Phần 7
– Thích chém thích giết thằng nào nói lão tử câu là xong… chứ đừng này hết ru rú ở nhà lại đi chui cống… Lão Ngũ bực bội nói…
– Hạnh động lần này Hải toàn quyền xử lý… Có cần ta nhắc lại không? Nhất lạnh lùng nói…
– Hừ… Lão Ngũ không phục nói…
– Chỉ cần trừ lại hai người đó cho em… còn lại giết sạch.
Hải lăm lăm cây đao trong tay đi trước giận đường nói… Để chuẩn bị cho ngày hôm nay thì Hưng cave đã phải cài người vào bọn họ hơn một năm trước…
– Lão Tứ canh chừng Hải… còn lại tốc chiến tốc thắng… Nhất lãnh đạm nói khi đến cuối lối ra…
Khi cánh cửa bê tông cuối đường hầm mở ra cũng là lúc bốn người dùng tốc độ mà con người khó có thể hình dung chia ra bốn hướng lao đến…
– Chú cứ thong thả thu dọn tàn cuộc… mọi việc cứ để Nhất và bọn họ lo… Tứ vỗ vai nó nói.
Hải biết năm con người Bình Te cử đến giúp nó không phải dạng vừa nhưng bọn chúng cứ thần thần bí bí đâm ra khó chịu vãi cứt… Năm người năm mặt nạ quỷ dữ tợn, năm chiếc áo choàng rộng màu tím thêu hình ngọn lửa trùm kín người…
– Khai nhạn…
Trong vòng bán kính 3m nhất cử nhất động không thể qua khỏi đôi mắt Hải. Lão Nhị với thân hình béo ú của mình nhưng lại dùng một tốc độ mà con người khó có thể hình dung tiếp cận phòng khách…
– Phập… Phập… phập…
Ba gã đàn ông chỉ kịp ôm lấy cổ mình ngăn dòng máu tươi bắn mạnh ra ngoài mà ngã gục trên vũng máu. Cả ba trợn tròn mắt vì không biết chuyện gì vừa xảy ra với mình…
– Phập… Phập…
Lão Tam thong thả đi từng bước và chỉ thấy ống tay áo rộng thùng thình ấy hơi rung thì hai gã đàn ông đứng ngoài cửa đã lĩnh trọn hai con dao vào cỗ… Tất cả diễn ra quá nhanh và quá chính xác…
Hải bước vào… ánh mắt tập trung ra ngoài sân rộng… Lão Ngũ đang dùng chính đôi tay mình bẻ cổ, đập nát đầu từng đứa một như những quả dưa hấu… Hải lên kế hoạch hơn một năm trời một cách tỉ mỉ. Kể cả việc cho Hưng cave cài cắm nội gián vào đội ngũ này nhưng thật không ngờ năm con người này lại bá đạo đến vậy?
– Um…
Sao khi lão Tứ lên tiếng thì lão Nhị, lão Tam lao nhanh ra ngoài cùng lão Ngũ…
– Các ngươi… Không thể nào?
Vừa bước lên tầng hai thì Hải đã nhìn thấy một gã đàn ông trung tuổi đang hoảng sợ dựa lưng vào tường nhìn Nhất nói.
– Xử nó đi… để xem cậu có đủ tư cách để bọn tôi giúp hay không?
Vẫn là sự lạnh lùng đến đáng sợ Nhất lên tiếng nói… Cô khoanh tay trước ngực ngồi xuống ghế…
– Một hồn sĩ cấp hai giường như là quá sức nó…
– Một tên tạp chủng hạ cấp mà không xử được thì làm nên trò trống gì?
Lão Tứ lắc đầu trước thái độ của Nhất vỗ vai Hải đang đứng bên cạnh…
– Kẻ kia được cấy ghép tế bào loài chó nên được gọi là hồn sĩ. Hai cái vòng sáng màu xanh nơi cánh tay trái và phải được gọi là hồn hoàn. Hồn sĩ cấp hai có sức chiến đấu và chịu đựng gấp 6 lần người bình thường…
Lão tứ đứng bên cạnh giải thích một ít thông tin cho Hải. Đối với hồn sĩ cấp hai như tên kia thì chỉ là con sâu cái kiến tròn mắt lão nhưng đối với một con người bình thường thì đó là một con quái thủ…
– Hồn hoàn kia có tác dụng gì?
