Phần 89
Cô ngoắc tôi:
– Cô Anh ngủ rồi, về đi…
Tôi không biết là cô Anh ngủ thật hay giả vờ, vì lúc nãy tôi thấy thấp thoáng bóng cô, nhưng tôi không ngại, vì chính cô Anh cũng đã bị 2 con cu đâm vào trước mắt tôi… nên sẽ không có chuyện gì xảy ra cho cô Thanh…
Khi ngang qua cửa phòng của cô Thanh, hé cửa nhìn vào thì cô Anh đang nằm trên giường mặt quay vào tường, người cong như con tôm, cái đít bự căng mọng hơn với tư thế này lại nhô ra như khiêu khích…
Tôi chạy vào bên trong đi tiểu vì mắc hết chịu nỗi rồi, cô Thanh đang ở dưới nhà chờ tôi…
Tiểu xong… ra nhìn thấy cái đít cô Anh cong vồng… quá hấp dẫn, đằng nào thì cũng ngày mai đi rồi, nên có gì mà sợ nữa… tôi len lén đến sát giường, chồm người, ghé đầu đến sát đít cô Anh… dù cô đã mặc quần áo trở lại kín mít nhưng cái mùi ngai ngái của con cái động đực vẫn tỏa ra từ háng của cô len vào lỗ mũi của tôi, chắc là cô đã biết sự có mặt của tôi, khi rình xem lúc tôi chơi cô Thanh và cũng lên cơn… nứng nên cái mùi này mới xuất hiện… hít vội vài cái lấy hơi cho đã, rồi tôi vọt xuống nhà để về…
Trước khi mở cửa, tôi đứng quay người đối diện rồi ôm chầm cô Thanh…
Cái ôm tạm biệt cuối cùng…
Cô cũng vòng tay qua sau lưng tôi siết chặt…
Bầu vú thả rông trên người cô ép vào người tôi thật mềm mại…
Bất giác 2 tay tôi lần xuống mông đít cô và xoa bóp tôi dùng sức nhào nắn như bấu vào…
Bàn tay của cô cũng không yên phận, những ngón tay đang ve vuốt phía trước quần của tôi, con cu đã bức bách căng cứng từ bên trong… một tay cô luồn vào kéo phéc mơ tuya quần và móc con cu tôi ra… vì ngay gốc con cu bị cấn cái quần lót làm căng lớp da dọc thân con cu nên nó nhìn trông rất dữ tợn, những đường gân nhỏ hắn lên, cái đầu khấc đỏ hồng (hì… chưa hơi thâm và nhợt màu như… bi giờ…) nhô cao hơi tươm một ít nước nhờn cũng có thể là nước đái vì tôi vừa tiểu xong…
Cô khom người và từ từ quỳ xuống đất… há miệng ra và ngậm con cu tôi vào…
Một người đàn bà hét ra lửa ở 1 công ty, giờ đang đang ngoan ngoãn ngậm con cu tôi bú mút… 1 cảm giác chinh phục sung sướng phấn khích như bùng nổ, tôi dùng cả 2 tay xoa tóc cô và kéo sát đầu cô vào…
Cô ngậm vừa gần đến sát gốc con cu tôi, tôi lại kéo đầu cô ra và lại đẩy vào…
Nước miếng của cô đã tràn ra khóe mép… 2 mắt cô nhắm nghiền… mỗi lần con cu đâm sâu tưởng chừng đến tận vòm họng cổ cô là tôi sướng đến mức muốn chơi vơi… hơi thở của tôi, tiếng mút cu “nhóp nhép” và… làn hơi ‘um à’ mỗi khi tôi ấn đầu cô vào sâu quá, làm cô hơi bị nghẹn phát ra âm thanh…
Nơi hòn dái tôi thót lại… tôi đã muốn bắn tinh ra…
Tôi kéo cô đứng dậy và dựa cô đứng sát vào tường nhà…
2 tay kéo cái váy ngủ của cô lên ngang bụng, cô liền lấy tay giữ lấy…
Bỗng dưng tôi và cô vội vã như không còn thời gian…
Một tay tôi mò xuống háng cô và vạch cái quần lót lệch qua một bên…
Miệng tôi lúc này đã ngậm một bên bầu vú cô qua lớp vải mỏng, lưỡi tôi đang đá lên xuống đầu núm vú… nó đang dần dần đội lên qua làn vải thấm ướt nước miếng của tôi.
