cháu định sáng nay đi mua mấy thứ nhưng chiều qua đi làm về cháu nhờ chị Huệ đi mua hộ nên sáng nay cháu về luôn.
– Cháu mua gì mà nhờ Huệ nó mua cho?
– Cháu nhờ chị ý mua hộ bộ quần áo cho bố với mẹ cháu thôi mà, thấy hay mặc áo dài đến cơ quan nên cháu hỏi chị ý mua ở đâu thì chị ý đưa cháu đến, mua cho mẹ bộ áo dài xong thấy ở đấy có ves nên mua luôn cho bố cháu bộ.
Thấy mình nói vậy thì bác gái nói vào.
– Zai cả tâm lý với bố mẹ thế nhỉ, sắm sẵn quần áo cho bố mẹ đi hỏi vợ cho hay sao đấy.
– Úi zời yêu đứa nào đứa đấy nó đi lấy chồng hết mẹ rồi còn đâu mà hỏi. Có chó nó lấy!
– Anh này. Cháu nó đẹp trai ngời ngời, phong độ thế này mà lại nói cháu thế. Việc yêu là yêu chứ lấy nó phải duyên số hợp nhau mới lấy chứ, kệ cứ yêu đi D ạ, đưa về mà ưng thì lấy, bác cũng bảo thằng Tùng nhà bác thế, yêu đứa nào cứ đưa về nhà, bác thấy ưng mắt thì cho lấy.
Bác gái cắt ngang lời khi bác trai đang có ý định công kích và khích bác mình, bởi mỗi lần về nhà mình cũng hay bị bố và mọi người khích bác chuyện lấy vợ các kiểu. Thấy bác gái nói vậy thì bác trai lại lên tiếng chắn ngang.
– Em cứ làm như con gái nhà người ta là của công cộng ấy, thích thì đến không thích thì bỏ. Mà hay cháu tán ngay chị Huệ cơ quan mình ý, đỡ phải tìm đâu cho mệt người.
Khụ… khụ… giật mình khi nghe bác nói thế khiến mình ho khan lên mấy tiếng làm bác gái phì cười mà hỏi lại.
– Cái Huệ béo béo đấy á?
– Thì đấy, cơ quan còn nó là chưa gì, con Trang thì nó có người yêu nghe nói ra tết cưới rồi thì không làm ăn được. Nó năm nay cũng ngoài ba mươi rồi, đã chông con gì đâu, con bé nó cũng ngoan ngoãn chăm chỉ, gia đình cũng cơ bản phết đấy lấy nó rồi cơm no bò cưỡi, nhà tập thể sẵn ở, mà lấy nó mua này hai đứa ngủ không cần đắp chăn, có khi còn phải bật thêm điều hòa.
Bác vừa cười vừa nói khiến bác gái cười theo, còn mình thì cứ ngồi ho khan, thấy vậy thì bác gái lại nói.
– Nó nhiều hơn D mấy tuổi cơ mà lấy gì.
– Ui dời hơn mấy tuổi thì càng được chiều, chứ giờ tầm này cùng trang lứa hoặc kém 1, 2 tuổi nó chồng con hết rồi, còn vợ trẻ quá thì lại khó chiều. Mà bà nội cháu cũng hơn ông hai tuổi đấy còn gì, vẫn vui vẻ, vẫn 6, 7 người con đấy thôi.
– Thời xưa khác, giờ khác. Thời xưa các cụ toàn được bố mẹ đi dạm cho, có khi đến lúc về ở mới biết mặt nhau, anh cũng còn thế giờ còn ra vẻ, lúc anh đi bộ đội thì ở nhà ông bà đến hỏi cho, cũng may là cùng xã nên biết trước rồi chứ không thì…
Ngồi lái xe mà nghe hai bác câu ra câu vào khiến tai mình như ù cả lên, người tung người hứng như đang tập trung công kích mình thì đúng hơn…
Sau gần hai tiếng đạp ga và ngồi nghe hai bác công kích chuyện vợ con thì cũng về đến nhà, nghe thấy tiếng xe về đến cổng thì bố mình cũng ở trong nhà chạy ra (cổng nhà bác đối diện với nhà mình nhé các bro) thấy bác xuống mở cổng cho mình lùi xe vào sân thì bố hỏi bác.