– Hồn hoàn chính là sức mạnh của động thực vật được cấu ghép vào cơ thể người. Hồn hoàn của tên kia là chó nên có sức mạnh cắn xé và khát máu…
– Đánh đi… đánh đi rồi sẽ hiểu… Nhất ngắn ngang cuộc trò chuyện của hai người…
Tay Hải lăm lăm cây đao trong tay tiến tới… Hắn biết mình cần nhanh chóng giải quyết tên này trước khi khai nhận mất đi hiệu lực.
– Haha… một tên thanh niên người thường vắt mũi chưa sạch mà đòi thịt ta sao? Được… được… ta sẽ đưa ngươi đi cùng làm kẻ hầu người hạ… haha…
Hắn ta cười nói đầy uất nghẹn vì biết hôm nay mình không thể sống sót rời khỏi đây.
– Nhất hồn – cắn xé… chết đi cho ta…
Hai tay hắn nồi từng đường gân xanh dữ tợn, năm ngón tay tạo thành hình chảo với năm đầu ngón tay sắc ngọt lao đến nhằm cổ Hải vồ tới.
– Keng…
Kẻ ra tay nhanh và hiểm độc nhưng trong mắt Hải thì toàn bộ diễn ra như một thước phim quay chậm. Hai tay vẫn lực đưa thanh đao lên đỡ lấy cú vồ ấy…
– Vù…
Chân phải Hải cong xuống nghiêng người đẩy cú đánh sang một tên lựa thế vung đao nhằm đầu kẻ thù chém tới…
– Tài mọn… chết…
Hắn gầm thét sau khi né tránh đường đao nhắm vào đầu mình. Dậm mạnh chân lấy đà lao như một mũi tên lao đến…
– Nhị hồn – khát máu…
Hắn gầm lên khi đôi mắt trở thành một màu đỏ thẫm. Hai cánh tay hung tàn nhằm tim hắn hướng đến mặc kệ thanh đao Hải đang nhắm vào người mình đâm tới…
– Phập… Phập…
Năm ngón tay sắc ngọt cắm sâu vào lồng ngực Hải… thanh đao hắn cắm sâu vào bụng kẻ thù…
Cả hai dùng chân đá đối phương ra… Cả người Hải máu tươi chảy dài theo năm cái lỗ trên ngực hắn… còn kẻ thù hắn thì vết thương do đao đâm nơi bụng đang dần dần khép lại…
– Haha… Không tệ… không tệ chút nào… Nhưng ngươi phải chết…
Thấy Hải vẫn đứng vững sau cú vồ vào tim của mình thì gã vô cùng ngạc nhiên. Người bình thường thì với cú vồ đó hắn đã lôi tim kẻ thù ra mà đưa vào miệng nhai ngấu rồi…
– Hắn ta có thể hút máu của ngươi mà tự chữa trị vết thương…
Nhất vẫn thản nhiên ngồi xem kịch lên tiếng nhắc nhở Hải…
– Ồ… vậy sao?
Hải ngạc nhiên vì đối phương cũng có thể tự hồi phục vết thương như hắn. Có điều khác là cơ thể hắn từ từ chữa lành vết thương còn kẻ thù thì dùng chính máu của mình để chữa trị…
– Chết… Hải lạnh lùng lên tiếng…
Phi thẳng thành đao vào kẻ thù… Hải lựa thế lao đến… tay phải tạo hình chảo…
– Phập…
Nhẹ nhàng nghiêng người né tránh thành đao nhưng khi hắn quay đầu lại thì hai mắt trợn lên khi thấy một quyền hung hắn đang lao đến… Trái tim hắn đập nhanh báo hiệu đòn đánh chết chóc… Với bản lĩnh lăn lỗi vào năm hắn không cam chịu…
Bàn tay phải kết chão đưa lên… Chão đối chão… Cứng đối cứng… Hắn tin tưởng vào hồn sĩ cấp hai – nhất hồn cắn xé sẽ dễ dàng bẻ gãy chảo đối thủ…
Nhưng rất nhanh hai mắt như muốn lồi ra ngoài khi ngón tay cái của hắn bị chão đối phương dễ dàng bẻ gãy lật ngược ra sau… Chưa dừng lại đó… năm ngón tay kết chão đang hướng đến cổ hắn vồ đến…
Hải đã liều mạng để đánh cược mạng sống mình vào chiêu thức hổ quyền này. Hải đã dồn toàn bộ năng lượng trong cơ thể đến cánh tay phải mình trước khi khai nhãn mất đi hiệu lực… Hải tin tưởng Lão Tứ và Nhất sẽ không để mình phải bỏ mạng tại đây… Sự mãi hiểm của hắn đã đúng khi năm ngón tay cắm sâu vào cổ đối thủ siết chặt…
