Phần 4
– Chào mấy nhóc!
Chúng tôi mắt to mắt nhỏ nhìn anh ta.
– Lớp bọn em có đá bóng không đá với bọn anh!
– Ok, chơi luôn.
Người lên tiếng là Hùng, thằng to xác nhất lớp tôi.
– Ok, chiều nay 4h đá ở sân Đô Lương nha, thua trả tiền sân.
– Ok.
Xong thằng Hùng kéo chúng tôi vào lớp rồi đứng lên bục giảng nói to.
– Chiều nay lớp mình đi đá bóng với lớp 11B nhá, ai đi được thì đi hết nhá, mỗi người cầm 50k góp tiền sân đấy.
Vài tiếng ok phát lên.
– Ok!!!
Tùng!!! Tùng!!!
Trống vào lớp tôi về chỗ ngồi, Linh hỏi tôi.
– Chiều cậu có đi đá bóng không?
– Có, hỏi chi?
– Cho tớ đi với, tớ ra xem.
– Ừ, ra đấy mà xem, ai cấm đâu.
– Hừ.
– Thôi học đi.
Tùng!!! Tùng!!!
Tiếng trống cuối cùng vang lên, chúng tôi nháo nhác ra về, nhưng trước khi chúng tôi kịp bước ra khỏi lớp thằng Hùng đã hét to:
– Nhớ kèo chiều nay nhá!!!
Vài đứa con trai trong lớp tôi đồng thanh trả lời:
– Ờ!!!
Bỗng chen vào là tiếng một đứa con gái, là con Linh.
– Ok!!!
Tất cả bọn con trai lớp tôi nhìn về phía Linh, nó đang đứng cạnh tôi, chắc nó cũng biết điều gì đang diễn ra.
– À… mình đi cỗ vũ cho lớp và Hiếu…
Nó bám vào tay tôi cầu cứu, tôi gượng gượng nhìn nó rồi nói:
– À … ừ.. tôi nhờ nó đi cổ vũ ấy mà, thôi về thôi, đói quá.
Chúng tôi kéo nhau ra về.
– Hay quá nhể!
– Hừ, kệ tớ! Nhớ chiều đấy. Về nha!
– Ờ! Về nha!
Về đến nhà tôi ăn cơm xong đi ngủ, 1h đi chơi game xong 3h về nhà chơi chuẩn bị 4h đi đá bóng. 4h tôi đạp xe ra sân Đô Lương, bọn lớp tôi đã đến và đang nói chuyện với lớp 11B, Linh cũng đã đến và đang ngồi ở xe.
– Xin lỗi tôi đến muộn.
– Ờ, không sao, đủ người rồi, đá thôi mọi người, à ông bắt gôn nhá, đội mình chưa có người bắt.
– Ok.
Tôi chạy ra chỗ Linh.
– Đến sớm thế.
– Tớ cũng vừa mới đến thôi.
– Ừ, thôi tớ vào đá đây, nhớ cổ vũ nha.
– Biết rồi.
Vào sân, 15 phút đã trôi qua, hai lớp đều đá khá hay. Đội bạn đang áp sát cầu môn bên tôi.
“Xoẹt!!!”
– AA!!!
Đội tôi vừa xoạc và phạm lỗi, người xoạc là thằng Minh.
– Sao thế?
– Có sao không?
– Trật khớp rồi, đá kiểu con cặc gì vậy?
– Thôi, ben-na-ti!
Cú đá này khá căng thẳng.
– Bắt cẩn thận đấy.
Thằng Hùng vỗ vai tôi.
– Ok.
Tôi đứng vào cầu môn… Đối thủ đã sẵn sàng… Cú sút bắt đầu… Vúttttt!!!! Binh!!! Hự!!! Một điều tuyệt vời là tôi đã cản cú sút thành công nhưng tệ hại là tôi đã hi sinh. Tôi bị sút vào ngay bên mặt trái, kính bay ra gãy cả gọng, mặt tôi đau rát, mí mắt rách ra và rỉ máu, tôi nằm xóng xoài ra đất.