– Bố: Hai bác và cháu cùng về đấy à, bác nghỉ ngơi xong trưa sang em uống rượu, sáng thằng cu nó câu ngoài đầm được con trắm hơn 3 cân, cháu nó đang hấp rồi, để em bảo nó làm thịt thêm mấy con chim bồ câu nữa xong mấy cha con anh em ngồi uống rượu.
– Bác: Câu ngoài đầm chú thầu đấy hả?
– Bố: Vâng, được con trắm với mấy con chép.
– Bác: Thế thì ăn hết sao được mà thịt chim bồ câu nữa làm gì, có ai nữa không.
– Bố: Em gọi N với Đ vào nữa, lâu lâu mấy anh em không ngồi (đây là bộ tứ thời trẻ trâu của bố chơi thân với nhau nhé các bro,) )
Lúc này sau khi mình lùi xe vào trong sân đỗ xong thì mở cốp bỏ đồ xuống cho hai bác sau đó lấy đồ của mình về, vào đến sân thì thằng cháu bước thấp bước cao tấp tểnh chạy ra, thấy vậy thì bố mình bảo nó.
Bác về kìa con chào bác đi.
Nghe ông nói thế thì thằng cháu nó khoanh thay vào mà bi bô nói.
– Ton… ton tào bác…
– Ừ bác… bác tào ton…
Mẹ mình đang nấu cơm trong bếp ngó đầu ra bảo mình.
– Cháu nó đang tập nói chưa sõi lại bắt chước vậy, nó tưởng hay xong không rèn được đâu.
Mở túi đồ ra lấy quà đưa cho nó thì nó nói.
– Ton xin bác…
Sau đó chạy vào khoe với bà.
– Bà ơi bác to ton…
– Con mang vào cho mẹ cất đi không rơi bẩn hết quần áo đẹp đấy.
Nó nghe bà nói thế thì cũng chạy đi mang khoe với mẹ, lúc này mình hỏi mẹ.
– Bố mẹ nó nay không đi làm à mẹ.
– Bố mẹ nó tuần này làm ca 2.
– Con mua cho mẹ bộ quần áo này, lúc nào mẹ thử xem có vừa không, còn đây bộ của bố con, mẹ mang cất luôn đi.
Đưa cho mẹ xong thì mình xách ba lô đồ lên phòng, đang trên phòng thay quần áo thì bố mình gọi, chạy xuống thì bố đưa cho mấy con chim bồ bảo vặt lông làm thịt, thấy nhiều thì mình hỏi bố.
– Sao thịt nhiều thế bố?
– Chim thịt bớt đi chuồng không đủ cho nó, tranh nhau ổ nên đánh nhau suốt ngày.
– Giờ còn nhiều không bố?
– Còn gần hai mươi đôi với một lũ chim non.
Sau khi bác thay quần áo xong cũng sang nhà mình chơi, thấy mình và thằng em đang vặt lông chim thì bác hỏi.
– Bố cháu đâu rồi?
– Bố cháu vừa vào trong nhà chắc gọi điện cho các bác kia.
– Thế chim bồ câu này nấu kiểu gì cho ngon, quay à hay xào.
– Chặt miếng rồi xào hành răm cho nhanh bác ạ…
Sau khi xong xuôi lên mâm rượu thì cũng hơn 12h, cả nhà với các bác ngồi ăn uống vui vẻ, mình cũng mời các bác vài chén rồi xin phép lượn lên phòng ngủ bởi ngồi đấy nghe bài ca muôn thuở thì đau đầu, người thì hỏi ” D người yêu đâu mà đợt này nghỉ tết không đưa về?” Người thì ” đợt này về lấy vợ chứ?” Rồi lại còn ” xem thế nào hết năm rồi, chúng nó cưới ầm ầm với nhau” nghe mà não hết cả ruột nên lượn trước để đỡ phải trả lời hay uống nhiều, để bố với các bác ngồi uống rượu nói chuyện còn mình đi ngủ cho thoải mái…
Đang ngủ bị đánh thức bởi chuông điện thoại, mắt nhắm mắt mở nhìn thấy thằng bạn cứt từ thời cởi chuồng tắm sông, ỉa đồng nó gọi nên mở máy nghe, vừa alo thì nó đã hỏi.
– Mày về rồi à? Ra tao uống rượu đi.
