Phần 78
Sau khi Dũng rời đi Kiều Linh nhẹ thở ra một hơi.
“Con vội quá. Chưa gì đã chạy vào rồi”
“Con ở ngoài biết làm sao được lúc nào hai người bắt đầu chứ. Nhưng… cái của nó to thật đấy. Khác gì Tây đâu. Còn cứng hơn của bọn Tây nữa” – Giang vuốt vuốt cần cổ trắng ngần nói.
“Đúng thật. Không biết nó ăn gì mà to thế. 15 tuổi nữa chứ, vài năm nữa phát triển hết thì ai chịu được của nó” – Kiều Linh than thở.
“Còn ai chịu được nữa” – Giang hấp háy ánh mắt nhìn Kiều Linh.
“Bậy nào. Mẹ là vì công việc, không phải là để thỏa mãn dục vọng. Ngoài kia đầy đàn ông, không việc gì phải vì một quả bí đao mà hy sinh cả vườn củ cải được.” – Kiều Linh nói như răn dạy Giang.
“Con biết rồi. Mà sao mẹ phải làm thế với thằng bé? Tội lỗi đều là do ông Quân gây ra mà?” – Giang tò mò hỏi Kiều Linh.
“Tại sao ư? Chuyện này con chưa cần biết. Con cứ làm theo ý mẹ là được” – Kiều Linh dường như nhớ về một chuyện đau thương nào đó.
“Cả ngày thần thần bí bí” – Giang trề môi nói.
Dũng ra về vội vã lái xe rời đi, đầu óc Dũng rối bời về sự việc vừa mới xảy ra.
“Tại sao định lực của mình lại kém như thế chứ? Thật tồi tệ mà. Haizz, đã nhờ người ta rồi lại còn gây ra phiền phức không đáng có như vậy”
Dũng đang miên man suy nghĩ trên con đường ven biển đẹp nhất thành phố Dương Hà thì thấy một vụ ẩu đả cách đó không xa. Dũng tò mò bước xuống xe để xem xét tình hình. Vụ ẩu đả khá đông người, dường như là hai nhóm xã hội đen đang thanh toán với nhau.
Một bên với số lượng đông hơn toàn những thằng trẻ trâu liều mạng, bên còn lại chỉ có khoảng hơn chục người cao to lực lưỡng. Bên cao to lực lưỡng dường như đứng đầu là một người con gái chừng hơn 20 tuổi đang ở thế yếu.
Mặc dù cô gái đó rất xinh đẹp gợi cảm nhưng Dũng cũng không xúc động mà lao lên làm anh hùng cứu mỹ nhân. Toàn đao kiếm giáo mác, hở ra cái là cạp đất ngay. Dũng nhấc điện thoại gọi cho Vũ.
“Alo. Mang người đến đường Biển Đông. Nhanh. Càng nhiều càng tốt, cho cậu 5 phút”
Gọi điện cho Vũ xong Dũng chuẩn bị tìm góc để lao vào giao tranh. Nhóm người của cô gái đã có vài thanh niên gục trong vũng máu, đám trẻ trâu nhao nhao lao lên.
“Tiểu thư mau chạy đi. Để chúng tôi chặn bọn nó” – một người đàn ông trung niên đứng lại quơ loạn cây kiếm cản bọn trẻ trâu lại, một tay đẩy người cô gái kia ra.
“Không được. Cháu không bỏ mọi người lại được” – cô gái kia vẫn ngu dốt đứng lại.
Dũng thấy hai nhóm người đang rơi vào giằng co, nó vơ một hai viên gạch ở gốc cây ném một phát như đạn pháo thẳng vào đầu tên to con cầm đầu nhóm trẻ trâu, viên con lại bay vào ngực một tên đứng bên cạnh.
“Á. Địt mẹ thằng nào cắn trộm.” – Tên to con cầm đầu hét lên một tiếng.
“Cái địt mẹ.” – Tên dính gạch còn lại cũng gào lên một tiếng đau đớn.
Đi theo sau hai tiếng hét là hai viên gạch nữa được ném ra từ tay Dũng, Dũng như một khẩu pháo bằng thịt, liên tục nhặt những viên gạch quanh gốc cây ném túi bụi vào đám trẻ trâu. Sát thương là nhiều, nhưng chưa thể hạ gục tên nào trong nhóm trẻ trâu cả.
“Giết nó” – tên cầm đầu một tay ôm đầu đầy máu, một tay cầm con phóng dài ngoằng lao về phía Dũng.
