Phần 5: Đứa em chồng lưu manh
Tối cùng ngày 20h30…
Tại một căn biệt thự sang trọng tại Quận 7. Lúc này bên trong một căn phòng ngủ trên tầng một, Bích Phương toàn thân trần truồng nằm sấp trên giường mái tóc dài còn ẩm ướt được cuộn lại quấn khăn trên đầu. Hai chân nàng đong đưa thoải mái, vừa nghe điện thoại của Tiến Minh.
Nghe giọng nói ấm áp quen thuộc của anh, lòng Bích Phương thật mâu thuẫn chứa chan nhiều điều muốn nói. Nàng thật sự muốn thú tội với Tiến Minh rằng hôm nay nàng đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ. Và nàng sợ khi anh không có ở đây, lỗi lầm này sẽ tiếp tục không thể dừng lại nổi. Nhưng nàng không dám…
– “Em đang mặc gì vậy?”
– Em đang mặc… không khí đó. Hi hi… – Bích Phương cười khẽ.
– “Là sao? Em không mặc đồ?” – Giọng Tiến Minh trên điện thoại sửng sốt căng thẳng.
– Em vừa tắm xong mà. Trong phòng có ai thấy đâu?
– “Nhưng mà… Ha ha… Em đang chọc anh đúng không?”
Bích Phương không nói gì. Nàng mở ipad dựng lên trước mặt mình chuyển sang cuộc gọi video với Tiến Minh. Màn hình vừa hiện lên gương mặt xinh đẹp của Bích Phương hai tay chống cằm với một nửa bộ ngực đè ép trên nệm giường, trong máy đã vang lên tiếng la thất thanh của Tiến Minh.
– “TRỜI ƠI… Mặc đồ vào nhanh… Em đang ở nhà cha chồng đấy có biết không hả?!”
– Hi hi… – Bích Phương không nhịn được phá lên cười nắc nẻ.
– Anh không muốn nhìn thấy thân thể em sao? – Bích Phương chống cằm cười tủm tỉm.
– “Anh muốn chứ. Bên này buồn quá. Anh còn nghĩ thật tiếc không chụp vài tấm hình khỏa thân của em đem theo nhìn cho đỡ nhớ… Ha ha…”
– Hi hi… Vậy… em cho anh xem đỡ nha. Lần tới về em cho anh chụp hình sau… – Bích Phương cắn môi mặt đỏ hồng, hai tay chống lên muốn phơi bày hai bầu vú mình ra trước ống kính camera.
– “KHÔNG ĐƯỢC… mấy cái video call này anh không tin tưởng cái nào hết… Nhỡ bị ghi lại thì chết…” – Tiến Minh vội ngăn lại.
– Phì… Anh làm như người ta rảnh rỗi hack Messenger chỉ để xem vợ anh… – Bích Phương phì cười, lại nằm xuống.
– “Sao biết được…”
Bích Phương nói đến đây thì ngắt quãng. Hai mắt nàng trợn trừng nhìn ra cửa phòng. Cửa phòng vừa mở ra… Như có một ngọn gió vô hình đẩy cánh cửa rộng ra từ từ lại không hề thấy ai bên ngoài. Nhìn hành lang u tối bên ngoài, Bích Phương bất giác rùng mình ớn lạnh. Nàng vẫn nhớ Tiến Minh kể, mẹ anh bệnh nặng qua đời tại căn nhà này, ngay trong phòng ngủ của cha chồng bên cạnh.
– “Này. Em làm sao vậy?” – Tiến Minh hỏi.
– Em…
Bích Phương ấp úng không nói rõ được. Không lẽ nàng phải nói mình đang sợ hồn ma của mẹ anh hiện về. Hai mắt nàng vẫn nhìn chằm chằm ra cửa. Thậm chí quên cả việc trên người mình đang hoàn toàn trần trụi không mảnh vải che đậy.
– AAAAA…
Đột nhiên ngoài hành lang xuất hiện một cái đầu người tóc tai bờm xờm, lưỡi thè dài đỏ lòm… Bích Phương hét lên kinh hoàng, hất đổ cả cái ipad trước mặt. Cả người nàng co ro vào góc giường, hai tay che kín mặt. Mất hai giây qua kẽ ngón tay run rẩy của mình Bích Phương mới thấy được một con quỷ mặc quần short, áo thun ba lỗ còn đứng tần ngần ngay khung cửa hai mắt lập lòe nhìn chằm chằm vào cơ thể trần truồng của mình.
