Phần 396
Tin đồn về cuộc thanh tẩy nhanh chóng lan truyền khắp thế giới Hồi giáo.
Đa phần nghe xong đều sợ hãi, nhưng có những kẻ cứng đầu tuyên bố phát động cuộc thánh chiến nhằm chống lại tên độc tài Phạm Tất Bình và bảo vệ các giá trị truyền thống của đạo Hồi.
Một lực lượng mạnh, đông tới một triệu chiến binh Hồi giáo, được tập trung lại các vùng nông thôn xa xôi và khu vực đồi núi hiểm trở ở Afghanistan, nơi đã từng chôn vùi quân lực hùng hậu của Liên Xô và Mỹ quốc. Những kẻ chống Liên bang định áp dụng lại chiến thuật đánh du kích là thứ chiến thuật lợi hại nhất, hiệu quả nhất trước các đạo quân chính quy hùng mạnh.
Bình nghe xong, chỉ cười nhạt.
Gã chờ cho lực lượng đối phương tập trung xong mới ra lệnh bắn ba quả tên lửa đạn đạo xuyên lục địa mang theo đầu đạn hạt nhân vào Afghanistan. Mỗi quả đều có sức công phá mạnh gấp mười nghìn lần quả bom Little Boy đã thả xuống thành phố Hiroshima của Nhật Bản năm 1945. Phân nửa lãnh thổ Afghanistan tức thì biến mất khỏi bản đồ thế giới và vĩnh viễn không thể khôi phục lại được.
Người ta ước tính rằng năm triệu người đã chết trong vụ tập kích. Lý do khiến con số này chỉ dừng lại ở mức năm triệu là bởi ba quả tên lửa đã dội xuống khu vực hẻo lánh thưa dân, chứ nếu bắn vào khu vực thủ đô và trung tâm kinh tế lớn thì chắc hẳn số thương vọng đã tăng lên gấp mười lần.
Bình gửi thư đến cho tất cả các Imam trên toàn thế giới, yêu cầu họ phúc đáp công khai về quyết định bổ nhiệm Shermine, kèm theo lời đe dọa rằng những Imam nào phản đối thì gã sẽ dội bom nguyên tử xuống cộng đồng nơi họ quản lý. Chưa dừng lại ở đó, gã thông qua Toàn giáo, kích động những người dân địa phương chống lại các Imam. Những người dân sợ hãi trước viễn cảnh mình trở thành con lợn nướng, lại được Toàn giáo khuyến khích, cam kết không truy cứu trách nhiệm hình sự, đã tìm đến nhà riêng của các Imam, phá nhà cửa họ, chặt đầu họ cùng với tất cả các thành viên trong gia đình và treo xác họ trên quảng trường. Họ bị treo ở vị trí thấp để những con chó đói có thể xé xác và ăn thịt họ một cách từ từ.
Chỉ trong một tháng, đã có một nghìn Imam trên khắp thế giới thiệt mạng. Imam trở thành nghề nguy hiểm nhất vào thời điểm đó.
Các Imam vội vã công khai lập trường ủng hộ Shermine. Ai chậm tuyên bố đều có nguy cơ bị giết hại một cách tàn bạo. Nhưng chỉ tuyên bố ủng hộ vẫn chưa đủ, người ta còn soi cả câu từ nữa. Nếu câu từ nghe có vẻ miễn cưỡng hoặc nước đôi thì vẫn tính là giả dối, và Imam đó sẽ lập tức về chầu ông bà ông vải.
Cuối cùng, vào một ngày đẹp trời, Bình cho triệu tập Đại hội Hồi giáo Toàn cầu lần thứ nhất. Các Imam tham dự đã bỏ phiếu với sự nhất trí tuyệt đối bầu Shermine Shahrivar làm Đại Imam đầu tiên và duy nhất trong lịch sử.
Vào lúc này Đại Imam Shermine Shahrivar đã tiến đến trước mặt Bình. Cô mang theo đứa con còn nhỏ xíu trên tay.
Bình cười hỏi:
– Nó tên là gì?
Shermine đáp:
– Ashkan, thưa Giáo chủ.
– Có họ không?
– Nó lấy theo họ mẹ như Giáo chủ đã căn dặn. Nó là Ashkan Shahrivar.
– Tốt lắm, ta không muốn nghe thấy một cái tên nửa Việt nửa Iran. Cái tên ấy không thuận lợi cho việc lãnh đạo cộng đồng Hồi giáo sau này. Đại Imam, hôm nay em thật xinh đẹp, ta rất hài lòng.
Quả thật Shermine trông vô cùng quyến rũ. Cô mặc bộ đồ kín đáo, bên ngoài khoác chiếc áo đen, nhờ thân hình cao ráo và mảnh mai mà trông như một nữ thần.
Shermine đưa Ashkan Shahrivar cho tỳ nữ bế, đoạn cúi xuống mút chim cho Bình theo đúng nghi lễ đã được phổ biến.
Bình thở ra một hơi đầy khoái cảm.
Gã ra hiệu cho Shermine đứng lên và sau đó tự tay cởi quần áo cho cô.
Làn áo đen tượng trưng cho quyền lực tuột xuống, sau đó là những làn áo nhiều lớp, từng chút từng chút một bị Bình cởi ra, phô bày làn da trắng muốt, mềm mại đến cực điểm. Bộ ngực của cô tròn đầy, căng cứng, đầu ti vẫn còn nguyên sắc hồng, bụng phẳng lì, mông cong vút như quả bóng. Khe lồn mong manh, bên trong có rạch đỏ hồng nằm giữa một vùng da mềm đã được cạo sạch sẽ tinh tươm.
Bình lùi lại, ngắm nhìn cơ thể trần truồng của Shermine.
Như đã nói, mười năm trước Shermine là họa hậu Iran và hoa hậu Hoàn vũ. Cô đã từng là người đẹp nhất thế giới và bây giờ vẫn là một trong những người đẹp nhất. Gương mặt cô đúng chuẩn sắc đẹp Ba Tư, mang theo vẻ huyền bí và lôi cuốn khó cưỡng. Gương mặt này đang nhìn Bình với vẻ run rẩy và thành kính.
Bình nâng cằm Shermine lên, hỏi:
– Em sợ ư, Shermine?
– Vâng, em sợ.
– Em sợ điều gì?
– Em không biết điều gì sẽ xảy ra. Em đã được ngài đặt lên một vị trí mà vốn em không thể với tới. Em sợ mình sẽ làm điều gì đó xúc phạm ngài.
Bình cười bảo:
– Có một cách để em tự bảo vệ bản thân. Đó là cách gì em biết không?
Shermine cầu xin với vẻ háo hức:
– Xin Giáo chủ chỉ bảo.
– Em chỉ cần chăm chút bản thân mình cho thật đẹp, thật quyến rũ, và nghe lời ta như một con chó. Vậy là đủ. Tất cả những việc khác cứ để ta lo.
– Em đã đủ đẹp trong mắt Giáo chủ chưa?
– Đẹp, đẹp lắm rồi. Ta không thể mong ước điều gì hơn được. Nào, bây giờ hãy dâng hiến cơ thể của em để ta xơi.
Bình hôn Shermine, bắt đầu làm tình với cô.