Dũng đang định nhặt thêm gạch để ném thì phát hiện ra đã chẳng còn viên nào nữa rồi. Lúc Dũng quay lại, tên to con đã cầm phóng lao về phía trước. Chạy không còn kịp, giờ mà quay lưng thì chắc chắn con phóng kia sẽ lao vào lưng của nó.
Nhanh như chớp, Dũng cởi chiếc giày ra ném hết lực vào mặt tên to con.
“Á.” – Tên to con phải buông cây phóng ra ôm nốt nửa bên mặt còn lại.
Không để mất đi cơ hội, Dũng ném tiếp chiếc giày còn lại vào một tên chạy sau tên to con. Dũng lao thẳng đến tên to con cầm đầu thụi gối vào ngực hắn, tên to con bật ngửa ra đằng sau ngáp ngáp như hấp hối, đòn gối quá mạnh làm hắn không thở được. Nhặt luôn cây phóng lợn tên to con làm rơi, Dũng hai tay gạt cây phóng về phía trước như Quan Vũ múa đao.
Mấy thằng trẻ trâu nhìn đại ca bị hạ ngay sau một đòn thì dừng hết lại. Cả bọn bắt đầu thấy chột dạ. Nhóm người của cô gái thấy có người đến giúp liền quay lại phản công, tiếng kim loại va chạm, tiếng hét lên của mấy thằng ranh con và cũng có cả tiếng hét cũng nhóm người cô gái. Cả hai bên đều bị thương thảm trọng.
Khi hai bên còn đang giằng co thì vài chiếc Starex phi tới hiện trường. Hơn 20 người mặc trang phục bảo vệ chuyên nghiệp như cảnh sát cơ động, bên hông mỗi người đều có công cụ hỗ trợ.
“Mẹ kiếp. Phản ứng nhanh thế này thì chết à? Khống chế bọn nó lại” – Dũng hét lên với Vũ và đám nhân viên.
“Anh em. Xử lý chúng nó” – Vũ phất tay.
Hơn 20 người tạo trận hình, đằng trước là 10 người dựng lên khiên chống đạn, số còn lại rút súng điện ra ngắm bắn. Vũ và một thanh niên còn lại cũng rút ra súng bắn đạn cao su đứng hai bên của đội hình.
Đội hình bước chậm từng bước áp sát lên nhóm trẻ trâu, khi khoảng cách còn hơn 3m Vũ hét lên một tiếng “Bắn”. Hơn 10 người đứng sau lập tức nhả đạn điện, mấy tên đứng trước lập tức bị điện giật cho hôn mê, vài đứa đứng sau nhìn thảm trạng lúc trước liền vứt vũ khí xuống chạy đi mất.
“Con mẹ nó. Hoành tráng” – Dũng đứng sau nhìn đội hình nhảy lên sung sướng. Lần đầu tiên nó vận dụng đến lực lượng của mình. Quả thực để lính đặc công đào tạo nó khác biệt quá lớn so với mấy công ty bảo vệ bình thường.
“Tóm hết bọn nó lại. Gọi công an đến giải quyết” – Dũng hét lớn rồi quay lại xách cổ tên to con cầm đầu đang nằm như một con lợn chết.
“Tha em… tha cho em” – tên to con cầu xin Dũng.
“Lúc nãy mày hùng hổ lắm mà” – Dũng điên tiết thụi vào bụng hắn mấy phát.
Vũ nhìn cảnh này trong lòng giật thót, Vũ nhớ đến cảnh mình bị Dũng đấm không trượt phát nào ở nhà của ông Thắng giáo sư.
“Cảm ơn anh đã giúp chúng tôi. Không có anh chắc giờ này chúng tôi đã không còn ai đứng dậy được” – Cô gái và người đàn ông trung niên tới cảm ơn Dũng.
“Không có gì. Tôi không quen nhìn mấy thằng du côn ỷ đông hiếp yếu mà thôi” – Dũng tỏ vẻ như chuyện nhỏ.
“Dù gì anh cũng đã giúp chúng tôi. Nhưng hiện giờ không biết cảm tạ anh bằng cách nào. Anh cho tôi xin số điện thoại nhé”
“Ừm… được. Số điện thoại của tôi là 0988. Xxx. Yyy” – Dũng đọc ra số điện thoại của mình.
“Tôi vừa nháy sang điện thoại của anh đó. Tôi tên là Quyên. Bây giờ tôi phải đưa mọi người đi viện. Mà quên. Anh tên là gì?”
