Phần 434
Thu Thủy cảm thấy băn khoăn khi mẹ xuất hiện.
Cuộc sống giữa cô với chồng có thể nói là hoang dại, hai người quan hệ tình dục thường xuyên và bừa bãi, việc bà Hà sống chung với hai người chắc chắn sẽ khiến họ phải cẩn trọng hơn trong cách sinh hoạt. Cô ngạc nhiên khi thấy Bình dường như không hề cảm thấy phiền toái chút nào.
Khi cái thai lớn hơn, Thu Thủy bắt đầu cảm thấy dễ mệt và có nhu cầu ngủ nhiều một cách đột biến. Cô ngủ từ sáng đến tối, có khi đến mười hai, mười ba giờ mỗi ngày, chỉ thức dậy để ăn và sau đó vận động nhẹ. Đôi khi cô bất thần bước ra khỏi phòng ngủ, thấy bà Hà đang ngồi ngả đầu vào vai Bình trên ghế sofa, tay bà xoa xoa lên bộ ngực săn chắc của gã trong khi cánh tay của gã vòng qua vai bà, những ngón tay vuốt mái tóc dày và đen nhánh với vẻ âu yếm khác thường. Cô cảm thấy hơi kỳ lạ khi họ thân thiết làm vậy, nhưng cô không nghĩ xa hơn.
Mỗi khi thấy Thu Thủy, Bình sẽ lập tức đứng lên, ân cần hỏi thăm sức khỏe của cô. Gã sẽ dẫn cô đi dạo quanh vườn nhà, trong khi người hầu, toàn những mỹ nữ tuyệt sắc của Toàn giáo, dọn dẹp phòng ngủ cho sạch sẽ. Các đầu bếp, trùng hợp thay tất cả đều là nữ giới và có ngoại hình rất quyến rũ, tất bật chuẩn bị những món ăn ngon nhất và bổ dưỡng nhất cho Giáo chủ phu nhân.
Hai người sẽ bước đến rìa một ngọn đồi để ngắm hoàng hôn. Những cơn gió mùa đông lạnh buốt không thể ảnh hưởng đến họ, bởi Bình đã cho xây một mái vòng thủy tinh ngăn gió và khí lạnh. Họ sẽ ngồi trên một chiếc giường rộng, trải khăn trắng muốt. Trên chiếc giường ấy họ sẽ cởi quần áo và làm tình với nhau. Thu Thủy luôn nhắc Bình làm tình một cách gượng nhẹ để không ảnh hưởng đến cái thai. Hai người địt nhau một cách chậm rãi và Thu Thủy sẽ tận hưởng con chim khổng lồ của Bình đang di chuyển bên trong người cô. Cô ưỡn ngực lên để chồng mình mút đầu vú và cái bẹn của hai người có thể dính vào nhau chặt hơn.
Sau khi đã hoàn toàn thỏa mãn, họ mặc quần áo và trở về căn nhà ấm cúng, nơi tất cả mọi thứ đã sẵn sàng cho bữa tối. Thực đơn bữa ăn thường có súp yến trắng của Trung Quốc, nấm Matsutake, cá hồi và cá ngừ của Nhật Bản, gan ngỗng béo của Pháp, trứng cá muối của Nga và nấm cục của Italy là những món mà Thu Thủy đặc biệt ưa thích, thỉnh thoảng cô sẽ đổi món bằng thịt bò Kobe cho tăng thêm chất đạm. Thịt bò Kobe rất nhiều mỡ nên cô chỉ ăn mấy miếng gọi là. Phần lớn các món ăn này được lấy nguyên liệu trong ngày và sau đó được chở đến New York trên máy báy chiến đấu có tốc độ bội siêu thanh để rút ngắn thời gian vận chuyển. Kỳ công đến thế nên mỗi bữa ăn thường có giá lên đến hàng chục thậm chí hàng trăm nghìn đô la Liên bang. Tất nhiên món ăn rõ nhiều mà gia đình chỉ có ba người thì ăn sao cho hết? Đồ thừa sẽ được để lại cho người hầu và đầu bếp. Cuộc sống vương giả như vậy chỉ Giáo chủ Toàn giáo mới có thể đáp ứng được mà thôi.