– Cuộc chiến là của cậu nên đừng nghĩ bọn ta sẽ can thiệp. Lần này cậu may mắn khi kẻ thù chủ quan nếu không kẻ nằm trên vũng máu là cậu…
Nhất lạnh lùng nói xong rồi đi xuống cầu thang. Một người con gái bí hiểm và lạnh lùng đến đáng sợ…
– Uống cái này vào đi… hai tên này và cô gái trong buồng xử lý sao thì xử đi… bọn chúng đã có bọn anh…
Lão tứ ân cần đưa cho Hải một lọ thủy tinh nhỏ đựng chất lỏng màu đỏ. Hải không chần chừ tu hơi hết sạch…
– Là máu…
Hải thầm thốt lên nhưng rồi nhanh chóng cảm thấy cơ thể bắt đầu có tác dụng. Năm lỗ ngón tay trên ngực đang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được bắt đầu khép lại. Cả cơ thể tràn đầy năng lượng.
– Anh đã phong bế căn phòng này… Hai tên kia đã bị Nhất cấm chế.
Lão Tứ nói khi thả từ trong tay ra bốn quả cầu hình tròn bay về bốn góc tường bay lơ lửng rồi đi xuống. Năm con người này cứ thần thần bí bí khó chịu vô cùng…
– Trong phòng là Nhung hoa khôi năm hai trường đại X đúng không nhỉ? À quên… là người phân phối hàng trên thành phố kiêm người tình của anh Đông?
– Không biết cái cảm giác đụ hoa khôi như thế nào? Thú vị lắm nếu được đụ con em xinh xắn anh Đông xem như báu vật…
Hải tiến lại cửa sổ nhìn xuống sân vừa lạnh lùng nói. Nằm trên sàn là hai anh em ruột Đông và Trung. Hai anh em cầm đầm một băng nhóm hơn trăm tên câu chó và nghiện ngậm… Đây là căn nhà hai tầng nằm ngay giữa cánh đồng của hai anh em cũng chính là cứ điểm tập kết hàng trắng và chó câu trộm về…
Hải bước đến đẩy cánh cửa buồng nhìn vào trong. Cô gái với thân hình quyến rũ trong bộ đồ ngủ mỏng manh đầy khêu gợi…
– Không tệ… không tệ…
Hải mỉm cười nói tiến đến nhìn hai anh em đang căm phẫn nhìn lại hắn. Nếu ánh mắt có thể giết người thì Hải đã chết ngàn lần vẫn chưa đủ…
– Chát… phập…
Một cái tát vào mặt Đông, một nhát chém dứt khoát lấy đi cánh tay phải của Trung. Khuôn mặt Trung tái mét nhưng không thể hét lên cũng không thể cử động mà chỉ có thể dùng ánh mắt căm hận nhìn hắn…
– Bọn mày nhớ cái cảnh này đúng không? Hơn một năm rồi… một năm rồi… Haha… Phập…
Cánh tay trái của Trung đứt lìa thân thể thể trên vũng máu. Hắn đau đớn quằn quại… gân xanh nổi cùng mặt cùng con mắt đỏ như máu muốn lồi hẳn ra ngoài… Nằm bên cạnh nhìn thằng em trai bị từng nhát chém cắt đứt lìa hai cánh tay mà Đông căm hận nhìn Hải muốn nói cái gì đó…
– Chát… mày yêu nó lắm đúng không? Giờ tau cho hai anh em mày một cơ hội… Giờ tau sẽ đưa con người yêu mày ra đây… đụ nó… chỉ cần tau đụ mà nó không lên đỉnh thì tau tha cho hai anh em mày một mạng… OK…
Khuôn mặt cô gái vốn xinh đẹp cá tính trở nên tái xanh, hai tay run rẩy đưa lên bịt lấy miệng mình khi bước từ căn phòng ra. Cô quay lại nhìn Hải rồi lại nhìn hai người đàn ông nằm trên vũng máu…
– Mạng sống của cả hai tùy thuộc vào cô em… cô em thua cuộc thì gián tiếp giết hai người đó nha…
Hải lạnh lùng bước lại ngồi trên ghế rồi đôi mắt nhìn hai thằng đã từng đao chém đứt tứ chi hai người đàn ông quan trọng của hắn. Hải rất muốn một đao chém chết bọn chúng nhưng như thế thì quá lời cho hai tên máu lạnh này.