“Tôi tên Dũng. Nếu cô không tiện đưa người vào bệnh viện công thì cứ đến bệnh viện đa khoa Kim Huyền. Đó là bệnh viện của cô tôi, tôi sẽ gọi điện để giữ bí mật cho cô” – Dũng chủ động giới thiệu.
“Vậy tốt quá. Cảm ơn anh. Giờ tôi phải đưa người đi đã” – Quyên nói rồi liền cùng người đàn ông đưa anh em tới bệnh viện Kim Huyền.
…
“Cậu có hài lòng không?” – Vũ cười cười hỏi Dũng.
“Rất tốt. Nhưng nếu tất cả đều được sử dụng súng đạn cao su thì sẽ ổn hơn” – Dũng rất hài lòng về biểu hiện của đội phản ứng nhanh. Chỉ vài phút sau khi nhận được thông tin đã có mặt tại hiện trường.
“Việc này tôi đã đàm phán với bên công an thành phố. Khoảng 1 tháng nữa sẽ trang bị đủ cho mọi người” – Vũ giải thích.
“Được. Việc đấy do anh tự sắp xếp. Toàn bộ nhân viên đều có tố chất như này sao?” – Dũng hỏi.
“Nào được. Đội phản ứng nhanh đều là những anh em tốt nhất đó, ít nhất cũng tương đương với 1000 anh em đi Arab. Tôi mới tuyển được hơn 100 người nữa nhưng đều kém hơn những người này” – Vũ gãi gãi đầu.
“Không sao. Chúng ta có thời gian phát triển. Anh thẩm vấn tên to con kia đi. Tôi đi về. Có thông tin gì thì liên lạc qua điện thoại” – Dũng bỏ lại một câu rồi nhặt đôi giày lên xe đi về.
Dũng về đến nhà thì không thấy Kim Phượng đâu. Chắc hẳn nàng đi chơi với Huyền còn chưa về. Nó liền đi tắm rửa, ban nãy đánh nhau làm nó toát mồ hôi khá nhiều. Bây giờ nó mới cảm nhận được, dù bản thân có thể 1 vs 3 với cao thủ như Vũ nhưng đứng trước vũ khí thì vẫn không đủ, dù gì nó cũng là cơ thể máu thịt bình thường, không thể đụng độ với vũ khí dù chỉ là vũ khí lạnh. Khát vọng với một lực lượng có thể bảo vệ bản thân và gia đình ngày càng lớn trong tâm trí Dũng.
Kim Phượng về ngay sau Dũng vài phút, đi về cùng nàng còn có Huyền và My. Hôm nay Kim Phượng vô cùng vui vẻ, vì nàng đã đạt được mong muốn của mình. Kim Phượng chạy lên tầng tìm Dũng. Phượng nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm của Dũng truyền ra thì lập tức xông vào ôm lấy đứa con trai quý tử.
“Mẹ có tin vui muốn báo với con” – Kim Phượng hí hửng nói với Dũng.
“Chuyện gì vậy mẹ? Mẹ ướt hết đồ rồi kia” – Dũng mỉm cười. Nó đã nghe thấy tiếng mở cửa và tiếng chân Kim Phượng chạy lên tầng nên không bất ngờ cho lắm.
“Mẹ có thai rồi đó. Thai vừa được một tuần tuổi” – Kim Phượng nhìn thẳng vào mắt Dũng nói.
“Thật vậy hả mẹ. Tốt quá rồi.” – Dũng nhảy lên như một đứa trẻ được mua đồ chơi mới.
“Tất nhiên là thật. Theo tính toán của cô Huyền thì khả năng cái thai là của con đến 90%, còn 10% còn lại là của bố con” – Kim Phượng dội cho Dũng một gáo nước lạnh.
“Há. Sao lại vậy… Con tưởng…” – Dũng nghệt mặt ra.
“Tưởng tượng cái gì. Thời điểm bố anh về đè tôi ra một ngày mấy lần. Nhưng theo tính toán thì khả năng cao hơn là của anh. Vì bố anh tuổi đã cao. Tinh trùng rất loãng” – Kim Phượng nói tiếp.
“Không sao. Có thai là tin vui rồi. Dù là của bố thì cũng là em con mà. Đẻ ra rồi biết” – Dũng lấy lại tinh thần.
“Thế này mới ra dáng đàn ông chứ. Thôi. Mẹ đi thay quần áo. Ướt hết rồi. Tối nay mẹ định làm một bữa BBQ ngoài trời với cô Huyền và My. Có thể sẽ có thêm người khác nữa tham gia” – Kim Phượng cởi quần áo ướt vứt luôn vào cái sọt bên cạnh rồi nói với Dũng.