– Tao vừa uống cùng bố với các bác xong giờ uống đéo được, mày uống đi chiều tao ra chơi.
Giọng ề à trả lời khi nghe thấy nó bảo ra nhà uống rượu thì nó quạt lại ngay mình.
– Mịa mấy giờ rồi mà còn chiều ra, giờ ra ngay đi, vừa bắt đầu ngồi thôi, ngủ đéo gì mà trời tối mà đéo biết vậy.
Thấy nó nói thì đưa điện thoại ra trước mặt nhìn thì.
– WTF? Thế đéo nào đã gần 6h tối rồi á.
– Thế mày nghĩ giờ là 6h sáng à? Ra luôn đi nhé.
– Cứ uống đi, tao dậy tắm phát đã.
– Cần đéo gì tắm, mày tắm thì cũng có con ruồi, con muỗi đéo nào nó thèm đậu vào đâu mà… ra ngay đi…
Tắt điện thoại lồm cồm bò dậy moi quần áo xuống dưới nhà để tắm, thấy mẹ đang ngồi bón cơm cho thằng cu cháu nó ăn thì mình hỏi mẹ.
– Mẹ ơi bố con đâu rồi, mà nhà đi đâu hết còn 2 bà cháu vậy?
– Bố mày với các bác trưa uống rượu đến 2 rưỡi mới dậy, xong hẹn nhau giờ ra nhà ông N uống tiếp rồi, còn vợ chồng nó thì đi làm ca 2, hai bà cháu đợi bác dậy để ăn cơm đây.
– Thế mẹ với cháu cứ ăn đi, con tắm xong ra thằng Q uống rượu, nó vừa mới gọi, Bờm ở nhà măm măm với bà nhé.
Nó đang vừa ăn vừa xem Ti vi nghe mình nói thế thì bi bô nói.
– Bác… ton… đi…
– Ton ở nhà măm măm với bà đi, bác đi uống rượu ton đi theo ông ba bị bắt đấy…
Nghe nói ông ba bị cái là cu cậu nhảy sang ôm ngay bà mà không đòi theo, thấy vậy thì mẹ mình nói.
– Dọa cháu đêm nó lại giật mình, ở nhà cứ nghe tiếng loa nó reo đồng nát sắt vụn là gào khóc, sợ lắm. Mà trưa vừa uống rồi, đi xe mệt giờ lại uống cho say mà lại nôn mửa ra, ở nhà ăn tạm bát cơm đã rồi ra, cứ ngồi uống rượu ăn không ăn, trưa nay các ông cũng thế, cứ ngồi uống rượu vã giờ vẫn đầy thức ăn kia kìa.
– Thôi hai bà cháu cứ ở nhà ăn đi, con tắm qua rồi ra nhà nó lúc…
Tắm rửa xong đi ra nhà thằng bạn cứt, đang đi thì nó lại gọi.
– Mày lề mề quá đấy.
– Thì tao đang đi bộ ra đây, đã bảo cứ uống đi cơ mà.
– Mày bò ở đường à mà đến 30p vẫn chưa ra đây.
– Tao đi bộ mà, 5p nữa có mặt.
– Ôi cái định mệnh mày nữa, hãm thật đấy.
Nói xong nó tắt máy còn mình tiếp tục đi bộ ra nhà nó, được một đoạn thì thấy đèn xe tới gần rồi quay ngay đầu sau đó là tiếng nó quát.
– Bố ơi nhanh hộ con cái, con đến rước bố đây, có việc đi ăn mà cũng lề mề, thảo nào đéo lấy được vợ cũng phải.
– Mày lại bắt đầu rồi đấy, ngồi uống rượu mà mày cứ nhai đi nhai lại chuyện này bố tự ái ngồi ngậm tăm xỉa răng đéo ăn uống gì cho thừa đồ ăn chết mịa đi giờ.
– Mày đéo ăn bố càng có thức ăn cho lợn, mà cần mày uống chứ đéo ai bắt mày ăn mà lo thừa.
– Á đù. Dừng xe bố về…
Hai thằng vừa đi vừa trêu nhau thì cũng ra tới nhà nó, đến nơi thấy hai mâm kéo dài đang ngồi uống rượu, thấy mình vào chào cả nhà thì bố thằng Q nói.
