Phần 51
– Không thế thì thế nào nữa. Làm thì phải có điều độ chứ, không thì cũng chẳng còn sức. Hơn nữa là anh chị muốn kế hoạch chứ chưa muốn có baby luôn. Vậy em với người yêu của em định bao giờ cưới vậy?
– Chắc là cũng tầm cuối năm nay.
– Thế hả? Kiểu gì cũng phải mời anh đấy nghe chưa. Không mời là không có được đâu đấy. Mà bình thường thì tụi em chắc là nhiều.
– Cũng chẳng nhiều đâu anh, có gặp nhau được mấy đâu. Ý em là ở cùng nhau đấy, nhà ở đây nên thỉnh thoảng mới gặp thôi. Nhưng được cái khi gặp nhau cả hai đều xung nên làm cũng mãnh liệt. Tụi em làm phải ba bốn lần mới thấy đã.
– Hèn gì mà…
Tôi cười nhếch mép nói như vậy thì Vân có phần ngại ngùng hơn nữa rồi mới khẽ mà nói:
– Anh… anh lại trêu em rồi, em cũng không muốn làm chuyện đó với anh Lâm đâu, một lần em làm sai tài liệu, anh ấy nói đỡ và sửa cho em thì em mới không bị đuổi việc đấy anh ạ. Dần dần thì anh ấy gạ em.
– Thế em có sợ người yêu em biết không?
– Em có chứ! Nhưng chỉ mỗi anh biết chứ công ty cũng chẳng có ai biết chuyện em và anh Lâm cả đâu.
– Vậy hả? Thế bình thường thì vẫn làm ở công ty thế này hả hay thế nào?
– Thì thỉnh thoảng em không bận việc, anh ấy đòi em quá thì mới ra thôi chứ không phải lúc nào cũng làm ở công ty. Anh ấy dẫn em đi nhà nghỉ.
– Làm với anh ấy thích còn gì.
– Thì so với người yêu mỗi người có cảm giác khác nhau chứ đâu có người nào giống người nào đâu anh.
Nửa đùa nửa thật tôi khẽ bảo Vân:
– Thế khi nào cho anh làm cái nhỉ. Anh là anh hơi bị thèm rồi đấy.
– Anh… anh lại muốn em như vậy à.
Nói xong thì Vân hơi nấc nhẹ rồi gần như sắp khóc. Hai mắt đã rưng rức ngấn nước mắt rồi. Tôi đành vỗ nhẹ vào vai mà nói:
– Anh đùa vậy thôi chứ coi anh như là người bạn thôi mà. Có gì đâu em, mới đùa có một tí mà đã khóc rồi kìa. Nhìn cái mặt chán quá đi mất thôi.
– Chán gì mà chán… em nghĩ… anh sẽ… không như vậy mà…
– Thì anh đã bảo anh đùa em rồi còn gì nữa. Đâu có phải là thật đâu, thôi không đùa nữa nhé.
Tôi cười rồi dỗ dành Vân. Vân cũng không còn xị mặt ra nữa khẽ cười rồi về phòng. Tôi cũng định gọi điện cho Hằng thì không thấy Hằng bắt máy. Hơi lạ, tôi đi xuống dưới thang máy thì đã thấy Hằng đi với Lâm rồi.
Thầm nghĩ trong bụng không biết hai người lại đi đâu đây. Tôi đành lên phòng làm việc. Trong lòng cũng hơi tức tối vì Hằng lại đi với thằng cha đó mà không chú ý gì đến chồng của mình cả.
Đến cuối giờ chiều thì đột nhiên Vân gọi điện cho tôi:
– Anh Nam à. Có chuyện này em nhờ anh một chút!
– Chuyện gì vậy em, mấy cái plan có gì không ổn à?
– Không! Chiều xuống rồi đi với em có việc nhé.
Không biết Vân rủ tôi đi đâu nhưng tôi cũng đành ậm ừ cho xong chuyện rồi làm. Đến chiều tan ca thì vẫn chưa thấy Hằng về. Gọi điện thì Hằng trả lời một cách ngắt quãng:
– Vâng… em… em có việc chút… anh về nhà… trước đi… em… em không ăn cơm nhà đâu anh ạ…
Tôi thầm nghĩ “Kiểu này chắc chắn lại vào nhà nghỉ, dạng lồn ra cho tên Lâm này địt rồi, không hiểu sao dạo này lại thèm địt đến thế không biết”.
Xuống lấy xe ra ngoài tòa nhà thì Vân đã đợi ở đó rồi. Thấy tôi ra thì cười mà nói:
– Ủa! Chị Hằng không về cùng anh à?
– Chị ấy đi có việc gì đấy, chắc là về muộn. Thế có chuyện gì mà nhờ anh giúp nào?
– Em muốn đi ăn với anh một chút thôi. Chỗ này có món lẩu lươn ngon lắm nên em muốn rủ anh đi ăn.
– Có sự kiện gì mà lại rủ anh thế?
– Thì hợp tác lần đầu giữa hai anh em mình thôi mà. Không thích em mời đi anh à?
– Anh không có ý đó đâu. Thôi nào đi em, em chỉ đường cho anh nhé. Chỉ đâu thì anh đi đây thôi mà.