“Vậy sao? Thế là hôm nay được ngắm nhiều người đẹp rồi” – Dũng cười dâm.
“Anh có giỏi thì cua hết đi” – Kim Phượng hất hàm nói với Dũng.
Phượng không để Dũng trả lời mà bước ra thay một chiếc áo ngủ trong suốt màu trắng để xuống tầng 1.
Dưới tầng 1 My và Huyền đang líu ríu nói chuyện với nhau, hết chuyện đời sống lại đến chuyện tình dục. Hai nàng nói chuyện vô cùng vui vẻ.
“Hai người đang nói xấu gì tôi đấy” – Kim Phượng cao giọng nói.
“Đang nói xấu có người ăn mảnh có miếng ngon không chia cho chị em đây” – Huyền cũng xỏ xiên Kim Phượng.
“Xì… trai trẻ ở trên tầng ý. Lên mà quyến rũ nó” – Kim Phượng cũng không vừa mà nói lại.
My ngồi bên cạnh khuôn mặt có vẻ hơi buồn rầu, cũng là người phụ nữ của Dũng nhưng Kim Phượng giờ đã mang thai nhưng bụng của My vẫn chưa có dấu hiệu của sinh mệnh nào cả.
“My sao thế?” – Kim Phượng thấy My có biểu hiện lạ liền ân cần hỏi thăm.
“Không sao. Chị thấy trong người hơi mệt thôi” – My ngập ngừng trả lời.
“Vậy chị lên phòng nghỉ đi. Tối nay còn bữa BBQ đó” – Kim Phượng quan tâm nói.
“Ừm” – My bước lên tầng 3. Căn phòng của cô khi chuyển sang nhà Dũng ở một thời gian, trong tủ quần áo vẫn còn vài bộ đồ ngủ và đồ đi làm. My vẫn để lại phòng trường hợp cần về nhà Dũng vì hiện tại cô đã ly hôn với ông Thắng giáo sư.
Kim Phượng dường như biết My đang khổ tâm vì điều gì, nàng cầm điện thoại nhắn cho Dũng một tin rồi lại cùng Huyền ngồi nói chuyện.
Dũng tắm xong đọc được tin nhắn của Kim Phượng gửi cho nó, tâm trạng nó hơi chút hưng phấn. Không ngờ lại có nhiều người phụ nữ muốn mang đứa con của nó như vậy. Nghĩ là làm, Dũng không thèm mặc quần áo mà chạy thẳng lên tầng 3 phòng ngủ của My.
My đang thay quần áo bỗng nghe tiếng mở cửa, nàng vội vàng lấy tay che đi những bộ vị mẫn cảm của mình. My nhìn ra cửa thấy là Dũng đang trần truồng thì đỏ mặt quay đi.
“Mẹ nuôi về rồi đấy à?” – Dũng bước tới sau lưng My ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.
“Hừm. Phi công không chịu lái máy bay thì đành phải làm máy bay không người lái đến tìm phi công thôi chứ sao?” – My hờn dỗi nói.
“Thời gian này anh bận quá mà. Mẹ nuôi giận anh sao?” – Dũng cợt nhả nói.
“Tại sao lại phải giận?” – My ngúng nguẩy.
“Tại vì không được làm cái này”
Dũng đưa tay lên bóp lấy cặp vú căng tròn của My, dương vật cương cứng cọ đi cọ lại lên cặp mông trắng muốt của nàng. Đã lâu ngày không được đụng chạm, My quay lại ngắm nhìn cơ thể hoàn toàn khỏa thân của Dũng, con ma dâm dục trong người nàng đã phá phong ấn mà chui ra.
My quỳ xuống trước háng của Dũng, tay nắm lấy khúc thịt khổng lồ mà vuốt ve, đôi môi đỏ mọng của cô hé mở rồi từ từ há miệng ngậm lấy cái đầu khác của Dũng và bắt đầu bú liếm. My tham lam bú mút cái dương vật khổng lồ của Dũng, tay nàng tự hướng xuống âm đạo của mình mà mơn trớn, My đang muốn có một con cặc to lớn đút vào lồn của mình.
Dũng nhìn My dâm đãng như một con điếm đang thèm khát tình dục, thèm khát tinh trùng. Dũng không chịu được nữa, nó kéo My đứng dậy, người nó nằm ngửa ra chiếc giường đằng sau. Dũng nhấc bổng My lên tạo thành tư thế 69.
