Phần 43: NHÓM KHỦNG BỐ NỀN KINH TẾ
Ông Đức lấy cớ muốn trò chuyện, cho thư ký gọi Bình sang nhà riêng. Bà Thảo ban đầu không chịu, nhưng người thư ký truyền đạt lại lời ông Đức, nói rằng sẽ dành cho bà một khu đất đẹp. Bà nghe vậy lại xuôi tai.
Nhà của ông Đức rộng hơn nhà bà Thảo, trên tường treo rất nhiều ảnh chụp gia đình, trong đó có cả ảnh bà Thảo ăn mặc lộng lẫy, phô diễn vẻ đẹp đầy chất kiêu sa, quý phái.
Ông Đức mời nó uống một tách trà nóng. Bình vốn không thích trà, nhưng phải thừa nhận cốc trà này thật ngon, không hề có vị đắng mà đầy sự thanh khiết, hậu vị ngọt ngào, khiến tinh thần trở nên phấn chấn.
Ông Đức mỉm cười nói:
– Trà này đắt tiền lắm. Cả nước chỉ có vài người được uống.
Bình gật gù:
– Thế mà ông lại mời cháu.
– Trà quý đến đâu cũng không quý bằng mối nhân tình.
Câu nói ấy tràn đầy thâm ý.
– Cháu biết ta kinh doanh gì không?
– Bất động sản ạ.
– Ta không có sở thích với đất đai. Bất động sản chỉ là phần nhỏ trong lĩnh vực kinh doanh của ta. Bất động sản đã giúp ta giàu lên, nhưng thứ đã giúp ta bước chân vào tầng lớp siêu giàu là thứ khác: Nỗi sợ hãi.
Bình bối rối:
– Cháu không hiểu ông nói gì ạ.
– Hà hà. Ít người hiểu được lắm.
Ông Đức vừa uống nước, vừa tủm tỉm cười. Sau khi uống một ngụm nhỏ, ông nói tiếp:
– Cháu có biết thị trường chứng khoán không?
– Cháu có ạ, nhưng thực sự không hiểu gì cả.
– Đó là nơi định giá một công ty. Người ta đưa công ty lên sàn chứng khoán để huy động vốn từ công chúng, và công chúng sẽ quyết định xem công ty đó giá trị bao nhiêu. Như cháu thấy, giá trị công ty có thể lên xuống, và đôi khi có thể lên xuống vô cùng dữ dội.
Bình vẫn còn lơ mơ lắm, nhưng nó vẫn kiên nhẫn lắng nghe, biết rằng những lời ông Đức nói có thể là chìa khóa cho sự giàu có sau này.
Ông Đức thấy Bình nghe chăm chú như vậy, rất hài lòng.
– Thái độ hơn trình độ. Cháu có thái độ tốt, sau này sẽ còn tiến xa. Khá lắm, khá lắm. Nghe ta nói tiếp này, ta khám phá ra rằng một tin đồn có thể khiến giá trị công ty giảm hai mươi, ba mươi, thậm chí năm mươi phần trăm trong một đợt bán tháo, nhưng dần dần khi người ta kiểm chứng được tin đó là giả thì giá trị công ty sẽ lại phục hồi về mức cũ. Ta tình cờ biết được điều này khi công ty của bạn ta đối mặt với tin đồn giám đốc bị bắt. Giá trị của công ty mất gần một nửa trong một tuần. Khi mọi việc được đính chính, thì giá cổ phiếu bắt đầu hồi phục và đợt hồi phục này kéo dài trong hai tuần. Ta bỗng nghĩ ra một điều. Nếu ta có thể kinh doanh nỗi sợ hãi thì chẳng phải kiếm được số tiền khổng lồ từ thị trường chứng khoán hay sao?
– Vâng, ông nói rất đúng ạ. Nhưng cách này nói thì đơn giản như vậy, chứ làm chắc khó lắm.