– A…
Bích Phương hét lên, vội kéo chăn che lên người. Hai mắt nàng đỏ hoe tức giận nhìn chằm chằm đứa em chồng lưu manh vừa cởi bỏ cái mặt nạ quỷ xuống…
– “Bích Phương… Có chuyện gì vậy?”
Ngọn núi lửa ngùn ngụt trong người Bích Phương vừa muốn bùng nổ thì giọng nói của Tiến Minh vang lên trong máy làm nàng sực tỉnh. Bích Phương nghiến răng kìm nén tức giận. Nàng nằm sấp xuống giường, không quên kéo chăn che kín người, dựng cái ipad lên tiếp tục nói chuyện với anh.
– Không… Không có chuyện gì… Một con gián vừa chạy vào phòng.
Ngàn vạn lần Bích Phương không dám nói với chồng, em trai của anh vừa xông vào phòng khi em còn không mặc gì trên người.
– “Ha ha… Thật sao? Nó đi đâu rồi?” – Tiến Minh cười ha hả thích thú.
– Nó đang ở giữa phòng dương mắt lên nhìn em…
Bích Phương hậm hực nhìn Đức Tiến đóng cửa phòng rồi thong thả ngồi xuống ghế salon, hai chân bắt chéo nhìn nàng ra vẻ rất thoải mái vui vẻ. Nghĩ đến thân thể mình vừa bị hắn nhìn thấy gần hết, Bích Phương không khỏi bực tức vừa xấu hổ không chịu nổi.
– “Thật sao? Chắc nó thấy em khỏa thân lạ lạ nên nhìn thôi…”
– Hừ… Nó còn nhìn nữa. Lát em sẽ đạp bẹp dí nó…
Bích Phương nhìn Đức Tiến bằng ánh mắt đe dọa. Nhưng hắn lại không mấy quan tâm đến sự uy hiếp của nàng. Nhìn ngang nhìn dọc, chợt ánh mắt hắn dừng lại ở sọt quần áo dơ của nàng đặt ngay bên cạnh. Trước ánh mắt sợ hãi của Bích Phương, hắn thò tay nhặt cái quần lót trắng của nàng bên trong đó lên. Toàn thân nàng lạnh lẽo, vừa muốn ngăn lại thì Đức Tiến đã đưa nó lên mũi ngửi ngửi. Nhìn đứa em chồng nhăn mặt vì mùi tinh dịch đàn ông trên quần lót của mình, gương mặt Bích Phương tái nhợt nín lặng.
– “Em sao vậy? Không khỏe sao?”
– Em không sao. Công việc của anh bên đó thế nào? – Bích Phương chống tay che nửa gương mặt của mình trước ánh mắt nhìn chằm chằm dò xét của Đức Tiến.
– “Cũng bình thường. Nhưng cần thời gian làm quen một chút. Mô hình quản lý bệnh viện của Singapore và nước ta khác nhau khá nhiều…”
Bích Phương đầu óc lùng bùng không nghe được Tiến Minh nói lời nào. Đuôi mắt nàng lén quan sát Đức Tiến đang cười tủm tỉm bước lại cạnh giường. Hắn cúi thấp đầu tránh lọt vào khung video chat, đến phía sau nàng ngồi xuống. Dù không quay lại nhưng nàng vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của hắn đang lướt dọc theo cặp đùi thon dài của mình đi vào khoảng hở dưới lớp chăn. Không hiểu sao trái tim nàng đập rất nhanh.
– “Thật ra… Anh Đức nói cũng không sai. Nhưng anh lại có ý kiến khác. Nước ta các bệnh phổ biến của người dân đều có điểm chung về khí hậu với Singapore…” – Tiến Minh vẫn tiếp tục huyên thuyên nói.
– Không được… – Bích Phương chợt lên tiếng cắt ngang anh, rồi nín bặt.
– “Em nói cái gì không được?” – Tiến Minh ngạc nhiên hỏi lại.
