Phần 439
Sức khỏe của Bình lúc này đã rất yếu. Gã nằm bẹp trên giường, không còn đủ sức để nhấc bàn tay lên.
Ngoại trừ Vân Anh, Đan Thanh và Ekaterina Andreeva, những người vợ còn lại của Bình đều bật khóc. Sắc mặt của Vân Anh nhợt nhạt. Cô muốn khóc nhưng không khóc được. Cô chính là người đã bắn chết gã, những giọt nước mắt của cô lúc này khác gì nước mắt cá sấu.
Đan Thanh nói với Bình:
– Anh có lịch hẹn gặp John Doe. Em đã nói với ông ta rằng anh rất mệt, nhưng lão ta nhất quyết xin gặp. Em đuổi lão đi nhé.
Bình mệt mỏi nói:
– John Doe à? Cho lão ta vào đi.
Đan Thanh gọi John Doe vào. Người đàn ông cao lớn vội vã quỳ gối trước giường bệnh của Bình:
– Sức khỏe của Giáo chủ thế nào rồi?
Bình nhìn John Doe, mấp máy môi:
– John Doe, ngươi còn nhớ chúng ta đã từng gặp nhau ở Hoàng cung Nhật Bản không?
– Tôi nhớ, thưa Giáo chủ.
– Lúc đó ngươi là người giàu nhất thế giới và là người đầu tiên trong lịch sử có tổng tài sản vượt quá mức 1000 tỷ đô la Mỹ. Ta đã nhìn ngươi với vẻ ngưỡng mộ và tự ti rằng sẽ không bao giờ mình có thể đạt được khối tài sản lớn đến vậy. Nhưng bây giờ thì sao hả John Doe?
John Doe xun xoe:
– Tôi sánh với Giáo chủ sao được?
– Ngươi đến đây có việc gì?
– Thưa Giáo chủ, công việc kinh doanh của tôi đang đổ vỡ, tôi gặp rất nhiều khó khăn. Tôi đang ôm khoản nợ lên đến 100 tỷ đô la Liên bang và nếu không được Liên bang hỗ trợ thì sẽ phá sản ngay trong ngày hôm nay.
– Đó là lỗi của ngươi, liên quan gì đến ta.
– Thưa Giáo chủ, xin Giáo chủ minh xét, tài sản của tôi vượt quá khoản nợ rất nhiều, nhưng phần lớn tài sản đang bị ngân hàng phong tỏa vì các lý do mà tôi không thể kiểm soát được, mà một trong số đó là vì các quan chức Liên bang nghi ngờ lòng trung thành của tôi. Tôi luôn trung thành với Giáo chủ. Tôi là một doanh nhân không hề có tham vọng chính trị hay ôm ấp tư tưởng tôn giáo nào khác ngoài Toàn giáo. Chỉ cần Giáo chủ nói một câu thì toàn bộ khối tài sản này sẽ được dỡ bỏ phong tỏa và tôi có thể trả nợ được ngay. Cầu xin Giáo chủ khai ân.
– Ngươi nói rằng ngươi trung thành với ta, nhưng cơ quan tình báo Liên bang đã lục ra được các bài tweet mà ngươi đăng trước chiến tranh, trong đó ngươi giễu cợt ta là một thằng thèm khát phụ nữ đến điên loạn và là một tên sát nhân thần kinh. Ngươi đã quyên góp năm tỷ đô la cho chính quyền Henry Johnson để chống lại Liên bang, và ngay cả khi chính quyền Johnson sụp đổ ngươi vẫn bí mật bơm tiền cho các nhóm vũ trang nhằm khởi nghĩa chống lại ta. Chỉ mãi đến gần đây ngươi mới chịu an phận. John Doe, lý do duy nhất ta chưa giết ngươi và tịch thu tài sản của ngươi là vì ta muốn chứng kiến cảnh ngươi quỵ lụy dưới chân ta.
John Doe toát mồ hôi, đáp:
– Giáo chủ khai ân, Giáo chủ khai ân.
– John Doe, ta nghe nói ngươi có một người vợ hết sức xinh đẹp mà ngươi yêu thương hơn cả mạng sống của mình. Ngươi có thể chứng minh lòng trung thành của ngươi bằng cách dâng vợ lên cho ta thưởng thức. Nếu ngươi làm thế, ta bằng lòng dỡ bỏ phong tỏa một nửa số tài sản hiện nay của ngươi, phần còn lại sẽ được giải phóng sau năm năm, khi ngươi đã chứng tỏ được lòng trung thành vững chắc với Liên bang.
John Doe ngơ ngác nhìn Bình. Bình mỉm cười, không nói gì cả.
Gã sắp chết, nhưng người vội vã nhất lúc này không phải là gã mà là John Doe. Nếu gã chết, John Doe sẽ phá sản và bị treo cổ.
Mọi thứ cần được quyết định ngay lúc này.
John Doe yêu vợ nhưng cũng không muốn chết, bởi nếu lão chết thì không chỉ lão mà cuộc đời của vợ lão cũng sẽ rất thảm hại.
Bình ho sặc sụa làm John Doe sợ vãi linh hồn. Lão chợt nghĩ ra một cách làm mà theo lão là cực kỳ thông minh.
– Giáo chủ, tôi sẵn sàng dâng vợ lên cho Giáo chủ, chỉ có điều Giáo chủ đang mệt thế này, hay là đợi khi nào Giáo chủ khỏe lại thì thưởng thức cô ta cũng được.
– Hà hà, ta chết đến đít rồi, làm sao mà đợi được. Ngươi khôn lắm John Doe.
– Giáo chủ minh xét. Giáo chủ sức yếu như vậy thì làm sao làm tình được?
– Gọi vợ ngươi vào đây, xem ta có làm được không.
John Doe nhìn Bình lần nữa, thấy gã nằm im như chết, hơi thở yếu ớt như có như không, sợ rằng bây giờ chỉ cần một cái gối rơi lên mặt cũng có thể làm tắc đường thở của gã và tiễn gã về thế giới bên kia.
Người như thế này làm tình thế nào được?
Nghĩ vậy, John Doe cảm thấy yên tâm, bèn gọi điện thoại cho vợ, bảo cô ta vào phòng bệnh.