Phần 156: Bách Niên Chi Chiến, Danh Bá Chi Bảng
Đã gần 10 năm từ khi Phong Ma Chân Nhân xa giá nơi đây chấn áp yêu đàn. Lão uy danh vang xa tới mức cấp 3 yêu thú quyết lựa chọn Đông, Bắc hai hướng kia tiến công chứ không hề muốn tự mình đi gặp phiền phức. Trong ba chiến trường Bạch Lang Thôn cũng tạm xem như là nơi bình yên hơn cả.
– Duyên nhi, bản lĩnh gây rối của ngươi ngày càng tiến bộ a.
Bạch phát lão giả vuốt khẻ chòm râu nhìn xuống hắn thân truyền duy nhất một vị đệ tử.
– Sư phụ chứng giám, đồ nhi thật sự là bất đắc dĩ. Khi vừa phát hiện âm mưu nham hiểm của bọn người Khôi Lỗi Tông đồ nhi sợ rằng bọn chúng đối với tông môn bất lợi nên đã không cẩn thận suy tính mà làm bừa nên mới náo ra phiền phức này.
Trần Duyên sắc mặt hối hận không thể nào chân thực hơn, một mảnh chân tâm hết lòng đối với tông môn lo nghĩ được hắn thuần thục bày ra.
– Hừ từ hôm nay ngươi cút về tông môn diện bích cho ta, đừng trách ta không báo trước. Khôi Lỗi Tông đã âm thầm truyền lệnh truy nã những tên khống trùng tu sĩ, trong đó cũng có tên của ngươi.
– Không thể nào, đồ nhi đã xóa mọi dấu vết, thậm chí là giết sạch những kẻ tận mắt trông thấy. Bọn chúng không thể nào có thể lần ra tới trên người đồ nhi được.
Tin tức hắn bị truy nã phát ra từ miệng Phong Ma Chân Nhân ắt hẵn mười phần không sai, Trần Duyên cũng đã từng lưu tâm tới chỉ là không ngờ bọn tu sĩ kia có thể nhanh chóng mò tới hắn như vậy.
– Thủ đoạn của Khôi Lỗi Tông qua hàng vạn năm truyền thừa làm sao một con kiến như ngươi có thể lường trước. Nhân lúc này trở về an phận mấy mươi năm, ta đã đề cử ngươi tham dự Bách Niên Chi Chiến sắp tới.
Phong Ma Chân Nhân quyết không để hắn làm càn, một tông môn truy nã dù là lão cũng khó có thể bảo toàn tính mạng, chỉ có Ma Kiếm Tông nội hạt tính mạng Trần Duyên mới được đảm bảo.
– Không phải sư phụ từng không muốn đồ nhi tham dự vào tông môn sự vụ sao?
Trần Duyên trước nay ngoài những nhiệm vụ không thể thoái thác ra hắn hiếm khi nào tự mình đề cử tham dự sự vụ của tông môn. Bách Niên Chi Chiến này cũng được xem như là sự kiện trọng đại, đó chính là ngày mà Ma Kiếm Tông tu sĩ niên kỷ không vượt quá trăm năm cùng nhau phơi bày ra thực lực.
– Chắc ngươi đã từng nghe qua Danh Bá Chi Bảng a.
Danh Bá Chi Bảng chính là danh sách một trăm tu sĩ dưới Kim Đan thực lực cao cường nhất. Bảng này do Thiên Hạ Khách Điếm, thương điếm lớn nhất lục địa đề ra, hầu như mỗi năm đều có sự thay mới.
– Bách Niên Chi Chiến chính là tiền đề tuyển chọn nhân tuyển được Ma Kiếm Tông trọng điểm bồi dưỡng hòng chiếm đoạt một vị trí trên Danh Bá Chi Bảng sau này.
Đối với mọi tu sĩ, góp mặt trên Danh Bá Chi Bảng chính là thiên đại chỗ tốt. Không chỉ đối với hắn, thế lực phía sau những cường nhân đó cũng được dương danh thiên hạ. Cao tầng của các tông môn cũng đặt không ít tâm tư, từ đó bồi dưỡng những tiểu bối có lớn nhất tiềm lực.
– Trong Ma Kiếm Tông ta thiên tài vô số, thiếu đồ nhi cũng không phải không được a. Với lại đâu phải chỉ tham gia Bách Niên Chi Chiến gì đó tương lai mới có thể đạp chân vào Danh Bá Chi Bảng.
Danh vọng càng cao chính là mang vào trong người càng nhiều phiền phức, Trần Duyên mang trên người thần thông Thần Khống Vạn Trùng, sau này khẳng định sẽ đối với hai vị Nguyên Anh kỳ là địch từ giờ tới lúc đó hắn không muốn quá cao điệu nếu không sẽ bị kẻ khác diệt sát từ trong trứng nước.