– Cũng chẳng khó. Vô số người đã tìm kiếm lợi ích từ những phi vụ như vậy và đã có không ít người thành công. Vấn đề là, như mọi công việc kinh doanh khác, cũng có đám cò con và những con cá mập khổng lồ. Đám cò con chơi mười thắng năm, tỷ lệ thành công thấp, mỗi lần thành công chỉ kiếm được vài triệu đến vài chục triệu, chẳng bõ dính răng, trong khi đám cá mập chơi mười thắng chín, tỷ lệ gần như tuyệt đối, mỗi lần có thể kiếm được hàng chục tỷ đến hàng trăm tỷ đồng. Số tiền đầu tư càng lớn thì quy mô sinh lời càng cao, đây là khái niệm cơ bản trong kinh doanh rồi.
– Cháu hiểu.
– Trong mười năm qua, đây là nguồn thu chính của ta, vượt xa mọi khoản thu nhập khác. Tỷ lệ thành công của ta là một trăm phần trăm. Dĩ nhiên buôn có bạn, bán có phường, mình ta không thể chơi được như vậy, mà cần có những người hỗ trợ. Chúng ta có một nhóm mười người, thuộc đủ mọi lĩnh vực, nghề nghiệp khác nhau, nhưng đều là các tai to mặt lớn, được quyền tiếp cận những thông tin tối mật rất lâu trước khi chúng được thông báo rộng rãi tới công chúng.
– Ông là doanh nhân mà?
– Đúng vậy, ta là một trong ba doanh nhân trong nhóm. Những người còn lại cần chúng ta, bởi chúng ta nắm giữ một tỷ lệ cổ phiếu rất lớn trong các doanh nghiệp có quy mô vốn hóa khổng lồ, điều đó cho phép việc thao túng trở nên dễ dàng hơn với sức lan tỏa lớn hơn. Hãy hình dung nếu cháu ném một hòn sỏi xuống mặt hồ và ném một tảng đá ngàn cân thì điều gì sẽ xảy ra?
– Hòn sỏi chỉ làm mặt nước lăn tăn gợn sóng, còn tảng đá sẽ khiến cả cái hồ rung chuyển.
– Đúng vậy đấy. Chúng ta chính là các tảng đá ngàn cân ấy. Chúng ta biết điều gì sẽ xảy ra, và bằng cách đi ngược lại tâm lý chung trên thị trường, chúng ta sẽ kiếm được số tiền không sao hình dung được. Chúng ta khủng bố nền kinh tế. Chúng ta giật dây từ trong bóng tối, thao túng thị trường để làm giàu cho cá nhân.
– Thật tuyệt.
Vốn là một thằng đĩ bợm, Bình không cảm thấy tức giận chút nào với cách kiếm tiền của ông Đức. Đối với nó, cách nào cũng được, miễn là trở nên giàu có.
– Ông có nhiều bạn vậy mà vẫn không đấu được Thảo ạ?
Ông Đức lắc đầu:
– Cháu nghĩ Thảo đơn giản ư? Thảo cũng có những người bạn của nó, và nhóm của Thảo chống đối lại nhóm của ta, chỉ chờ ta sơ hở là buộc tội chúng ta, tống chúng ta vào tù. Vậy nên ta phải hết sức cẩn thận và khéo léo, bởi điều mà ta đang làm là một hình thức phạm pháp tinh vi. Cháu nên ý thức được điều đó trước khi dấn thân vào cuộc chơi này.
Bình đáp mà không cần suy nghĩ.
– Cháu đã sẵn sàng.
– Ha ha, ta thấy rằng cháu thèm khát được trở nên giàu có. Điều đó rất tốt cháu ạ. Phải vậy mới thành công được.
Ông Đức mỉm cười. Con cá đã cắn câu, bây giờ Bình là người của ông. Chỉ bằng vài thủ thuật đơn giản ông đã tách được nó khỏi bà Thảo, thậm chí biến nó thành công cụ để ông đối phó với người trên danh nghĩa là vợ mình.