– Em… em có nói sao? Hay là… anh nói tiếp đi…
– “Ừ… Ý anh là dù các bệnh phổ biến có điểm chung nhưng điều kiện sức khỏe của người dân và kinh tế của nước ta so với Singapore vẫn tồn tại chênh lệch không nhỏ… Không thể áp dụng rập khuôn một mô hình quản lý như vậy mà nên…”
Bích Phương chống hai tay che hai gò má nóng ran đỏ ửng của mình, hai tai ù đặc không nghe được gì. Vừa rồi tấm chăn mỏng phủ trên người nàng đã bị Đức Tiến kéo xuống. Giây phút này thân thể của nàng từ tấm lưng thon thả, cặp mông tròn trịa đến cặp đùi thon dài trắng nõn đều phơi bày trước ánh mắt của hắn. Gương mặt Bích Phương đỏ bừng vừa tức giận vừa xấu hổ không biết phải làm gì.
Lúc này Bích Phương thật hối hận sau khi quan hệ với Minh Khoa ở trường về nhà nàng đã không giặt quần lót của mình ngay lập tức. Thậm chí chỉ cần khi Đức Tiến xông vào phòng nàng vẫn có thể mạnh mẽ tống cổ hắn ra ngoài. Chỉ vì Bích Phương e ngại Tiến Minh ghen tuông mà để đứa em trai lưu manh của anh phát hiện ra bí mật xấu hổ của mình.
Bích Phương chợt rùng mình, nàng cảm nhận được một cái lưỡi ươn ướt từ bắp đùi của mình chậm rãi tiến lên trên. Không cần nhìn nàng cũng biết Đức Tiến đang liếm trên da thịt mình. Nàng vừa bực tức vừa căng thẳng hồi hộp vì hành động sàm sỡ táo tợn của hắn. Nhất là nàng vẫn đang ở trong cuộc gọi video với anh Hai của hắn.
Đối với đứa em trai chồng luôn tận dụng cơ hội sàm sỡ chị dâu, Bích Phương thật sự vừa bực vừa không biết phải làm gì. Nàng không dám méc cha chồng, càng không dám nói với chồng. Nhưng điều làm Bích Phương khó xử nhất là… Nàng nhận ra cơ thể mình thích những cái vuốt ve sàm sỡ của Đức Tiến.
– “Một bệnh viện ở Singapore có ít nhất bốn vị trí Phó Giám đốc. Mỗi người phụ trách một mảnh chính yếu nhất liên quan đến chuyên môn, ví dụ như…”
Bích Phương cắn môi bờ vai khẽ run rẩy. Nàng kéo sát chiếc ipad lại trước mặt, dùng người mình che gần hết khung hình phía sau. Trái tim nàng đang đập rất nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Bên dưới của nàng lúc này không ngừng truyền đến cảm giác nhột nhạt. Cặp mông nàng bị Đức Tiến nhào nặn đến mê mẩn. Hắn úp mặt vào khe mông nàng mà hít hà, còn dùng cái lưỡi đáng ghét kia liếm liếm quanh cúc hoa đỏ hồng chúm chím của nàng. Trước đây chưa bao giờ có ai làm như vậy với Bích Phương. Toàn thân nàng như nhũn ra không còn chút sức lực như bị điểm trúng huyệt. Tay Đức Tiến lại vuốt ve dọc hai bên trong đùi non của nàng, càng tiến càng cao. Hai chân Bích Phương run rẩy vô thức hé mở cho phép hắn chạm đến nơi thần tiên đó. Hai mép âm hộ ướt át truyền đến cảm giác ấm nóng làm toàn thân Bích Phương run rẩy. Những ngón tay Đức Tiến miết miết dọc hai mép âm hộ đỏ hồng làm cho nó ướt át không thể kiểm soát.
– “Em buồn ngủ sao?” – Tiến Minh hỏi.
– Dạ, có chút…
– “Vậy em tắt video call đi…”
– Ừ… Anh ngủ ngon…
– “Không. Ý anh là chuyển qua dùng điện thoại. Để anh nói chuyện cho em dễ ngủ. Hồi mới quen nhau không phải em thích anh lảm nhảm qua điện thoại để em ngủ sao?!”