“Ưm… ưm… anh thô bạo quá” – My rên rỉ khi Dũng đang liếm mút khe lồn ướt nhẹp của nàng.
Lúc này đôi mắt Dũng nhắm nghiền, hai tay nó ôm siết lấy bờ mông của My ấn xuống đồng thời há miệng lè lưỡi đút vào giữa cái khe ẩm ướt kia mà liếm láp.
My hét lên một tiếng đầy khoái cảm, mẹ nuôi và con nuôi tạo nên một khung cảnh hết sức dâm dục. Vì đã lâu lắm rồi My chưa có được ai liếm lồn nên bây giờ nàng mau chóng cảm nhận được sự khoái cảm từ chiếc lưỡi của Dũng, My rên dài khi cảm nhận lưỡi của Dũng đang luồn lách khắp trong âm đạo, nàng bỏ buồi Dũng ra khỏi miệng mà hét lên.
“Ơ… sướng quá trời ơi. Em raaaaa”
Sau gần 1 phút My đã hồi tỉnh trở lại sau cơn sướng khoái, nàng chồm người dậy dạng háng ra rồi từ từ hạ mông xuống con cặc đang vươn lên như cột chống trời. Dương vật gần 20cm với cái đầu khấc phình to như quả trứng vịt của Dũng từng chút từng chút xâm nhập vào trong âm đạo của My. My rên lên từng hồi theo tiến độ của khúc thịt xâm nhập vào trong lồn nàng, lúc đầu khấc chạm đến tận tử cung thì My hự lên một tiếng rồi gục người xuống ngực của Dũng. Âm đạo My cần thời gian để làm quen lại với con cặc phát triển với tốc độ thần kỳ của Dũng.
Dũng cũng để My làm quen với cái dương vật khủng bố của mình. My nhổm dậy chống tay lên lồng ngực của Dũng và bắt đầu di chuyển, mông nàng nhẹ nhàng lắc qua lắc lại một cách đều đặn, nàng từ từ di chuyển nhấp nhô lên xuống nhanh dần theo nhịp thở mạnh, mới bắt đầu làm tình thôi nhưng My đã tuôn mồ hôi lã chã kèm theo đó là tiếng rên siết.
“Ahh… ư… ư… ư… ư… em chết mất Dũng ơi… ư… ư… ư…”
Dũng vẫn nằm im mà không nắc ngược cặc lên như lúc làm tình với Kim Phượng nhưng con cặc của nó đang căng ra hết cỡ cũng đủ làm My điên đảo thần hồn.
My hết sàng mông lại nhấp nhổm nâng lên hạ xuống, những dòng dâm thủy của nàng chảy ra đầm đìa rớt xuống cả bìu dái của Dũng, tử cung nàng co thắt dữ dội. My liền gập người nhấp lên nhấp xuống một cách nhanh hơn. Dũng nhổm người dậy lè lưỡi ra nút lưỡi với My trong khi nàng đang tự làm chủ cuộc chơi. Hai tay của Dũng áp lên cặp vú đang nảy tưng tưng theo từng nhịp nhấp nhổm của My, ngón tay vân vê đôi núm vú đang cương cứng chĩa thẳng vào người nó.
“Đúng rồi… ư… Xoa vú em đi… Bóp vú vợ đi chồng yêu… hự”
Dũng bóp chặt cặp vú của My, hai ngón tay kẹp vào núm vú kéo căng ra để My cảm thấy sướng hơn, hông của nó theo bản năng hơi nắc ngược lên một chút, đầu khấc đẩy mạnh vào cửa tử cung làm My há miệng ngáp từng hơi dài. Nhịp nắc ngày càng nhanh hơn, dù My cửa trên nhưng hiện tại người cầm trịch cuộc chơi là Dũng.
“Ớ… ớ… ớ… vợ sướng phát điên rồi chồng yêu… ớ…”
My ra sức nhấp nhanh một cách điên cuồng để rồi mấy chục nhịp sau nàng ấn mạnh xuống con cặc của Dũng. Từng dòng dâm thủy từ trong âm đạo phun ra xè xè trên bụng và háng của Dũng.
“Sướng chứ em yêu?” – Dũng vuốt ve mái tóc đẫm mồ hôi của My ân cần hỏi han.
“Em sướng lắm” – My mệt mỏi nói với Dũng.
My nghỉ ngơi một hồi Dũng nhấc nàng ra khỏi người nó. Dũng nằm vuốt ve tấm lưng trần của My một lúc thì nàng đã thiếp đi lúc nào không biết.