– Chỉ cần cô em có thể kiềm chế được bản thân khi anh đụ cô em thì hai đứa này sống… Còn nếu cô em thua thì cả hai phải chết?
Nhung ngồi bệt xuống sàn nhà khi nghe và chứng kiến tất cả. Cô biết hắn không nói đùa nhưng cô sợ, rất sợ.
– Anh không có nhiều thời gian đâu…
Hải lạnh lùng ra lệnh rồi tháo cúc quần mình ra hiệu.
– Đừng bắt tôi ra tay với phụ nữ… đặc biệt là cô em xinh đẹp như em. Chỉ cần em thắng thì cả ba sẽ an toàn rời khỏi đây… Nhanh…
Nhung luống cuống bò lại gần Hải. Từ khi cha sinh mẹ để đến nay đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cô thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy. Vốn là cô gái nhà quê hiền lành chất phác nhưng ham chơi đua đòi nên Nhung quen Đông trong một lần trên Bar. Với nhan sắc trời cho của mình Nhung làm Đông chết mê chết mệt mình và từ đó thì cô gái nhà quê ngoan hiền ngày nào dính thân vào hàng trắng để có tiền phục vụ cho nhu cầu sang chảnh của mình…
– Để anh xem kỹ năng bíu bìu của cưng nào… Nếu có thể làm anh ra trước khi đút vào lồn em thì cưng thắng…
Nhung không nói gì mà bàn tay run rẩy đưa vào quần móc con cặc gân guốc ấy ra. Cô nhìn hắn bằng ánh mắt không thể tin nổi khi nắm và tận mắt thấy con cặc khủng đến như vậy?
– So với của thằng chó Đông thì to hơn nhiều đúng không? Anh sẽ nong cái lồn của em thành hình con cặc này…
– Mày xem nó là báu vật đúng không Đông? Công nhận con hang mày bú cặc phê phải biết… sâu vào cưng… Um…
– Cảm giác sao hả hai thằng chó… Bọn mày không những ra tay tàn độc với ông già tau mà còn dám giở trò bỉ ổi với hai mẹ và người con gái của tau… giờ tau đang chuẩn bị đút vào lồn con người yêu mày đây thằng chó đẻ…
Hải cao hứng nắm lấy đầu Nhung ghì sâu vào cong cặc… Cái cảm giác trả thù kiểu này làm hắn cao hứng vô cùng. Hải đang nắn bóp cặp mông Nhung trong khi bắt cô quay người lại phía Đông mà cởi bỏ áo ngủ…
– Hình xăm của cưng thật đẹp… không biết cái cảm giác khi đút vào lồn nó sẽ như thế nào Đông nhỉ?
– Mày đừng nhìn tau như vậy chứ… nhìn mày như vậy tau càng sướng đó… haha…
Hải cởi bỏ quần áo khoe thân thể săn chắc của mình. Hai anh em Đông và Trung không thể tin nổi khi năm cái lỗ trên ngực hắn đã không còn dấu vết, đặc biệt là con cặc của hắn quá khủng bố. Đông nằm đó bất lực nhìn con người yêu hắn xem là báu vật là niềm tự hào của hắn đang bắt đầu trần truồng như nhộng ngay trước mặt.
– Con hàng mày nhìn vậy mà dâm thế? Chưa gì nước lồn đã ứa ra rồi Đông nè… haha…
– Không… không phải mà… đừng nhìn em vậy Đông ơi! Um… á.
