Phần 54: HOA THƠM HÁI CẢ CỤM
Sự khác biệt giữa một thợ săn gái đỉnh cấp và một gã tay mơ nằm ở khả năng đọc vị chính xác suy nghĩ của con mồi.
Một gã tay mơ sẽ nói huyên thuyên những điều vô nghĩa khiến cho cô gái chán nản, trong khi người ở đẳng cấp của Bình hiểu ngay những dằn vặt trong đầu của Lan Phương.
Nó nói với cô bằng ngữ điệu đầy mạnh mẽ:
– Em yêu à, anh biết em đang nghĩ gì. Em hãy hiểu cuộc vui này giống như một bữa tiệc tập thể có nhiều người cùng tham gia. Vai trò của em là khuyến khích mẹ em từ bỏ những nỗi xấu hổ và sợ hãi không cần thiết để sống đúng với khao khát của mình. Đó là điều thiện đó em. Anh là người dẫn dắt cuộc vui còn em là người đứng bên để ủng hộ mẹ. Còn điều gì tốt đẹp hơn thế? Nếu em nghĩ rằng việc em làm là loạn luân thì em đã nhầm lẫn về mặt khái niệm mất rồi.
Lan Phương bị thuyết phục, lúc này thái độ đã nghiêng hẳn về phía đồng ý.
– Em rất thương mẹ em. Nếu điều đó là tốt cho mẹ em thì em sẽ làm.
Bình cố dằn nỗi phấn khích để nói một cách bình tĩnh.
– Tốt lắm. Vậy em ở đây, anh đi gọi mẹ em vào.
Nó mở cửa phòng, cất tiếng gọi. Một lúc sau Bích Thủy, Bích Ngọc cùng bước vào.
Thấy Bích Ngọc, Lan Phương tỏ vẻ ngỡ ngàng:
– Cả cô cũng ở đây ạ?
Bích Ngọc xấu hổ, không biết nói gì. Việc này vốn không phải là chủ ý của cô.
Bình đáp thay:
– Cô Bích Ngọc cũng giống như mẹ Bích Thủy, đều là những người phụ nữ kém may mắn trong tình yêu. Người một nhà cần phải giúp đỡ lẫn nhau. Em đã đồng ý chia sẻ với mẹ em, còn ngại gì mà không chia sẻ nốt với cô ruột của em?
Nói rồi, cũng chẳng đợi cho Lan Phương trả lời, nó tắt phụt bóng đèn khiến cả căn phòng chìm trong bóng tối.
Nó cầm tay ba người phụ nữ, dắt lên giường.
Bình biết rằng Lan Phương là trung tâm của cuộc hoan lạc tối nay, cần phải nhanh chóng đưa cô vào tròng, nên nó ôm ấp cô bé trước tiên.
Nó đặt nụ hôn đầy cảm xúc lên môi của Lan Phương khiến cho bao điều cô định nói đều biến thành tiếng ú ớ.
Lan Phương mặc một chiếc áo ngủ ngắn đến đùi non, bên trong không có quần lót. Chỉ cần cởi chiếc áo qua đầu là toàn thân trần truồng.
Cơ thể trắng trẻo của Lan Phương tựa như phát sáng trong đêm tối.
Bình thốt lên:
– Các em, còn chờ gì nữa, mau cởi hết quần áo ra đi.
Bích Thủy, Bích Ngọc vội vã cởi quần áo, chẳng mấy chốc cả ba mẹ con, chị em, cô cháu đều chẳng còn mặc gì trên người.
Bình vừa ôm siết cơ thể mảnh mai của Lan Phương, vừa tự cởi quần áo. Bích Thủy giúp nó một tay. Cô lột chiếc quần của nó khỏi chân, khiến con chim to lớn bật vào không khí, phát ra tiếng tách nghe rất rõ.
Lan Phương cảm thấy lạ lùng. Rõ ràng Bình đã nói rằng cuộc vui này là để mẹ cô được giải tỏa tâm lý mà sao cô lại thành tâm điểm của cả bốn người.
Bình đè cô xuống giường, bàn tay nhanh chóng thám hiểm khe bướm. Nó nhận ra rằng khe bướm của Lan Phương khô không khốc.
