Phần 11
Thời gian trôi nhanh… Tôi đã vào lớp 10 được vài tháng…
Giờ thì tôi đã trổ giò và khá cao, gần 1m7 nhưng ốm nhách nên bạn bè hay gọi là ‘ma cây’. Với bạn bè nam thì tôi hòa đồng rất nhanh, nhưng với phái nữ thì tôi vô cùng nhút nhát! Lạ thế, không hiểu nổi.
Tôi với chị thì bất cứ lúc nào có dịp là lại lao vào và ôm ấp rờ mó lẫn nhau, đắm chìm trong hoan lạc theo cách thụ hưởng của mỗi người, tôi đã thành thạo hơn nhiều, nhưng chỉ giới hạn đến mức… ngón tay là chấm hết… Không phải là chị kìm nén giỏi gì, nếu theo điều kiện bây giờ, thì mọi chuyện đều có thể xảy ra…
Đến một hôm thì Dì Bảy (mẹ chị) xuất hiện, tôi tự nhiên có một linh tính không hay…
Và đúng như tôi suy nghĩ, ông chồng của chị, sau nhiều lần tìm kiếm, nhưng không thể nào biết chị ở đâu, ông dùng mọi cách: Năn nỉ, dọa nạt, gây áp lực… nhưng đều không thành công. Cho đến 1 ngày, ông và vợ lớn đến nhà dì Bảy, hứa là sẽ không làm phiền đến chị nữa, ông sẽ mua một căn nhà nhỏ ở chợ để chị thuận tiện việc mua bán, dì sẽ đứng tên căn nhà, với mong muốn là chị đừng tha phương nữa, coi như là ông đền bù một phần nào về những thiệt hại vật chất và tinh thần do ông gây ra với chị.
Ngày chị về quê, 2 chị em đã rơi nước mắt rất nhiều, nhưng không thể nào khác hơn, cũng có thể đó là điều may mắn giữa tôi và chị.
Từ sau ngày đó, ba mẹ tôi ngày càng làm ăn khó khăn…
Anh tôi bỏ học năm cuối (tôi không biết vì lý do gì) để về phụ với ba tôi…
Tôi thì phải tự chăm sóc bản thân mình vì điều kiện nhà không như trước nữa…
Đầu năm tôi học lớp 11, thì ba mẹ tôi đã vô phương cứu chữa kinh tế ở nhà, nợ nần chồng chất và bắt đầu bán lại tất cả nhà xưởng cưa, máy móc!
Ba mẹ tôi mua lại một miếng đất mới ở vùng ngoại ô thị xã chừng 25km và dự định sẽ chuyển về đó sinh sống, vấn đề còn lại là tôi đang học dở dang cho nên rất khó xử cho việc bán nhà!
Mẹ tôi có người em kết nghĩa ở gần nhà (do vậy mà tôi kêu bằng dì, dượng), họ đến đây sinh sống mới vài ba năm, ở mướn căn nhà gần nhà tôi, mẹ tôi hay qua chơi vì dì có 2 đứa con gái nhỏ rất dễ thương, đứa 3 tuổi và đứa mới hơn 1 tuổi, thêm một lý do thân với nhà bên ấy là mẹ tôi rất mong có con gái, nhưng cuối cùng thì chỉ có 2 thằng đực là anh em tôi.
Khi biết ý định bán nhà của mẹ tôi, thì dì dượng ngỏ lời muốn mua (hồi đó nhà cửa, mua bán giá không có cao đâu) và biết được nỗi băn khoăn mẹ tôi về việc học của tôi, dì đề nghị: Nhà dì cũng không đông người, dượng thì lái xe tải, chở hàng liên tỉnh nên cũng thường đi xa vắng nhà, 2 nhóc thì hàng ngày đi dạy, dì gửi cho người hàng xóm giữ! Căn lầu cứ để tạm thời tôi ở vài tháng cho tiện việc đi học, đến hè thì tính sau…
Thế là mọi việc quyết định xong…
Trong thời gian đầu… rất khó khăn cho tôi, tôi như ít nói hẳn đi, không thường ra ngoài chơi với bạn bè và ngoài giờ học tôi hay co rút lại ẩn núp trên căn lầu của mình…
Dì cũng hiền lắm, là cô giáo dạy văn cấp 2, người dân tộc Tày có cái họ rất lạ là Nay và tên là T… năm đó dì khoảng chừng 28, 29 tuổi, dượng thì khá lớn tuổi, tầm gần 40.