Tay còn lại cũng không nhàn rỗi mà vân vê bầu vú còn lại…
2 núm vú của cô nhô khỏi quầng vú sưng cứng… báo hiệu là cô đã lên cơn nứng trở lại…
Tay kia đang rà dọc khe lồn…
Cô hơi cong người, ưỡn mông… khi 1 ngón tay tôi đã móc vào lỗ lồn… hơi trơn nhớt vì cô đã ra một ít nước nhờn…
Ngón tay đã yên vị nằm lút hết 3 lóng tay trong lỗ lồn, nhưng cô vẫn tiếp tục hẩy mông như muốn tôi đâm vào sâu hơn… nước nhờn từ trong lồn cô tiếp tục ra thêm khi ngón tay đang ma sát bên trong lồn cô…
Gục đầu trên vai tôi với tiếng hít hà nho nhỏ, cô nói khẽ như ra lệnh:
– Nhét vào đi…
Tôi khụy chân và đang loay hoay tìm tư thế thích hợp để đút con cu vào thì cô Thanh đã nắm lấy con cu tôi rê sát vào ngay cái lỗ lồn của mình… tà váy cô đã buông lơi mặc kệ cho nó vướng ở đâu thì vướng, chủ yếu là con cu tôi đã ở ngay cửa hang của cô…
Đầu khấc tôi chen vào hơi khó khăn với tư thế đứng của cô, với lại nước nhờn từ trong lồn cũng chưa ra nhiều lắm… mỗi lần nấc vào một ít, tôi lại rút ra lần sau thì hơi sâu vào cứ thế sau 7, 8 lần gì đó thì cũng đưa được vào gần hết con cu…
Cô đã gục đầu trên vai tôi… hơi thở của cô tăng dần phà vào bên cổ tôi.
Vì vẫn sợ dưới cái lồn cô còn đau, nên tôi không dám nhấp mạnh…
Bên trong lỗ lồn nước nhờn cũng chậm rãi tuôn ra, đã hình thành tiếng “nhóp nhép”…
Do với cách đứng, con cu không thể nào lấp đầy trong cái lồn cô đến sát gốc…
Cô thì cứ mỗi lần tôi nhấp vào, cô lại hẩy mông như cô muốn sâu thêm vào…
Hai bên mép lồn ép sát con cu tạo nên sự chật chội ôm sát từ bên trong lỗ lồn, tạo nên cảm giác như là con cu đang sưng trướng ma sát chung quanh những lớp gấp khúc thịt non mềm mại ôm phủ dọc thân con cu từ chiều dài ở âm đạo của cô… sự khoái cảm tăng cao, tốc độ nhấp hơi nhanh hơn, nhưng vẫn phải gượng lại tránh sự va chạm mạnh…
Cô đã rên nho nhỏ bên tai tôi…
2 tay tôi lúc nay đã luồn xuống bấu vào 2 bên mông đít của cô…
Do nhấp nhẹ, 2 chân phải kềm lại nên chân tôi bắt đầu hơi mỏi…
Nước nhờn của cô lúc này đã tươm ra ướt nhẹp…
Cô bắt đầu hẩy mông nhiều hơn…
Tôi vẫn nhấp đều đều… thì cô đã oằn mình lắc lư… hơi thở dồn dập, thì thầm với tôi:
– Nhấp mạnh đi làm cô đau đi um um…
Tôi chỉ chờ có thế, vì con cu cũng đã khó chịu lắm rồi, khi không đủ độ ma sát làm cho tinh khí bắn ra…
Tôi dùng 2 tay véo mạnh ở đít cô và ghịt thật mạnh vào trong lúc dùng sức đẩy vào…
Tiếng cô nấc nghẹn vì sướng…
– Cô sướng lắm mạnh nữa… đi… anh… ơi… hự hự… hự…
Cô lảm nhảm lung tung rồi… và những tiếng ‘hự hự’ từ miệng cô là do tôi dùng tất cả sức lực của trai trẻ nắc thật mạnh, lưng cô nhấp nhô chạm vào thành tường…