– Vậy… để em chuyển sang điện thoại…
Bích Phương vừa tắt ipad, cầm lấy điện thoại áp vào tai thì gần như ngay lập tức cơ thể nàng bị Đức Tiến lật ngửa ra trên giường. Hắn quỳ gối cởi quần áo của mình vứt xuống, ánh mắt nóng bỏng không rời khỏi thân thể lõa lồ tuyệt đẹp của Bích Phương.
– Em… Em nghe đây…
Một tay Bích Phương che kín gương mặt đỏ ửng như gấc chín. Tay còn lại áp điện thoại vào tai. Nghe tiếng cởi quần áo sột soạt của Đức Tiến mà trái tim nàng đập rộn ràng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
– “Anh không biết mình có lên cân không nữa. Cà một tuần đầu anh Đức và Alex toàn rủ đi ăn đồ dầu mỡ… Nhưng lại hợp khẩu vị mới chết chứ…”
Bích Phương che kín hai mắt. Hai bầu vú phập phồng hồi hộp. Nàng thật không nghe nổi Tiến Minh đang nói về chuyện gì nữa.
Lúc này Đức Tiến đang ôm ghì lấy cơ thể trần truồng của nàng. Hai tay hắn xoa nắn hai bầu vú căng tròn mềm mại của nàng vừa vùi mặt vào hôn hít ngậm mút đầu nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn của nàng. Hết bên này lại bên kia… Luân phiên qua lại làm cả người nàng nhột nhạt bủn rủn không chịu nổi.
– “Có điều ở bên này chi phí sinh hoạt cao quá. Còn may bọn anh được chương trình hỗ trợ gần hết chi phí… Nếu không thật sự sẽ phải nhờ vợ gửi tiền chu cấp cho rồi… Ha ha…”
Bích Phương lắc đầu ánh mắt nài nỉ nhìn Đức Tiến bên dưới đang muốn tách mở hai chân mình ra. Nhưng hai chân nàng lúc này như không còn bao nhiêu sức lực bị hắn mở rộng ra hai bên. Ánh mắt nóng bỏng của hắn nhìn chằm chằm vào nơi đó làm cả người Bích Phương nóng ra thổn thức.
– “Em có nghe anh nói không vậy? Hay là không muốn chu cấp cho chồng?!”
Nghe Tiến Minh hỏi lại, Bích Phương sực tỉnh, ấp úng nói:
– Lương giáo viên của em… gửi cho anh dùng được mấy ngày chứ? Nhưng em vẫn có một ít… tiền tiết kiệm ba mẹ cho… Anh… Anh… muốn…
Bích Phương che kín miệng, gương mặt đỏ như gấc chín nhìn gương mặt Đức Tiến dán chặt vào giữa hai chân mở rộng của mình. Thân thể nàng giần giật khe khẽ theo nhịp cái lưỡi ấm nóng của hắn vét sâu vào giữa hai mép âm hộ mọng nước ẩm ướt của nàng. Môi hắn còn chụm lại ngậm lấy mẩu thịt mồng đỏ hỏn của nàng mà mút mút làm cả người nàng run lẩy bẩy, hai mắt muốn nhòe đi.
– “Ha ha… Nói đùa với em thôi. Anh không cần đâu. Mà xem ra phải nói ba tăng lương lên cho em mới được”.
– Ư… Ừ…
Bích Phương đè chặt miệng mình vẫn không ngăn được tiếng nấc khe khẽ. Đức Tiến, đứa em chồng của nàng như một con lợn rừng dùng mũi đào hang giữa hai chân nàng. Hai tay hắn còn vươn lên vò nắn hai bầu vú của nàng, se se hai đầu nhũ hoa của nàng.
– “Bích Phương… Em làm sao mà thở phì phì vào điện thoại nữa chứ! Buồn ngủ không mở mắt nổi rồi đúng không? Thôi, em ngủ ngon nhé.”
– Dạ… Em ngủ đây.
Bích Phương ngắt cuộc gọi. Hai bàn tay nàng run rẩy bấm tắt điện thoại. Chỉ có như vậy nàng mới yên tâm rằng Tiến Minh phía bên kia không thể nghe được những âm thanh bị nàng dồn nén từ nãy giờ.