Dì người vừa tầm, thân hình không mập, nhưng rất chắc lẳn, tròn trịa, da hơi ngăm ngăm…
Dì là giáo viên nên rất tâm lý, muốn xóa khoảng cách e ngại của tôi, nên hay nhờ tôi giúp đỡ những chuyện lặt vặt trong nhà, và cũng tuyệt đối không xâm phạm chốn riêng tư của tôi… nên dần dần tôi cũng quen và bắt đầu thân thiết với gia đình…
Ngày chủ nhật…
Thông thường cứ chủ nhật là tôi đón xe lam về nhà mới ở ngoại ô, nhưng hôm nay tôi lại làm biếng và đi đá banh với bạn bè…
Khi trưa tôi về, thì dượng lái xe nên không có nhà, chỉ có dì đang mồ hôi nhễ nhại đang loay hoay với cái tủ thờ lớn dựng sát tường, gặp tôi dì nói:
– Hải ơi! Phụ dì kéo cái tủ ra giùm…
2 dì cháu loay hoay, người kéo kẻ đẩy cái tủ ra…
Thì ra dưới đáy tủ bị mối ăn, nên đã mục, 4 chân tủ cũng đã lung lay, vì đồ đạc linh tinh còn đầy trong đó nên dì muốn để nguyên hiện trạng chỉ đóng kềm lại cho chắc mà thôi.
Dì đưa tôi miếng ván mỏng và nhờ tôi đóng giùm!
Khi dì ra trước tủ ngồi chồm hổm và thò 2 tay xuống để giữ miếng ván, tôi thì sau lưng tủ, phải đưa đầu sát đất để tìm vị trí đóng đinh thì… nguyên cái mu của dì nó u lên sau lớp quần lót màu hồng nhạt, bên ngoài là cái quần trắng điểm bông nhỏ không đủ độ dày để che ánh mắt tham lam của tôi.
Chiều rộng tủ chỉ chừng 6 tấc, quá đủ để cho tôi thấy rõ ràng 2 cánh tay của dì được phủ lên một lớp lông tơ thật mỏng nhưng sậm màu, cái mông to bè ra khi ngồi như thể làm cái quần căng ra quá mức, có cảm giác là nó chịu không nổi sẽ bung chỉ ra bất cứ lúc nào. Bấy lâu nay tôi chay tịnh, giờ như muốn bốc hỏa lên, người lại run lên… Tôi đóng đinh thật chậm, đã vậy 2 chân dì cứ vẫn tư thế ngồi, mà di chuyển qua lại lúc hơi khép chân thì mu nó ép sát lại nhô cao hơn, lúc chân hơi mở ra thì cái mu thấp lại nhưng vô cùng mũm mỉm khiêu khích… Đúng là cái số tôi chỉ được nhìn ngắm những người lớn tuổi hơn…
Gần 1 tiếng trôi qua thì công việc cũng phải xong…
Cũng từ lúc đó, tôi đã có cái nhìn khác về dì, tôi không còn thụ động ở trên lầu nữa mà những lúc rảnh rỗi thường xuống nhà chơi với 2 nhóc và phụ giúp dì nhiều hơn… và bắt đầu… trộm nhìn lén dì như ngày trước với chị Hạnh, nhưng phải cẩn thận hơn nhiều…
Có một ngày, tôi đi học về sớm vì có tiết trống…
– Uả! Hôm nay dì không đi dạy à!
Tôi ngạc nhiên khi thấy dì ở nhà, vì thấy lúc sáng dì đi dạy mà.
– Hôm nay dì mệt nên về.
Thì ra mấy hôm nay, dì bị cảm, sổ mũi sụt sịt liên tục.
– Dì có nhờ dượng mua đồ về xông, nhưng ổng quên mất, đến chiều tối mới về, Hải ra tiệm thuốc Nam mua giùm cho dì nhé, rồi về phụ giúp giùm dì một tay (lúc ấy, khi bị cảm người ta thường xông hơi, mua một mớ lá cây có vị thuốc trị cảm, bỏ vô nồi hơi to, đổ đầy nước nấu thật sôi, đậy kín rồi mang ra, người xông trùm cái mền ( chăn) kín mít, đưa cái nồi vào và mở nắp nồi nước ra, hơi nóng của nước tỏa ra, quyện lẫn mùi hương của các loại lá cây trị cảm, tụ lại trong cái mền kín mít của người xông làm xuất mồ hôi, rất mau lành bệnh! )
2 nhóc thì vẫn được giữ ở nhà hàng xóm, chỉ có mình dì ở nhà.