Háng tôi chợt tê rần, đầu khấc tôi đã nở trướng… mông cô như giật lên từng cơn hẩy mạnh, đón nhận làn tinh đang phóng sâu vào tử cung, lỗ lồn cô như siết lại, con cu tôi đang nằm sâu trong vũng nước nhờn…
– Ưm um… ui… ui… a…
Cô cũng đã ra…
Sau khi tiếng rên rỉ kéo dài nhỏ dần… cô và tôi từ từ xụi lơ… ngồi xuống…
Cô dựa lưng vào tường, mắt vẫn nhắm như tận hưởng dư âm khoái lạc còn lại, mặc kệ cho tôi đang cởi chiếc quần lót của cô ra…
Dùng chiếc quần lót lau sạch ở lồn cô xong, tiện tay tôi nhét vào túi quần, lúc này cô đã mở mắt ra, thấy vậy cô ngạc nhiên:
– Ơ… cái quần… lót…
Tôi nhìn cô tràn đầy thương yêu:
– Cho Hải…
– …
Khi chào tạm biệt cô, quay lưng để về nhà 2 khóe mắt tôi cay cay…
Tắm rửa xong, lấy cái quần lót của cô ra xem…
Quần lót màu xanh nhạt, chung quanh dính nhem nhuốc những vết tinh dịch lúc tôi lau… nhưng ở đáy quần, nơi ôm sát cái lỗ lồn có 1 vũng nước nhờn dính với một ít khí trắng của cô không hòa lẫn được… vương vấn trên thân quần lót là 5, 6 sợi lông lồn hơi quăn vừa rời khỏi cái lồn của cô… nghỉ cũng buồn cười, người ta khi chia tay nhau vào thời đó, tôi hay nghe đồn là cắt nhúm tóc thề, còn tôi thì nhận nhúm… lông lồn… uhm… Định giặt sạch, nhưng không biết sao, tôi lại gấp gọn lại và nhét vào cái bao nylon…
Tỉnh táo lại, tôi còn 1 việc cuối cùng, suýt nữa quên…
Nhà chị Diễm dài đâu chừng 20 mét, không có chia phòng mà chỉ có 1 phòng khách, thông qua cánh cửa bằng gỗ là nhà bếp, phòng tắm tầm 5 mét…
Phòng khách cũng là nơi chị may đồ chiếm diện tích rộng, chắn ngang là 1 cái kệ gỗ có nhiều ngăn, chứa một số vật dụng trang trí như bình lọ kiểu, vài ba nhánh hoa giả, còn bao nhiêu là để trống, có thể chứa được rất nhiều sách, sau lưng cái kệ là giường ngủ chung của chị và bà mẹ, nhưng thi thoảng mẹ chị mới ở nhà, phần lớn thời gian là ở trên nhà riêng các bà chị, thằng Hiền tối về trãi tấm nệm ngủ ngay phòng khách…
Sách truyện của tôi, từ ngày mang từ Pleiku về, hiện giờ đang nằm trong mấy bao đựng gạo cột kín lại, nhà thì cất tạm bợ, chả ra sao, nên tôi không bày ra vì sợ người khác thấy chướng mắt… Nên hôm bữa qua nhà chơi với thằng Hiền, tôi có ngỏ lời gửi toàn bộ số sách truyện và cây đàn, chị Diễm đã đồng ý…
Hì hục vác mấy bao qua nhà thằng Hiền gửi…
Chị Diễm lăng xăng phụ với tôi, chị nói khi tôi quay tìm thằng Hiền:
– Hồi chiều giờ em đi đâu mà thằng Hiền nó kiếm không gặp, chắc nó đi uống cafe lát nữa nó mới về…
– Hì em qua nhà bà cô chào tạm biệt, nên về trễ…