Thu Thủy hiếm khi ra ngoài nên cô cũng không có nhu cầu mặc quần áo đẹp, tuy nhiên những thương hiệu thời trang hàng đầu biết rõ Giáo chủ yêu phu nhân say đắm nên mỗi khi ra mắt các sản phẩm mới lại đặc biệt gửi một mặt hàng mẫu đến kính tặng cho phu nhân. Các hàng mẫu này bao gồm quần áo, túi xách, khăn quàng cổ, giày, son môi, các loại phấn, nước tẩy trang, nước hoa, bông tai, đồng hồ và đủ loại phụ kiện khác. Thu Thủy sẽ chọn giữ lại những thứ cô thích nhất, còn đâu đem tặng hết cho người hầu.
Bình đã cho xây cả một căn nhà to như tổng kho và lộng lẫy như lâu đài ở gần nơi ở chính chỉ để chứa vàng, kim cương, ngọc trai, đá quý, nhẫn, dây chuyền, vòng cổ, tranh – cả tranh cổ lẫn hiện đại, cùng các đồ thời trang của Thu Thủy. Vàng, đá quý không tính bằng viên, thỏi, cục mà tính bằng tấn, đồ thời trang không tính bằng đơn vị hàng chục, trăm mà tính bằng kho, một kho có thể lên đến nghìn chiếc. Có những chiếc túi xách đính kèm kim cương được may thủ công bởi nghệ nhân hàng đầu, sử dụng toàn chất liệu đắt tiền, số lượng giới hạn vài chục chiếc, càng để lâu càng tăng giá. Nước hoa không tính bằng lọ mà bằng phòng. Riêng đống tài sản này thôi đã thừa đủ để biến cô thành một trong những người giàu nhất thế giới.
Không người phụ nữ nào khác được Bình ban phát nhiều quà tặng đến vậy. Ngay cả Thu Thủy cũng không biết mình có những cái gì. Bởi số lượng và chủng loại quá nhiều nên mỗi lần muốn ăn diện, cô không thể đến tận nơi, xem tận mắt mà phải kiểm tra qua catalog được cập nhật một tuần một lần. Catalog một là về nữ trang, catalog hai là về phục trang, catalog ba là về mỹ phẩm, cứ thế mà giở ra xem. Nhưng mỗi catalog đều rất nặng và dày bằng cuốn từ điển nên Thu Thủy chỉ có thể xem được chừng ba mươi trang đầu trước khi chọn đại một món đồ nào đó.
Khi cô bước ra khỏi nhà cùng với chồng, toàn bộ thành phố đều được đặt trong tình trạng báo động. Lệnh giới nghiêm được ban bố ở các khu vực mà vợ chồng cô đi qua, hàng nghìn cảnh sát được huy động để đảm bảo an toàn cho gia đình lãnh tụ, trên trời các thể loại máy bay càn quét, bên dưới có đội bắn tỉa, đội vệ sĩ, đội cảnh sát đặc nhiệm và hàng trăm an ninh ngầm đóng giả dân thường trà trộn trên đường phố sẵn sàng tiêu diệt các phần tử khả nghi. Nếu vợ chồng cô đến nhà hát nghe opera thì giám đốc nhà hát sẽ đích thân đứng ở cửa để đón tiếp, nhạc trưởng sẽ nói lời cảm ơn sự hiện diện của hai vị khách quý, những khán giả sẽ đứng lên để vỗ tay nồng nhiệt, có người còn ngất xỉu vì quá xúc động. Chỉ khi vợ chồng cô về hẳn trong nhà thì mọi sinh hoạt trong thành phố mới trở lại bình thường.