Phần 60: GIÁ CỔ PHIẾU VĨNH LỘC TĂNG KỊCH TRẦN
Lúc cơn sóng tình to như sóng thần đã qua, Bình nằm vật ra giường. Bà Thảo chủ động đến nằm trên ngực nó, cơ thể cuộn tròn như một con mèo cái.
Đây là một cách biểu đạt tình cảm mới. Trước đây bà cao quý, kiêu kỳ lắm. Mỗi khi muốn ôm ấp bà – bởi nó thích được ôm ấp bạn tình – Bình phải dùng sức kéo bà vào lòng, còn bây giờ bà đã tự nguyện sà vào người nó, thể hiện thái độ nhu mì và yếu đuối đậm chất nữ tính.
Sau lần thử chia tay không thành vừa rồi, hai người đã xác lập được vị thế trên dưới. Bình trên bà dưới. Tình cảm của bà dành cho nó nhiều hơn, mãnh liệt hơn, sâu sắc hơn, do vậy bà chính là người ở thế yếu. Người ở thế yếu chỉ có thể phục tùng, không có quyền đòi hỏi.
Vị thế đã được thiết lập thì mãi mãi không thể thay đổi được. Vị thế kèm theo uy quyền. Bà Thảo từ chỗ lợi dụng nó, sang thành yêu nó, và bây giờ là sợ nó. Sợ nó bỏ đi mất, sợ nó không yêu bà nữa, sợ nỗi cô đơn trong đêm tối.
Bình vòng tay ôm bà, ép bà vào bộ ngực vạm vỡ của nó. Nó hỏi, giọng đầy tình cảm:
– Mấy ngày qua em thế nào?
Nước mắt của bà Thảo chảy ra ướt đẫm ngực nó:
– Anh làm em khổ quá.
Bình không tranh cãi về việc ai làm ai khổ, chỉ vỗ về:
– Đừng khóc nữa. Anh thương.
– Sao em lại thành ra thế này? Em cứ như người điên ấy. Đã bao giờ em phải khóc vì bất kỳ thằng đàn ông nào đâu? Chỉ có đàn ông khóc vì em thôi. Ngay cả ông Đức cũng mê em đến mức công khai chống lại bố mẹ cơ mà. Em quyến rũ ông ấy là vì tiền thôi. Em đày đọa ông ấy mãi, cuối cùng ông ấy phải chấp nhận cho em ngủ với thằng khác, điều không thể tưởng tượng nổi, phải không? Nhưng những thằng đấy em cũng chỉ xem như đồ chơi chứ chẳng dành cho chúng chút tình cảm quyến luyến nào. Vậy mà với anh, xa nhau một ngày đã là cực hình, xa nhau một tuần em đã bị trầm cảm, hai tuần đã như người chết vậy.
– Thế là vì em yêu anh rồi.
– Có phải anh chơi ngải không?
Bình cười lớn:
– Anh chơi ngải bằng chim. Cứ mỗi lần chọc chim vào người em là anh lại bỏ bùa đấy.
– Thế thì phải chặt chim đi.
Lúc bà Thảo nói câu ấy, sắc mặt bà đanh lại.
Bình rùng mình:
– Này, không được nghĩ về chuyện ấy nhé. Em mà như vậy, anh bỏ đi không bao giờ về nữa đâu đấy.
– Lúc xa em anh đã làm gì? Em sai Lan béo đến nhà anh tìm mà chẳng thấy.
Từ khi đến nhà Bích Thủy, Bình đã tắt chế độ định vị trên điện thoại, bà Thảo không theo dõi được vị trí của nó.
Bình ậm ừ:
– Ngủ ngoài đường. Nhà anh chật không có chỗ ngủ nên phải lang bạt khắp nơi.
– Em không tin. Anh ngủ với ai, khai mau.
– Anh nghèo kiết xác thế này, làm gì có cô nào thèm quan tâm.
– Hừ, đồ điêu toa. Con chim to như chuột cống này mà không ngủ với ít nhất chục đứa sau khi bỏ tôi thì tôi là con chó.
Bình nghĩ thầm hóa ra bà Thảo đánh giá nó cao như vậy.
Nó chỉ ngủ với ba mẹ con, chị em Bích Thủy, cộng thêm Vân Anh nữa, tổng cộng là bốn người, chưa bằng một nửa mức ước tính thấp nhất của bà Thảo.