– Nó có kêu chị nấu cari gà đãi em… nhưng chờ lâu, đói quá nên chị với nó ăn trước rồi, có để phần cho em…
Nghe chị nói, tôi mới cảm thấy đói chợt nhớ ra, từ chiều giờ chưa ăn gì…
– Cảm ơn chị nhe, để chất sách lên xong em ăn…
Dù tôi cản lại, kêu chị cứ may đồ đi, để tôi tự sắp xếp sách lên kệ, nhưng chị không chịu mà cùng làm với tôi…
Ngồi xổm xổ mấy bao sách ra, tôi phân loại…
Chị thì đứng dọn mấy đồ linh tinh để trên kệ…
Còn vài bình hoa giả be bé ở gần vị trí tôi ngồi, nhưng nó nằm trên đỉnh của cái kệ…
Chị nhón chân lên lấy, ở sát chỗ kề bên tôi…
Vị trí tôi ngồi ngang hông chị…
Chị đang mặc bộ đồ ở nhà màu vàng trắng nhạt…
Nhưng lúc chị đứng với người…
Cái áo vô tình cao lên đến gần chiếc thun quần… tình cờ tôi liếc qua…
Bụng chị hóp lại, cái lỗ rún sâu thẳm trên nền da trắng ngần…
Ánh đèn trắng từ bên trong tường chiếu xuyên qua quần của chị Diễm…
Dù vải quần không mỏng lắm, nhưng tôi cũng kịp nhìn thấy cái nơi mà bất cứ thằng đàn ông nào có cơ hội nhìn đều không thể bỏ qua…
Thấp thoáng, bên trong là cái quần lót trắng ôm gọn hết cái mu lồn của chị, do ngồi bên hông, không thấy trực diện, nên nhìn rõ nét uốn lượn cắt dọc của cái mu lồn… có thể là do vóc dáng chị Diễm nhỏ gọn, nên cái mu lồn tôi thấy không lớn lắm, từ mé trên quần lót kéo xuống là một đường cong tròn, mé gần háng hơi độn lên cao một ít do nơi mép lồn tạo nên… mờ mờ ảo ảo một vầng đen đen của lông lồn, cái mông không lớn lắm, vồng lên phía sau chắc nịch…
Dù là với dáng người và nét đẹp nhìn qua trông rất thánh thiện, (có lẽ là do chị ở xóm đạo nên tôi cảm nhận bị ảnh hưởng) ngắm chị khó mà có 1 ý nghĩ bậy bạ, chỉ thấy một sự thanh tao khó tả… (cũng có thể là do tôi lâu nay ở vùng quê, giờ mới xuống TP không bao lâu nên cặp mắt nhìn, nó khác cư dân ở tại nơi đây…) nhưng với hình ảnh bộ phận bên dưới của chị, tôi cũng 1 thoáng xao động…
Xong đâu vào đấy thì thằng Hiền mới về…
3 chị em bày ra ăn uống…
Chưa thân quen đến mức sự chia tay bịn rịn, nên chúng tôi nói cười vui vẻ…
Thằng Hiền ở nhà nó thân nhất với chị Diễm so với các bà chị khác của nó, 2 chị em nó nói chuyện như là bạn bè, tôi rất thích tình cảm của chị em nó.
Ăn no nê, thằng Hiền quay qua chị Diễm nhăn nhở:
– Em biết anh Trung mới gửi cafe ở Ban Mê Thuột về, lấy ra pha uống đi chị Diễm, dấu hoài…
Chị Diễm mặt hơi đỏ lên, nhăn nhó:
– Ê! Đồ của chị, sao em lục lạo mà biết…
Anh Trung là người yêu của chị Diễm, nhà ở trên Ban Mê Thuộc, họ đã quen nhau tầm 3 năm nay, tình cờ đến giờ tôi mới biết…
Khi tôi xuống dưới nhà đi tiểu, thì chị Diễm cũng vào bếp pha cafe.
