Phần 30
Đến chiều tôi và cô lại dính lấy nhau.
– Anh lại hứng rồi.
Tôi nhìn cô tỉnh bơ, cô đỏ mặt nhéo tôi.
– Anh hư vừa thôi, ai mà chiều anh cho được.
– Thế sau này anh lấy em về thì sao đây?
– Lấy em?
– Ừ, em sao vậy? Em không muốn lấy anh làm chồng sao?
Mặt cô không còn tươi tỉnh nữa, cô nhìn tôi vẻ mặt lo lắng.
– Liệu có được không anh? Em sợ mẹ em và mẹ anh không đồng ý đâu, rồi sau này nữa, dù được mọi người đồng ý thì sau này em sẽ già, anh còn trẻ, anh có còn yêu em nữa không?
Tôi nhìn cô quả quyết.
– Có, anh sẽ vẫn yêu em như bây giờ, dù em có già nua, xấu xí đi chăng nữa thì em vẫn sẽ là người anh yêu nhất, anh sẽ không ngừng yêu em đâu.
Cô nhìn tôi mỉm cười hạnh phúc, nhưng tôi đâu biết đằng sau nụ cười đó là cả một sự lo lắng cho suy nghĩ của một thằng con nít trẻ người non dạ như tôi, tôi vẫn vui vẻ bên cô. Đến chiều Linh gọi cho tôi, nó mời tôi và cô đến nhà nó có chuyện muốn bàn, không biết có chuyện gì nữa. 7 giờ 30 tôi và cô có mặt ở nhà Linh, chúng tôi vào phòng khách nói chuyện, bố nó lên tiếng.
– Chú mời hai cháu đến đây là có chuyện muốn nói, chú vào thẳng vấn đề luôn nha.
– Vâng.
– Linh nó muốn đi biển chơi, nhưng chú đang bận công việc với chú đang tàn tật thế này nên việc đi xa rất bất tiện, chú bảo nó đi cùng họ hàng nhưng nó không nghe, chỉ muốn đi với hai cháu thôi, chú thấy Lan là cô giáo của con chú và Hiếu, Hiếu là con trai nên chú cũng khá yên tâm, chú muốn hai cháu đi cùng con chú có được không? Tiền bạc chú sẽ lo hết, hai cháu đừng lo.
Tôi và cô nhìn nhau, khá bất ngờ.
– Đi với em đi cô, hè này ra biển thích nhất luôn.
Nhìn mặt nó rất tí tởn.
– Nhưng chúng cháu sẽ đi đâu vậy chú?
– Đi Đồ Sơn, tao thích đến đó chơi.
Linh nhanh nhảu.
– Nhưng cháu và Hiếu phải về nói với gia đình nữa chú.
– Ừ, hai cháu cứ về nói với bố mẹ đi, nếu được thì ngày kia sẽ đi.
– Vâng.
Chúng tôi ngồi nói chuyện thêm một lúc thì Linh đòi đi chơi, con này mất lịch sự quá, ba chúng tôi dắt nhau đi chơi, cả ba đi bộ. Lúc này bên tôi là hai người con gái, mỗi người một tay, họ khoắc tay tôi ríu rít cười đùa. Chúng tôi đến một quán kem ngồi ăn, ba ly kem mát lạnh được gọi ra. Tôi đút cho cô, thấy Linh ngồi không tôi lại quay ra đút cho nó, rồi hai nàng lại đút cho tôi, tôi đút cho hai nàng, mệt quá tôi không đút nữa thân ai người ấy lo, mệt. Chúng tôi ngồi nói chuyện trên trời dưới biển. Hè có khác, gái nào cũng tha hồ khoe thân à quên chân, tôi sướng con mắt ngắm nghía mặc hai nàng nói chuyện, cô thấy thế đá vào chân tôi rồi lườm lườm, may mà Linh không để ý chứ không dơ mặt chết. Rồi chúng tôi đi về, hai tay lại hai nàng, hai hốt gơ, mát cái mặt. Mấy thím F.A đi ngang qua dường như đang gato, đi qua cứ săm soi cô và Linh rồi nhìn tôi với ánh mắt sát khí đằng đằng, tôi lại nhớ đến câu: “Cuộc đời thật lắm bất công, thằng hai hộp sữa thằng không hộp nào.” Nhưng hiện tại tôi đang có bốn hộp sữa cơ, hehe.
Chào bố Linh và Linh xong tôi đưa cô về, tôi và cô lại lượn vài vòng hóng gió rồi mới về.
– Em ngủ ngon nha!
– Anh cũng ngủ ngon nha ốc sên của em.
…
Sáng hôm sau tôi như con cún con làm đủ thứ nịnh má.
– Sao? Có chuyện gì mà từ sáng đến giờ cứ nịnh mẹ hoài thế.
– Hì hì, hè này con vẫn chưa phải đi học mẹ cho con đi chơi xa nha.