– Đức Tiến… Em… Đừng… Ôi…
Bích Phương gương mặt đỏ ửng như gấc chín phản đối yếu ớt. Thậm chí tay nàng đặt lên đầu Đức Tiến nhìn còn giống kéo ghì hắn vào hơn là đẩy hắn ra.
– Ưmmmm… Ôi… Tiến ơi…
Đến lúc Bích Phương hoàn toàn chịu thua. Không ngừng rên rỉ như nài nỉ van xin. Đứa em chồng mới lồm cồm bò lên nằm đè lên cơ thể trần truồng của nàng. Hắn đón lấy đôi môi mềm mại thở dốc của Bích Phương mà hôn rít lấy. Cả người nàng run rẩy, hai mắt nhắm nghiền. Đôi môi mềm mại hé mở đón lấy chiếc lưỡi ấm nóng của hắn. Hai đôi môi khóa chặt vào nhau đến mê mẩn.
Đức Tiến cầm dương vật mình cọ cọ dọc theo hai mép âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm làm cả người Bích Phương giật thon thót thổn thức.
– Chị dâu cho phép em chơi chị nhé…
– Ư… Em… còn xin phép nữa sao… – Bích Phương thở hổn hển mặt đỏ bừng bực tức…
– Em phải xin phép chứ?! Không thể tự tiện được à nha…
– Em… Đáng ghét…
Bích Phương mặt đỏ bừng uất nghẹn. Nàng chợt vùng người ngồi dậy đè Đức Tiến bật ngửa ra sau. Trước ánh mắt hoảng sợ của đứa em chồng to xác nàng cầm lấy dương vật cứng rắn của hắn chèn vào âm hộ nhòe nhoẹt của mình, ngồi xuống.
– Ưmmmm… Ôi…
Bích Phương sung sướng bật rên lớn. Thấy Đức Tiến nhìn lên mình miệng cười toe toét không khép lại được, gương mặt nàng đỏ bừng xấu hổ. Nhưng xấu hổ thì xấu hổ, bờ eo nhỏ của Bích Phương vẫn uốn éo để cặp mông mình xàng xê liên tục.
– Ưmmmm… Cười cái gì… Không được cười… Đáng ghét… Ôi… – Bích Phương lườm Đức Tiến vừa kéo hai tay hắn đè chặt lên hai bầu vú căng tròn của mình.
– Em có cười đâu… Em đang sướng ah. Sướng cái mặt nó ngu ngu vậy ah… – Đức Tiến cười toe toét, hai tay thỏa thích xoa nắn hai bầu vú mê người của chị dâu.
– Hừ… Xong… hôm nay… Em liệu hồn với chị… ôi… ưmmmm…
Bích Phương cố làm ra vẻ mặt đe dọa nhưng hai đầu vú nàng bị Đức Tiến se se làm toàn thân nàng run rẩy sung sướng.
– Thật không? Không phải ghiền em luôn sao?
Đức Tiến cười hăng hắc, luồn hai tay nâng đỡ cặp mông nàng lên, hai chân mở rộng, bắt đầu thúc dương vật lên dồn dập.
– Em… đừng… có… mơ… Ưmmmm… Ôi… Nhanh… Tiến ơi…
Bích Phương há hốc rên siết. Thân thể lõa lồ của nàng chơi vơi phía trên đứa em chồng. Âm hộ ướt đẫm không ngừng đón nhận lấy dương vật cứng rắn của hắn thúc ngược lên như vũ bão. Hành động kịch liệt của hai người làm cả cái giường chấn động cót két không ngừng. Bích Phương rên rỉ ngất ngây hai tay tự vò nắn hai bầu vú căng tròn của mình. Cảm giác thỏa mãn với Minh Khoa hồi chiều lúc này hoàn toàn là quá khứ. Cơ thể nàng lúc này lại trở về trạng thái đói khát cồn cào.
