Phần 170: Mượn tay giết người
Bốn người chia làm hai hướng, Bạch Long cùng Như Phong theo kế hoạch đã định sẵn phát tán tin tức lãnh địa cấp 2 Giáp đẵng yêu thú. Đệ tử sơn phong khác khi nghe được ắt hẵn sẽ không ngần ngại liên hợp.
Hai người thân ảnh dần khuất bóng, nơi đây chỉ còn tuyệt đại mỹ sắc Tưởng Niệm cùng…
– Thê tử, mấy ngày nay nàng có biết tướng công phải kìm nén như thế nào không?
Đại sư huynh uy nghi, tàn khốc khí chất không để lại dấu vết. Tưởng Niệm người ngọc từ đằng sau đã bị Trần đại sắc lang chiếm lấy. Eo thon được song thủ siết chặt, cổ thơm được Trần Duyên tận tình duối mặt vào khiến nàng ngượng ngùng.
– Mấy chục năm không gặp lại nàng ngày ngày có nhớ ta không?
– Ân… thiếp nhớ… chàng…
Tưởng Niệm thần tình lạnh băng phút chốc chợt tan chảy, nàng không ngờ rằng lần này gặp lại chính là 60 năm dài đăng đẵng. Ngay khi biết tin bản thân có được danh ngạch bước vào Cấm Địa nơi hàng vạn đệ tử Ma Kiếm Tông thèm khát, nàng lại vô cùng bất an. Sợ rằng khi bước vào bên trong sẽ mãi mãi không thể gặp lại hắn, nam nhân đầu tiên cũng là duy nhất của nàng.
Trong lúc Tưởng Niệm còn chần chừ không quyết thì hình ảnh hắn oai hùng, mạnh mẽ, ngạo khí động thiên khi hắn từ trên võ đài nhìn xuống hàng ngàn đệ tử kiến cỏ. Trần Duyên bộc phát khí chất ngạo thị thiên hạ càng khiến nàng không thể buông bỏ. Nàng mạnh mẽ bùng phát ước niệm trở thành nữ nhân có tư cách cùng hắn bước qua hết thảy chông gai, đi tới cùng trời cuối đất.
Đó cũng chính là chấp niệm khiến mỹ nhân có thể chèo chống tính mạng sống sót tới ngày gặp lại Trần Duyên. Cấm Địa mở ra, bỏ ngoài tai những lời chúc mừng, không đoái hoài trước ánh nhìn ngưỡng mộ của kẻ khác. Thứ nàng mong muốn lúc này chính là thân ảnh nam nhân mà nàng đã ngày đêm mong nhớ.
Nhiều ngày kìm nén cuối cùng nàng cũng có thể yên tĩnh bên tình nhân, mỹ nữ ngọc thể không hề kháng cự, nàng muốn khoảnh khắc này được kéo dài mãi mãi.
– Sắc lang… chàng dám…
Tâm trí đang trôi êm ả theo dòng xúc cảm thì nàng chợt nhận ra tên sắc lang kia tay heo không yên tĩnh.
– Tiểu Kim nhắm hướng Đông đi thôi.
Không đợi nàng kịp phản kháng, Tiểu Kim được triệu hồi. Trần đại sắc lang bế nàng phóng lên.
– Nơi đó thật sự có yêu thú sao?
Tưởng Niệm còn nghi ngờ Trần Duyên cố tình dẫn dụ Bạch Long cùng Như Phong rời khỏi. Nơi hắn muốn tới trên địa đồ vốn vô cùng tiệm cận vực thẳm sâu không đáy, yêu thú khó lòng nán lại.
– Đối với ta mười đầu cấp 2 yêu thú vốn đã không còn tính khiêu chiến, thứ tướng công nàng nhắm tới chính là 10 tên tu sĩ Ma Huyết Tông còn lại kia.
– Chàng… chàng muốn mượn đao giết người.
Nàng vốn trời sinh sắc sảo ngay tức khắc nhận ra Trần Duyên thâm sâu hiểm kế.
– Ha ha ha lần này đứng đầu Bách Niên Chi Chiến không phải Phong Ma Sơn ta sao.
– Còn Bạch Long sư muội không lẽ chàng cũng muốn đẩy muội ấy vào chỗ chết.
Đừng quên Trần Duyên đã sai sử Bạch Long cùng Như Phong đi loan tin, hắn cũng không hề nói ra sự thật với hai người họ.
– Khà khà ta đã bí mật trao cho hai người bọn họ lá bài giữ mệnh, nếu không có gì xảy ra ngoài ý muốn thì an toàn rời đi không phải là chuyện khó.
