Phần 2
Nhờ chiếc loa mini tuy nhỏ ấy mà tôi đã được nhìn ngắm sắc đẹp tuyệt trần của cô. Mắt tôi luôn nhìn cơ thể cô với vẻ mặt thèm thuồng. Tôi luôn nhìn vào vú, mông, lồn cô mỗi khi có cơ hội. Thật sự cô quá đẹp và cuốn hút. Nói thật với các ông là tôi biết thủ dâm từ năm lớp 9 cơ, nhưng không thường xuyên. Cho tới khi gặp cô thì hầu như ngày nào cũng sục. Vừa sục vừa đọc truyện sex với chủ đề giáo viên mà tôi ước rằng nam chính là tôi còn nữ chính là cô Kiều. Lúc này dường như mất trí nên tôi lên kế hoạch để chịch cô.
Ngoài việc dạy ra thì cô có mở một quán ăn nho nhỏ. Vì cô dạy cả tuần nên cô thuê nhân viên bán, chỉ có chủ nhật là cô mới đích thân bán. Lợi dụng điểm này, mỗi chủ nhật tôi đều lại quán cô học. Khoản hơn hai tuần thì cuối cùng cô cũng chú ý đến tôi, cô lại chỗ tôi hỏi:
– Em là T học lớp 10C đúng không? (Tay cô cầm ly nước cam nhìn tôi)
Tuy tôi đã chuẩn bị tất cả kịch bản có thể xảy ra rồi nhưng vẫn chậm rãi trả lời để cho cô thấy đây không phải cuộc gặp đã được sắp đặt.
– Dạ đúng rồi ạ. Mà sao cô ở đây, cô cũng ra đây làm việc ạ?
Nghe tôi hỏi thế cô bật cười rồi nói:
– Đây là quán do nhà cô mở mà!
– Thật vậy ạ? Tại em không biết. Hihi (Tôi giả vờ ngây ngô đáp)
– Khà khà khà. Vậy sao? (Cô nhìn tôi liếc liếc như kiểu muốn nói là tôi biết rồi mà còn giả vờ)
– Dạ (Tôi có hơi ngạc nhiên nhưng vẫn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh)
– Mà sao em không ở nhà học mà ra đây?
– Nhà em lắm cô ạ! Với lại ở đây thoải mái hơn hehe…
– À, ra là vậy…
– Mà hôm nay là chủ nhật mà sao cô dậy sớm vậy. (Tôi đổi chủ đề để tiếp cận cô)
– Cô dậy sớm quen rồi. (Cô vừa nói vừa ngồi xuống đối diện tôi, đặt cốc nước lên bàn)
Nãy giờ lo nói chuyện không để ý, lúc này tôi nhìn kỹ mới thấy 2 bầu ngực cô căng tròn ôm sát theo đường áo sơ mi trong gợi dục làm tôi cửng lên như muốn xé rách quần tôi ra vậy. Tôi cố tình để cây bút lăn về phía cô sau đó rớt xuống đất. Mục đích là để cô nhìn thấy con cặc đang bên trong quần tôi vì nó cũng khá to rồi. Đúng như kế hoạch thì cô đã cúi xuống nhặt bút giúp tôi, trong lúc cô cúi xuống thì tôi đẩy nhẹ ly nước của mình ra cạnh bàn, sau khi nhìn thấy thằng em tôi đang biểu tình thì cô giật mình vội ngẩng đầu lên thì tay cô va phải cạnh bàn, sau đó ly nước của tôi cứ thế mà rơi thẳng xuống sàn. Chưa đợi cô kịp phản ứng thì tôi vội đứng lên la “oái” một cái rồi lùi về phía sau, mục đích thì chắc các bác biết rồi, để cô nhìn rõ “nó” hơn. Lúc này cô mới hoàn hồn lại rồi nói:
– Cô xin lỗi em nha, cô bất cẩn quá! Để cô đền cho em ly khác nhé!
– Dạ không sao đâu ạ! Mà sao tự nhiên cô lại hoảng hốt thế ạ? (Tôi vẫn cố tỏ ra ngây thơ vô số tội)
– Tại cô thấy… (Đang nói cái cô chợt ngưng lại)
– Thấy gì ạ? (Tôi biết thừa câu trả lời nhưng cố tình hỏi)
– À không có gì đâu em, chỉ là cô thấy con gián ấy mà!
– Ka ka ka cô sợ dán hả? (Tôi biết cô bịa ra nhưng nhây xíu)
– Mà em có bị ướt ở đâu không? (Chắc do ngại nên cô đổi chủ đề)
– Có vài giọt thôi bắn lên người em thôi ạ, không sao đâu cô! Phiền cô lấy em ly khác ạ!
– Vậy để cô vô lấy.
Nói rồi cô chạy nhanh vào nhà, nhưng lúc lâu sau mới ra. Nhân cơ hội này tôi lấy hai viên kích dục đã được nghiền sẵn mới mua từ chỗ thằng bạn (Thằng này nó lấy thuốc của ba nó bán lại cho tôi). Do không biết thuốc có mạnh hay không nên tôi cho vào hẳn hai viên. Khoảng 10 phút sau cô bước ra, trên người cô là chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc quần jeans xanh. Hóa ra lý do cô ở trong nhà hơn 10 phút là để thay bộ đồ khác. Cô đưa nước cho tôi rồi nói:
– Nảy do cô làm đổ nước của em nên ly này em không cần tính tiền.
