Phần 15
Dì hiểu ngay là giây phút trọng đại của đời người trinh nữ đang đến.
Dì hoãng hốt nhưng Dì không còn sức lực để mà phản đối nữa, Dì mếu máo khóc và nói trong tiếng nghẹn ngào:
– Đừng mà Trung. Dì là người sắp lấy chồng rồi…
Trung âu yếm hôn lên gương mặt Dì rồi nhẹ nhàng nói:
– Chồng của Dì là con đây. Chỉ có con mới có đủ tư cách để làm chồng của Dì.
Dì thẹn thùng, dấu mặt vào ngực chàng, tiếp tục khóc ròng…
Trung đặt con cặc vào đúng đầu hang rồi nhẹ nhàng đẩy vào. Chàng thận trọng từng ly từng tí. Nhưng mặc dù vậy, Dì cũng kêu đau. Mổi lần như vậy thì Trung lại ngừng, quây sang vuốt ve Dì để cho cơn đau dịu xuống. Rồi chàng trở lại tiếp tục đụ Dì. Dì vừa rên vừa khóc nhưng thằng Trung đả cả quyết ngày hôm nay nó phải chiếm đoạt được Dì nên nó dùng hai tay hai đùi ghì chặt cơ thể của Dì rồi nó thúc mạnh con cặc vào…
Khi màn trinh của Dì bị đâm thủng thì Dì đau quá, nhăn mặt, vùng vẩy thảm thiết định kêu la nhưng thằng Trung biết trước nên chàng dùng môi mình khóa chặt miệng Dì làm tiếng kêu la của Dì chỉ lùng bùng ấp úng như một tiếng rên nhỏ.
Hai dòng nước mắt chảy dài theo gò má của Dì…
Cuối cùng thì con cặc cũng vào được tuốt trong khe lồn.
Bây giờ Trung mới hết khẩn trương, chàng mừng vô kể, không ngờ hôm nay lại là một ngày tuyệt vời cho chàng, ngày chàng đả lấy được trinh tiết của người Dì thân yêu. Chàng cảm nhận rõ ràng con cặc của mình được nằm tuốt trong lồn của Dì, cái lồn thật hẹp bó chặc con cặc đang run rẩy vì sung sướng.
Phần Dì thì, tuy lồn còn bị thốn rát vô vàn, nhưng Dì cũng cảm nhận thật rõ ràng con cặc đang đầy ấp trong lồn Dì. Dì thổn thức khóc nhưng lòng Dì cũng cảm khái vô ngàn: “Bây giờ mình đả thành một người đàn bà thực thụ. Mình đả trao cái quí giá nhất của người phụ nữ cho đứa cháu thương yêu nhất đời. Thật không ngờ, mình đả nuối nấng nó từ lúc nó lọt lòng vậy rồi bây giờ chính nó là người đã làm cho mình thành đàn bà”.
Lồn Dì đau thốn nhưng cùng lúc, hình như một luồng sống mạnh mẽ đang dần dần vươn lên trong lồn của Dì làm Dì bắt đầu thấy thoãi mái lạ kỳ. Thằng Trung đang nằm đè, bao trùm cả cơ thể của Dì với con cặc cắm sâu trong khe lồn Dì, nhưng vì chàng rất lưu ý nên Dì không có cảm giác bị đè nặng mà lại cảm thấy như được bao bộc che chở. Cảm giác thật khổng lồ!
Dì ngượng ngùng đưa hai tay lên ôm lưng người thanh niên vừa phá trinh Dì, Dì vừa tủi thân, vừa thấy cảm khoái lạ lùng…
Trung âu yếm hôn hít Dì khắp gương mặt, xuống cổ, đến cả hai gò vú làm Dì bỡ ngỡ nép người vào ngực chàng mà hít sâu vào phổi cái mùi hăng hăng của chàng.
Sau một lúc, dù chưa xuất tinh nhưng Trung lại từ từ rút cặc mình ra khỏi lồn Dì. Chàng biết là Dì cần có thời gian mới tiếp thu tình dục một cách đẹp đẽ được, mình phải biết thận trọng trong tình huống căng thẳng này của Dì. Sau khi mất trinh chàng biết người đàn bà cần được yên tĩnh.
Không nói một lời, Trung đưa tay với lấy cái khăn mù xoa trên bàn ngũ mà nhẹ nhàng chùi những vết máu động trên khe lồn của Dì. Chàng lấy tấm chăn đấp cho Dì. Chàng cúi xuống âu yếm hôn lên môi của Dì trong khi Dì đang từ từ nhắm mắt thiếp đi vào giấc ngũ… rồi chàng lẳng lặng ôm gói quần áo của mình, rón rén rời khỏi phòng Dì mà bước về phòng mình.
Hôm sau Dì dậy thật trể.
Vừa mở mắt ra thì sự thật phũ phàng dần dần hiện ra trước mắt Dì: tối hôm qua Dì vừa phạm tội loạn luân với đứa cháu ruột của mình. Dì vừa để cho nó làm việc vợ chồng với Dì. Luân lý, xã hội, đạo đức đều không cho phép điều đó.
Dì giật mình hốt hoảng. Đầu óc Dì rối ren, hổn loạn.
Trong một giây phút yếu đuối, Dì đã bị thằng Trung lợi dụng sự khờ dại của Dì mà lấy đi mất trinh tiết của Dì!
Dì hoảng sợ, khóc sướt mướt, khóc cho cái tình huống oái ăm, khóc cho định mệnh quá éo le với Dì. Quen sống một cuộc sống bình lặng đến chán chường trong mấy chục năm nay, để rồi trong vòng có vài tuần mà bao nhiêu biến cố lại đổ ập lên đôi vai yếu ớt của Dì. Cùng một lúc, một người đàn ông đến cầu hôn Dì, vậy mà cùng một lúc đứa cháu đi bẵng hơn mười năm trời làm Dì đau xót thương nhớ lại đột nhiên xuất hiện. Dì chưa kịp trở tay thì chính thằng cháu đó lại chinh phục được trái tim của Dì và không những vậy, Dì lại để cho nó lấy mất đi trinh tiết của Dì!
Dì khóc đến cạn nước mắt mà cũng không tìm được lối thoát nào ổn thõa hết.
Dì tự nghỉ: “thôi thì đành phó thác cho định mạng vậy, cái gì phải đến thì sẽ đến. Mình cứ để ông Trời lo chứ chuyện nầy thật quá xa tầm kiễm soát của mình”. Nghỉ được vậy Dì thấy tâm hồn lắng dịu hơn, cái phần lạc quan của Dì lại trở lại.
Dì ngồi dậy, đứng lên định bước vào phòng tắm. Một cơn đau thoáng qua làm Dì phải đưa tay bụm mu lồn lại. Dì hối hả ngồi vào toilet để kiểm tra: một dòng nước nhờn còn pha chút máu ứa ra từ khe lồn Dì và hai mép lồn Dì thì sưng lên, ê ẩm…