Phần 16
Ngày hôm sau: 6h 45…
Ông Quân vừa ăn sáng xong. Bệnh tình của ông dạo này không tốt lên cũng chẳng xấu đi. Chỉ là hôm nay lại đến ngày uống thuốc của ông Thắng giáo sư. Đã 3 ngày rồi. Ông Quân uống ực một ngụm rồi lên xe đi đến công ty…
Thằng Dũng cũng nối bước theo sau ông ngay lập tức. Kim Huyền thì bật tivi và trải thảm Aerobic ra để tập luyện với bộ đồ tập bó sát làm toát lên thân hình nhe Succubus của nàng.
Kim Phượng đang tập dở thì lại có chuông điện thoại vang lên. Nhìn thấy một số lạ thì nàng chần chừ lúc rồi nghe máy:
– Alo. Chị Phượng đấy ạ?
– Vâng tôi là Phượng.
– Em là thư ký của anh Quân. Anh Quân hiện đang bị bất tỉnh. Chị có thể đến công ty ngay không ạ?
– Chồng tôi bị bất tỉnh sao. Được. Tôi đến liền…
– Vâng. Địa chỉ công ty là số 69 đường XXX chị ạ!
– Cảm ơn bạn. Tôi đã biết…
Kim Phượng chỉ kịp lên phòng mặc thêm cái áo lót rồi mặc nguyên bộ tập Aerobic đến công ty ông Quân làm. Đến công ty nàng làm cho toàn bộ nam giới của công ty xôn xao một trận. Ông nào ông đấy như chó động đực, chỉ thiếu nước tru lên mà thôi. Cặp vú to như khoe ra một nửa cho thiên hạ nhìn trong chiếc áo tập aerobic. Chiếc quần bó sát nhìn rõ khe đít, cũng vì Kim Phượng không mặc quần lót nên mép lồn lộ rõ làm dục tính của đám đàn ông sôi lên sùng sục. Kim Phượng vội vàng lên phòng ông Quân mà chẳng thèm để ý đến đám nhân viên như sói đói xung quanh nhưng nàng cũng rất tự hào vì body của mình. Thấy ông Quân hôn mê, Kim Phượng quýnh lên, vội vàng chạy ra xem và gọi xe cấp cứu. Nhưng khi xe cấp cứu vừa tới thì ông Quân tỉnh lại, ông Quân nói với mọi người rằng ông không sao chỉ do căng thẳng quá độ thôi. Kim Phượng lại thanh toán tiền xe cứu thương và đưa ông Quân về nhà. Kim Phượng gọi điện cho ông Thắng giáo sư đến thăm cũng như chơi với ông Quân để ông ở nhà đỡ buồn. Hôm nay đã sắp đến tết nên nàng tính đi ra ngoài shopping một chút, tiện rủ hội chị em bạn dì đi cafe cà pháo.
Ông Thắng giáo sư vừa đến nhà thì cũng là lúc Kim Phượng đi ra khỏi nhà. Chỉ còn hai người bạn chí cốt nên tâm sự cũng dễ hơn.
“Chú uống có đúng liệu trình như anh dặn không đấy?” Ông Thắng mặt trầm trọng hỏi ông Quân.
“Sao lại không? Anh dặn sao em uống vậy. 3 ngày 1 lần. Vào sáng sớm. Không quan hệ tình dục mà chỉ kích thích. Em làm y nguyên lời anh dặn” – ông Quân nhìn ông Thắng khẳng định. Nhìn mặt có vẻ uy tín lắm.
Ông Thắng giáo sư bán tín bán nghi híp mắt nhìn ông Quân.
“Chú không được giấu anh đâu. Tình hình của chú không được ổn cho lắm. Có lẽ phải giãn ngày dùng thuốc ra. Chú dùng mấy lần rồi?” Ông Thắng nghiêm túc hỏi…
“Tính cả hôm nay là lần thứ 3” – ông Quân tự tin trả lời. Nhưng ông không biết rằng ông đã bị thằng Dũng con trai của ông cướp đi lần đầu tiên nên ông mới chỉ uống hai lần mà thôi.