– Ưmmmm… Ưmmmm… Ôi…
Đức Tiến nghiến răng đỡ bên dưới người Bích Phương hạ thể thúc ngược lên dồn dập. Ánh mắt hắn hả hê sung sướng nhìn gương mặt xinh đẹp đê mê của chị dâu mình. Cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của chị đung đưa như mất điểm tựa, hai bầu vú căng tròn của chị nảy tưng tưng không ngừng làm hai mắt hắn no nê thỏa mãn. Âm hộ đỏ hồng của chị dâu lúc này bị dương vật hắn chèn ép đến căng phồng nức nở không ngừng trào ra nước nhờn trơn nhẫy. Chim chị dâu chơi sướng không thể tả ah… Bót chặt như gái vừa lấy chồng vậy.
– Ưmmmm… Ưmmmm… Tiến ơi…
Hôm nay Đức Tiến mới biết cha đánh giá chị dâu có tướng dâm là như thế nào. Chị dâu hắn vừa đẹp lại vừa dâm như vậy. Thảo nào anh Hai hắn đi công tác còn không yên tâm để chị ở nhà một mình. Dành cơ hội tốt cho hắn… Đức Tiến chỉ hận nhất kẻ nào đã hớt tay trên mình. Được chơi chị dâu trước cả hắn… Hừ…
– Ưmmmm…
Bích Phương bật rên lớn. Cả người run lẩy bẩy mềm nhũn nằm trên người Đức Tiến. Bên trong nàng như có một dòng suối nóng tuôn trào ồ ạt bao quanh dương vật nóng hổi cứng rắn của hắn.
Bích Phương được Đức Tiến đỡ nằm sấp xuống giường. Hắn nhét cái gối ôm dưới bụng nàng để cặp mông tròn trịa của nàng vểnh cao lên. Gương mặt nàng đỏ ửng áp trên nệm giường, hai mắt thiêm thiếp đê mê cảm nhận âm hộ mình từng chút bị chèn căng bởi dương vật cứng rắn của đứa em chồng.
– Ư…
Đức Tiến chống hai tay, hạ thể bắt đầu nâng lên dập xuống. Chưa lúc nào hắn thích thú cặp mông mềm mại của chị dâu như giây phút này. Cảm giác thúc dương vật vào người chị lại có một tấm nệm da thịt êm ái nảy tưng tưng thật sướng không thể tả.
– Ưmmmm… Ưmmmm… ưmmmm…
Bích Phương gương mặt xinh đẹp đỏ hồng muốn chôn vào vào lớp vải nệm vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ sung sướng mỗi lúc một lớn. Cơ thể nàng không ngừng rung động. Cặp mông tròn trịa bị đè ép xuống lại nảy lên đón nhận lấy những cú thúc đẩy mạnh mẽ của Đức Tiến.
– Ưmmmm…
Đức Tiến cả người căng thẳng buộc ngừng lại thở hổn hển cúi xuống tìm đến đôi môi của Bích Phương. Nàng đón lấy nụ hôn cuồng nhiệt của hắn. Dâng chiếc lưỡi nhỏ ngọt lịm của mình cho hắn ngậm mút. Hơi thở hai người dồn dập hòa vào nhau không muốn rời ra.
– Chị dâu có sướng không?
Đức Tiến thều thào trên đôi môi ướt át của Bích Phương. Còn chưa nhận được câu trả lời thì môi dưới của hắn đã bị chị dâu cắn cho một cái đau điếng.
– A… Đau quá… Chị…
Bích Phương mặt đỏ ửng lườm Đức Tiến, đưa đầu lưỡi liếm nhẹ lên vành môi ửng đỏ của hắn.
– Không được hỏi linh tinh nữa… Nghe không…
– Nhưng em cũng phải biết chị đánh giá khả năng của em thế nào chứ?!
Đức Tiến hậm hực dương vật trong người Bích Phương lại thu về rồi đẩy tới thật sâu.
– Ư… cũng… tạm được… – Bích Phương ử ử hổn hển nói ngắt quãng.
– Hừ… Tạm được sao?
Đức Tiến nghiến răng bực mình. Hạ thể bắt đầu tăng tốc thúc đẩy điên cuồng. Cả gian phòng vang vọng âm thanh phành phạch của da thịt và tiếng rên rỉ ngất ngây của Bích Phương.