– D à? Ngồi xuống uống rượu đi, thanh niên mà tác phong chậm quá.
Còn anh dễ thằng Q thì ngồi xích ra một ít kéo mình xuống rồi nói.
– Cậu ngồi đây, phần của cậu mọi người vẫn để phần, không lo thiệt đâu.
Anh dễ nó nói rồi lấy bát đũa và một bát rượu ra đưa cho mình, đang ngơ ngác thấy mọi người toàn uống bằng ly thủy tinh mắt trâu mà mình lại cả bát đầy thế này thì anh dễ nó nói tiếp.
– Bát này là phần cậu, mọi người uống được bao nhiêu ly thì đổ bấy nhiêu vào bát này, tránh trường hợp cậu đến sau lại tị, giờ cậu cứ làm một hơi hết bát này đi rồi cả nhà đồng khởi cái.
Thấy mình trợn mắt lên không nói được gì trong khi mọi người đang cười thì mẹ thằng Q nói.
– Bát rượu đầy thế em nó uống sao được mà mà anh em mày ép nhau, ăn không ép ăn toàn ép nhau uống rượu, D cứ ăn đi cháu ạ.
– Vâng đúng là bác hiểu con nhất. Bác cho con xin bát nước canh rau.
– Ơ cái thằng này mày chưa uống rượu đã đòi uống nước canh rau thế à? Ông với các bác đây còn chưa ai uống nước canh mà mày đòi uống à?
Thấy mình đưa bát nhờ mẹ nó lấy nước canh thì thằng Q giật bát mà nói, thấy vậy thì mình xoa bụng rồi nói.
– Tao mới ngủ dậy xong tắm, giờ lạnh mà cồn cào hết ruột đây này, uống hết bát này thì khỏi phải ăn uống gì luôn, đưa bát đây.
– Tao sẽ tự tay lấy nước canh cho mày, uống nước canh xong mà không hết bát rượu này thì tai đổ rượu lên đầu mày đấy!
Vậy là sau khi hết bát nước canh rau thì mình cũng nhắm mắt nhắm mũi mà uống hết bát rượu sau ba lần nâng lên hạ xuống. Lâu ngày không ngồi nên cả nhà vui vẻ chúc tụng riêng tư với nhau, mình thì cũng thấy hoa mắt chóng mặt nên lúc này ly rượu chỉ còn dám nâng rồi lại đặt xuống đến cuối bữa…
Sau khi kết thúc bữa rượu tại nhà thằng Q thì anh dễ nó vỗ vai nói nhỏ với mình.
– Cậu có tham gia chắn cạ tí không mấy anh em mình ngồi tí.
– Thôi ngồi đây bà bà lại nói cho, mà em cũng hoa hết cả mắt rồi ngồi chơi lại hô láo cho cả làng bắt thì chết, em đi chơi loăng quăng tí cho hả bớt rượu rồi về thôi, mấy anh em cứ chơi đi.
Mình nói rồi quay ra uống nước chè hút thuốc lào với bố thằng Q, ngồi một lúc rồi lấy lý do đi chơi loanh quanh trong xóm lúc nên xin phép cả nhà, bởi nếu ngồi thêm thì bố mẹ và chị gái thằng Q lại hỏi sang chủ đề vợ con muôn thuở, tốt nhất là té trước để đỡ phải trả lời nhiều (không biết ở quê các bác thế nào chứ quê em khi đó tầm 28,30t rồi chưa vợ con gì là hay bị trêu và bị khích tướng lắm, nhất mỗi dịp khi mùa cưới bắt đầu).
Đi chơi loanh quanh lúc thì mình cũng về, thấy thằng cu cháu nó cũng đã đi ngủ với bà bởi bố mẹ nó đi làm vẫn chưa về nên chẳng có người để trêu đùa nên lên phòng lăn ra giường, các cụ nhà ta vẫn nói “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời” men rượu còn trong người nên bệnh thèm lồn mãn tính lại trỗi dậy, nằm vật vã mãi cũng chưa ngủ được vì buổi chiều đã ngủ quá nhiều, cộng với đó lúc này men rượu trong người lại nửa tỉnh nửa say nên mình cầm điện thoại lên nhắn tin cho mấy chị mà chưa thấy ai hồi đáp, đầu tiên là Huệ béo, sau đó là chị Linh, rồi chị Lan mình định nhắn lại thì nghĩ hôm trước chị nói các con về nghỉ tết nên chắc sẽ không nhắn được nên thôi. Đợi một lúc không thấy nên mình mở Laptop ra vào trang xem, xem mãi chán thì lại mở mạng xã hội để đăng nhập vào, khi vừa đăng nhập thành công thì đã thấy một loạt tin nhắn, trong đó có cả tin nhắn của “phunubuon” click chuột vào thì thấy báo vừa gửi đến 15p trước, gõ mấy chữ rep lại thì chưa thấy báo nhận nên lưỡng lự một lúc thì mình quyết định gọi vào sđt.