Nhung chưa kịp nói hết câu thì cô thất thanh kêu lên khi đầu khấc con cặc từ phía sau cắm vào lồn cô. Cái lỗ bé nhỏ hồng hào ấy như muốn bị xé toang khi con cặc ấy đi vào…
– Bót… bót lắm… dang rộng chân ra cho anh Đông thấy con cặc anh đi vào lồn em đi cưng…
– Um… ớ… Hoa khôi có khác… mặt đẹp dáng ngon mà lồn còn rất bót…
– Sướng lắm đúng không cưng… lồn cưng đang co thắt dữ dội nè…
– Không… á… đau… đau… Um… Dừng… dừng lại đi… á…
– Chát… Dang rộng chân ra… phải để cho anh Đông chiêm ngượng cái lồn tuyệt phẩm của mình đang sướng chứ…
Hải sướng… sướng đến điên dại… cái cảm giác đụ con bồ thằng khác ngay trước mặt nó là sự trả thù đáng sợ nhất của tất cả thằng đàn ông. Đông đang nằm bên giới mở to cặp mắt đã đỏ như máu nhìn cái khe lồn con bồ của hắn đang nuốt chửng con cặc mà không phải của hắn… Nằm bên giới này Đông có thể thấy rõ nước nhờn Nhung ra rất nhiều… nhiều lắm… chưa khi nào con bồ hắn lại ra nhiều nước như vậy cả? Đông chỉ ao ước mình có thể chết đi… chết đi để không thấy thằng em bên cạnh thở dốc vì đau và mất máu. Không thấy con người yêu hắn xem là tất cả đang bị con cặc gân guốc to dài chầm chậm ra vào ngay phía trên mặt mình…
– Um… ớ… đừng… đừng rút ra… um…
– Cưng bảo sao?
– Đút vào đi… vào đi… khó chịu… khó chịu quá… hãy đụ em… đụ em đi anh…
– Người yêu mày đang cầu xin tau đút cặc vào nè Đông… thật là vô tâm nếu để người đẹp như vậy đúng không… Phập…
– Á… um… sướng. Sướng quá… Đông ơi em xin lỗi… lồn em… lồn em đã quá… Um…
– Pạch pạch… pạch… pạch… um ớ… Á… um…
Nhung rên xiết khi con cặc ấy ra vào trong lồn mình. Cô sướng… cô không biết gì nữa cả… giờ đây Nhung chỉ biết cô cần con cặc này…
– Um… ớ…
Hải ôm ghì lấy eo Nhung mà bắn mạnh dòng tinh khí vào trong lồn cô… Mục đích của hắn đã đạt được… đã thành công…
– Ực…
Đông câu chó – một tay anh chị máu lạnh khét tiếng trong vùng ức chế quá phun ra dòng máu tươi lên trên cao khi dòng tinh khí của con người yêu hòa quyện với tinh trùng một thằng đàn ông khác chạy dài trên khuôn mặt hắn. Đông cố mở to mắt ra để nhìn Hải và nhìn Nhung lần cuối trước khi nằm lại xuống sàn…
– Chủ nhân…
Nhung lạnh lùng bước qua người Đông đến quỳ gối trước mặt hắn như một con cún nói. Đôi mắt cô vô hồn quỳ gối một cách trung thành trước mặt Hải…
– Chặt cái đầu nó xuống cho anh…
Hải lạnh lùng lên tiếng khi đưa đao trước mặt Nhung.
– Phập… phập… phập…
Nhung vô hồn nắm lấy con đao tiến tới Đông. Cô chém xuống từng nhát… từng nhát cho đến khi người đàn ông cô từng chung chăn gối đứt lìa từng khúc…
– Mày có thể chết… mày yên tâm… tau biết mày và anh mày chỉ là tay sai vặt… rồi tau sẽ tiễn tất cả xuống giới đó bầu bạn cùng mày… đây chỉ mới là sự bắt đầu thôi Trung…
Hải bước tới vỗ vỗ má Trung nói rồi gật đầu cho Nhung…
– Phập… phập…
Hải bước xuống giới tầng sau khi thu hồi bốn khối tròn cho Lão Tứ để lại cô gái sinh viên năm hai xinh đẹp quyến rũ trên vũng máu tươi. Cả người Nhung ướt đậm một màu máu tươi và nhìn bóng lưng Hải đi xuống như một vị thần…
– Hoa nô sẽ hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân giao phó… chủ nhân của ta!
Nhung đứng đó lẩm bẩm rồi mỉm cười khi nhìn xuống hai cái xác đứt lìa từng khúc sau đó đi một mạch vào trong buồng.