Phần 78: SỞ THÍCH BẠO DÂM CỦA THU
Thu bị mùi đàn ông của Bình làm cho mê muội, bao nhiêu khao khát tích tụ trong người bấy lâu nay bây giờ bung ra như bom nổ.
Nàng kéo cổ Bình xuống để được ngửi mùi của gã, cặp mông tròn đưa đẩy nhịp nhàng với con cặc, mỗi lúc mỗi ấn nó vào sâu trong người.
Bình cuối cùng cũng hiểu được Thu thích gì ở mình. Nó quyết định làm điều không ai ngờ đến là rút chim ra khỏi âm đạo của Thu và bắt nàng ngửi con chim của mình nhưng không được chạm vào nó.
Gã xoay người, để chim nằm ngang trước mặt nàng. Hòn dái của nó cách mũi nàng chỉ khoảng hai phân.
Mùi con chim đặc biệt nồng. Mùi này tương đồng với các bộ phận khác trên người Bình, chỉ là đậm đặc hơn rất nhiều mà thôi.
Thu giống như hóa dại, gương mặt thần tiên cứ cố với lên phía trước.
Người đang đói ngửi thấy mùi thịt nướng như thế nào thì Thu lúc này cũng vậy, thậm chí còn cực đoan hơn.
Thu bị Bình giữ vai lại, không thể với tới được, đành thè lưỡi ra liếm.
Lâm Tuệ An giơ tay lên che miệng, thì thào:
– Nó nghiện… nó nghiện mùi con chim rồi.
Đàm Hoa Trà bất tri bất giác lại thò tay vào bướm, tự thỏa mãn cho mình. Cảnh này kích dục quá, nàng không chịu được nữa.
Bình chỉ giữ Thu lại một lúc để thỏa mãn thị giác, sau đó gã lại thả tay ra. Thu lao đến con cặc của gã tựa như con chó đang cuồng chân được chủ thả ra khỏi nhà. Nàng cầm con cặc bằng cả hai tay và mút mạnh đến nỗi Bình kêu toáng lên vì đau.
– Nhẹ thôi, nhẹ thôi, em ơi. Không được cắn.
Thu bây giờ chẳng còn biết gì nữa. Nàng liếm hòn dái và con chim của nó một cách điên dại.
Nếu các bệnh nhân của nàng chứng kiến cảnh tượng này thì hẳn họ sẽ nhìn nàng với một ánh mắt hoàn toàn khác. Bác sĩ Thu trang nghiêm, đứng đắn, nhã nhặn trong chiếc áo blouse trắng với nàng Thu trần như nhộng đang liếm láp con chim khổng lồ này dường như là hai người chẳng liên quan gì đến nhau.
Bình nhận ra kế hoạch của mình đang phản tác dụng. Gã đau quá không chịu được, đành gỡ Thu ra và nhét chim vào lồn nàng như trước. Thu gục đầu vào ngực gã, dùng lưỡi liếm lên cơ ngực rồi lại liếm xuống bụng.
Dường như nàng lại đang tìm kiếm bộ phận sinh dục của gã.
Bình không còn cách nào khác, đành địt nàng thật mạnh để làm nàng quên đi cơn nghiện lúc nãy.
Cơ thể mảnh mai của Thu bật tung lên. Nàng rên lên đầy khoái cảm.
– Nữa, nữa đi anh.
– Em không đau à?
– Có, nhưng em muốn anh làm em đau hơn nữa. Càng đau càng tốt.
Hóa ra Thu thích bị bạo dâm và có lẽ cả khổ dâm nữa. Con người này mới kỳ lạ làm sao, bình thường thì nhút nhát không ai bằng mà lúc gặp được đúng người mình thích thì lại táo bạo không ai bằng.
Các bạn nàng cũng nhận ra điều đó. Cả ba đều kinh hãi trước phát hiện này.
Bình nhìn về phía bà Hằng, nói.
– Em lại đây. Giúp anh thỏa mãn bạn em.
Bà Hằng vội đến gần. Bình bảo:
– Em mút đầu ti cho Thu. Cắn mạnh cũng được. Cô ấy thích điều đó.
Bà Hằng cúi xuống, cắn thử vào đầu ti của Thu. Cô rên lên:
– Mạnh hơn. Mạnh hơn nữa đi.
– Sẽ đau đấy.
– Không sao, không sao. Tớ chịu được. Tớ thích quá.
Việc đã đến nước này, chỉ có thể đáp ứng nhu cầu của Thu mà thôi.
Trong lúc bà Hằng đang cắn lên đầu ti của Thu, Bình quay sang nhìn Đàm Hoa Trà và Lâm Tuệ An. Thấy cả hai đều đẹp, nhưng Hoa Trà có vẻ sạch sẽ hơn, liền bảo.
– Trà lại đây. Trèo lên vai anh, anh sẽ mút lồn cho em.
Hoa Trà vội bước đến. Bình cười hỏi:
– Đã có ai mút lồn cho em bao giờ chưa?
– Chưa anh ạ.
– Anh cũng đoán thế.
Cơ thể của Hoa Trà tuy mảnh mai nhưng hình dáng cao ráo nên không hề nhẹ cân chút nào. Nàng cao một mét sáu mươi sáu, nặng năm mươi ba cân, nam giới bình thường khó mà đỡ được một người có chiều cao, cân nặng như vậy trên vai trong thời gian dài, nhưng sức khỏe của Bình thực sự phi thường. Gã vừa đỡ Hoa Trà bằng vai vừa mút lồn nàng chùn chụt mà cơ thể của cả gã lẫn nàng đều hết sức ổn định, không hề có cảm giác tròng trành, nghiêng đổ.
Bốn người đã tham gia cuộc làm tình tập thể. Lâm Tuệ An dậm chân, nói dỗi:
– Các người vứt tôi đi đâu?
Bình nói:
– Em chổng đít vào mặt Thu để cô ấy mút lồn cho em.
Lâm Tuệ An làm theo.
Cảnh tượng ấy thật kích động. Bốn người phụ nữ đẹp đẽ, cao quý, đứng đầu các lĩnh vực chuyên môn của họ, bên dưới có cả mấy chục, hay như trường hợp của bà Hằng là cả mấy trăm nhân viên thuộc quyền, lúc này đang thực hiện các hành động dâm loạn có thể dùng làm sách giáo khoa cho phim sex.
Họ ở cơ quan là những nữ lãnh đạo được mọi người tôn trọng, về nhà là người mẹ, người vợ đảm đang, trước mắt bố mẹ là người con ngoan ngoãn, đạo đức, chưa từng làm điều gì khiến gia đình phải xấu hổ. Lúc họ diện các bộ váy áo đắt tiền ra ngoài đường họ được đám đông trầm trồ ngưỡng mộ. Biết bao người đàn ông nghĩ về họ, mượn hình ảnh của họ để thủ dâm trong những cơn mơ.
Thế nhưng vào lúc này họ đã biến thành những con thú cái lên cơn động dục đang xếp hàng chờ Bình nhét chim vào bướm họ, đưa họ lên đến đỉnh cao của khoái cảm, mở đường cho những dòng tinh khí đang ùn lên trong âm đạo được bắn tung tóe khắp nơi. Với người khác họ cao xa không có cách nào đụng tới, với Bình họ chỉ là một thứ công cụ như bao công cụ trước đó để gã thỏa mãn những ham muốn tình dục không bao giờ dừng lại, không bao giờ kết thúc.