Đổ hết hồi chuông mà không thấy nghe nên mình gọi tiếp cuộc nữa và kết quả vẫn vậy, không người nghe máy, chán nản nên quay sang trả lời mấy nick khác đã nhắn cho mình, rồi đột nhiên thấy điện thoại của mình báo có tin nhắn, háo hức mở ra thì lại ngạc nhiên vì người nhắn tin cho mình là Lý toét.
– Lý toét: Anh đã về quê chưa?
– Mình: Anh về trưa nay rồi, công việc em chuẩn bị tới đâu rồi?
Sau khi đọc tin nhắn thì mình nhắn lại cho em rồi bỏ điện thoại ra rồi tiếp tục chat trên máy tính, đang đong đưa với mấy chị em trên đó thì điện thoại mình đổ chuông, quay lại nhìn thì thấy Lý toét đang gọi nên mình gạt sang để nghe.
– Mình: Ừ anh đây, em chưa ngủ à?
– Lý toét: Sao về từ trưa mà anh im thế, không cho em biết, chưa ngủ mình nói chuyện lúc được không anh.
– Mình: Nay anh về cùng lãnh đạo, mà cho em biết thì hôm nay cũng có cỗ ăn đâu. Sao tự nhiên lại nhớ anh hay sao mà muốn nói chuyện giờ này, em giờ mà gọi điện nói chuyện với zai là vụng trộm đấy nhé. Hê.
– Lý toét: Sao cái tính cợt nhả của anh mãi không bỏ đi vậy, chỉ toàn tỉa đểu thế?
– Mình: Thế không đúng à? Giờ nt hay gọi em thì chồng em nó biết nó chém chết, hôm nay mới là thứ 5 cỗ thì phải đến t7 hay chủ nhật mới có, cho em biết anh về thì giải quyết được gì?
Sau một lúc nằm tiếp chuyện với em qua điện thoại và nghe những lời abc… xyz thì đột nhiên em hỏi mình.
– Lý toét: Sáng mai anh không bận gì thì đi cùng em đi chút việc được không?
– Mình: Như thế có tiện không? Em chuẩn bị cưới mà đi với NYC mọi người thấy thì sao, mà anh qua đó chở NYC đang chuẩn bị cưới đi đâu đó thì người khác chửi vào mặt ấy chứ, họ sẽ nghĩ anh với em như thế nào?
– Lý toét: Nếu anh ngại thì thôi, đây là lần cuối em có thể đi cùng anh, và cũng chỉ có anh em mới có thể nhờ đi cùng được. Nếu anh có thể thì sáng sớm mai anh đi ra thị trấn, em sẽ đi lên đó rồi anh chở em đi, anh không phải đến nhà em đâu mà sợ người khác thấy chửi vào mặt… tút… tút…
Nói tới đây thì điện thoại Lý toét tắt luôn khi mình còn chưa kịp nói thêm câu nào, nhìn màn hình điện thoại đang phân vân có nên gọi lại hay không thì tin nhắn của Lý toét báo về…
– Nếu có thể sáng mai anh đi với em nhé, em sẽ đợi ở quán cafe ven hồ…
– Đi đâu, có chuyện gì mà bí mật thế em?
Mình nhắn lại cho em rồi gửi thì thấy tin nhắn trả về không gửi được, vứt điện thoại ra bàn nằm vắt tay lên trán suy nghĩ đến những lời mà Lý toét vừa nói qua điện thoại với mình, cứ nằm nghĩ mãi… nghĩ mãi cho đến khi mắt nhắm tịt mà chìm vào giấc ngủ lúc nào cũng chẳng hay…