– Đi đâu? Đi với ai?
– Con đi Đồ Sơn với Linh và cô Lan ấy mẹ, bố Linh tối qua có nhờ con và cô đi cùng Linh vì nó muốn đi nhưng không có ai đi cùng.
– Toàn trẻ con đi với nhau không an toàn, thôi ở nhà đi.
– Đi mà mẹ, hè ở nhà chán lắm, con cũng lớn rồi, mà có phải con đi một mình đâu..
Sau một hồi năn nỉ gãy lưỡi mẹ cũng đồng ý, mẹ bắt tôi ngồi nửa tiếng để nghe thuyết trình đi chơi xa luôn, hic. Nghe xong tôi gọi luôn cho cô hỏi thăm, cô được đi. Tôi gọi cho Linh thông báo, mọi việc thế là ok rồi.
…
– Oài, sao buồn ị thế nhỉ? Hôm qua đi rồi mà.
Đang ngồi xem tivi buồn ị quá tôi lại lóc cóc đi vô nhà vệ sinh….bẹt…bẹt….tủm… Oài nhẹ cả bụng, tôi xả nước để có ra tiếp thì đỡ tắc cống xong hồn nhiên ị tiếp. Ra lần hai… Bẹt…. Tủm…. Goắt dờ phước? Ngay khi cứt vừa ra thì nước bắn hết lên mông với cả lưng, tôi bàng hoàng cúi xuống… Ôi thôi, bồn cầu đã tắc từ bao giờ, cứt hòa tan với nước tạo ra một dung dịch vàng vàng điểm vài miếng chưa hòa tan hết nổi lềnh bềnh vàng vàng, đen đen. Mặt tôi lúc đó nghệt như cứt sệt, vội vàng lấy giấy lau nước bắn lên. Giờ sao đây? Tôi vẫn buồn, muốn ra thêm lần nữa… Nghĩ ngợi tôi nhớ đến thùng rác, tôi với cuộn giấy, định mệnh, lại hết giấy, còn mỗi một mẩu, sao hôm nay xui thế nhỉ? Tôi ngán ngẩm xoa chán… Đúng rồi, vẫn còn cái ống ruột cuộn giấy làm bắng bìa cứng, tôi lấy cái ống giấy ra xé mỏng, rồi vo nát cho mềm, xong cuộn lại thành một khối đặc cỡ ngón tay cái sau đó nhét vô….lỗ ass , mất nửa phút tôi mới nhét xong, cảm giác như vừa bị thông. Rồi một tay giữ ass lom khom ra lấy túi bóng lót vào thùng rác, rồi đi lấy cuộn giấy mới, xong xuôi lại một tay giữ ass một tay cầm giấy và thùng giác mang vào toa lét rồi đi tiếp. Hic, đi ị mà phải đứng như đứng tấn, đứng hẳn lên không được mà ngồi hẳn xuống cũng không xong, mỏi hết chân, cuối cùng cũng xong. Tôi chùi ass sạch sẽ rồi rửa tay, còn đống thành quả kia làm sao đây?
Tôi lấy túi bóng đựng lót trong thùng rác định mang ra thùng rác ngoài đường vất, cơ mà thế này không ổn, người ta nhìn thấy thì sao, túi trong suốt mà, tôi lục lọi mãi mới thấy túi bóng đen, bọc bên ngoài rồi đem vứt. Còn bồn cầu đang tắc? Tôi phóng xe đi mua cái thông bồn cầu, mất ba mươi phút tôi mới tìm được chỗ mua, 95k, mắc thế. Tôi phóng về nhà, mẹ tôi đi làm về rồi, vừa vào đến nhà mẹ tôi đã mắng tôi tội đi không xả nước, tôi giải thích, mẹ nói mẹ về thấy nước cạn xả lần nữa không thấy tắc. Phắc… Mất toi 95k, lại bẩn người, tôi vội cất nó đi để lần sau dùng rồi phắn đi tắm, tưởi quá. Lần sau rút kinh nghiệm ra đến đâu xả luôn đến đấy, hic.
Đến chiều tôi, cô, Linh chuẩn bị đồ đạc để mai đi biển. Tối ba chúng tôi đi chơi cùng nhau, ra tổng hợp uống trà đá chém gió.
– Ủa? Thằng Long của mày đâu rồi sao không rủ nó đi?
– Mày nói linh tinh cái gì thế? Tao với nó chỉ là bạn thôi.
– Thích nó thì nói ra, có ai bảo gì đâu, hơ hơ.
Tôi vừa nói xong là nó đá ngay vào ống đồng tôi, xong lườm lườm.
– Mày im đi!
– Ui da! Con điên này…
Cô ngồi tủm tỉm cười. 9h chúng tôi về sớm ngủ lấy sức sáng mai đi đường. Về nhà tôi ngủ ngon lành…