Vừa mở cửa ra, thì thấy chị loay hoay, tay quơ phải chai nước lọc ngã xuống (hồi đó nhà nào cũng nấu nước uống, rồi đổ trong chai để nguội để sử dụng chứ chưa có nước tinh khiết như bây giờ), chị chụp lấy chai nước, thì cùi chỏ đụng nhầm ly cafe phin làm nó rớt xuống nền nhà vỡ loảng xoảng…
– Oái.
Chị nhảy ra tránh khi thấy các mảnh vỡ thủy tinh văng ra tung tóe…
Tôi lấy cái chổi phụ quét mấy mảnh vụn, chị ngồi xổm nhặt mấy miếng còn sót ở góc nhà… một thoáng nhìn quét qua không cố ý, nhưng làm tôi giật mình…
Bếp nhà chị cao ngang thắt lưng, nên khi ngã xuống, chai nước lọc đã văng ra một ít cỡ chừng bằng quả trứng gà nhỏ dính vào ở mép háng quần chị, nên lúc ngồi xuống, vết loang nó nằm ngay ở bên háng và mép cái quần lót, chị thì ngồi xổm nên bắp đùi căng ra qua lớp vải quần, nơi vệt nước dính vào hằn lên thấy rõ đường viền của mép quần lót…
Lướt mắt qua xong, tôi quay đầu nhìn qua chỗ khác…
Tôi chợt nghe giọng chị không được tự nhiên lắm:
– Thôi… để đó cho chị, em lên nhà trên đi.
Vội đưa cây chổi cho chị, tôi đi lẹ lên để tránh sự lúng túng… lúc bấy giờ, hình như chị đã phát hiện ra nơi lộ liễu của mình… nên chị ngồi với 2 chân khép kín lại…
Lúc cafe mang lên, chị đã thay bộ đồ khác, làm thằng Hiền tròn xoe mắt ngạc nhiên…
Lát sau tôi về…
Hôm sau, ngày lên đường…
Sáng sớm, sau khi tập trung ở phường, xe chở chúng tôi lên quận, tôi không cho ba mẹ tôi tiễn đưa nữa…
Tình hình bấy giờ thanh niên cả 2 miền Nam Bắc đều có tổn thất hy sinh mất mát dù hòa bình mới vừa lặp lại chưa lâu…
Năm 78 – 79 chiến tranh biên giới Tây Nam ở phía Nam xảy ra giữa ta và quân Pôn Pốt (Khmer đỏ), không lâu sau đó ở biên giới phía Bắc, quân TQ tấn công vượt biên giới của ta…
Cứ tưởng là chiến tranh sẽ kết thúc mau khi quân ta ở phía Nam đã đánh bật quân PP ra khỏi và làm chủ tình hình ở K! Ờ phía Bắc, quân TQ cũng đã lui quân về biên giới…
Nhưng không ngờ là cuộc chiến kéo dài đến tận 10 năm sau cả 2 đầu chiến tuyến…
Phía Bắc quân ta phải chiến đấu giành giật từng cao điểm ở dọc đường biên giới.
Ở K. Quân PP phân tán ra, áp dụng chiến thuật đánh du kích khắp nơi nơi…
Bây giờ ngồi ngẫm lại…
Chiến tranh… bên nào cũng có hy sinh mất mát…
Không nói về chính trị, chỉ nói về giữa những con người với nhau…
Bên nào cũng có những giọt lệ đau thương của các bà mẹ…
Năm 198x, tôi lên đường trong bối cảnh như thế…
Không 1 giọt nước mắt của người yêu tiễn đưa…
Dù mình đã từng có 1 thời…
Những mối quan hệ với những hình ảnh thân thương giờ lãng đãng như mây khói trôi lững lờ về cuối chân trời…
Nhìn quanh những bạn bè sẽ là đồng ngũ, nhiều người trên mép còn lún phún lông tơ non trẻ, đôi mắt vẫn còn ngơ ngác chưa đọng nét suy tư…
Cứ thế nay mai đây, chúng tôi sẽ lao vào lửa đạn…