Phần 409
Vân Anh địt chồng thật hăng say. Lúc này cô đã hoàn toàn trở về với sự cuồng nhiệt của chính mình vào thời điểm trước khi cô bỏ gã mà đi. Mông đít của cô uốn éo, gương mặt trái xoan thanh tú ngây ngất, hai mắt nhắm nghiền, bầu ngực hình quả lê dí chặt vào miệng Bình, hễ đầu ti tuột ra là cô lại dùng tay nhét vào không cho gã nghỉ phút nào.
Chiếc xe mà Bình lái cũng đảo điên như chính chủ nhân của nó vậy. Con đường mà nó đi tạo thành đồ thị hình sin với biên độ dao động càng lúc càng lớn. Đội trưởng đội Nữ Trinh Dương Đan Thanh biết rằng họa lớn sắp xảy ra đến nơi, liền quyết đoán gọi cho phi đội máy bay tấn công đang vần vũ trên bầu trời.
– Trước mặt chúng ta có một cây cầu, mau phóng tên lửa bắn sập cây cầu ấy đi.
Đan Thanh là đội trưởng đội bảo vệ Giáo chủ, quyền lực rất lớn, mấy trăm người đang hộ tống Bình đều là cấp dưới của cô, lúc ấy phi công nhận lệnh, lập tức ấn nút, phóng ra liền một lúc bốn quả tên lửa đánh sập cây cầu nối hai bên bờ sông. Khói lửa lập tức trùm lên, có thể quan sát được từ khoảng cách rất xa.
Bắn vỡ tan một cây cầu có ý nghĩa quan trọng với giao thông của cả thành phố chỉ để tạo cớ dừng lại, thật đúng là ngoài Giáo chủ Toàn giáo ra, trên đời này không còn ai có thể bố đời như vậy được nữa.
Đan Thanh gọi điện vào xe của Giáo chủ, giả giọng cấp báo:
– Báo cáo Giáo chủ, cầu bị sập. Đường tắc. Phiền Giáo chủ dừng xe lại chờ chúng tôi thông đường.
Bình ngồi trên xe, đang chưa biết làm thế nào thì nghe báo cáo của Đan Thanh, lập tức hiểu ngay người phụ nữ này thông minh cơ trí, trong lúc gay go đã tìm ra cách vẹn toàn, trong bụng tấm tắc khen thầm. Nhất định sau vụ này về phải tưởng thưởng Đan Thanh bằng cách lôi em ấy lên giường địt cho rát lồn mới thôi.
Gã dừng xe lại, nói với Vân Anh:
– Em nghe thấy gì chưa? Cầu sập, phải mất một tiếng mới thông đường.
Vân Anh nghe vậy biết vậy, đâu hiểu được ẩn ý đằng sau. Bình lôi cô ra hàng ghế sau, ấn cô nằm xuống, địt như điên dại. Chiếc xe nặng nề như vậy mà cứ rung lên bần bật.
Đan Thanh cùng Lê Minh Châu ngồi trên chiếc xe ngay cạnh xe của Giáo chủ. Chứng kiến chiếc xe dập dình lên xuống, Minh Châu nói với vẻ thẫn thờ:
– Giáo chủ yêu chị ấy đến thế cơ à? Xem Giáo chủ thúc chị ấy kìa, dữ dội như thế làm sao mà chịu nổi. Chắc chị ấy đang sướng lắm, chị Đan Thanh nhỉ?
Đan Thanh biết cô gái này đã yêu Giáo chủ quá đỗi, lúc nào cũng tìm cách đứng trước mặt để được Bình chú ý đến. Thỉnh thoảng Bình lại gọi cô lên giường, mỗi lần như thế Minh Châu lại ngây ngất đến mấy ngày chưa dứt. Cô đặc biệt chú ý chăm chút ngoại hình, việc tập luyện thì lười biếng, cả ngày chỉ mơ ước được làm vợ, đẻ con cho Giáo chủ. Nhưng hỡi ơi, bao quanh Bình là phụ nữ cả thế giới, Minh Châu dẫu có vô cùng xinh đẹp nhưng cũng bị hòa lẫn trong đám đông và bị chôn vùi bởi những cô gái muôn phần cao quý hơn, làm sao có cơ hội được làm chính thất?
Đan Thanh nói sẵng:
– Đừng quan tâm đến việc nhà của Giáo chủ. Vân Anh là vợ cả của anh Bình, em làm sao sánh bằng?
Minh Châu bĩu môi. Cô tự thấy mình chẳng thua kém Vân Anh điểm nào, lại trẻ hơn nhiều, cớ gì không so sánh được?
Chiếc xe vẫn rung lắc dữ dội. Mỗi cú rung lắc lại như con dao đâm vào trái tim mềm yếu của Minh Châu khiến cô buồn phát khóc.
– Chị Đan Thanh ơi, nếu có lúc nào Giáo chủ nhớ đến chị, chị nhắc đến tên em nữa nhé. Em vô cùng biết ơn.
– Có mấy khi Giáo chủ gọi tôi đâu. Số lần Giáo chủ ngủ với tôi còn ít hơn cả với cô nữa ấy chứ.
– Đâu nào? Năm ngoái Giáo chủ ngủ với em mười lăm lần, thế chị được mấy lần?
Trong khi Đan Thanh và Minh Châu trao đổi về tần suất được Bình địt, thì ở trên xe hai vợ chồng Bình đã đến cực điểm khoái lạc.
Bình thúc những cú tan vàng vỡ đá vào lồn vợ. Vân Anh không quen với sức mạnh dạng này, chỉ biết trợn trắng mắt ra mà kêu ú ớ.
Cô đã xuất tinh hai lần rồi mà Bình vẫn chưa dừng lại. Gã đang thể hiện toàn bộ năng lực đàn ông phi thường khiến cô vô cùng hạnh phúc.
Cô tự thấy mình là người phụ nữ may mắn nhất thế giới, và tất cả những căng thẳng, lo ngại trước đây hóa ra đều không có cơ sở.
Có mấy người dám vỗ ngực tự nhận mình là vợ cả của Giáo chủ Toàn giáo? Trên đời này chỉ có mình cô mà thôi. Cô là độc tôn, là duy nhất, là số một trong phái nữ. Phụ nữ phải ghen tị với địa vị cao quý không gì sánh được của cô. Ý nghĩ ấy khiến cô càng trở nên hưng phấn và mông đít cô uốn éo càng mạnh, càng ăn khớp với nhịp địt của Bình. Hai cơ thể hòa vào làm một, và đến đúng thời điểm, họ cùng đưa nhau lên đỉnh. Bình xuất tinh vào lồn cô, thụ thai cho cô vào thời điểm ấy.
Đứa bé ấy dù chưa ra đời, dù chưa biết là trai hay gái, đã được Vân Ánh đặt sẵn cho một cái tên, là Phạm Bá Chủ. Cái tên này nghe mới ngạo nghễ làm sao, nhưng Bình lại nhiệt liệt tán dương, thậm chí gã còn ra lệnh cấm phụ huynh trên toàn thế giới không được đặt tên con trùng với tên thằng bé. Phạm Bá Chủ đã được định sẵn sẽ tiếp bước cha nó trở thành bá chủ của thế giới này, biến tất cả đám đàn ông thành tay sai, nô lệ, và tất cả phụ nữ bất kể tuổi tác, bất kể màu da, bất kể vị trí địa lí đều là vợ, là người hầu, là nô lệ tình dục của nó.