Tâm lý của cô chưa ổn, chưa thể làm tình được.
Nó ôm chặt lấy Lan Phương, cọ xát con chim to lớn vào người cô, miệng liên tục hôn môi cô.
– Bích Thủy, Bích Ngọc, các em xoa núm vú của Lan Phương đi.
Hai người phụ nữ làm theo như một cái máy.
Lan Phương hoảng hốt kêu lên:
– Đừng mẹ ơi, con xấu hổ.
Bích Thủy nói:
– Con đừng ngại, chúng ta đều vì chàng, đều là người của chàng cả.
– Chàng ư?
Lan Phương mơ hồ nhận ra rằng nhân vật chính trong cuộc vui này không phải là mẹ cô, mà là Bình.
Ba người bọn họ có mặt ở đây đều là để phục vụ nhu cầu tình dục của nó.
Nhận thức đó đến quá trễ, lúc này cơ thể của Lan Phương đã bị khống chế. Đôi môi cô đã bị môi Bình khóa chặt. Các ngón tay của nó miết sát vào âm hộ của cô theo một nhịp điệu hết sức nhịp nhàng và đều đặn. Hai đầu vú của cô đang bị Bích Thủy và Bích Ngọc kích thích.
Cơ thể của cô đang dâng lên niềm khoái lạc to lớn, vượt qua nỗi xấu hổ và đạo đức.
Đôi chân thon thả của cô vẹo vọ và gương mặt của cô trở nên mê muội.
Bình xoay người lại, dùng miệng mút âm hộ của Lan Phương chùn chụt. Nó đã nghiện nước lồn của cô rồi. Cô mới tắm rửa sạch sẽ nên hạ thể càng thơm tho so với lúc ở bãi bồi. Dòng nước tiết ra từ khe bướm không chỉ có vị ngọt mà còn mang theo cả hương thơm nhè nhẹ vô cùng quyến rũ.
Lan Phương ưỡn người lên, hai mắt nhắm nghiền.
Một lúc sau, cô cảm nhận được con cặc to lớn của Bình đang tiến vào trong âm đạo của cô.
Bình kéo Bích Thủy, Bích Ngọc về chỗ mình. Nó hôn Bích Thủy một lúc lại quay sang hôn Bích Ngọc, trong lúc ấy bàn tay tham lam nắn bóp vú của hai người.
Vú của hai chị em căng cứng, đầu vú chĩa về phía trước đầy dâm dục.
Bình tiếp tục địt Lan Phương với tốc độ tăng dần. Nó nói với Bích Thủy:
– Ra hôn miệng con gái em đi.
Bích Thủy nghe lời. Cô dịch người đến bên cạnh con gái, cúi xuống hôn môi nó.
Lan Phương chưa kịp phản ứng thì Bình đã thúc vào bướm cô một cú thật mạnh khiến cô phải há miệng kêu đau. Đúng lúc ấy Bích Thủy áp môi của mình vào. Hai mẹ con bắt đầu hôn nhau.
Chứng kiến cảnh dâm loạn ấy, chỉ tí nữa thôi là Bình đã xuất tinh vào bướm của Lan Phương.
Một lúc sau, nó lại ra lệnh:
– Bích Thủy, để con em mút bướm của em đi.
Bích Thủy ngồi lên mặt của Lan Phương, dí lồn vào miệng cô. Lan Phương liếm nó trong vô thức.
Bây giờ bản thân cô cũng đã trở thành một con quỷ dâm dục rồi.
Bình rên lên đầy khoái cảm.
Nó không thể mong ước điều gì tuyệt vời hơn được nữa. Trong cơn phấn khích, nó rút chim khỏi bướm của Lan Phương, bước sát đến bên Bích Thủy và nhét chim vào miệng cô, tạo thành cảnh địt hai đầu vô cùng kích động.
Bích Ngọc kêu lên hờn dỗi:
– Còn em thì sao?
– Đợi anh.
Bình lại đến bên Bích Ngọc, nhét chim vào lồn cô và bắt đầu địt một cách dữ dội.
Những cú thúc làm rung cả chiếc giường. Bích Ngọc la như cháy đồi.