Trần Duyên đối với những kẻ xâm nhập Cấm Địa đặc biệt hứng thú, nếu như thực lực như ba người Tưởng Niệm bày ra trước mắt ắt hẳn nơi này không thể nào khiến Ma Kiếm Tông hao phí nhiều thủ đoạn che giấu đến vậy.
Đối với Tưởng Niệm, nàng chưa muốn tiết lộ Trần Duyên cũng không cưỡng ép, nhưng những tên còn lại thì khác. Lần này chính là nhất tiễn hạ song điêu, khiến bọn người Ma Huyết Tông lộ mặt cùng thỏa mãn hắn tâm trí tò mò. Hắn trước tiên lên đường nhằm chọn ra một nơi ẩn nấp thuận lợi, kịch hay còn phía trước.
Giữa sườn núi, đội ngũ trên dưới 10 người toàn thân mệt lã. Dưới chân chúng là thi thể của một đầu yêu thú lớn kinh người.
– Lôi sư đệ, đây đã là đầu yêu thú thứ 7. Nếu chúng ta giữ nguyên tốc độ này thì ta cùng sư đệ sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
– Vạn sư huynh là không hiểu hay giả vờ vô tri, ngươi đừng quên rằng Phong Ma Sơn người tuy người không nhiều nhưng ba kẻ trong bọn chúng thực lực đều không tầm thường. Nếu chúng lấy ra lá bài tẩy liệu Vạn sư huynh có dám mạnh miệng tuyên bố a.
Vạn Vân Phi mặt mo khó coi, trước mặt chúng sư đệ không ngờ Lôi Lâm không để cho hắn chút mặt mũi nào, thậm chí còn lớn tiếng phản pháo. Tình hình hai bên dần trở nên căng thẳng, lúc này một tên Ma Kiếm Sơn đệ tử bên ngoài vội vàng chạy lại lớn tiếng bẩm báo.
– Vạn sư huynh cấp báo, cấp báo.
– Có gì mau nói.
Có kẻ xen ngang khiến hắn cũng không còn tâm tình cùng tên ngông nghênh kia đối trọi, quay qua hướng tên đệ tử bẩm báo hét lớn khiến hắn một phen giật mình.
– Là… là tin tức về một đầu cấp 2 Giáp đẵng yêu thú.
– Cái gì, là tin tức gì mau kể rõ.
Lôi Lâm tâm tình không tốt liền phấn chấn, Giáp đẵng yêu thú chính là chìa khóa khiến hắn leo lên vị trí đệ nhất. Thử hỏi trong hàng trăm đệ tử tham gia Bách Niên Chi Chiến lần này kẻ nào dám vỗ ngực xưng tên mang về trái tim yêu thú Giáp đẵng chứ.
– Là tin tức lưu truyền từ trong chúng đệ tử, có vài vị sư đệ đồng môn tình cờ tận mắt trông thấy một đầu Giáp đẵng yêu thú. Bọn hắn hoảng sợ vội vã bỏ chạy, lúc thoát chết còn kể lại cho những tên khác. Tin tức này đã lan rộng khắp nơi những đệ tử của sơn môn khác đều âm thầm tính toán từ trước.
Vạn Vân Phi lịch luyện sâu dày nhìn xuống địa thế trên địa đồ liền nhận ra có điều bất ổn.
– Đây rất có thể chỉ là lời đồn đãi, nơi đây là vực địa sâu hàng vạn trượng. Không thể có yêu thú nào lại hứng thú với địa hình hiểm trở này.
– Lúc đầu ta cũng có cùng suy nghĩ với Vạn sư huynh nhưng sau nhiều lần rặng hỏi cuối cùng bọn chúng cũng đã tiết lộ tin tức trọng yếu nhất. Đầu yêu thú này chính là Phục Sơn Dương đang hoài thai muốn tìm chỗ ẩn nấu.
Hắn tiết lộ trọng yếu nhất kinh người tin tức, những kẻ ở đây song mục mở lớn không che giấu được bản tính tham lam. Hoài thai yêu thú đối với tu sĩ chính là mục tiêu không thể bỏ qua, yêu thú khi hoài thai cũng chính là lúc thực lực đại suy giãm, sức mạnh chỉ còn lại 2, 3 thành so với lúc toàn thịnh. Nhưng điều trọng yêu hơn chính là yêu thú non, chỉ cần lập khế ước nhận chủ tương lai có bên người một đầu cấp 2 Giáp đẵng yêu thú, kẻ nào có thể kháng cự a.