– Tạm… được… sao? Ahhh…
– Ưmmmm… Ưmmmm… Ôi… Tiến ơi…
Bích Phương bật rên lớn há hốc thở dốc. Cơn sướng khoái lại đến lần thứ hai làm đầu óc nàng mê man ngất ngây. Hai tay nàng vò nát tấm drap giường. Âm hộ Bích Phương co thắt tuôn trào ồ ạt…
– Ahhh… chị dâu… ngửa ra… nhanh…
Nghe Đức Tiến kêu lên gấp gáp Bích Phương không hiểu gì ngã người nằm ngửa ra giường. Hắn quỳ gối sát lại bên cạnh nàng, dương vật căng bóng như sắp bùng nổ vỗ vỗ lên ngực của nàng. Gần như lập tức một dòng tinh dịch nói hổi phun trào tung tóe phủ kín cả hai bầu vú căng tròn trắng nõn của nàng.
– Xin lỗi chị dâu… Lát em… em tắm cho chị nha… – Đức Tiến gãi gãi đầu áy náy nói.
Bích Phương cắn môi hai gò má đỏ ửng nhìn thứ nhầy nhụa trên ngực mình. Nghe Đức Tiến nói, ánh mắt nàng sắc lẻm nhìn lên nụ cười toe toét vô số tội của hắn.
– Đừng tưởng chị không biết trong đầu em nghĩ gì… Hừ… Đừng có mơ…
– Hắc hắc…
Đức Tiến cười hăng hắc nằm xuống bên cạnh Bích Phương. Dương vật ướt át mềm oặt gác lên đùi nàng. Ngón hắn di di lớp tinh dịch ướt át vẽ tròn tròn lên núm vú đỏ hồng của nàng.
– Hôm nay chị làm tình với ai trong trường vậy? Nói em nghe đi… – Đức Tiến ngậm lấy vành tai nhỏ nhắn của Bích Phương hỏi nhỏ.
– Không có… – Bích Phương giật thót, hai gò má thoáng đỏ lên.
– Thật là không có? Vậy mùi tinh dịch trên cái quần lót kia là ở đâu ra… – Đức Tiến xoa đều lớp tinh dịch ướt át kia lên khắp bầu vú căng tròn của nàng.
– Không có mà. Em đừng hỏi được không?
– Hừ… không nói thì em không biết sao? Chị đã cho ba em chơi… đúng không?
– Không có. Trời ơi. Em điên vừa thôi. – Bích Phương mặt đỏ bừng giãy nảy đánh lên người hắn.
– Không phải sao? Hắc hắc… Xin lỗi bố già.
– Toàn nghĩ bậy bạ thôi… – Bích Phương che gương mặt đỏ bừng.
– Hắc hắc… Chị không phải đang nghĩ… một lúc nào đó sẽ thử với ba em chứ?
Bích Phương tay che hai gò má nóng ran, lắc đầu nguầy nguậy. Nàng thật sự không biết mình có nghĩ đến điều đó không nhưng chỉ nghe Đức Tiến nói toàn thân nàng đã ngột ngạt không thở nổi.
– Ba em rất lợi hại nha… Bao nhiêu thứ em biết đều là ba dạy hết ah…
Đức Tiến thì thầm bên tai Bích Phương. Ánh mắt hắn lóe lên tia tinh nghịch ngón tay ướt át của hắn từ ngực đưa vào đôi môi hé mở của chị. Đức Tiến mím môi nén cười, chờ đợi chị dâu phát hiện ra mùi tinh dịch trong miệng mà phát điên lên. Nhưng chợt hai mắt Đức Tiến mở lớn ngạc nhiên nhìn chị dâu ngậm lấy ngón tay hắn mút mút say mê.
– Hắc hắc… Còn nữa nha… Để em lấy thêm cho… Á… Đau…
Đức Tiến chưa kịp rụt tay về thì ngón tay đã bị Bích Phương cắn cho một cái đau điếng. Bích Phương gương mặt đỏ bừng lườm hắn, ngồi dậy. Trước ánh mắt kinh hãi lẫn ngạc nhiên của Đức Tiến, nàng vén mái tóc dài qua vành tai cúi thấp xuống há miệng đón lấy dương vật ướt át của hắn mút vào thật sâu.
– Ah… Chị dâu thật ma quỷ ah.
– Không được. Phải bảo anh Tiến Minh ly hôn nhường chị cho em thôi…
– Im miệng…