Phần 19
Trời lại sáng, lại một ngày nữa chúng tôi thưởng thức ánh nắng của phố núi, cơn lạnh nhè nhẹ, cảm giác rất tuyệt vời, vẫn là ánh nắng và ô cửa sổ nhỏ quen thuộc và vẩn cảm giác nặng nặng phần vai phải vì một ai đó gối lên cả đêm, nhưng sao lại cảm thấy hạnh phúc như vậy chứ, cảm giác bây giờ thật sự bình yên quá.
Đưa mắt qua em, thiên thần của tui vẫn đang ngủ không mảnh vải che thân, do hôm qua tình yêu bùng cháy hơi dữ nên là em vẫn còn mải mê say ngủ, dậy đánh răng này kia các thứ, hôm nay mn hẹn trưa mới đi chơi nên là không cần phải dậy sớm nhưng có lẽ là thói quen chạy bộ lúc sớm của tui làm tui không ngủ tiếp được. Thay vội bộ quần áo, nhìn đồng hồ báo 6h02 phút thôi thì đi xuống quầy lễ tân làm ly cafe không đường vậy.
Nhấm nháp ly cafe đắng mà lòng lại hân hoan, vui sướng. Đúng là khi yêu thì trời có mưa cũng đẹp, nên là ly cafe này sao lại ngọt vậy nhờ, là do cafe ngọt hay là lòng của mình ngọt vậy ta.
Cứ loay hoay suy nghĩ đủ thứ chuyện trên đời, đảo mắt qua lại thì thấy bóng dáng nhỏ Kim đang đứng trước khách sạn nc vs thằng Nhân, nhưng không hề thiện ý tí nào, vốn định uống xong cafe thì lên gọi Thi dậy 2 đứa đi dạo phố Đà Lạt sớm để trưa thì đi cùng mọi người, mà giờ thấy cảnh này nên đành ở lại xem sao vậy.
Nhìn đúng là khó khăn thật 2 ng bắt đầu dằn co nhau rồi chứ không còn là lời nói nữa, thằng Nhân nó cứ nắm tay nắm chân, ôm nhỏ Kim vào người, nhỏ thì phản kháng đẩy ra cực kỳ dứt khoát nhưng mà hình như sức thằng Nhân vẩn mạnh hơn nên nhỏ không tài nào thoát ra được.
Nhìn cảnh này ngứa mắt ghê, dù không liên quan đến mình nhưng mà nhìn mấy thằng đực ăn hiếp con gái là mình lại nổi máu anh hùng gơm lên. Chạy lại dựt tay thằng Nhân khỏi người của Kim một cách dứt khoát rồi trừng mắt nhìn nó.
– Mày không thấy là Kim không có chịu hả, mày ép con gái người ta mày tưởng mày hay hả: Giọng tui trầm lại mắt trợn trừng nhìn nó.
– Tao nói chuyện với bồ tao mày là thằng chó nào mà xen vào: Nó nhìn nhìn mình dò xét rồi nghiêm giọng nói.
– Tao chỉ là bạn của Kim thôi, nhưng mà mày thì đéo phải bồ Kim rồi hôm kia chẳng phải Kim đã nói chia tay rồi sao mày định bám váy Kim tới khi nào hả thằng đạo đức giả: Nhìn tướng nó thì có cao hơn tui thật nhưng mà dĩ nhiên dân luyện tập như tui thì không ngán rồi, nên là tui cũng mạnh miệng luôn.
– Anh về đi từ giờ trở đi đừng bao giờ làm phiền cuộc sống của tui nữa vậy nha, nói ít mong anh hiểu nhiều: Kim kéo tay tui đi vào khách sạn bỏ sau lưng là ánh mắt như lửa đốt nhìn xoáy vào chúng tui.
Đi vào thì Kim cũng kể là “nó cứ gọi điện làm phiền bắt Kim phải xuống gặp nó cho bằng được còn không là nó sẽ ở trước khách sạn đợi không đi, ở Đà Lạt này là đất của nó nó hú 1 tiếng có mấy chục anh em nên là Kim sợ nó hại mn nên mới chịu gặp”
– Giờ nó thù V rồi hay là mình về sớm nha Kim bàn bạc vs Thi và mọi người mình về Cần Thơ sớm đi chứ nó giang hồ lắm Kim sợ nó không bỏ qua cho V dễ vậy đâu.
– Đừng có lo, V đó giờ có ngán mặt hàng nào bao giờ, với lại đây là cuộc đi chơi của mọi người, mà giờ vì nó mún kiếm chuyện với V mà mn phải về thì không được, nói chung Kim đừng lo, nó có gan bằng trời cũng đâu có dám giết người.
An ủi mãi nhỏ kim mới xuôi theo ý của tui mà đi lên phòng, giờ cũng là 9h rồi tui cũng tranh thủ lên phòng gọi em dậy chuẩn bị để tí trưa đi chơi với mọi người. Tầm 10h30 thì mn cũng đã chuẩn bị xong hết, lên xe đi qua nhà hàng có view trên núi đẹp cực, vưa ăn vừa ngắm cảnh, cả đoàn có tầm mười mấy người mà đốt hết 9 triệu hơn tiền ăn, không biết quán này nó làm đồ ăn bằng vàng hay sao ấy đắc quá luôn, dù là hơi tiếc tiền nhưng mà đi chơi mà nên là thôi kệ cũng hông có xoắn lắm.
