Phần 399
Ngay sau khi nhậm chức, Tân Giáo hoàng Francis đã triệu sơ Rose Marie đến Vương Cung Thánh Đường ở Vatican để ban giáo lệnh.
Tội nghiệp Rose Marie, lúc biết rằng chỉ vì Giáo chủ Toàn giáo Phạm Tất Bình muốn làm tình với cô mà Giáo hoàng John Paul II và hơn một trăm tám mươi hồng y đã phải thiệt mạng, cô bật khóc nức nở.
Giáo hoàng Francis nhìn cô, thở dài:
– Sơ Rose, tòa thánh đã quyết định phong thánh cho sơ. Từ nay, sơ là Thánh Rose.
Rose sợ hãi đáp:
– Con thật không dám nhận ân điển này.
– Nếu sơ không nhận, ta sẽ chết.
– Cả cha nữa ư?
– Phải, cả ta nữa. Trên thực tế, thời điểm sơ bước ra khỏi căn phòng này với cái lắc đầu cũng là thời điểm chết của ta, mọi thứ đã được quyết định.
– Nhưng tại sao?
– Có những việc không thể hiểu được, chỉ có thể chấp nhận và cầu mong rằng cơn ác mộng này sẽ sớm qua đi. Rose, ta biết điều này làm khó cho con, nhưng nếu con thuận theo ý muốn của Giáo chủ, thì Giáo hội sẽ có một khoảng thời gian yên bình và không bị bức hại. Con càng chiếm được tình yêu thương của Giáo chủ thì các tín đồ càng có cuộc sống dễ dàng hơn. Đây là thử thách to lớn mà ngoài con ra không ai có thể đảm đương được. Con có thể vì Giáo hội, vì các Kito hữu mà chấp nhận gánh trên vai thử thách này không?
Rose nói trong nước mắt:
– Chúa ơi, sao người lại thử thách con theo cách này? Nhưng nếu đây là nhiệm vụ với giáo hội thì con xin nhận mà không dám kêu than.
– Cảm ơn con, Rose. Chuyến đi này có thể phức tạp, chỉ mình con có khi không đủ khéo léo để ứng xử, ta đã nhờ thêm một người nữa đến giúp con.
– Là ai ạ?
Giáo hoàng Francis gõ ngón tay xuống bàn, từ phía cửa một người phụ nữ bước vào. Rose nhận ra người ấy, thốt lên kinh ngạc:
– Mẹ?
Bà Fuastina là mẹ của thánh Rose. Bà là một tín đồ Tin Lành, nhưng lúc này đã cải đạo sang Công giáo.
Bà nhìn con gái với vẻ bối rối.
Giáo hoàng Francis nói:
– Sơ Fuastina là một người rất dũng cảm. Khi biết khó khăn của con sơ đã quyết định sẽ đi cùng với con.
Trên thực tế, đây không phải là ý muốn của Fuastina mà là chủ ý của Bình. Gã muốn được thụ hưởng người đẹp của cả hai thế hệ cho thêm phần kích thích. Giáo hoàng Francis nhận lệnh của Bình, không thể làm gì khác ngoài việc tận lực thuyết phục Fuastina tham gia chuyến đi này cùng với con gái.
Giáo hoàng nói tiếp:
– Giáo hội biết đây là sự hy sinh to lớn của hai mẹ con các sơ, nên đã quyết định phong thánh cho cả sơ Fuastina nữa. Xin chúc mừng các sơ, đây thực sự là điều chưa từng có tiền lệ trong lịch sử.
Khi nói câu này, bản thân Giáo hoàng Francis cũng thấy ngượng mồm.
Ông biết rằng đây không phải là đặc ân mà là tai họa. Bình chỉ muốn làm tăng hương vị cho bữa ăn theo cách thức thật độc đáo mà thôi.
Hai mẹ con sơ Fuastina và Rose, cũng là hai nữ thánh ôm nhau mà khóc.
Ngày hôm sau họ lên đường đến Quảng Châu tham dự Đại Hội Hành Lạc.
Bình đón tiếp mẹ con nhà Rose vô cùng trọng thị. Hai người bọn họ định lên máy bay thương mại đến Quảng Châu như phần lớn những người phụ nữ khác, nhưng Bình đã đặc biệt cử chiếc Không Lực Tối Cao đi đón họ. Lúc chiếc máy bay hạ cánh, Giám mục địa phận Quảng Châu đã chờ sẵn ở chân cầu thang để bày tỏ lòng kính trọng, và sau đó một đoàn xe hú còi đưa họ đến thẳng Thiên Cung Thánh Đường. Lúc Rose và mẹ bước vào, cuộc làm tình của Bình với Shermine vừa kết thúc, họ nhìn thấy hàng trăm người phụ nữ trần truồng đang vây quanh Bình, người đàn ông duy nhất hiện diện trong Thiên Cung Thánh Đường và gã cũng trần truồng nốt. Những nữ tín đồ Toàn giáo đẩy hai mẹ con cô đến trước mặt Bình. Rose đi trước. Cô lấy hết lòng dũng cảm để tiến lên, hướng về phía gã Giáo chủ Toàn giáo, kẻ đang đứng nhìn cô với vẻ thèm thuồng.
Bình đưa tay ra để cô hôn lên tay gã:
– Thánh Rose. Em còn đẹp hơn cả trên ảnh nữa. Em có thể nhìn thấy ta kích động như thế nào thông qua độ cương cứng con chim của ta. Nó đang gọi tên em đó. Và cả em nữa, Fuastina.
Rose run rẩy đáp:
– Tôi đã đến như ông yêu cầu. Ông muốn gì ở tôi?
– Ta muốn em dâng lên ta một vật.
– Vật gì?
– Trinh tiết của em.
– Tôi dâng hiến trinh tiết của tôi cho Chúa.
– Và ta chính là Chúa, vậy nên em sẽ dâng hiến trinh tiết của em cho ta.
– Nhưng tại sao ông cần nó? Tất cả mọi người ở đây đều đẹp hơn tôi cơ mà.
– Đừng đánh giá mình thấp như vậy, Rose Marie. Ta chọn em bởi vì em đẹp, và cũng vì em là Thánh Rose cao quý. Em là mảnh ghép cuối cùng trong bộ ngũ các vị nữ thánh mà ta sẽ làm tình ngày hôm nay. Rose, hãy cởi quần áo ra đi.
Rose nhắm mắt lại. Lúc nhận lời đến đây cô đã biết điều gì sẽ xảy ra. Nhưng kể cả khi đã chuẩn bị sẵn tinh thần cô vẫn cảm thấy không sao nuốt nổi cục đá này.