“Vậy từ giờ chú giãn cách cho anh ra. 10 ngày uống thuốc một lần. Nếu có tác dụng phụ thì phải gọi cho anh ngay” – ông Thắng vô cùng nghiêm túc dặn dò. Vì chuyện này không thể đùa được. Sai ra một cái là ông Quân sẽ thành thằng ngớ ngẩn ngay…
“Úi. Có gì mà nghiêm trọng thế bác. Bác đừng dọa em. Đừng thấy em ngu y lý mà dọa dồ nhé” – ông Quân có vẻ không hài lòng lắm nhìn ông Thắng và nói…
“Anh mà phải lừa chú à? Thuốc của anh có thành phần kích thích máu di chuyển vào dương vật để tăng độ cương cứng và giảm bớt xúc giác nhưng vẫn tăng cường hormone cho nam giới. Do chú bị tổn thương não bộ, vùng não bộ đang yếu nên không chịu được kích thích do thuốc của anh gây ra. Nếu nghiêm trọng có khi chú sẽ bị biến thành ngu ngốc. Nên nhớ lời anh dặn đó” – ông Thắng giáo sư lại vẻ mặt hình sự nói với ông Quân.
Hai ông bạn gần già trò chuyện thêm lúc thì thằng Dũng cũng đi học về. Ba người đàn ông ăn trưa vui vẻ với sự trợ hứng của dăm lon bia. Đầu giờ chiều, ông Thắng giáo sư cáo biệt ra về. Ông Quân thì tâm tình không được quá tốt.
“Bố có vấn đề gì vậy?” – Thằng Dũng hỏi ông Quân…
“Hà hà… bố mày thì có vấn đề gì chứ. Chỉ là tuần hoàn não không tốt nên bố hơi khó chịu thôi!” – Ông Quân cũng trả lời khéo để cho thằng Dũng yên tâm…
“Vậy lát nữa bố con mình lên tầng tập gym cho toát mồ hôi. Khỏe người bố ạ!” – Thằng Dũng nói với ông Quân.
“Ừ. Để bố đi thay quần áo xong bố con mình lên tập” – ông Quân trả lời rồi đi lên phòng thay đồ…
Cuối buổi chiều, Kim Phượng về nhà với đống lớn đồ đạc. Quần áo, váy vóc các thứ đủ cả, không thiếu món gì… thấy nhiều đồ quá nên nàng cũng oải. Nhìn thấy ông Quân vừa trên tầng xuống. Kim Phượng liền gọi vọng vào: “Anh ơi. Ra giúp em cầm ít đồ vào với!”
“Dũng ơi! Con ra xách đồ vào cho mẹ. Bố vừa tập mệt quá!” – Ông Quân hướng mặt lên trên nói vì thằng Dũng đi ngay sau ông, chỉ là Kim Phượng không thấy mà thôi…
Thằng Dũng đi ra với thân hình đang đầy mồ hôi của nó, cơ bắp không quá to nhưng săn chắc, hứa hẹn rất có lực bạo tạc và bền bỉ. Chiếc quần tập gym bó sát lấy con cặc của thằng Dũng, làm nó lồi ra một cục như lấy quả dưa gang lớn úp vào. Kim Phượng nhìn thấy dáng dấp của thằng con trai thì ánh mắt lóe lên sự thèm khát, nàng rất khao khát cơ thể này rồi. Nhưng ngặt nỗi nó là con nàng chứ không phải chồng nàng, làm nàng vô cùng khó xử. Thằng Dũng xách đồ lên phòng bố mẹ nó xong cũng đi tắm rồi ăn cơm. Lại một buổi tối yên bình trôi qua trước khi cơn bão lớn tiến đến!