Phần 139: Vô đề
Tin tức như sấm động bên tai, Trần Duyên không thể nào bị động nơi đây chờ lão ác ma kia tìm tới. Sư phụ nơi chiến trường không thể tiết lộ tin tức hắn chỉ còn biết tự cứu lấy bản thân.
– Chạy, ở lại đây không khác nào đứng yên chờ chết.
Trần Duyên không chút chần chừ, tất cả tích trữ vừa hay đều đã bị chuyển không vào Tiểu Phương Thế Giới.
– Khà khà khà, ngươi cũng biết sợ hãi sao.
Thấy vẻ mặt hắn căng thẳng Chu Lão cười khẩy.
– Hừ, chỉ có kẻ ngốc mới không sợ chết.
Ai ngờ Trần Duyên vô sĩ không thua kém gì lão đàng hoàng thừa nhận. Tiểu Mập Mạp trên vai cũng gật gù tán thành.
Bên trong túi trữ vật phần thưởng, đúng như dự đoán pháp khí nhị cấp tông môn ban xuống không gì khác ngoài kiếm hình pháp khí. Chính Trần Duyên cũng mười thành nắm chắc, trong Ma Kiếm Tông kiếm tu nhiều không kể siết, kiếm hình pháp khí cũng luôn được ưu tiên kiến tạo.
– Càng thuận tiện, nhị cấp pháp khí ắt hẳn sẽ khiến tốc độ phi hành của ta được đề cao không ít.
Trần Duyên mừng thầm, hắn phóng người lên thân pháp khí. Hành Vân Kiếm pháp kiếm Nhị cấp Đinh đẵng ưu thế tốc độ vượt trội so với những pháp khí cùng cấp.
Kèm theo túi trữ vật chính là tờ giấy ghi chú rõ ràng tin tức phần thưởng, Trần Duyên nhanh chóng thông hiểu, hắn dường như không thể nhẫn nại vận nguyên khí cả người phi thẳng lên trời cao.
Bên trong mật thất Bát Trưởng Lão tọa thiền trên bồ đoàn, lão trầm tư trên tay cầm ba viên cầu đỏ rực chơi đùa, nhiệt độ khiến người thường cách đó mười bước chân liền cảm thấy cả người như thất thoát, miệng lưỡi cháy khô.
– Ngươi đã đưa cho hắn Truyền Tin Lục Phù?
– Đệ tử đã trao Truyền Tin Lục Phù cho Trần sư đệ, lúc này hẳn Trần sư đệ cũng đã thu dọn mọi thứ cùng sư phụ rời núi.
Lão chấp sự kính cẩn quỳ một chân cúi đầu, lão cũng không dám tiến lại quá gần. Ba viên Hỏa Diệm Châu được lấy từ Hỏa Diệm Sơn kia chính là tài liệu thượng đẵng chú tạo hỏa tính pháp bảo, chúng dễ dàng thiêu chết Trúc Cơ tu sĩ.
– Hahaha ta lại không nghĩ như vậy.
Bát Trưởng Lão khoái trá cười. Lão thừa sức đoán ra tên Trần Duyên xảo quyệt này còn lâu mới ở lại chờ lão tới. Có lẽ lúc này hắn đã cao chạy xa bay.
– Sư… sư phụ không… không lẽ Trần sư đệ dám…
Lão chấp sự run rẩy, dám trái mệnh lệnh từ trưởng lão liền sẽ bị đưa lên Hành Pháp Sơn hứng chịu nổi thống khổ sống không bằng chết.
– Hắn đã có Phong lão ma chống lưng, nếu như các trưởng lão không ra tay liệu kẻ nào dám đụng đến.
Bát Trưởng Lão hừ lạnh, ngày đó trên Hành Pháp Sơn tận mắt trông thấy thủ đoạn của Phong Ma Chân Nhân không một chút động tĩnh lấy đi hữu thủ của Thập Trưởng Lão thậm chí nhị vị tu sĩ Kim Đan hậu kỳ Đại Trưởng Lão cùng Nhị Trưởng Lão không kịp ra tay ngăn cản. Trần Duyên hắn giờ đây trong Ma Kiếm Tông không khác nào củ khoai bỏng tay, đụng đến hắn khác nào cùng Tứ Trưởng Lão thù địch.
– Cứ để tiểu tử kia bỏ chạy, dù sao cũng chưa tới lúc cần hắn.
Lão cười khẩy.
Chấp sự trong đầu nghi vấn không thôi, hắn không thể đoán được lão sư phụ mưu tính điều gì.
– Nhiệm vụ sư phụ giao cho đã có tiến triển.
Bát Trưởng Lão dững dưng.
– Lời sư phụ tiên đoán không sai, kẻ ra tay sát hại tông môn đệ tử chuyên nhằm vu oan giá họa cho Ma Huyết Tông.
Chấp sự nhanh chóng thuật lại.
– Là kẻ nào.
Lão trầm giọng.
– Theo như tình báo ghi lại, gần đây có người nhìn thấy đệ tử Khôi Lỗi Tông ngấm ngầm trà trộm vào lãnh địa tông môn.
– Ngươi cứ âm thầm bám theo lợi dụng cơ hội một mẽ hốt gọn. Không được để tên nào tẩu thoát.
Lão xưa nay tính tình nóng như hỏa, cái gì mà thể diện, cái gì mà tông môn khai chiến… cái lão mong muốn chính là dùng thiết huyết, bạo lực tuyệt đối chèn ép kẻ thù.
– Đệ tử tuân lệnh, không kẻ nào dám xâm nhập lãnh địa Ma Kiếm Tông ta quản lý mà bình yên rời đi.
Gần ngàn năm theo hầu hạ, hắn đã không còn xa lạ phong cách của sư phụ. Chính hắn cũng không ngoại lệ, giết người cũng chỉ như ăn cơm uống nước thường ngày.
– Khà… khà… khà… tứ sư huynh, kiếp này trời đã chủ định ta không bằng ngươi nhưng ngươi đừng đắc ý quá sớm, Thiên Nhân là kỳ tài ngút trơi vạn dặm khó thấy. Trăm năm nữa khi mật địa lại khai mở cũng chính là lúc Hỏa Diệm Sơn chúng ta quật khởi.
Tam viên Hỏa Diệm Châu cần bảy bảy bốn mươi chín ngày liên tục được luyện khí đại sư không ngừng chú tạo cũng khó mà thay hình đổi dạng không ngờ dần dần xuất hiện vết nức trải dài, Bát Trưởng Lão một tay siết chặt khiến chúng tan thành thành bột cám.
– Lý Bá, ngươi nhanh chóng thi hành. Từ trong miệng chúng bằng mọi cách phải tra hỏi bằng được tin tức.
Bát Trưởng Lão mệnh lệnh hạ xuống.
– Đệ tử tuân lệnh.
Lý Bá nhanh chóng cáo lui, tâm ngọn Hỏa Diệm Sơn dù là hỏa hệ tu sĩ như hắn cũng khó lòng mà nán lại. Bát Trưởng Lão từ nhiều ngàn năm trước đã chuyển dời động phủ vào nơi đây, một lần tu luyện là mấy trăm năm không rời đi nữa bước khiến nhiều người phải lắc đầu ngán ngẵm.