Phần 40
Hạnh nắm tay chị mình mà cười:
– Thôi nè, em dạy cho chị phần kỷ thuật nhe. Chị chờ em một chút…
Nàng chạy về phòng rồi đem ra đưa cho chị mỉnh xem một con cu giã với kích thước vừa phải.
Hòai ngượng ngùng đưa tay ra cầm lấy:
– Ồ họ làm bằng chất gì sao mà giống như thiệt vậy ta! Cũng màu da thịt, cũng mềm mềm cứng cứng… giống y chang.
– Nè, chất liệu này mới có, nên rất giống “bản chính”. Chị ngồi nhìn em chỉ cho chị cách bú nhe.
Tối hôm đó, Hạnh đả tận tụy chỉ dẩn cho chị Ba mình cách bú cặc. Sau đó Hạnh biểu Hòai nằm xuống nhắm mắt rồi ngậm con cu giã để thực tập. Lúc đầu còn vụng về nhưng qua một khoãng thời gian ngắn thì Hòai bắt đầu tiếp thu được cách làm và bú một cách thích thú. Mặt Hòai đỏ hồng, mắt lim dim…
Hạnh nheo mắt nhìn Chị:
– Nè, sao? Chị có thấy thích thú không?
Hoài ngượng ngùng gật đầu… Hạnh cười nhỏ:
– Bây giờ chỉ cần tìm ra một con cu thật sự để cho chị xài…
– Bậy nè, làm như chỉ búng tay là có cái đó ngay! Mà chị cũng ớn lắm, chị không muốn phải đi thêm một bước mà lấy chồng một lần nữa đâu!
– Ai biểu chị lấy chồng lần nữa hồi nào?
– Thì lấy chồng mới có dịp thực tập cái trò em vừa chỉ cho chị chứ?
– Bộ chị cần phải lấy chồng mới được bú cái của đó của người đàn ông sao? Rõ ràng là chị quê mùa không thể tưởng tượng được! Chị kiếm thiếu gì mấy đứa con trai sẵn sàng phục vụ cho chị!
– Chị công nhận là chị hủ lậu nhưng chị cũng biết mình không làm được những gì mà chị nghỉ trái lương tâm, mà chuyện trả tiền cho trai nó phục vụ mình thì chị quyết không bao giờ.
– Chị đừng giận em nhe, em chỉ chọc ghẹo chị thôi mà.
Khuya hôm sau, Hạnh kéo chị ra chổ vắng mà thì thầm một cách bí mật:
– Em tìm ra cho chị rồi.
– Ủa, em nói gì vậy chị không hiểu. Tìm ra cái gì?
Dì dậm chân:
– Chị sao chậm chạp vậy? Thì hôm qua mình nói chuyện kiếm cho chị một cơ hội để chị nhìn bú cu đàn ông một lần cho biết. Quên rồi sao?
Hòai bối rối:
– Em nói thiệt sao? Em làm chị thấy lo lắng quá đi. Thôi hay là… quên chuyện đó đi! Chị thấy mình chưa sẵn sàng chút nào…
– Không được, em không cho chị lùi bước đâu. Chưa chi mà đả tá hỏa lên rồi. Hảy nghe em nói đả!
Hạnh đưa tay nắm tay chị một cách cương quyết:
– Chị đi theo em…
Hoài tất tả chạy theo em:
– Đi đâu vậy?