Tôi lật đật chạy ra chợ mua đồ, trong khi dì ở nhà nấu nước…
Lúc tôi về thì dì đã thay bằng đồ bộ, và tôi phát hiện ra là dì… không mặc áo ngực, để chuẩn bị xông hơi… Con cu tôi bỗng cứng lên thật bất ngờ, nhưng từ lúc ở với dì, tôi chỉ mặc quần tây cho đến khi đi ngủ nên nó chỉ cộm lên mà không sao.
Sau một hồi loay hoay thì mọi việc đã xong, dì ngồi xếp bằng dưới sàn nhà, tôi mở nắp, hơi nóng phả lên đầy người tôi, từ từ đẩy cái nồi đầy nước sôi vào trước mặt, gần chân dì và phủ kín cái mền lên…
Một lát sau, thì dì kêu tôi:
– Hải ơi! Lấy cái mền ra giùm dì…
Con cu tôi cứng hết cỡ, khi thấy người dì ướt đẫm hết mồ hôi lẫn hơi nước, quần áo dính bệt vào sát làn da, dù lớp vải nhăn nhúm, nhưng chỗ nào dính vào người đều thấy hiện lên, cái núm vú nó hằn lên trên áo, nhấp nhô theo nhịp thở của dì, khi dì đứng dậy thì trước mu, chỗ nào hơi nước và mồ hôi bám vào quần thì lộ ra… vết hằn lên của 2 mép quần lót bao bọc cái mu, cũng cái quần lót màu hồng hôm nào, không biết tôi có tưởng tượng hay không mà thấy thấp thoáng một màu đen đen giữa mu…
Khi dì cúi xuống lấy cái nồi, trong khi tôi ngồi lau nước đang đọng trên sàn nhà, và khi ngẩng đầu lên thì vừa lúc dì xoay người đưa cả cái mông trước mặt tôi… mông dì ướt nhiều nhất vì ngồi… lúc này mông dì nó chia đều 2 bên rõ to, căng phồng tròn trịa, chạy dọc là cái khe đít do lớp quần nó lỏm vào… Nhìn mà muốn hoa cả mắt…
…
Ngày qua ngày cứ trôi qua, dạo này nhóc lớn của dì nó cứ đeo lấy tôi vào mỗi buổi chiều tối… Ừ thì rảnh rỗi tôi cũng hay chơi đùa với nó, sẵn có dịp để nhìn ngắm dì luôn thể (hồi ấy, áp lực học không như bây giờ, vào lúc kinh tế mọi người đang khó khăn, nên lứa của chúng tôi có thể nghỉ học bất cứ lúc nào, dù tất cả đều học không tốn tiền. Nhà khó khăn: Nghỉ, không thích đi học nữa: Nghỉ, lấy chồng vợ sớm: Nghỉ… đủ thứ lý do trên đời, do đó học sinh rơi rụng trong mỗi năm cứ lai rai, chuyện đóng tiền học thêm thì lúc đó chả ai biết đến, chỉ có thầy cô dạy học thêm miễn phí buổi tối cho những đứa kém, hoặc ở nhà đi học nhóm với các bạn cùng lớp mà thôi)
Vì ngày mai là chủ nhật, nên tôi đi ngủ sớm, để mai về nhà…
Đến nữa đêm, tôi giật mình thức giấc khi nghe tiếng động ồn ào dưới nhà, đèn vẫn còn sáng, tiếng trẻ con khóc thét lên, lật đật tôi chạy xuống nhà, một cảnh tượng lộn xộn vô cùng, dì dượng đang cãi nhau, hình như dượng mới bạt tai dì thì phải, nước mắt dì tràn đầy, một bên má thì đỏ ửng, nhóc lớn thấy tôi thì mếu máo bật dậy ôm cứng lấy tôi vì sợ, còn nhóc nhỏ cũng la hét um sùm…
Dượng mặt hầm hầm bỏ ra khỏi nhà trước khi nói một câu:
– Tôi đi, để mẹ con cô ở nhà cho biết!
