Phần 7
Nhưng có một điều là lạ làm Dì bâng khuâng: thằng Trung bây giờ khác quá xa thằng Trung hồi xa xưa làm Dì đôi lúc cứ thấy ngờ ngợ! Dì chưa thật sự đặt nó vào được vị trí của thằng cháu của ngày xưa.
Dì nói nhỏ vào tai nó:
– Được Trung chăm sóc cho Dì, Dì hạnh phúc vô cùng.
Thằng Trung nhìn Dì với một ánh mắt có vẻ khác lạ:
– Tìm lại được Dì, con cũng hạnh phúc lắm. Con không muốn sống xa Dì nữa đâu!
Nghe nó nói mà Dì thấy vừa bồi hồi vừa lo lắng. Dì nói:
– Nhưng rồi trước sau gì thì Trung cũng phải bỏ Dì mà ra đi?
– Thôi Dì đừng nhắc đến chuyện tương lai. Hảy bằng lòng với hiện tại, và hảy để cho con chăm sóc cho Dì.
Dì gật đầu cười, trong lòng tràn đầy cảm kích. Dì tự nhũ: “chưa bao giờ mình thấy gần gủi ai như với thằng Trung, nó mà đi rồi chắc mình thấy cô đơn lắm”. Rồi một lúc khác, Dì lại thầm nghỉ: “Thằng Trung mang danh là cháu mình nhưng sao mình cứ xem nó như em, như bạn hơn là cháu?”. Nhưng Dì do dự không dám nói suy tư thầm kín đó cho thằng Trung.
Thấy Dì quá mộc mạc, Trung tận tình chỉ dẩn cho Dì để bù đấp kiến thức cho Dì. Mà từ lúc gặp Trung, Dì mới thấy mình tràn đầy tò mò, háo hức về đủ mọi lảnh vực.
Dì thích hỏi Trung về cuộc sống bên Úc, những khác biệt với cuộc sống tại Việt Nam.
Một lần Trung đưa cho Dì xem một tập chí nước ngoài về du lịch. Dì nhìn một bức ảnh mấy cô gái tóc vàng tắm biển mà không đeo nịt vú. Dì đỏ mặt hỏi:
– Nước ngoài họ tự do quá hén. Đàn bà con gái mà để loài ngực đi tắm.
Rồi Dì trầm trồ:
– Mà ngực tụi họ đẹp ghê!
Trung nhìn Dì cười:
– Con dám chắc là ngực của Dì cũng đẹp lắm, không thua gì đâu.
Dì mắc cở đỏ mặt:
– Trung ăn nói hổn quá, Dì giận rồi đó.
Rồi Dì bỏ đi ra ngoài, Dì làm mặt giận, nhưng trong lòng Dì lại thấy lâng lâng vui.
Một dịp khác, Trung nheo mắt nhìn Dì:
– Dì ăn bận sao quê mùa thiệt, giống như bà già!
– Ừ thì Dì là bà già rồi mà.
– Không đúng đâu, Con nghỉ nếu Dì chăm sóc mình một tí thì Dì sẽ trẻ ra, đẹp ra đó.
– Xí, rõ ràng là chỉ biết nịnh!
Tuy nói vậy chứ Dì cũng chịu nghe theo lời Trung. Chàng dẩn Dì đi làm lại một mái tóc trẻ trung hơn, chàng dẩn Dì đi mua vài bộ quần ao làm tăng vẽ nữ tính của nàng.
Chiều hôm đó, khi Dì bước vào nhà, chính anh rể của nàng còn phải trầm trồ:
– Chà, thật không ngờ! Em vợ anh thật là đẹp. Thật đúng thời điểm để lấy chồng rồi.