Bà Thảo đặt tay vào con chim, nghiến răng bóp mạnh khiến Bình rú lên.
– Con này là của em. Em không nhường cho ai cả.
Bà Thảo cúi xuống, mút chim Bình chùn chụt.
Bình nằm im, tận hưởng cảm giác được giai nhân phục vụ.
Lần quan hệ tình dục này không bạo liệt như trước nhưng rất lâu và mặn nồng. Đến chiều, Bình mới bước ra khỏi phòng ngủ, và thế là cuộc truy hoan với các em gái còn lại trong nhóm bắt đầu.
Nước nhờn vương vãi khắp nhà.
Bình ở hẳn nhà bà Thảo không về chỗ Bích Thủy nữa. Dẫu sao thời gian này Lan Phương cũng đã quay trở lại trường. Lịch học liên miên. Cơ hội được làm tình với cô rất ít ỏi, trong khi Bình không muốn phung phí sức lực lên người chị em Bích Thủy, Bích Ngọc.
Nó chỉ thỉnh thoảng tạt qua vào buổi tối mỗi khi nổi hứng muốn làm tình với mẹ con nhà ấy.
Giá cổ phiếu của Vĩnh Lộc sau thời gian dài bất động, bỗng tăng vọt lên.
Bình tìm hiểu, phát hiện ra rằng trên mạng có tin đồn về việc người được Cụ chọn nhiều khả năng sẽ giành được đề cử của Đại hội để trở thành tân Tổng Bí Thư. Những tin đồn ấy xuất phát từ người nào chưa rõ, cũng không được kiểm chứng, nhưng thông qua các thuật toán của mạng xã hội mà lan tỏa rất nhanh, gây xôn xao dư luận.
Nhân vật ấy đến thăm tập đoàn Vĩnh Lộc, hứa hẹn sẽ hết sức giúp đỡ doanh nghiệp phát triển. Chuyến thăm này trùng với thời điểm Vĩnh Lộc nộp đơn xin thực hiện một dự án phát triển hạ tầng siêu lớn ở miền Bắc để thu hút khách du lịch Trung Quốc.
Đây là một dự án kết hợp giữa phát triển vùng đô thị với giải trí. Dự án mà thành công thì tương lai của Vĩnh Lộc sẽ cực kỳ tươi sáng.
Mặc dù nhân vật kia không nhắc đến tên dự án lần nào, nhưng ai cũng hiểu rằng dự án này đã được phê duyệt về mặt chủ trương, chỉ đợi hoàn tất giấy tờ nữa là xong.
Giá cổ phiếu của Vĩnh Lộc đang từ một trăm hai mươi nghìn đồng, tăng kịch trần sáu phiên liên tiếp, lên thành một trăm tám mươi nghìn không trăm tám mươi sáu đồng.
Ở mức giá này, Bình đã thu về khoản lãi ròng hơn ba tỷ sáu trăm triệu đồng.
Vân Anh hỏi nó có muốn chốt lời ngay không, bởi trong hai phiên tiếp theo giá cổ phiếu Vĩnh Lộc lại có dấu hiệu chấp chới.
Bình hỏi ý kiến ông Đức, ông Đức chỉ cười, không nói gì. Nó hiểu ngay rằng ông Đức muốn thử năng lực của nó ra sao.
Nhớ lại lời khuyên trước đây của ông Đức, Bình quyết định giữ cổ phiếu lại.
Càng gần đến đại hội, các tin đồn xuất hiện càng nhiều.
Thủ tướng Vũ Thế Kỷ, người vẫn được ông Bình gọi với biệt danh anh thủ, đến thăm công ty Thiên Hạ. Hành động này thay vì khiến giá cổ phiếu Thiên Hạ tăng lên, lại tụt xuống mức thấp mới. Các nhà quan sát online nhận ra rằng trong chuyến thăm này, thủ tướng không hứa hẹn điều gì mà Thiên Hạ cũng không đưa ra được kế hoạch kinh doanh nào đáng kể.
Địa bàn kinh doanh chủ yếu của Thiên Hạ là từ khu vực Đà Nẵng – Nha Trang trở ra Bắc. Dự án vùng biên giới của Vĩnh Lộc mà thành công thì sẽ khiến thị trường của Thiên Hạ thu hẹp đáng kể. Sợ rằng ngay cả xương cũng không còn mà gặm.