Đang chuẩn bị đi sang mấy khu của người dân tộc tham quan thì có biến, phía trước nhà hàng là một đoàn xe tầm 3 chiếc 4 bánh và 7, 8 chiếc môtô đậu phía trước cổng nhà hàng.
Tụi thằng Nhân tới chứ không ai khác cũng hơn 20 thằng chứ không ít, đúng như tui nghĩ là nó không bỏ qua dễ vậy nhưng mà kiểu này thì hơi đông thật rồi.
Kim thấy vậy thì chủ động đi ra để nói chuyện còn tui thì mn giữ lại không cho đi ra vì nãy Kim cũng kể mn nghe chuyện lúc sáng rồi nên là mn cũng lo cho tui, đặc biệt là em, em hình như rất rất là lo lắng nên là cũng đi ra nói chuyện chung với nhỏ Kim.
Thật sự là đông quá nhìn đúng là ngán thật, nhưng mà phải chịu thôi phi lao rồi phải theo lao thôi, không hiểu sao nhưng mà tầm 15p thì thấy Kim với Thi đi vào.
Mặt của nhỏ Kim bị đỏ như vừa ăn 1 cái tát, tui cũng bắt đầu hiểu rồi, xưa nay vốn đã ghét mấy thằng vũ phu rồi đã vậy còn là vì mình mà con gái người ta bị đánh.
– Thằng chó đó đánh Kim hả: Lúc này máu chó nó đã dồn lên não rồi mà mỗi lần vậy thì làm gì biết ngán bố con thằng nào.
– Kim xử lý được rồi không có chuyện gì đâu.
– Nhưng bộ mày định ngủ với thằng Nhân thiệt hả: Thi nói dò hỏi Kim.
Giờ thì hiểu lờ mờ rồi mẹ nó thằng chó này bẩn ghê hôm nay không thịt nó thì kiếp này coi như bỏ.
Không đợi Kim hay Thi của tui nói gì thêm nữa, vốn dĩ đã chuẩn bị từ đầu rồi nên là giờ chỉ đợi mồi lửa trong lòng thôi, chuẩn bị từ trước rồi nên là tui với tay lấy 1 con dao mượn ở bếp lúc nãy để cắt bò beefsteak dắt vào lưng quần rồi, với tay lấy thêm 2 cây sắt dài (cái này là từ lúc đợi Thi với Kim nói chuyện ở ngoài đó tui đi vô bếp mượn mấy anh làm bếp, phải năn nỉ lắm mới mượn được).
Tui chạy ra như được bơm chất kích thích vậy, thật sự là giờ không biết ngán là gì nữa rồi.
2 tay 2 gậy cứ thế là chạy ra gặp thằng nào quơ thằng đó (trước khi đi tui đã không quên bỏ 2 cây này vô bếp để nung cho nó đỏ lên để tăng sát thương, tui biết tụi nó đông nên là phải chuẩn bị trước). Quơ tới đâu tụi nó la làng tới đó, đúng là anh em của tụi nó toàn dân nửa mùa thôi thấy tui máu chó quá không thằng nào dám lại gần, nhờ vậy tui mới sống được, chứ nếu mà tụi nó đồng lòng lên 1 lúc thì tui xanh cỏ chắc luôn.
– Đụ má tụi mày đây là chuyện của tao với thằng chó này, hôm nay thằng nào vô bênh nó thì đừng có trách, tụi mày nên nhớ mạng là của tụi mày nhưng mà chuyện là của nó với tao: Đánh tâm lý khá hiệu quả tui nói xong thì vài thằng nó lên xe to nhỏ với nhau tui nghe đc là tụi nó nói là “thằng này nó ngáo rồi nó không cần mạng nữa thôi bỏ đi về chứ không nó giết mình thật, thằng này chắc chơi đồ rồi nó liều quá thôi bỏ”.
Nghe loáng thoáng mà mừng trong lòng không đợi chờ nữa tui bay tới đập thằng Nhân tới tấp tụi kia thì rút ra hơn 1 nữa rồi còn vài thằng bay lại thì ăn gậy thôi, học võ từ nhỏ nên là tui đánh ác thì thôi rồi luôn, thằng Nhân nằm liệt còn mấy thằng kia thì cũng nằm sơ sơ, lúc này Kim với Thi chạy lại kéo tui ra sợ tui đánh chết người. Tui vừa rời ra thì tụi kia cũng kéo thằng Nhân chạy mất lên xe đi hết cả lũ.
Xong hết mọi chuyện thì không ai nói với ai lời nào tui thì giờ cả người mất hết sức dĩ nhiên đâu phải là tui không bị đánh có nhìu thằng lấy đá ném tui từ xa nên là ng tui giờ cũng đuối không tả được, từ nhà hàng về khách sạn tui chỉ nằm nghỉ mệt bên cạnh thì Thi với Kim chăm sóc lên tới khách sạn là tui ngã người xuống giường nằm gục luôn có lẻ quá mệt rồi người cũng ê ẩm hết rồi.
Mắt tui nhắm dần rồi đi vào giấc ngủ lúc nào không hay, chỉ cảm giác là cơ thể mệt quá và đuối quá, Đà Lạt hôm nay cũng không yên bình lắm thì phải.