– Sư phụ cũng không phải muốn chèn ép ngươi, chỉ là ngươi ắt hẳn cũng đã rõ vị thế của Ma Kiếm Tông ta đi.
– Đồ nhi hiểu rõ a, Ma Kiếm Tông ta chính là lá cờ dẫn đầu Tứ Đại Ma Tông cùng Tam Đại Chính Phái không ngừng kịch liệt tranh đấu.
Từ ngàn xưa chính tà luôn ở thế bất lưỡng lập, từ đó cũng giao tranh không ngừng. Bên tà phái có Tứ Đại Ma Tông thì chính phái cũng tồn tại Tam Đại Chính Phái dần hình thành thế lực cân bằng mấy vạn năm khó suy suyễn.
– Ngươi nói không sai, Ma Kiếm Tông có thể đứng đầu thiên hạ chỉ bởi vì vạn năm về trước tông chủ Thiên Đạo Táng Chân Nhân chính là người đứng đầu Danh Bá Chi Bảng. Hắn một thân một kiếm đạp trên đầu hàng vạn thiên tài, hàng ức cường nhân đồng thời mở ra một thời đại huy hoàng kéo dài vạn năm không dứt cho Ma Kiếm Tông.
– Nhưng từ đó tới nay, thiên tài tông môn ta không có kẻ nào có thể lập lại huy hoàng năm xưa của tông chủ. Tuy nói thọ nguyên của Nguyên Anh kỳ tu sĩ dài dằn dặt khó có thể đoán được nhưng một vạn năm chúng ta chỉ núp dưới cái bóng năm xưa chứ chưa thể tìm ra một kẻ thật sự xứng đáng với danh hiệu mạnh nhất này.
Phong Ma Chân Nhân đối với nổi lo âu suốt vạn năm nay của Ma Kiếm Tông cũng bỏ ra không ít sức lực, lão đối với Trần Duyên ban ra mệnh lệnh này cũng chỉ là bất đắc dĩ. Cứ nghĩ rằng tên đồ nhi kia sẽ an phận cả đời ngờ đâu hắn sớm không bộc phát lại là đóa hoa nở muộn. Sự việc vừa rồi đã kinh động tới nhũng trưởng lão khác, Nhị Trưởng Lão đã không dưới một lần đề xuất một danh ngạch cho Trần Duyên.
– Sư phụ, lão nhân gia người đừng quá để tâm, đồ nhi khẳng định sẽ không khiến sư phụ phải mất mặt. Bách Niên Chi Chiến đệ nhất không ai khác chính là cái tên Trần Duyên này.
Lão vô cùng chấn động, Trần Duyên thái độ thật sự đã thay đổi một trời một vực làm cho Phong Ma Chân Nhân có chút ngoài ý muốn. Lão trước nay vốn đã quen thuộc thiếu niên ưa thích điệu thấp, cùng bản tính tiêu sái không muốn vướn bận nổi lo trần thế.
– Ngươi thật sự không biết lượng sức mình a, đừng nghĩ rằng bản thân tại Luyện Khí kỳ vô cùng nổi trội liền khi đột phá là có thể dẫm lên đầu kẻ khác. Những tên tiểu hài tử kia sau khi từ Cấm Địa đi ra chính là một lần thoát thai hoán cốt, khi đó nếu ngươi không cẩn trọng liền lật thuyền trong mương a.
Phong Ma Chân Nhân không hay biết lấy ra một túi trữ vật đặt dưới chân hắn.
– Thứ này chính là tông môn khen thưởng ngươi lập đại công, chúng ta cũng khiến bọn người Khôi Lỗi Tông kia phải tốn không nhỏ lợi ích bịt miệng, ta đã tuyển chọn những thứ có thể khiến ngươi nhanh chóng đề cao thực lực.
– Đa tạ sư phụ.
Trần Duyên thập phần hưng phấn, nếu như phần thưởng này đã được sư phụ nhúng tay thì giá trị của chúng khẳng định đã gia tăng đáng kể. Trùng hợp thay hắn gia sản hoàn toàn đã đầu nhập vào Kim Liên pháp bảo muốn một lần nữa tích góp không biết phải chờ đợi tới lúc nào.
– Lời cần nói cũng đã nói, ta cũng không giữ ngươi ở lại, còn 60 năm nữa Bách Niên Chi Chiến sẽ diễn ra, từ thời khắc này ngươi tốt nhất là bế quan tu luyện đừng đi khắp nơi gây chuyện.
– Đồ nhi cáo lui.
Tứ Trưởng Lão mệnh lệnh đã ban xuống hắn thân là đệ tử không thể làm trái, bế quan 60 năm hắn từ lúc ra đời chưa lần nào tu luyện dài như vậy, nhưng so với tu sĩ thọ nguyên ngần đó thời gian cũng không tính là nhàm chán.