– Dạ em cảm ơn cô. Cô ngồi đi ạ.
– Thôi, em ngồi học đi. Cô vào chuẩn bị xíu bán cho khách. Nói rồi cô cầm ly nước cam quay đi vào trong.
– Lúc này tôi thầm chửi thề chứ chả biết làm gì.
Tưởng mất cơ hội rồi, ai ngờ ông trời cho tôi một cơ hội khác. Tôi nhìn thấy cô cầm ly nước cam uống không còn một giọt. Cô vừa gửi ly xong tôi liền kêu cô:
– Cô Kiều ơiiiii!!!
– Sao thế T. (Cô ngạc nhiên quay lại hỏi)
– Dạ em muốn hỏi cô là câu tục ngữ trong đề đọc hiểu này có nghĩa là gì vậy cô? Em không biết giải thích như thế nào hết á?
– Đâu? Để cô xem nào! (Cô bỏ tạp dề ra và tiến lại chỗ tôi)
– Dạ đây ạ. Câu này nè cô.
– À câu này có nghĩa là…
Đang nói giữa chừng thì cô dừng lại do bị chóng mặt. Chắc do thuốc đã phát huy tác dụng, cô nằm gục lên bàn. Tôi nhanh trí chạy ra đóng cửa lại rồi treo bản bảo đóng cửa tạm thời và không quên kéo màn lại.
Đóng màn xong, tôi quay lại thì thấy cô đã nằm gục xuống bàn. Tôi bước đến bế cô lên sofa (Quán cô có một chỗ đặt sofa khá lớn và rộng, đủ 6 người ngồi). Bỗng lúc này cô lên tiếng bảo:
– Em đang làm gì thế?
Tôi hốt hoảng nhưng vẫn trả lời:
– Dạ, tự nhiên cô gục xuống bàn nên em định dìu cô lên sofa ạ!
– Ừ, mà em kéo màn lại chi thế, sao không mở ra?
– Dạ em tưởng do thời tiết nên cô mới mệt chứ, vậy để em mở ra ạ!
– Ừ, lẹ đi em!
Sau khi đặt cô lên ghế thì tôi giả vờ quay đi, nhưng đi tới cửa tôi không mở màn ra mà hé xem bên ngoài có ai không. Sau đó tôi lại quay vào và chuẩn bị thưởng thức “món ăn” ngon lành.
– Sao em chưa mở màn nữa? (Cô nhìn tôi với ánh mắt đờ đẫn, vừa ngạc nhiên vừa hỏi)
– Dạ từ từ, em muốn hỏi là trong người cô thấy thế nào rồi? Cô có ổn không ạ?
– Cô thấy trong người hơi nóng một xíu, mà em mau mở cửa ra đi, xíu khách lại họ thấy vậy bỏ đi bây giờ! (Cô vẫn tiếp tục yêu cầu mở màn, tôi không ngờ cô vẫn còn một xíu tỉnh táo)
– Dạ cô đang thấy nóng trong người ạ? Cô cần em giúp gì không?
– Không cần đâu em, cô nghỉ ngơi xíu là được à! Em lại mở màn giúp cô cho nó thoáng, cô thấy nóng trong người quá!
– Dạ, vậy giờ em ra mở màn rồi ngồi đó học bài. Có gì cô kêu em nha, đừng có ngại gì hết á!
– Ừ, cô hiết rồi. Cảm ơn em!
– Vâng.
Tôi lại mở màn rồi lại bàn ngồi vờ như học nhưng thực chất đang liếc nhìn cô chống cự với thuốc. Cô cứ lăn qua lăn lại, nhìn cô có vẻ khó chịu. Được một lúc cô quay sang nói:
– Em vẫn còn học à. Không ấy, em về nhà học được không? Cô mệt quá, nay chắc đóng cửa!
– Nhà em ồn lắm cô ạ, hay cô đóng cửa đi. Em ở lại đây học xíu rồi về. Sẵn tiện coi cô cần gì em giúp. Dù gì chồng cô ngủ cũng chưa dậy mà.
– Nhưng mà…
– Cô không phải ngại gì đâu ạ. Em nhìn vậy chứ chăm sóc người bệnh giỏi lắm ạ! (Thấy cô do dự tôi liền nói)
– Ừ vậy cô cảm ơn em!
– Vâng!
Nói rồi rồi đi ra cửa vờ như treo bản thông báo nhưng thực chất treo từ lúc cô vừa ngắm thuốc rồi haha! Sau đó tôi quay lại bàn tiếp tục giả vờ học. Một lúc sau thấy cô nằm bất động, tôi mới từ từ lại lay người gọi cô nhưng mãi không hồi đáp. Có lẻ cô ngủ khá say rồi, thấy vậy tôi nở một nụ cười mất nhân tính…