Phần 405
Sau các em gái người Việt là đến các em gái Tây Tàu đủ loại.
Các nguyên thủ quốc gia xếp thành hàng dọc, lần lượt mút chim cho Bình.
Sau đó là các nghệ sĩ, diễn viên, người mẫu, rồi đến các mỹ nhân toàn cầu. Hai triệu người đẹp, địt bao lâu mới hết? Nhờ bố trí khéo léo và tận dụng mọi thời gian rảnh mà Bình nâng tốc độ giao phối lên ba trăm người một ngày, nhưng với tốc độ này thì gã cũng cần mất đến mười tám năm mới có thể địt hết hai triệu người.
Đúng là chỉ sống để địt mà thôi.
Dần dần Bình cảm thấy mệt nhoài. Gã khỏe đến đâu đi nữa cũng không thể địt phụ nữ với tốc độ điên cuồng như vậy. Chân tay gã bủn rủn, mặt hoa mày váng, sức lực cạn kiệt.
Gã cho gọi Hương Giang vào vặn hỏi tại sao Vân Anh và các em gái của gã vẫn chưa đến. Hương Giang nói rằng Vân Anh chỉ đến với một điều kiện, đó là cô được phong làm một trong các nhà lãnh đạo của Toàn giáo và được miễn trừ mọi tội lỗi mà không bị giới hạn bởi bản chất của tội lỗi.
Bình cảm thấy lời đề nghị đó có phần kỳ quái. Gã đoán rằng cô đã ngủ với tên đàn ông khốn kiếp nào đó và sợ sẽ bị gã trừng phạt. Ý nghĩ ấy khiến gã đau đớn, nhưng hai người đã không gặp nhau trong nhiều năm, trong thời gian ấy gã đã làm tình với cả trăm nghìn người phụ nữ, làm sao có thể cấm đoán Vân Anh qua lại với ai đó?
Gã tuyên bố chấp thuận lời đề nghị của cô. Gã phong cô cùng với Vân, Thánh Mẫu Vũ Thị Thế Hà, Sa hoàng Ekaterina đệ Tam, Thủ tướng Tây Ban Nha Leonor làm Phó Giáo chủ Toàn giáo, gọi là Liên bang Ngũ bá. Trong đó chỉ mình Vân Anh được hưởng quyền miễn trừ tối cao, nghĩa là bất kể cô làm gì cũng không bị Liên bang trừng phạt.
Vân Anh sau khi đã tiếp nhận đặc quyền này, mới dẫn đứa em gái lớn của Bình là Phạm Thu Thủy đến Quảng Châu. Đó là thời điểm sáu tháng sau khi Đại Hội Hành Lạc bắt đầu.
Chiếc xe chở Vân Anh và Thủy chạy xuyên qua các con phố ken đặc những người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc hở hang, hướng đến Thiên Cung Thánh Đường.
Bình nghe Vân Anh và Thủy đến, không dám trần truồng đón tiếp, liền mặc quần áo chỉnh tề. Đây là lần đầu tiên sau sáu tháng gã mới mặc lại quần áo. Trước đó cả ngày lẫn đêm gã cứ cởi truồng tênh hênh như thế mà địt hết cô gái này đến cô gái khác.
Gã có cảm giác hồi hộp, con tim đập thình thịch trong lồng ngực. Đã lâu lắm rồi gã không được gặp vợ và em gái của mình.
Lúc Vân Anh bước vào, tay Bình hơn run lên.
Cô vẫn đẹp như ngày nào, thậm chí có phần còn rực rỡ hơn. Chiếc kính cận làm tăng thêm vẻ trí thức và hấp dẫn của cô.
Nhưng người con gái đằng sau mới thực sự khiến Bình choáng váng.
Đây là Phạm Thu Thủy đây sao? Bà Hà nói đúng, con bé đẹp đến mức khó tin.
Hồi năm Bình mười bảy tuổi nó mới mười lăm, khi ấy đã đẹp lắm rồi, nhưng vẫn là một đứa trẻ, năm nay nó mười chín, sắc đẹp trở nên rực rỡ như vầng thái dương vậy.
Tạo hóa khôn ngoan đã khiến những người anh chị em ruột thịt không cảm nhận được sự hấp dẫn giới tính của nhau và vì vậy mà các mối quan hệ loạn luân rất khó xảy ra, nhưng Bình và em gái đã không còn sống với nhau trong một thời gian dài, cả hai đều trở nên xa lạ trong mắt đối phương.
Cuộc sống của gia đình Bình cho đến năm gã mười bảy tuổi vẫn vô cùng cực khổ, Thủy không có điều kiện làm đẹp. Khi Bình trở nên giàu có, cô không còn phải làm lụng vất vả như trước mà đã có thể mua những bộ quần áo đẹp nhất, sống trong những căn nhà đẹp nhất, hưởng thụ vật chất đầy đủ nhất, ăn những món ngon nhất và có lợi nhất cho sức khỏe. Mọi thứ gộp vào trùng hợp với thời kỳ trưởng thành đã khiến sắc đẹp của cô có cơ hội phát tiết hoàn chỉnh.
Mái tóc là đặc điểm nổi bật nhất phân biệt nam với nữ. Mái tóc của Thủy dài đến ngang hông, đen tuyền, tỏa ra mùi thơm tự nhiên. Cơ thể của cô cũng vô cùng hấp dẫn. Bình không nhận ra rằng em gái của mình lại cao đến vậy. Chiều cao của cô là một mét bảy lăm, nhưng cô không quá gầy hay quá khô mà ngược lại có da có thịt, bầu ngực vươn cao sau làn áo của chiếc váy đỏ mà trước nay cô hiếm khi mặc, phần mông bó sát càng làm nổi bật sự hấp dẫn khó cưỡng.
Cô không trang điểm mà để mặt mộc tự nhiên, nhưng khuôn mặt ấy mịn màng và tươi sáng đến mức mọi sự trang điểm thay vì tôn nó lên sẽ chỉ hạ thấp nó xuống. Mũi cô cao, thẳng và nhỏ, cánh mũi tuyệt đẹp, gương mặt hình trái xoan thanh tú, ánh mắt sáng rỡ lạ thường, được ẩn sau làn mi dài và cong tựa như mi giả.
Thủy nhìn anh trai, ngập ngừng mãi không nói nên lời.
Người này là anh cô sao? Sao chẳng giống gì với người anh mà cô nhớ hồi nhỏ vậy?