Tôi biết dượng lên bãi xe, vì hôm nào xe được điều phối chạy, dượng đều lên đó sớm, lúc sáng khi tối, bất kể giờ giấc, loáng thoáng tôi nghe lỏm được là dì ghen tuông gì đó! Dì vẫn còn trẻ, đôi khi quen miệng, tôi vẫn hay gọi cô và xưng em, giống như học trò của cô, nhưng vì cô có mối quan hệ thân thiết với mẹ tôi, nên tôi mới gọi là… dì! Dượng là tài xế xe tải, lúc ấy, tài xế là… nghề hào hoa và có tiền, thuở đó, đi buôn từ tỉnh này sang tỉnh khác còn khó khăn, kiểm soát rất nghiêm ngặt, các cô buôn bán hàng hóa rất o bế tài xế, vì họ là người giấu đồ qua trạm kiểm soát tốt nhất! Dì ghen là chuyện… bình thường.
Tôi dỗ nhóc lớn cho nó ngủ lại, dì đã lên lại trên giường, nằm nghiêng quay lưng lại phía tôi, vén áo và cho nhóc nhỏ bú sữa!
Lúc nhóc nhỏ đã ngon giấc trở lại, vì sợ nó tỉnh, nên dì nhẹ nhàng lật ngửa người lại mà chưa kịp kéo áo xuống! Một bầu vú căng mọng, với núm vú hồng đậm ướt đẫm vừa được nhóc bú mút no nê… Tôi vô tình nhìn thấy, dì cũng bất ngờ… nhưng dì xử lý tình huống rất nhanh khi kéo áo xuống và bảo tôi:
– Đã trễ lắm rồi, Hải đi ngủ đi, dì cảm ơn nhé!
Nhóc lớn vẫn còn ôm chặt lấy tôi dù đã ngủ, thấy nó rất tội nghiệp, nên tôi trả lời:
– Không sao đâu dì, để Hải ngồi với nó thêm một lát! (Hồi đó đến giờ tôi và dì chỉ xưng gọi bằng tên.)
Không nói gì thêm, dì bước xuống giường và đến dựa lưng vào tường nhà, ngồi hai tay bó gối và… khóc tấm tức!
Con cu tôi, lúc nãy nó đã sững cồ kiếm chuyện khi được thấy… vú dì, nhưng khi nhìn hình ảnh của dì thế này, nó đã ngoan hiền, ngủ theo hai nhóc kia! Ừhm… cảm ơn mày, ít ra cũng biết tùy lúc!
Thật tình tôi không đành lòng, khi bỏ mặc dì một mình ngồi khóc, nên tôi gở tay nhóc ra, nó vẫn ngủ, thế là êm rồi! Tôi đến gần dì, an ủi:
– Dì ơi! Đi ngủ đi…
Dì vẫn nước mắt giàn giụa:
– Trời ơi! Sao dì khổ thân quá Hải ơi!
Chẳng biết nói gì nữa, tôi cũng ngồi dựa lưng vào tường, một tay nắm lấy tay dì đang để trên đầu gối lắc lắc:
– Dì dì đừng khóc nữa!
Rất lúng túng, khó khăn khi phải an ủi một người phụ nữ, tôi đang cố làm một chuyện ngoài khả năng của thằng tôi lúc bấy giờ, chỉ thấy thương dì thật nhiều và cố gắng làm điều gì đó để dì vơi bớt! Dì đã bớt khóc, chỉ còn tiếng nấc xen kẻ nho nhỏ, đầu gối dì đã duỗi thẳng, tay tôi vẫn còn nắm chặt tay dì, và giờ thì mu bàn tay của tôi nó đã nằm trên… đùi của dì, (không lợi dụng hoàn cảnh đâu nhe) vì lúc đó, chỉ cần cánh tay tôi động đậy thì… vú của dì, sẽ đụng ngay vào khủy tay tôi, nhìn xuống thì cặp vú nhô cao, vẫn run rẩy theo từng tiếng nấc nhẹ của dì, thấy hai núm vú đội hẳn lên trong làn áo, tôi như nín thở.
Tôi như muốn cứng ngắc toàn thân, khi thấy vai mình trĩu nặng, bên lỗ tai hơi nhột nhột khi tóc dì lùa vào, dì đã tựa đầu vào vai tôi… (lúc ấy tôi đã cao hơn dì một khúc rồi). Tự nhiên lúc đó một cảm giác nhẹ nhàng, thân ái không vướng bận một chút gì về ý nghĩ… bậy bạ xâm chiếm trong tôi… Tôi không dám cử động vì sợ không còn được như thế này nữa.
Một hồi sau, hình như dì quá mệt mỏi, nên ngủ quên, vì cứ căng người ra ngồi yên một chỗ chịu đựng, nên chân và vai tôi cũng dần dần tê cứng lại… và cuối cùng tôi cũng ngủ hồi nào không hay.