Phần 423
Bà Hà sợ hãi nhìn Bình.
Chẳng lẽ nó thật sự vạch mặt bà? Nhưng nó đâu có vô can trong vụ này? Đây là lỗi chung của cả hai người. Nó cũng có tội như chính bà vậy.
Với người khác thì bà đã cãi bừa, với Bình thì bà không dám.
Bình là Giáo chủ Toàn giáo, lời nói của gã là chân lý. Dẫu có sai vẫn cứ là chân lý không thể phủ nhận, không thể bài bác. Ngay cả bà đi nữa cũng không dám cãi nó nửa câu. Nó bảo bà giết chồng, tức là bà đã thực sự giết chồng.
Thu Thủy nhìn mẹ với vẻ kinh ngạc:
– Bố vì mẹ mà chết ư? Nhưng tại sao hả mẹ?
Bà Hà liếc nhìn Bình:
– Chuyện đó hãy để anh trai con giải thích rõ ràng.
Bình chậm rãi nói:
– Thủy, anh biết chuyện này với em rất đau lòng. Anh đã cố tình dấu em để tránh cho em những cảm xúc tiêu cực. Ngày hôm nay anh sẽ kể toàn bộ sự thật vào cái đêm hôm đó. Bố biết rằng mẹ đã phản bội bố không chỉ một lần. Mẹ đã ngủ với người đàn ông khác và để lại hậu quả to lớn khiến bố không thể chấp nhận được.
Thu Thủy đứng bật dậy, nhìn mẹ với ánh mắt tức giận:
– Có phải thế không mẹ?
Bà Hà nuốt nước bọt ba lần mà cổ họng vẫn khô rang.
Bình tiếp tục kể câu chuyện bịa đặt mà gã nghĩ ra:
– Đó là sự thật, nhưng mẹ không hoàn toàn có lỗi mà bố chính là người đã sai trước. Bố là một người đàn ông rất đào hoa nên có nhiều cô gái theo đuổi. Trong một phút yếu lòng bố đã đi quá giới hạn với một người phụ nữ và có con riêng với bà ta. Người phụ nữ ấy chính là mẹ đẻ của anh. Anh không phải là con ruột của mẹ Hà. Sau đó, bố đã rất ân hận và tìm mọi cách để sửa sai. Ngoài mặt mẹ nói tha thứ cho bố, nhưng trong thâm tâm bà đã không thể vượt qua cảm giác ám ảnh. Nên bà đã ngoại tình với mối tình đầu của bà và lần lượt đẻ ra bốn người con. Em, con An, con Như, thằng Khải đều là hậu quả của mối tình ngang trái ấy. Các chị gái của mẹ đã xác nhận điều đó với bố. Điều ấy khiến bố bị sốc nặng không sao chịu nổi, bởi ông vẫn đinh ninh rằng tất cả các em đều là con ruột của ông. Chính điều đó đã đẩy ông đến cái chết, Thủy ạ.
Thu Thủy sững sờ. Bà Hà cũng sững sờ không kém.
Thiên tài! Thật là một nước cờ thiên tài. Vừa giải thích được cái chết của ông Tuân như thể nó chẳng liên quan gì đến mình, vừa cắt đứt mối quan hệ anh em ruột thịt giữa hai người, mở đường cho việc công khai theo đuổi Thu Thủy sau này mà không khiến cô cảm thấy ghê tởm.
Phải tồi tệ và đốn mạt như thế nào mới có thể làm như Bình vừa làm?
Gã đã hạ nhục mẹ đẻ của gã trước mặt con gái của bà, và đầu độc tâm trí của Thu Thủy theo cái cách tồi tệ nhất.
Đôi mắt của Thu Thủy nhòa lệ:
– Điều đó không phải sự thật, đúng không mẹ?
Bà Hà nhìn con trai, nhận ra ý chỉ của gã trong ánh mắt, đành nghiến răng nói:
– Đó là sự thật con ạ, mẹ rất xin lỗi con. Mẹ đã có lỗi với bố và các con.
Thu Thủy òa lên khóc:
– Con không tin, con không tin.
Bình đứng lên, ôm Thu Thủy vào lòng:
– Thủy, em đừng buồn, cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa thì em vẫn là em gái của anh. Anh vẫn sẽ chăm lo cho em. Em sẽ không phải lo lắng về tiền bạc hay công việc từ nay cho đến cuối đời. Tài sản của anh chính là tài sản của em. Địa vị của em vẫn là em gái của Giáo chủ Toàn giáo, chỉ có hai ta biết sự thật mà thôi.
Thu Thủy đẩy gã ra, nói lớn:
– Em không tin. Anh hãy nhìn vào gương mà xem chúng ta có giống nhau như hai giọt nước không? Tất cả mọi người khi thấy anh và em đều biết rằng chúng ta là anh em ruột cùng cha cùng mẹ. Chuyện này chắc chắn có sai lầm ở đâu đấy. Hoặc mẹ đã nhớ nhầm, hoặc không có hậu quả như mẹ nói.
Bình than thầm trong bụng.
Gã quên mất rằng về cấu tạo gương mặt hai anh em gã đích thực vô cùng giống nhau, điểm khác biệt duy nhất là các đường nét của Thu Thủy mềm mại, nữ tính và duyên dáng hơn đường nét trên gương mặt của gã.
Gã tìm cách chống chế:
– Thu Thủy, chúng ta đã ở chung với nhau từ bé nên ngoại hình có nét tương đồng cũng là điều bình thường thôi.
– Anh không thực sự tin điều anh vừa nói chứ hả? Cả hai chúng ta đều giống bố. Mũi của chúng ta thừa hưởng từ bố. Cả đôi mắt cũng y hệt. Đừng nói rằng trên đời này có người giống bố của chúng ta đến vậy. Bố không có anh em ruột thịt nào cả, anh và em có chung một người bố. Cả con An, con Như, thằng Khải cũng vậy. Đây là chuyện bịa đặt đáng khinh bỉ. Mẹ, con chắc chắn mẹ phát điên rồi. Con không tin những điều mẹ nói. Chúng ta cần phải tiến hành kiểm tra huyết thống.
Bình nhún vai:
– Được thôi, có khó gì đâu.
Thu Thủy quệt nước mắt, bảo:
– Em quen một người bạn làm bác sĩ. Em sẽ nhờ anh ta kiểm tra giúp việc này. Đó là một con người vô cùng chính trực và dũng cảm, tiền bạc không mua chuộc được. Việc xét nghiệm chỉ mất hai ngày thôi.
Cô chìa tay ra, nói với Bình:
– Anh nhổ một sợi tóc đưa cho em. Cả mẹ nữa.
Bình không biết làm thế nào, đành nhổ một sợi tóc đưa cho Thu Thủy. Cô đặt sợi tóc ấy vào trong ví, cất đi.
Mọi chuyện bỗng nhiên phức tạp hơn hình dung ban đầu của gã rất nhiều.