Tôi với Vân cùng đi, trong đầu vẫn nghĩ đến hình ảnh Hằng đang chổng mông ra cho tên Lâm ở đằng sau cầm con cặc mà địt vào. Dù đã cùng Hằng swing với Tùng và Trang, Linh và Vân Anh rồi nhưng khi nghĩ đến cảnh Lâm địt Hằng thì tôi lại tức không thể nào mà chịu được.
Lòng vòng đường một lúc thì cũng đến nhà hàng mà Vân đã nói. Nó nhỏ nhắn xinh xắn thôi nhưng thấy khá là đông khách.
Tôi dựng xe rồi nói với Vân:
– Công nhận là phụ nữ. Chỗ nào ăn cũng biết!
– Hì hì! Em chỉ biết những quán ăn bình thường thế này thôi, lẩu liếc thế này chứ món nhậu thì làm sao mà thạo bằng các anh.
– Gớm lại quá đi ấy chứ.
Hai chúng tôi đi vào, chọn một bàn gần cửa sổ rồi gọi một nồi lẩu ra rồi vài chai bia Heineken nhâm nhi.
Nói chuyện công ty một lúc thì hai chúng tôi lại quay sang vấn đề về tình dục. Lần này do có hơi men nên Vân cũng thấy thoải mái hơn trước rất là nhiều. Vẫn nói chuyện nhẹ nhàng nhưng đã có những từ nghĩ mạnh hơn.
Tôi khẽ thủ thỉ mà hỏi Vân:
– Khi ân ái em thích kiểu gì nhất? Chắc là kiểu Lâm nó làm đằng sau ấy nhỉ.
– Hì hì! Anh hỏi em ngại thế nhưng kiểu đấy cũng là một trong những kiểu em thích. Em thích được liếm nhất!
– Hèn gì lúc Lâm nó liếm nước ra nhiều như vậy!
– Em thích nằm xuống dạng chân ra rồi liếm cơ. Cái cảm giác đó mới thoải mái và thích thú. Như thế mới sướng…
– Thế anh liếm được không?
Nửa đùa nửa thật như vậy xem Vân phản ứng thế nào. Vân không còn ngại ngùng mắt ngân ngấn nước như lúc trưa nữa mà đã tủm tỉm trả lời lại:
– Em vô tư có điều em sợ chị Hằng biết thôi. Hơn nữa anh có muốn liếm không đấy. Em so làm sao bằng được với chị Hằng!
– So sánh luôn luôn khập khiễng mà em. Không thể nào mà bằng nhau được nhưng anh thích, hơn nữa là chị Hằng cũng có biết đâu mà tức hay ghen. Anh sợ người yêu em ghen hơn.
– Người yêu em có biết đâu mà. Mà có biết thì em cũng giả nai một chút là có thể được bỏ qua thôi vô tư.
Tôi mỉm cười rồi cụng ly sau đó uống với nhau. Vân bắt đầu ngấm bia nên nói càng dâm hơn nữa, quán khá đông nhưng chúng tôi ngồi góc khuất hơn nữa lại ồn ào nên không thể nào mà người ngoài nghe được.
Vân hỏi tôi:
– Anh thích làm kiểu gì?
– Kiểu gì cũng thích. Miễn là đút được vào trong là thích rồi!
– Nói thế thì nói làm gì! Ai cũng có kiểu nhất rồi kiểu thứ nhì nữa chứ. Em là em thích kiểu doggy rồi sau đó đến kiểu bồng em, phi ngựa… hì hì…
– Thế thì giống anh rồi. Hèn gì Lâm nó doggy mà rên to thế.
Vẫn hiểu lời nói của tôi nên Vân ửng hồng. Có men bia nên trông khuôn mặt của Vân càng xinh xắn hơn nữa.
Quan sát hai cái bầu vú của Vân thì cũng thấy bình thường. Nó không to lắm và cũng không nhỏ lắm. So với người của Vân khá là cân đối.
Cái áo thun mỏng tang bó khiến cái eo thon nhỏ càng lộ rõ. Dáng người của Vân khá nhỏ nhắn nên trông càng xinh xắn. Vân cũng chỉ cao hơn mét năm một chút thôi nên trông bé chứ không như Hằng vợ tôi.
Uống bia xong thì trời cũng xâm xẩm tối, tôi mỉm cười bảo:
– Tối thế này mà uống bia xong thì chỉ có thèm đi massage thôi. Em có chỗ nào đi không?
– Tưởng thèm cái gì chứ thèm cái đấy thì em cũng làm được cho anh!
– Em cũng biết cơ à?
– Biết chứ sao không biết, còn giỏi là khác nữa đấy. Hì hì, thế có đồng ý không đây.
Muốn khẳng định Vân muốn đi với mình, tôi nói thêm:
– Thế nhỡ đi với anh anh làm bậy thì sao?
– Có sao đâu anh. Bình thường mà, em nghĩ anh cũng chẳng làm gì, mà đã làm thì anh em mình tới bến luôn, xả một tí cho thoải mái.
Nhưng nói trước nếu mà làm thì phải làm em sướng đấy nhé. Không sướng là không được đâu.
– OK. Nói thế nhưng xem thế nào đã nhỉ.
Tôi dành tính tiền nhưng Vân không chịu. Vân tính tiền xong rồi cùng với tôi tìm đến một nhà nghỉ khá là sang trọng nhưng kín đáo rồi cả hai lên tầng ba.